Nhỏ Thôi, To Làm Gì
Khi bé ai chả vậy :))…
Khi bé ai chả vậy :))…
Chúc mừng năm mới ^^…
Tôi là người được papa nuôi nấng 1 ngày ông nằm dưới đất với dòng máu đỏ tôi nhìn lên thấy 1 người rất đẹp....loại: sm nhẹ, NP, 3x1, nhất thụ đa công, HE, hư cấu, mang tính chất người sói, vampiar, viễn tưởng,... vv....không hay thì mời bạn click back chưa đủ tuổi cũng click back.thanks you.…
"mực có thể tẩy""lòng người thì không"…
Đam mỹ ,đô thị ,h ,loạn luân…
Mình làm chap đầu cho nên ko hay lắm nếu các bạn thích ủng hộ cho nhá.…
Bạch Dực, một người bình thường, vô tình lên một chiếc xe buýt kỳ lạ cùng 20 người khác và bị cuốn vào một trò chơi sinh tồn đầy nguy hiểm. Hệ thống thông báo rằng họ phải hoàn thành các phó bản để sống sót, và nếu chết trong phó bản, họ sẽ bị xóa sổ hoàn toàn.Bạch Dực và Giai Kỳ - một cô bé mù nhưng có khả năng cảm nhận rất tốt, trở thành đồng đội trong cuộc chiến này. Họ phải đối mặt với những thử thách ngày càng khốc liệt, đấu tranh với những người chơi khác và tìm cách sống sót qua các phó bản.Trong quá trình đó, họ gặp những người chơi kỳ cựu như Hắc Kiêu và Lãnh Lăng, mỗi người đều có khả năng đặc biệt. Mọi người phải hợp tác, nhưng cũng không thiếu những phản bội và mưu mẹo. Mục tiêu cuối cùng là thoát khỏi trò chơi chết chóc này, nhưng liệu Bạch Dực và các đồng đội có thể làm được điều đó?…
Tên truyện: Mã Văn Tài, ta sẽ luôn ở bên ngươiTác giả: Tử Nguyệt Vô TịnhThể loại: Xuyên không, Đồng nhân Lương ChúcTình trạng: Đang sáng tác Số chương: Giới thiệu:Tần Dĩ An nhìn nam nhân đang không ngừng uống rượu. Đã hai ngày rồi, kể từ khi Chúc Anh Đài đi, sau khi cô đến đây, hắn đã ngồi đó uống được hai ngày rồi. Cô cúi đầu xuống, lòng ê ẩm đến cùng cực.Mã Văn Tài vẫn không ngừng uống hết vò rượu này đến vò rượu khác. Hắn như thể không biết những diễn biến xung quanh mình. Thì sự thật là như vậy mà."Mẹ ta đã bỏ ta từ khi ta còn nhỏ. Đến bây giờ, nữ nhân ta yêu cũng bỏ ta mà đi. Haha" Mã Văn Tài cất tiếng cười thê lương, cầm vò rượu rót vào miệng mình "Trên đời này, ai nguyện vì ngươi mà lưu lại chứ? Mã Văn Tài à Mã Văn Tài, ngươi thật ngu ngốc. Sao đến giờ ngươi mới ngộ ra được đạo lý này cơ chứ?"Tần Dĩ An thở dài, phủ cơ thể mình lên bờ lưng vững chắc tràn đầy cô độc kia:"Không, ngươi sai rồi. Đời này kiếp này, ta nguyện vì ngươi mà lưu lại. Mã Văn Tài, ta sẽ luôn ở bên ngươi"…
lost in the woods…
Có mẹ là có tất cả...…
đọc đi r nungws…