Cuộc Gặp gỡ Định Mệnh
truyện viết về một cô gái ngây thơ gặp một chàng trai lạnh lùng , nàng ngốc ngây thơ đã khiến chàng trai yêu say đắm trở nên hiền dịu nhẹ nhàng hơn…
truyện viết về một cô gái ngây thơ gặp một chàng trai lạnh lùng , nàng ngốc ngây thơ đã khiến chàng trai yêu say đắm trở nên hiền dịu nhẹ nhàng hơn…
Just for fun thôi nha mng 🙂…
Thời thanh xuân của những con người được soi sáng bởi ánh nắng dịu dàng mùa hạ...…
Kiểu Tâm Duy dùng dao rọc giấy cắt miệng túi được bọc dày dặn, cô từ tốn rút tài liệu bên trong ra, không phải, đúng hơn là một tấm thiệp mời, hơn nữa còn là một tấm thiệp mời màu đỏ chót được in chữ song hỷ. Cố nín thở, dường như quên luôn cả nhịp tim đang đập trong lồng ngực mình. Cô run run mở thiệp mời ra, hai dòng chữ đập vào mắt: Chú rể Kỷ Tiểu Hải và cô dâu Tôn Dung Tuyên.Chú rể Kỷ Tiểu Hải và cô dâu Tôn Dung Tuyên, ha ha, một người là bạn trai bảy năm, một người từng là bạn thân nhất của cô. Vân Thanh cũng nhìn thấy tấm thiệp đỏ chói mắt ấy. Trong căn phòng lặng tăm, chất giọng to lớn của Vân Thanh trở nên ồn ã hơn gấp nhiều lần, thậm chí còn làm các đồng nghiệp đang ngủ trưa bừng tỉnh giấc.Vết thương chưa kịp lành trong lòng Kiểu Tâm Duy bị tình huống đột ngột này khoét thành một lỗ sâu hoắm, cơn đau kìm nén lâu nay chợt tuồn ra như lũ quét, ngay khi cô chưa kịp thu dọn sự tàn tạ còn chưa kịp cũ, bọn họ lại gửi thiệp mời đến đây. Trong một tuần, cô còn chẳng đủ cả thời gian để làm dịu đi vết thương lòng. Tốc độ này thật nhanh không kể xiết. Cô và Kỷ Tiểu Hải đã ở bên nhau từ thời Phổ thông cho đến Đại học, sau đó thậm chí còn làm việc ở cùng một công ty. Cô cho rằng mình sẽ không bao giờ rời xa người đàn ông đó.…
Điều đáng sợ nhất mỗi khi thức giấc có lẽ là...tất cả mọi thứ dường như chỉ là giấc mơ. Nếu như có thể quay ngược thời gian , nếu như năm đó ta không gặp nhau thì liệu có như vậy? Câu chuyện tình ngang trái giữa Hạ Lam và Phong Hàn, một người đi theo con đường đen tối vĩnh viễn chẳng có lối thoát, một người hào quang chói lọi. Hai cuộc đời hoàn toàn trái ngược, liệu họ có vượt qua được những thử thách ấy để mãi bên nhau? *Trích đoạnĐêm hôm ấy mưa rất to nhưng không thể nào che mất được vẻ kiên định trong ánh mắt của cô gái, cô chẳng thèm quan tâm bản thân đang ướt sũng như thế nào, đuổi theo bóng người ấy, cái bóng từng ấm áp dưới ánh nắng mùa hạ giờ trở nên lạnh lẽo dưới nền đất, nói thật to:"Hàn Phong! Nếu hôm nay anh mà rời khỏi đây, em từ nay về sau sẽ không bao giờ gặp anh nữa! Không bao giờ tha thứ cho anh! Chúng ta sẽ hoàn toàn chấm dứt từ đây!"Giọng nói mạnh mẽ nhưng ẩn chứa nỗi buồn sâu đậm của cô dường như chẳng chạm tới được anh, anh cứ thản nhiên mà bước đi trong đêm giông tối ấy...Nhìn bóng người đi xa dần cô bỗng đờ ra, bàn tay nắm chặt lấy như bóp hết lấy nỗi đau đấy. Anh đi rồi...