[ SouthSen ] Nốt Đàn
Nốt đàn lệch nhịp đã cũ kỹ phai mòn, cớ gì lại cứ phải ngân lên bài nhạc êm tai dịu ngọt. Cớ gì cứ phải ôm ấp cuộc tình xưaLệch nhịp như con đường đời đã chấp thuận không cùng chung chí hướng. Dịu ngọt êm tai như tháng năm ta từng yêuGã khổng lồ ôm ấp cuộc tình xưa, như câu hứa năm nào mãi mãi không lìa xa. Câu hẹn ban sơ nuôi giữ cả cuộc đời Mai này đây khi nước biển cạn vơi, trái tim này vẫn bồi hồi giữ lấy nhịp đập ngày còn yêu"Tại sao anh vẫn chưa buông bỏ? Đàn đã cũ, em cũng xa, hà cớ gì chứ... "Muốn nói với em rằng gã sẽ mãi giữ lấy không bao giờ buông, nhưng có lẽ chẳng thể rồiNgười nghệ sĩ đã lìa đời nơi góc khuất cánh gà kia…