Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
102 Truyện
[Tống] Summon

[Tống] Summon

675 123 1

"Chào con, đứa nhỏ. Ta là--""Chào, khỏi giới thiệu, tôi không làm phù thủy nữa đâu, phí công mấy năm chào mời của ông rồi. Tạm biệt, không tiễn.""...""Con--""Jin Woo! Sanji! Thả Gokudera tiễn khách!"."Con ranh láo toét! Mày ăn gan hùm hay sao mà dám giỡn mặt với Chúa tể!?""Câm mồm đi con khọm già. Thằng cha mặt rắn mất mũi có train level một tỷ năm nữa cũng chả có tuổi so với lính nhà tao." ."Theo như điều luật của bộ Pháp thuật, chúng tôi buộc phải đuổi học trò--""Cảm ơn, tôi chờ mỗi câu này của mấy chú. Itto, South, Xách hàng về nào các anh em! Thị trường phù thủy hết giá trị kinh doanh rồi!"Hilda Naoki Negroni. 15 tuổi. Quốc tịch Anh, hiện đang sinh sống và làm việc tại Nhật Bản. Mẹ là phù thủy thuần huyết, cha là Muggle người Nhật.... Và cô ta không muốn làm phù thủy.Cp: chưa xác địnhWarning: Ooc, buff, văng tục, thỉnh click back ngay và luôn nếu không nuốt được.DO NOT REPOST WITHOUT PERMISSION!!!…

[ TR - MiTake ] Ngoại lệ

[ TR - MiTake ] Ngoại lệ

179 36 2

"Vì anh, cả ngàn lần rồi." Takemichi mỉm cười, tay ôm má Mikey rồi đặt một nụ hôn phớt lờ trên môi anh, đôi mắt trong vắt như trời thu nhìn Mikey.Mikey không nói gì, anh chỉ nhìn Takemichi bằng đôi mắt đen kịt kia. Khóe mắt bỗng đỏ hoe, nước mắt trào trào trực ra."Takemitchy... Takemitchy..."Mikey ôm mặt nức nở từng tiếng vụn vặt liên tục gọi tên người thương."Em đây." Takemichi vẫn thế, cậu vẫn ngồi đó vuốt ve lấy mái tóc người kia.Mikey vùi mặt vào đùi Takemichi, tay vòng qua ôm lấy eo cậu thút thít khóc như đứa trẻ, thi thoảng lại có tiếng nấc cụt."Anh ơi... Em thương anh lắm, em cũng ghét anh nhiều lắm..."Mikey nghe tới đó mà ngừng cả khóc ngước mặt lên nhìn cậu trong khi nước mắt vẫn đọng đầy ở mặt.Takemichi chỉ dịu nở nụ nhưng khuôn mặt lại đẫm nước mắt, Takemichi không dám khóc lớn em vẫn tông giọng đều đó mà nói tiếp."Em không biết nữa, em không biết mình nghĩ gì nữa... Nhưng mà có một thứ rất quan trọng với em, một thứ để em đánh đổi cả mạng sống." "Đó là anh, Manjirou. Anh là tất cả của em, anh hạnh phúc thì em cũng hạnh phúc. Anh đau khổ thì em cũng đau khổ.""Vậy nên, nói em nghe đi, khóc với em nhé. Chỉ một mình Takemichi thấy được vẻ yếu đuối của Manjirou!" Vừa dứt câu thì nước mắt của Takemichi rơi từng hạt trên mặt Mikey. Mikey như ngưng cả thở ghi chọn khoảng khắc này vào mắt mình. Mikey ấy nhé, Mikey thích nhất là mắt của Takemichi lắm. Lúc thì trong veo như trời thu long la long lanh, lúc thì xanh thẳm như mặt biển không chút gợn sóng."Takemitchy nói dối, em là đồ nói dối."…