Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
5,203 Truyện
Bệnh nghề nghiệp ám vệ sủng phi sinh tồn chỉ nam

Bệnh nghề nghiệp ám vệ sủng phi sinh tồn chỉ nam

96 0 64

Thâm niên ám vệ Phó Thu Phong, tinh thông ẩn thân thử độc chắn đao, biết rõ làm này sẽ không thể chết già.Sau đó hắn liền xuyên đến một quyển sách về cung đấu quyền mưu, trở thành hậu phi chết vào hoả hoạn ở chương 3, vừa mở mắt còn có thể thấy nguy cơ cấp bậc trên đỉnh đầu người khác, [1] an toàn nhất, [9] nguy hiểm nhất.Làm hậu phi so ám vệ càng phí mệnh, Phó Thu Phong quyết định trốn chạy ra cung, kết quả ở đầu tường đối diện thấy một người, đỉnh đầu con số cư nhiên là "Triệu".Phó Thu Phong chấn động không thôi đồng thời bệnh nghề nghiệp phát tác, nhảy xuống tường đi đánh bạo thích khách, cố gắng tìm về nghề cũ.Hoàng đế nguy hiểm nhất lịch sử. Dung Tụy: "......."Hắn cùng hoàng đế ăn cái cơm chiều, thuận tiện từ đám cháy anh dũng cứu ra hoàng đế, muốn một kiện binh khí, Dung Tụy: "Hảo."Sau đó thưởng một thanh khắc hoa chủy thủ, không mài bén.Hắn cùng hoàng đế cải trang vi hành, mang theo hoàng đế sát ra phản quân vây quanh, thỉnh cầu xứng mấy tên thủ hạ, dung tụy: "Có thể."Sau đó đưa hắn một đội thân tín, đều là mảnh mai tỳ nữ tiểu cô nương.Hắn vì cấp hoàng đế tìm giải dược, độc thân đối địch trọng thương mà hồi, hoàng đế lại hỏi hắn muốn gì phong thưởng.Phó thu phong nhìn dung tụy rốt cuộc giảm xuống đến nhất con số, khổ tận cam lai: "Thần muốn làm ám vệ thủ lĩnh."Dung tụy nhẹ nhàng lau đi trên mặt hắn vết máu, ôn nhu nói: "Không chuẩn.""Ái phi, đứng ở quang xuống dưới, đây là chúng ta cùng canh giữ thịnh thế non sông.…

[Truyện Chữ] Chọc Tới Chủ Tịch Tổng Tài

[Truyện Chữ] Chọc Tới Chủ Tịch Tổng Tài

157,087 2,270 193

*Tác giả:Thác Bạt Thụy Thụy*Số chương: 276 chương*Văn án: Tình một đêm không có kết quả, người phụ nữ to gan len lén rời đi,thậm chí ở trên ga giường hạ dấu "chiến thư" khiêu khích.Tần Tấn Dương nhìn ấn kí chói mắt đỏ mọng này, trong đôi mắt lóe lên tia sáng lạnh lẽo.Anh thề,dù có đi khắp cả Đài Loan,hắn cũng phải tìm ra nữ nhân to gan dám chạy trốn hắn này!Ngày thứ hai, trên trang nhất của các tờ báo lớn ở Đài Loan đồng loạt đăng "lệnh truy nã"Cả trang báo chỉ có hình một nữ nhân xinh đẹp lộ ra tấm lưng trần, làm cho người ta không thể tò mò muốn biết dung mạo của nàng.Trên chiếc giường đơn trắng muốt, dấu môi son đỏ hồng nghênh ngang khiến người ta không khỏi mơ màng.Bên cạnh chỉ có một hàng chữ nhỏ - "Là ai, tự động xuất hiện trước mặt ta. Nếu không, tự gánh lấy hậu quả"Cùng lúc đó, Đồng Thiên Ái cầm lấy tờ báo bước đi trên đường, gương mặt tức giận đỏ bừng bừng.Hai mắt ngây thơ vô tội, hồi tưởng lại trò đùa dai ngày hôm qua trong phòng khách san...Trời ơi! Nàng chọc tới ác ma sao!Ảo não nhìn đi nhìn lại, đem cái tên của nam nhân niệm tám trăm lần, không, phải nói nguyền rủa tám trăm lần!"Tần Tấn Dương... tổng giám đốc tập đoàn tài chín Tần thị..."Đồng Thiên Ái bóp nát tờ báo trong tay, đi tới tổng công ty của tập đoàn Tần thị.Đồng Thiên Ái, một đứa trẻ không nơi nương tựa, sáng sủa thẳng thắn, tuy còn ngây thơ trẻ con.Cuộc đời này lỗi lầm lớn nhất mà nàng phạm phải, chính là trêu chọc tên tổng giám đốc Tần Tấn Dương.Tần Tấn Dương, tổng giám đốc tập đoàn tài chính…

[ 𝐓𝐚𝐞𝐠𝐢 ] 𝐁𝐮𝐨̂𝐧𝐠 𝐛𝐨̉ 𝐭𝐢̀𝐧𝐡 𝐲𝐞̂𝐮 𝐦𝐮̀ 𝐪𝐮𝐚́𝐧𝐠

[ 𝐓𝐚𝐞𝐠𝐢 ] 𝐁𝐮𝐨̂𝐧𝐠 𝐛𝐨̉ 𝐭𝐢̀𝐧𝐡 𝐲𝐞̂𝐮 𝐦𝐮̀ 𝐪𝐮𝐚́𝐧𝐠

44 6 1

Vì điều gì dù biết trước được kết quả nhưng vẫn đâm đầu vào, kết cục của kẻ mù quáng khiến người ngoài cũng phải đau lòng. Một lòng hướng về hắn nhưng kết quả nhận lại được gì, chẳng những không được hiểu tấm chân tình đổi lại còn bị hiểu lầm trước mặt hắn giả tạo. Em dù biết dù đổi thanh xuân của mình thì cũng chẳng nhận được gì vì em chẳng phải cậu ta. Nhưng em cứ luôn trông ngóng chờ đợi 1 ngày hắn sẽ quay đầu nhìn về phía em một lần thôi. Em và cậu ta bị bắt cóc, hắn chỉ được chọn một trong hai người mà thôi, biết chắc hắn chọn ai nhưng em vẫn hi vọng. Hi vọng nhỏ nhoi của em đã tan biến khi hắn chọn cậu ta dù biết trước nhưng tim vẫn đau nhói. Dù được cho cơ hội chọn lần thứ hai nhưng kết quả vẫn như vậy hắn chọn cậu ta, hắn chẳng cần đắn đo suy nghĩ mà đã chọn cậu ta như thể đây chẳng phải lựa chọn khó khăn gì đối với hắn vậy. Trong giây phút ngắn ngủi ấy hi vọng lẫn tình yêu của em dành cho hắn đã biến mất, nhận được ra rằng thứ không phải của mình dù có cố gắng dành lấy thì cũng không được mà ngược lại là tự biến bản thân thê thảm hơn. Em cố gắng quên hắn đi để có thể sống một cuộc sống vui vẻ mà trước đây em không thể làm. Hắn và bạch nguyệt quang thế mà lại chia tay nhau chưa đầy 1 tháng, em cười khổ " đúng là chỉ có em mới có thể chịu đựng hắn lâu như vậy thôi ". Từ khi em bỏ đi gã như kẻ điên, nhìn đâu trong căn nhà cũng toàn hình bóng em, đau lòng, chẳng còn ai chăm lo cho hắn nữa, chẳng ai chờ cơm, chẳng ai chờ cửa cho hắn về, chẳng ai nấu thuốc giả…