Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
"nghe bảo...em thích ngủ lắm nhỉ?"Một thế giới được tạo ra chỉ có em và anh. Nó không như tuế giới ở ngoài...thật không công bằng."Đúng thế, tại vì em thích mơ"Một ngọn đầu tràn ngập những hoài bão ước mơ. Ánh nắng chói chan bên ngoài thật khiến con người ta rung động."Vậy thì...Đi cùng anh nhé? anh sẽ dẫn em đi."Đi khám phá hết thế giới cõi mộng này.Và tôi là Măng Cụt. Tôi cũng sẽ là ngọc gió điều hướng em đi.…
"Nếu ngày mai tớ chết thì sao nhỉ?"Tôi ngẩng đầu nhìn em, lòng trĩu nặng. Hinata cười ngây ngô đáp lại, tựa như những dòng chữ nắn nót em ghi trên mẩu giấy chỉ đơn thuần như vệt nắng thu óng ánh, hay một cơn gió lang thang không chốn về.Tôi nắm lấy tay em, siết lấy thật chặt, mười ngón đan xen nhau.- Tớ không biết, nhưng chắc chắn, tớ sẽ níu cậu lại.Mắt em đỏ hoe, tôi chết lặng.....Hinata bị sang chấn tâm lý sau vụ tai nạn khiến em mất đi người cha. Em không nói, hai chân bị liệt và từ chối tiếp xúc với bất cứ ai.Cho tới khi em gặp lại cậu bé năm ấy.Kageyama cao ráo, điển trai, là người đã mang cho em hi vọng duy nhất.Anh gối đầu lên đùi, lặng lẽ siết chặt tay em, cánh môi mềm mại hôn miết lên từng ngón tay mảnh khảnh.- Đừng cố rời khỏi tớ nữa..Em vò đầu chàng trai nọ, tay khó khăn viết ra một dòng trên giấy.- Tớ không đau.Anh không nói gì, chỉ đón lấy cây bút kia, viết xuống một dòng chữ nhỏ xiêu vẹo.- Tớ đau.Em nhìn anh chăm chú, hai gò má đỏ bừng.Lại một mùa thu nữa đi qua, cái chết đối với em dần trở nên đáng sợ..Sợ sẽ không được gặp anh, được nắm tay anh, được nghe anh thủ thỉ về bao chuyện thú vị trên đời..Sợ..sẽ không thể nhìn thấy anh lần nữa.Gặp được anh là điều may mắn nhất trên đời..Thương anh nhiều, Kageyama Tobio.Kí tên.Kageyama Shouyou.…
câu chuyện tự kể về một cậu bé vào độ 13 -14 tuổi sống ở thành phố biển xinh đẹp nơi có danh lam thắng cảnh được công nhận là di sản thế giới - Hạ Long, lứa tuổi này dĩ nhiên còn non nớt, sẽ không có gì đặc biệt nếu không có những điều không bình thường xảy ra với cậu ta.Vấn đề là câu chuyện này là câu chuyện thật, thằng bé ấy lại chính là kẻ ngồi viết lên câu chuyện này. Cũng chẳng cần ai đọc ngoại trừ nó .Có thể đó là những ảo giác, có thể nó thực sự cần phải vào viện như người ta nói, có thể do sự suy sụp , chán nản với cuộc sống khi đó , có thể do những bất ổn tâm lý hay do Cái gì khác khiến cậu có những ảo giác hay đó thực sự là mặt tối mà mọi người bình thường không thể thấy,không chạm tới .Tâm linh ư ? Tôi chỉ muốn nói là , các bạn nên bắt đầu tin đi,nếu không hãy dừng lại tại đây, hỏi tôi đi, dù tôi chưa viết ra nhưng chẳng cần viết ra hay nói ra, vì điều đó luôn tồn tại hiện diện xung quanh các bạn thôi. ( có lẽ cả năm mới đăng tiếp lần vì những lý do riêng,tôi không sẵn sàng để chia sẻ )tôi cần thêm thời gian để xử lý, nhưng chắc chắn nó đang được viết tiếp, nếu có gì thắc mắc vui lòng liên hệ qua facebook https://www.facebook.com/IamSkyLight…
Hinata Shouyou - một cậu học sinh năm nhất cao trung Karasuno. Cậu thích chàng trai tên Kageyama Tobio, anh là đồng đội của cậu. Cậu thích anh..nhưng chẳng dám nói, chỉ giấu mãi trong lòng. Đến một ngày nọ, cậu quyết định tỏ tình anh nhưng câu trả lời lại là KHÔNG. Cậu biết sẽ như vậy..nhưng không hiểu sao nước mắt vẫn cứ tuôn trào. Những người khác cũng thích cậu..nhưng cũng ngốc như cậu mà cứ giấu trong lòng. Họ luôn động viên, an ủi cậu. Đến một ngày, tin cậu thích Kageyama đều đã bị toàn trường biết, Hinata bị tất cả xa lánh..chán ghét thâm chí là xỉ nhục. Nhưng cậu chỉ ngậm ngùi nhận lấy nhưng lời xỉ nhục ấy, dù những thành viên trong câu lạc bộ đã giúp cậu nhưng cũng chẳng được bao nhiêu. "Trông cậu thật kinh tởm, biến đi" lời nói ấy của Kageyama đã khiến cậu thật sự tổn thương, cậu cứ chạy mãi, chạy mãi..chẳng để ý xung quanh. Chiếc xe tải từ xa đâm thẳng vào cậu, máu cậu không ngừng chảy ra. Hinata được đưa đến bệnh viện cấp cứu, mặc dù đã qua cơn nguy kịch nhưng cậu lại bị mất trí nhớ. Ngoài Kageyama ra thì cậu chẳng nhớ một ai...--------------------------------------------------------------------------Haii, tôi là tác giả đây! Truyện cũng không hẳn là ngược, chỉ là có vài chi tiết ngược thoii à:))Hina nhà ta sẽ từ một người năng động, hoạt bát trở nên trầm lặng, ít nói. Nhưng sau này cũng trở lại như cũ thôi đừng lo.CHÚC MỌI NGƯỜI ĐỌC TRUYỆN VUI VẺ ><…