Gofushi「Stranger in Paris」
Ba năm và những cuộc chạy trốn vô nghĩa.…
Ba năm và những cuộc chạy trốn vô nghĩa.…
Truyện viết về cuộc sống xung quanh 12 chòm sao và những tình cảm trong sáng dần dần đến với cuộc sống của họ.…
Đứa trẻ hiểu chuyện sẽ không có kẹo ăn...…
Không phải tình yêu, Fushiguro Megumi mới là lời nguyền đáng sợ nhất đối với Gojo Satoru…
Tôi đã thấy những gã đàn ông nọ. Những gã trai đã từng đi qua cuộc đời em và để lại những vết cứa. Em yêu nhiều mà chia tay cũng nhiều, người ta nghĩ em là một đứa gàn dở khi không dưới mười lần em thẳng chân đá những gã người yêu ra khỏi căn hộ và cả cuộc đời em. Nhưng em chỉ thiếu tình thương mà thôi. Em yêu bất chấp, có những người lướt qua nhạt nhòa như một cơn gió. Nhưng cũng có những kẻ đến và đi làm vương lại trên má em những cái phớt hồng và những vệt nắng lỡ gieo nhầm chỗ....…
"Dưới những vì sao" là lời kể không chỉ của chiến tranh, mà của tình yêu - một tình yêu vượt lên khỏi danh phận, lý tưởng, và cả cái chết.Giữa tiếng gươm va và tiếng gọi của vận mệnh, Achilles và Patroclus vẫn chỉ là hai chàng trai nhìn nhau qua ánh lửa đêm.Là nụ cười. Là cái chạm tay. Là những vì sao treo lơ lửng nơi họ từng hứa sẽ cùng nhau quay về.Viết cho những kẻ yêu, đã từng yêu, và chưa từng quên.----Tớ là Nakiiha.Câu chuyện này viết về Patroclus và Achilles dựa trên nền tảng The song of Achlles của Madeline Miller.Đây là những cảm xúc của tớ,của các nhân vật.Tớ có sử dụng Chatgpt,nhưng ý tưởng là của tớ,tớ đã viết ra ý tưởng và nhờ Chatgpt sửa chính tả.Thế nên có thể coi Chatgpt là đồng tác giả của bộ truyện này.Tớ mong các cậu không toxic truyện.#The song of Achilles#Patroclus#Achilles#Lgbt#Tình yêu#Fanfic…
Tác giả: sweetie Cậu chú thuật sư Fushiguro Megumi đã lấy hết can đảm để tỏ tình người thầy của mình vào đêm Giáng sinh.…
"Dù anh có là người mạnh nhất đi chăng nữa.. nhưng khi đánh mất em anh cũng chỉ là kẻ thua cuộc trong tình yêu."_____Tác giả: ThaorZyyThể loại: FanfictionKết: SE_____Cảm ơn mọi người vì đã ghé ngang Fic của tớ, sự ủng hộ của mọi người là niềm vui nho nhỏ của tớ thế nên có gì sai sót mong mọi người góp ý nhẹ nhàng để tớ sửa ạ <3…
"Hà Giang mở ra trước mắt tôi như một bức tranh xưa cũ, những đám mây mắc vào núi, nắng tràn xuống ruộng bậc thang vàng óng như mật ong, gió len lỏi qua khe núi vang lên âm thanh như có nàng thơ đang hát một bản nhạc xa xưa. Người ta nói tuổi mười bảy bẻ gãy sừng trâu, đấy là lúc bắt đầu viết câu chuyện đời mình. Nhưng với tôi, mọi thứ lại khởi đầu từ một thân phận giả dối. Dừng chân tại đây như một kẻ lạc đường, Hà Giang cho tôi ngửi thấy hương khói bếp vào buổi sớm, nhìn thấy trời sao lấp lánh giữa đêm muộn. Tiếng khèn tưng bừng và điệu múa của con người bản làng mộc mạc, chăm chỉ. Giữa núi rừng rộng lớn đó, một bóng dáng rực rỡ như mặt trời - tự do, phóng khoáng, chẳng cần gồng mình vì cái nhìn của bất cứ ai. khiến mỗi khi nhớ về Hà Giang, trong tất cả những đỉnh núi, những con đường quanh co, thác nước hùng vĩ,... hình ảnh tôi nhớ rõ nhất lại là anh."------Mình chỉ đăng để có không khí và động lực thôi chứ chưa viết vì bận (dù đã có kịch bản dàn ý).Credit ảnh: Hung Ton (bìa tạm thời, sẽ thiết kế bìa sau.)Đây là truyện thể loại coming of age + travel + yếu tố LGBTQ+(không quá rõ ràng). Bạn có thể thử xem phần giới thiệu trong truyện để biết rõ thêm.…