đem theo cả tình yêu thương một thời của cô mà đi mất...Cô gục xuống khóc không ra tiếng, những giọt nước mắt nóng hổi chảy xuống bàn tay cô...Nhưng chẳng thể nào xoa dịu được nỗi đau ấy.Vài năm sau đó, cô gái ấy mới biết rằng thật ra năm đó không phải anh không nghe thấy, mà là không thể nghe được nữa, vì sợ rằng sẽ mềm lòng mà ôm chặt lấy cô, giữ cô mãi bên mình. Bả vai anh run …
Câu chuyện diễn ra sau mâu thuẫn nhóm "Flicker", về những yêu thương và dịu dàng thầm kín.…
mười tám tuổi là độ tuổi đẹp nhất để mình yêu nhau.…
hồi sau sẽ biết:))Một cuộc tình xàm xí v.v....Mới viết truyệnmong mọi người ủng hộ tus nhaaa Ai Lớp Diuuuu🙉🎉…
Tam hoàng tử ngốc bẩm sinh x Thừa tướng dịu dàng xinh đẹp.…
Tag: đam mỹ, trùng sinh, từ vườn trường đến có công việc, báo thù, niên thượng công thụ cách 8 tuổi, công bị bệnh tâm lý từ nhỏVăn án:Nguyễn NhậtLâm Anh bị chính người yêu và em trai mình tính kế nhốt vào trong một căn nhà cũ kĩ rồi phóng hỏa, chết trong biển lửa đỏ. Trong ngày tang của bản thân cậu được một con mèo tên Catter, chú mèo nói sẽ giúp cậu trở về quá khứ và trả lại tất cả những gì đau thương mà cậu phải chịu.Tỉnh dậy đã trở về năm 15 tuổi, cậu trả thù tến bạn trai cũ khiến anh ta làm hỏng hợp đồng bị sếp đuổi việc nợ nần, còn em trai thì bị người ta đánh ghen tạt axit vào tay phải và một vết sẹo trên trán, vì gian lận vu khống người khác mà bị đuổi học hủy đi một tương lai.Giáo viên chủ nhiệm và những người bạn cũng lớp cũ khiến cậu bị bạo lực lạnh, bạo lực ngôn từ đều nhận được cái giá thỏa đáng mà họ phải nhận. Thấy cậu dần lạnh nhạt cha mẹ quan tâm, anh trai săn sóc nhưng Lâm Anh chẳng còn mong chờ điều gì từ họ sau 15 tuổi cố gắng dành dụm đến khi 18 tuổi ra ở riêng bên ngoài cho dù cha mẹ anh trai có tặng quà, nói lời ngon ngọt cũng không ở lại.Trong lúc thực hiện kế hoạch cậu nhận ra vẫn luôn có một người đứng đàn sau quan tâm lo lắng cho mình, vẫn luôn là người yêu thương cậu nhất. Đó là bạn của anh trai, Lê Trọng Vũ. Một người nhìn bên ngoài ngta sẽ nghĩ anh ta thật hoàn hảo nhưng hóa ra anh ấy cũng có nỗi đau. Hai con người đầy vết thương ở bên nhau chữa lành yêu thương cho nhau. Một người luôn bạo lực học cách dịu dàng hơn, một người trẻ con thiếu suy họcc á…
