Jotaro x Kakyoin (JoJo's Bizarre Adventure): Kẻ ra đi, người ở lại
nothing, just enjoy this <3…
nothing, just enjoy this <3…
Author: Ayumi Amamiya { Kim Ngân } Hạnh phúc có màu gì ? Màu hồng thơ mộng - một thế giới ấm áp và đầy tình yêu thương hay màu đỏ ấn tượng - thứ cảm giác mãnh liệt để lại trong tim bạn một niềm vui không thể nào quên ? Hay là màu nắng? Màu rực rỡ dịu dàng soi sáng trong tim bạn, để lại một xúc cảm bình yên không bao giờ nhạt phai ? Theo cách bạn cảm nhận, thì, hạnh phúc có màu gì ? Cuộc sống không phải lúc nào cũng như ý nguyện, không phải ai cũng có được hạnh phúc....Hạnh phúc...đôi khi chỉ đơn giản là cái nắm tay ấm áp an ủi của ai đó mỗi khi ta rơi vào tuyệt vọng.... ____ Hạnh phúc của em, rất ngắn ngủi, niềm vui còn đó, nhưng nhanh chóng mất đi...Người em yêu, xin hãy ở bên cạnh em....mãi mãi.... ____ Lúc đầu định viết nhân vật tự tạo. Nhưng mà thấy cái ảnh bìa Arthur với Lâm Linh đứng sát nhau nên không chịu nổi viết Nhân vật là của Bộ truyện " Kỵ sĩ hoang tưởng dạ". Nhưng mà thấy không thích, chuyển lại chính thức là SyaoSaku trong CCS và TRC. #Truyện dựa theo truyện Kỵ Sỹ Hoang Tưởng Dạ. Từ từ để suy nghĩ mấy khúc sau cho nó khác khác với truyện tranh nguyên gốc...về nội dung..... ... Tuy nhiên, sau .........một năm suy nghĩ! Mình quyết định đăng hai bộ gần như, gần như là giống nhau thôi nha để cho ai thích Manhua chữ thì đọc, ai thích SyaoSaku thì đọc. Tên truyện: Màu của hạnh phúc, đừng quên nhé!…
"ta yêu ngươi,mặt trời nhỏ của ta"…
Tổng hợp trích dẫn hay trong "With you"…
"Cảm ơn em vì đã đợi ta"…
PROLOGUE :Họ không nên gặp nhau.Không nên thân thiết.Không nên yêu.Nhưng nếu không có họ, thế giới đã không sống sót được đến hôm nay.___________Tên cô là Linh San.Mắt màu nâu tro, giọng nói mềm như lớp bụi mỏng phủ lên bản nhạc dang dở.Cô từng là học sinh giỏi toàn diện, sống trong một gia đình đủ bình yên để không cần mơ mộng.Thiên Bình - cô mang vẻ ngoài dịu dàng đến mức tưởng như dễ gãy.Nhưng bên trong, San là một vùng sáng kiên định :Nếu thế giới không công bằng với ai đó, cô sẽ cúi xuống chữa lành.Và nếu có ai cần được cứu, cô sẽ là người đầu tiên chìa tay ra - dù điều ấy mang theo cái giá rất đắt.___________Tên cậu là Việt Khôi.Trầm, thông minh, sắc bén.Lý trí như máy, nhưng ẩn trong mắt cậu là một tầng cô đơn không đo được bằng đơn vị vật lý.Cậu không hay nói.Không cần được chú ý.Chỉ cần một người hiểu được lý do vì sao cậu sống - và vì ai.Cậu không phải người hùng,Chỉ là một người đã chọn đứng sai phía của xã hội,Miễn là phía đó có cô gái ấy._____________Hai người gặp nhau khi thế giới chưa sụp đổ.Yêu nhau khi thế giới đang mục ruỗng.Và chết khi không còn ai muốn hiểu họ.Nhưng lần này, xã hội không cần hối hận. Nó chỉ cần sống tiếp.______________✦ Tựa truyện: "Người Mang Sáng"Một mối liên kết bị giấu sau dấu "#".Một chuyện tình bị xã hội gọi tên là" sai ".Và một ánh sáng từng cứu người - cho đến khi không còn ai muốn được cứu nữa.#NgườiMangSáng…
