Chúng ta là một đôi đi !
Nhược Vũ nhường như xao xuyến với ánh mắt của em ấy...trong vắt như biển khơi vậy...…
Nhược Vũ nhường như xao xuyến với ánh mắt của em ấy...trong vắt như biển khơi vậy...…
nhớ thái dung và tại hiền .…
Thể loại: Huấn Văn, Bách HợpTác giả: Mìn Mango…
Mình viết lại chút xíu cái kết của Erza và Eileen nhen.…
Dù có trở ngại , khó khăn đến đâu anh vẫn sẽ luôn yêu em chàng trai của anh...Tác giả : Laluna…
Teo cô đơn qé,, tao đang cô đơn qé…
Nhân vật chính: -Lục Hương Khành -Hòa Giam ÂnNgôi thứ nhất…
" Thương em "." Yêu Em "." Vợ ơi ".…
Bởi vì truyện gốc đã ở bên kia rồi và lý do vì sao ở bên đây lại tiếp tục ra cho bên kia là vì " TA BỊ RIP NICK RỒI" đắng cay vậy đó nên thông cảm…
Chuyện tình tay ba của Jiyeon-Hyomin-Eunjung....…
Đây là câu chuyện thật của mình.…
Tôn Diệp Ân - Phương Lục ÁnhĐại công công - Tiểu mĩ thụ…
"Ta nợ nhau một tấm nhân duyên".Thể loại : hiện đại,bách hợp,ngược,HETác giả : Ahihi Là Mình…
Chốn hậu cung rộng lớn, ta chỉ sủng mình ngươibìa: @libertes | congdongsachhu…
sẽ như thế nào khi người ấy là một kẻ bịp bợm?…
Tại đang rảnh háng nên tui type cái đoản nì :>…
y/n cảm thấy có lẽ, nó và mẹ nó có một sự trùng lập đến khó hiểu.…
Có người nói "Thời gian sẽ cho bạn đáp án" .Thật sự sẽ có câu trả lời sao !Tưởng Vân Dương của năm 17 tuổi , cô muốn có thật nhiều tiền ,tiền là mục tiêu hàng đầu cũng chính là định nghĩa của sự hạnh phúc mà cô ấy nghĩ lúc đấy.Một cô bé 17 tuổi phải đối mặt với cuộc sống của một người đã trưởng thành ,những ý nghĩ còn thiếu suy nghĩ để phải trả những cái giá không quá đắt nhưng cũng khắc sâu vào tâm trí thiếu niên mới lớn ấy.một môi trường mới những người đồng hành mới ,sẽ giúp Vân Dương mở lòng ,đi đến thứ thực sự là hạnh phúc .…
Trời mùa đông, mưa rơi lất phất và gió thổi từng cơn lạnh giá. Hằng quàng chiếc khăn len đỏ, tay cầm cái ô nhỏ màu hồng, cô bước đi nhẹ nhàng trên đường phố, giữa trời chiều mưa ướt lạnh. Khung cảnh nơi đây vẫn thân quen như ngày nào, nó làm Hằng nhớ tới những kỉ niệm vừa ngọt ngào, vừa cay đắng mà chưa bao giờ cô có thể quên được. Đó là kỉ niệm về mối tình đầu trong sáng của cô. Thời phổ thông, Hằng và Tuấn học chung lớp, hai người cùng tổ ngồi cách nhau mấy chiếc bàn. Hằng nhẹ nhàng, hiền dịu, chăm chỉ, Tuấn năng động, vui vẻ, khá ham chơi. Những tưởng hai tính cách khác nhau sẽ chẳng bao giờ thành đôi, nhưng rồi một ngày cuối hạ êm đềm, Tuấn đã thổ lộ rằng cậu thích Hằng. Lúc đó Hằng chỉ đơn giản nghĩ Tuấn nói đùa thôi, vì cậu ta vốn tính tình hài hước hay đùa, nên cô cũng chẳng mấy quan tâm mà quên đi chuyện đó. Nhưng Hằng dần nhận ra Tuấn thích cô là sự thật, cậu để ý cô nhiều hơn, quan tâm đến cô đặc biệt hơn những bạn nữ khác, và trong lớp học, Hằng để ý cậu thường nằm bò ra bàn để ngắm cô từ phía sau, khi cô vô tình quay xuống thì cậu lập tức quay đi hoặc nở một nụ cười trìu mến vô cùng. Ban đầu Hằng thấy sợ và né tránh. Cô tránh ánh mắt Tuấn, tránh gặp cậu bên ngoài, hay tảng lờ, ngó lơ những hành động quan tâm của Tuấn. Hằng sợ vướng lưới tình ảnh hưởng đến việc học, cô cũng rất ngại vì nghĩ Tuấn không tốt, ham chơi.…