Summary: Ngay cả khi anh ấy không còn ở bên nữa, Megumi vẫn nghe thấy giọng nói của anh vang vọng trong tâm trí của cậu. Megumi nhớ cái sự hỗn loạn đi đôi với Gojo Satoru.Au: EmeraldWavesBản gốc tại: https://archiveofourown.org/works/32181181? (Bản dịch đã có sự cho phép của tác giả…
Cậu, diễn lạnh, thực nóngAnh, diễn nóng, thực lạnhDù khác, nhưng cậu là của anh, đừng tưởng anh lơ là mà trêu ghẹo cậuDù khác, nhưng anh là của cậu, đừng tưởng cậu dễ tính mà nẫng tay trên Tóm lại, Kim Myungsoo là của Lee SungyeolTóm lại, Lee Sungyeol là của Kim MyungsooAi trên ai dưới, đừng hỏiAi trên ai dưới, cũng đều đã đóng bản quyềnAuthor : Gõ Fic Dạo❌[WARNING]❌: Fic tôi tự viết, không có sự đồng ý của tôi, không được đem ra chỗ khác.…
"Và... Tớ chỉ muốn..." Namjoon đông cứng, sao nghe có vẻ nghiêm túc quá vậy? Tại sao Hoseok lại tự nghịch tay mình? "...làm bạn trai của tớ."HOẶC LÀNamjoon bị nhiễm trùng tai, và phải thừa nhận là, không phải lúc nào bối cảnh cũng là manh mối đáng tin cậy nhất.Author: KingofHearts709Translator: StrawberryFlavor1102…
Fandom: Jujutsu kaisenCP: Gojo Satoru x Fushiguro MegumiĐây chỉ là bản dịch thô chưa có sự cho phép của tác giả xin đừng mang đi đâu.…
đoản văn của tlinhnul - sidiekellie - maijade - pháolona - tuimithy.nhắc lại, đây là đoản văn, và vì vậy nên nó ngắn.…
" cho em order một trà đào sữa 50% đường 50% đá thêm tình yêu của kim đông anh "26.01.21…
chào mừng đến với cuốn Artbook phần 2 của Ri :3…
Một chút cảm nhận về Hikaru no Go - Hikaru Kỳ thủ cờ vây…
an entrance for GoGeGo fanzine of gogego-五夏五-nắng hạ mang cậu tới gió đông mang cậu đi. Gojo chưa bao giờ tham dự tiệc nhảy, hay nói đúng hơn là bất kì loại tiệc nào mà độ tuổi cậu nên tham gia. Vậy nên, Gojo là người duy nhất không có bạn nhảy vào đêm ấy, hoặc là do cậu tự nói thế. Tuy nhiên, trong trường, vẫn còn một người chưa có bạn nhảy.…
Nếu cảm xúc mạnh nhất của bạn... là không có gì cả?Trong một thế giới mà mỗi người sinh ra đều có một "Tâm Vực" cộng hưởng với cảm xúc của riêng mình - Phẫn Nộ tạo ra lửa, Bi Ai gọi về thủy triều - thì Trần Thượng Long lại là một kẻ dị biệt. Cậu sở hữu Tâm Vực "Vô Cảm", một khả năng bị sách giáo khoa miêu tả là "dị tật tâm hồn", khiến cậu miễn nhiễm với cuộc chơi cảm xúc đầy màu sắc nhưng cũng đầy giả tạo của xã hội.Giờ đây, mang trên lưng gánh nặng của người thầy và sứ mệnh tìm ra sự thật, Long phải dấn thân vào một cuộc hành trình trốn chạy. Đi cùng cậu là Lê An Nhiên, một cô gái với Tâm Vực "Hân Hoan", người duy nhất có thể chiếu những tia nắng ấm áp vào thế giới nội tâm tĩnh lặng của cậu.Bị săn đuổi bởi những sát thủ tàn nhẫn và những kẻ thao túng quyền lực, Long buộc phải học cách làm chủ năng lực bị lãng quên của mình. Cậu phải khám phá ra rằng, sức mạnh tối thượng không phải là bộc phát cảm xúc, mà là làm chủ nó từ một trái tim tĩnh tại.Trong Cuộc Chơi Của Cảm Xúc, liệu một trái tim vô cảm có thể học cách yêu? Và liệu sự tĩnh tại có phải là vũ khí mạnh nhất để chống lại một thế giới cuồng loạn?…