Tên Hán Việt: Bất cứ điều đích Cứu thế chủSố chương: 138 chương + 10PNCouple: Harry Potter x Lucius MalfoyTóm tắt:Tiêu Thần Duyệt năm 30 tuổi, sau khi phải cưới cô bạn thân của mình theo nguyện vọng của bố mẹ thì vô tình xuyên vào cơ thể Harry Potter năm 11 tuổi.Hắn được phân vào nhà Slytherin, làm bạn thân với Draco Malfoy và bắt đầu hành trình "phá banh" thế giới pháp thuật.*・゜゚・*・゜゚・* ・゜゚・*・゜゚・*・゜゚・*・゜゚・*・゜゚・*Hiếm hoi lắm mình mới tìm được một bộ hợp gu như bộ này, tiếc là bạn trans mới dịch được đến chương 47 thôi và như mình thấy thì lần cuối cập nhật cũng lâu lắm rồi nên sau một thời gian đắn đo khá dài thì mình quyết định sẽ dịch tiếp. Mình dịch dựa vào QT (chỉ đúng khoảng 70 - 80%) và chỉ dịch cho mình đọc là chính nên hi vọng không bạn nào để lại bình luận gì tiêu cực quá nhé.Mình không rảnh nên sẽ không có lịch ra chương mới cố định. Nhưng nếu mình sắp xếp được thời gian thì mình sẽ dịch lại từ chương 1 đến chương 47 luôn, vì bản dịch dưới đây mình thấy vẫn còn hơi lậm QT, mình đọc cũng không "đã" :").Vậy là hết rồi đó, nếu mọi người thích thì nhớ để lại chút tín hiệu gì đó cho mình biết nha (*⁰▿⁰*).(sửa chính tả giúp mình nhé...)Link truyện từ chương 1 đến chương 47: https://www.wattpad.com/story/118722730?utm_source=ios&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details&wp_uname=traicamyeunuoc&wp_originator=SLbIhxVoCHc46UYQKBE9OSOWxIxJwp4b5aPZGT8TOjtuhNmQlnFjTbpNSxIFLWuTYbPPxPjGCiJPLbdA6eEx96bTbIpVOU0xyP36wEJ5CH72EyxdQVjHSGQmVejtgvRY…
Vẫn là lảm nhảm đôi ba dòng về WooSeob, thế thôi..…
"Đừng khóc vì mọi chuyện kết thúc,hãy cười vì nó đã xảy ra"_______…
Tiểu thuyết nhân vật Hàn Quốc.…
"Tử Hi, anh sai rồi... Mình có thể quay lại không em? Anh hứa sẽ bù đắp cho em.." trên đường lớn, người đàn ông với khuôn mặt ưu tú đang nắm chặt lấy tay một cô gái. Lâm Tử Hi cười lạnh " Buông tay ra! Tôi đã có người yêu rồi, anh làm vậy người yêu tôi sẽ ghen đấy." vừa nói mắt cô vừa đảo quanh, nhìn thấy một người đàn ông khác đang đi đến cô liền tươi cười "Anh ấy đến, anh mau buông tay!" Nói rồi cô chạy đến chỗ người kia, vui vẻ ôm lấy tay anh ta "Anh yêu, người ta nhớ anh chết mất..."Người đàn ông nhíu mày, muốn đẩy cô ra thì cô đã nhanh chóng quay người lại nói nhỏ với anh "Anh à, giúp tôi một chút, sau đó anh muốn sao cũng được.." mắt cô lấp lánh.Người đàn ông đưa mắt xuống, nhìn bộ ngực đầy đặn kia đang cọ sát vào tay mình, anh cười lạnh bỏ đi. Vừa bước được một bước thì Lâm Tử Hi liền giữ anh lại, áp môi của mình lên môi anh...