Nói về Tuổi mười bảy đẹp đẽ với bất kì cô gái nào, nhưng với Thiên Thiên lại là thời khắc đen tối nhất trong cuộc đời cô. Gia đình xung đột, bố chết, mẹ đối diện với cái án tử hình lơ lửng, cú shock tâm lý khiến cô không còn có thể cất tiếng nói. Mười bảy tuổi, Thiên Thiên phải trang điểm cho già dặn hơn độ tuổi của mình để được đánh đàn ở một quán bar kiếm tiền thuê luật sư giúp mẹ.Giữa không gian hỗn tạp của khói thuốc, rượu mạnh, nước hoa... cô đã gặp anh, chỉ có anh biết thưởng thức tiếng đàn của cô. Một đêm hội ngộ đổi lấy day dứt nhiều năm. Cô không biết tên anh, cô cũng không muốn hỏi, họ đã định chỉ gặp nhau một lần.Giây phút mở cánh cửa bước ra khỏi phòng, rời xa anh, câu anh nói ngày hôm ấy cứ vang vọng mãi trong đầu Thiên Thiên suốt những năm tháng về sau: "Làm bạn gái anh nhé!" Bốn năm sau khi thực sự tự do, cô đã đi tìm anh, giữa biển người tìm kiếm một hình bóng mà cô còn không biết tên.Số phận đã cho cô gặp lại anh, vẫn khuôn mặt ấy, vẫn nụ cười ấy và sự dịu dàng ấy. Nhưng cuộc đời lại trêu đùa Thiên Thiên một lần nữa, mà lần này là nực cười nhất. Hóa ra, trên đời này thật sự có hai khuôn mặt hoàn toàn giống nhau. Rốt cuộc, ai chính là người cô đang muốn kiếm tìm?…
Văn án:Mọi người trong miệng dã tính nan tuần Diệp Cửu Chiêu sống lại, sờ sờ trái tim, đây là về tới Loan Loan còn tại thời điểm? !Cương lên đại học Loan Loan lĩnh ngộ một cái chân lý, đồn đãi không thể tin!Bằng không vì cái gì nghe nói cao cao tại thượng, bất cẩu ngôn tiếu Diệp nam thần mỗi ngày dùng loại sấm nhân ánh mắt nhìn mình?Đây là một cái không tra nam thần, sống lại đi yêu đời trước bỏ qua nữ hài, chuyện xưa.Ta cùng ngươi đi học, cùng ngươi chạy bộ, cùng ngươi ăn cơm.Ngươi khát cho ngươi đệ thủy, ngươi đói bụng nấu cơm cho ngươi, ngươi mệt nhọc ôm ngươi ngủ.Ngươi bị bệnh ta cõng ngươi đi bệnh viện, ngươi mệt mỏi phải dựa vào ở trên người của ta...Loan Loan, chỉ cầu ngươi cho ta cơ hội, hảo hảo yêu ngươi.Sống lại tiền Diệp Cửu gia làm cho nhân nghe tin đã sợ mất mật.Sống lại sau Diệp Cửu gia giống như thu đi lên sở hữu thứ, trở nên dịu ngoan tinh khiết lương, nhưng chỉ cần có người tới gần Cố Loan Loan, hắn liền biến thành đao nhọn, lúc nào cũng khắc khắc phòng bị.Ngọt ngọt ngọt sủng văn, không ngược nữ chủ, tiểu ngược nam chủ tâmNội dung nhãn: tình có chú ý âm kém dương sai sống lại ngọt vănNhân vật chính: Cố Loan Loan ┃ phối hợp diễn: ┃ cái khác: ngọt sủng văn…
Nàng sinh một kiếp tảo tầnChàng sinh một kiếp mỹ nhân quanh người.Nàng sinh vốn thuở hay cườiChầng sinh muôn thuở khiến người khóc than.Nàng sinh một kiếp hồng nhanChàng sinh một kiếp vùi tàn liễu hoa.Nàng sinh nửa kiếp cơ caChàng sinh trọn kiếp xa hoa chốn lầu.Số trời đã định vướng nhauDù thuận dù oán cũng đau mất rồi.....Thể loại : cổ đại, ngược tâm, SE.Nhân vật chính : Cố Cầm, Tiêu Mặc.Số chương : Không rõ, dao động tùy tâm trạng người viết, nhưng sẽ không quá 100 chương, trình độ không tới.Nội dung : Cầm và