nữ phụ tiên linh
…
Em đến rồi lại đi trong thoáng chốc, để lại anh với nỗi nhớ khắc khoải chẳng thể vơi. Anh chẳng biết nói gì hoa mỹ, chỉ biết chạy theo em đến một nơi bình yên, mỉm cười và nói với em dưới ánh hoàng hôn rực rỡ,Anh nhớ em.Về với anh, em nhé!Lưu ý: Đây hoàn toàn là trí tưởng tượng của tác giả, chỉ có giá trị trong fic, vui lòng không áp đặt vào người thật.@tlinhhz…
tangthuvien…
tangthuvien…
tangthuvien…
tangthuvien…