Đôi môi ngọt ngào của cô bỗng làm anh xao xuyến, thú vị! Anh muốn chơi cùng cô gái nhỏ này một chút."Làm người phụ nữ của tôi?" anh nhàn nhạt nói."Anh yêu, người ta là của anh, một đời một kiếp..." Lâm Tử Hi cũng chỉ nghĩ là diễn cùng người đàn ông này một chút nên nói thế. Ai ngờ đó lại chính là khế ước của cuộc đời cô...]Hàn Thiệu Tước anh một tay che trời. Là "Nam thần ác ma" , là người tình trong mộng của phái nữ. Người họ Hàn có thù tất báo, nhưng là Hàn Thiệu Tước thì càng nguy hiểm. Đem anh đặt cạnh Diêm Vương "Kẻ tám lạng người nửa cân".Cô - Lâm Tử Hi ngang ngạnh, bướng bỉnh lại có chút mưu mô, tiếng tăm không mấy dễ nghe. Cô và anh chỉ là người …
Trường Quốc tế Lạc Việt, nơi mà mỗi góc hành lang đều vang lên đủ thứ ngôn ngữ. Người ta hay nói cầu thang ở dãy A là "đầu Tây" vì lũ học sinh hay túm tụm ở đó toàn nói tiếng Anh, Pháp, hoặc tiếng gì mà chẳng ai hiểu nổi. Còn cầu thang dãy B lại được gọi là "đầu Ta" - chỗ bọn con nhà Việt tụ tập cười đùa, ngồi bệt xuống bậc thang vừa ăn vặt vừa buôn chuyện như thể nhà mình.Nhưng có một người lại chẳng biết phải đứng ở đầu nào. Khoa - cậu trai có mái tóc bạch kim, mắt nâu đậm giống mẹ người Pháp nhưng lại nói tiếng Việt trôi chảy không kém bất kỳ ai. Ở đầu Tây, cậu bị đám bạn trêu là " thằng nhà quê"; ở đầu Ta, lại có kẻ xì xào gọi cậu là "đồ nửa mùa."Vậy mà Khoa vẫn chọn đứng giữa hai đầu cầu thang, nơi cậu có thể vừa nghe đám bạn Tây kể chuyện đi du lịch châu Âu, vừa nghe lũ bạn Việt Nam réo nhau chuyện ăn vặt vỉa hè. Với Khoa, đứng ở giữa không có nghĩa là lạc lõng - mà là tìm được một chỗ vừa vặn cho mình.…
"Em không tới đây để ép cưới, chúng ta cũng chia tay rồi nên em chẳng có lý do gì để ở lại nhà anh nữa""Chia tay cái gì mà chia tay? Rõ ràng là em đá anh không thương tiếc, anh đã kịp nói câu nào đâu""Nhưng...mà thôi, dẫu sao anh cũng không cần lo cho em nữa""Ai bảo anh lo cho em? Anh lo cho tương lai của anh, anh đã là người của em rồi, em đi thì ai thèm lấy anh?""Cái gì mà của em, em cũng không...không lẽ đó không phải là mơ?""Có cần anh cho em ướm dấu răng không? Hử?""Vậy...giờ thế nào?""Đi về chứ còn thế nào nữa?""Về đâu?""Về nhà của chúng ta"Hôm đó có một cô gái bị vác lên vai đưa về nhà. Ý định chia tay, huỷ hôn của cô ấy thất bại rồi nhưng mùa xuân của họ thì mới chỉ bắt đầu thôi.…
tôi tự dằn vặt và buồn hơn nữa anh một người tôi yêu vậy mà đã không còn nữa chính tôi gián tiếp hại mất anh tôi hận hận bản thân mình không nói tôi yêu anh à mà thôi đi tôi còn không biết anh là ai sở thích là gì thì nói lời yêu anh làm chi ANH LUÔN NỞ NỤ CƯỜI THẬT ĐẸP CHÌA TAY CỦA ANH AN ỦI TÔI " EM ĐỪNG BUỒN NỮA MÀ HÃY CƯỜI LÊN " "ANH LÀ AI ?TẠI SAO LẠI AN ỦI TÔI" "ANH HẢ" ANH LẮC ĐẦU CƯỜI LẨN TRÁNH CÂU HỎI " ANH LÀ AI "CỦA TÔI "À KHÔNG CÓ GÌ ANH CŨNG ĐÃ NHƯ EM VỚI LẠI ANH ĐÃ YÊU MỘT NGƯỜI CON GÁI CŨNG NHƯ EM LUÔN BUỒN VẬY ĐÓ" "A HAHAHIHI ANH VẬY MÀ CŨNG BIẾT YÊU SAO "" ANH ĐẸP VẬY MÀ HÌ""PHỤT AHIHI ANH ĐẸP LẮM NHẤT LÀ NỤ CƯỜI""Ừ EM CƯỜI CŨNG RẤT ĐẸP""THIỆT À ANH EM CÁM ƠN ANH NHIỀU""Ừ ANH CÓ VIỆC BẬN RỒI BYE EM" ANH NÓI XONG RỒI TỪ TỪ BƯỚC ĐI "A LẠI QUÊN HỎI ANH ẤY LÀ AI RỒI... ANH ƠI...ĐI MẤT RỒI..." TẠI ĐÓ LÀ MỘT CHỖ KHUẤT LÀ NƠI AN BÌNH KHÔNG ỒN ÀO NGỒI ĐỌC SÁCH ...VÀ TRONG CÂU CHUYỆN TRÊN ĐÓ VIẾT CHÍNH VỀ TÔI VỚI ANH ẤY MỘT CÂU CHUYỆN CÓ THẬT ...KHI VIẾT KÍ ỨC ĐẸP ÙA VỀ TRONG TÔI NHỮNG KỈ NIỆM NÀY ĐẾN NAY TÔI VẪN GIỮ VÀ CÓ LẼ MÃI MÃI…
" đúng là oan gia ngõ hẹp mà"…
Đằng la với màu tím thủy chung thể hiện cho một tình yêu gắn bó, lãng mạn, khởi đầu cho một cuộc hôn nhân hạnh phúc không những thế nó còn thể hiện sức sống trẻ trung, nhiệt huyết và sự hồn nhiên, trong sáng của tuổi trẻ, của lứa tuổi học sinh.Em và hắn là thanh mai trúc mã, từ nhỏ đã lớn lên bên nhau. Em trong sáng, thuần khiết hệt như mặt trời nhỏ còn hắn lại tự nhốt mình trong mớ suy tư hỗn độn của riêng mình dần khiến hắn trở thành một con người nóng nảy lại ít nói. Hắn và em như ở hai thế giới khác biệt nhau, nếu so sánh em với thiên thần thì chắc chắn hắn sẽ là ác quỷ đêm đến sẽ hù dọa em..."Aaaaaaaaaa P'Jeff em hông muốn nghe nữa đâuu ghê quá à" - Em dang tay ôm chặt hắn chiếc đầu nhỏ nhỏ cứ dụi dụi vào ngực hắn thật đáng yêu làm sao."Awww chưa xong mà bé" - Hắn cười cười vuốt tấm lưng nhỏ bé đang không ngừng run lên của bé con."Bé hông có chịu đâu ná" - Awww coi kìa bé con của hắn lại dở thói nũng nịu với hắn rồi, biết cưng em để đâu cho hết đây. Hắn xoa xoa đầu em: "Thế giờ bé với anh đi ngủ nhá, anh ôm bé ngủ là hết sợ liền" "Ngab~" Ôi thôi chết con tim bé nhỏ của hắn rồi, bé con dễ thương quá coi đôi mắt nai to tròn ươn ướt của em này, yêu em chết mất thôi.Đợi em ngủ say đôi mắt hắn dần đỏ lên, bé con của hắn đâu biết rằng câu chuyện hắn kể ở trên là thật, hắn chính là.....Chẳng biết sao dạo này mỗi lần đến trường nhìn thấy hàng đằng la tím lòng em lại buồn đến lạ, chẳng lẽ em đã quên mất thứ gì quan trọng rồi sao."Hẹn gặp lại em nhé bé con, anh sẽ đến cùng với lời h…
trong thành phố nước Anh ai cũng có 2 mặt. trong một ngôi trường gần đó thế mà lại có một hội học sinh rất nổi tiếng. họ mặc dù kh chắc chắn gương mẫu nhưng hầu hết ai cũng quý họ vì họ nghiêm khắc đúng lúc, học bá đúng thời gian, đánh nhau đúng thời điểm và quậy phá đúng cách. ngoài việc sáng đi họ thì tối họ là các thám tử ngầm mà kh phải ai cũng biết vì tên của nhóm họ là" tổ đội bí ẩn", nhiệm vụ nào họ cx phá án rất điêu luyện như đã có duyên với nghề từ kiếp trước.…
"Chúng ta của sau này cái gì cũng có. Chỉ không có chúng ta" …