Tiêu, sinh ra để hợp tấu. Tiếng cầm nỉ non, âm trầm run rẩy động lòng người; tiếng tiêu trong vắt, vút cao và ướm hơi lạnh lẽo. Tên định phận. Phận Cố Cầm tựa như cây cổ cầm bằng gỗ, thơm ngát, mỹ miều, thanh âm chấn động lòng người. Phận Tiêu Mặc như chiếc tiêu ngọc phóng khoáng, mạnh mẽ, lạnh lẽo không vướng bận tình nhân. Cổ cầm dịu dàng, tiêu ngọc phong lưu, tưởng rằng sinh ra là để vỗ về nhau, nhưng cuối cùng lại dồn nhau vào cửa tử. Vì sao chàng nỡ năm lần bảy lượt ép ta vào chỗ chết ?Vì sao nàng thà ngọc nát đá tan cũng không muốn quay đầu lại ?Dây cổ cầm đứt tung, tiêu ngọc vỡ vụn, kiếp này chỉ đành đến vậy mà thôi..Tất cả đều là do người viết tưởng tượng ra, vì vậy nếu có bất kì sự trùng hợp nào, xin hãy tin rằng đó chỉ là ý trời.…
tình tính tang…
《 Định mệnh 》《 Định mệnh đưa hai ta đến với nhau 》《 Nhưng chính cái định mệng đó lại khiến ta đau khổ rồi hạnh phúc 》 { ¤ Cuộc đời là một bản nhạc , êm dịu nhưng đôi lúc buồn . ¤ }…
Bờ li, đừng ai leak lên trên mặt chính chủ ạ! Mong mọi người thích fic và đọc fic vui vẻ nha<3…
Đây là bộ truyện đầu tiên mình viết. Mong mọi người ủng hộ nha.😍😍😍…
© hzelcw! 040125.…
Truyện về "chiếc cậu hai" nhà giàu ham chơi, hư hỏng, thiếu nghị lực và đặc biệc là rất cố chấp với hai tiếng gọi "Mình ơi!" của vợ mình.Sơ lược:Hiền Hòa là một cô gái xinh đẹp lại ngoan ngoãn nhưng sau một đêm bỗng tứ cố vô thân lại gánh thêm một khoản nợ của người cha quá cố. Những tưởng sẽ đến bước đường bán mình trả nợ thì cô lại được vợ chồng phú ông rước về làm vợ cho đứa con duy nhất. Ai cũng nói một đời này của cô coi như xong khi gắn với một tên ham ăn biếng làm, nhưng sau khi ở chung Hòa lại không còn nghĩ thế nữa. Lâm- cậu hai nhà phú ông giàu có, ngủ một giấc có thêm một cô vợ xinh đẹp, ngoan ngoãn. Tên lêu lổng, bất cần như hắn thế mà lại dùng tất cả lòng kiên nhẫn một đời của mình... yêu thương, chăm lo cho cô vợ này.Một đoạn trích về sự thiếu nghị lực của "chiếc cậu hai hư hỏng":"Cậu hai Lâm vô cùng tức tối, mang tiếng là vợ chồng với nhau mà cô lại không thèm kêu hắn là "mình ơi" suốt ngày "cậu hai" thôi. Nhìn lại cô vợ nhỏ nhắn đang nhấm nháp miếng bánh trên tay hắn, lòng lại bực, hắn giật lại không cho cô ăn nữa, ác ý nói: - Muốn ăn không? Gọi "mình ơi" đi!Thế rồi đối diện với cặp mắt ngập nước ai oán của vợ, Lâm đành trả lại miếng ăn cho vợ, dịu giọng dỗ dành: - Không gọi nữa, không gọi nữa. Cho em ăn!"Lại là một câu truyện lấy bối cảnh Việt Nam thời xưa: nam ăn chơi, hư hỏng, nữ hiền lành dịu ngoan nhưng không ngu ngốc.Hi vọng các bạn sẽ thích! …
Tác giả: Asura111Lời của Jane đã khiến tôi thức tỉnh, sự dấu diếm của tôi với Jane là không cần thiết, vậy mà tôi đã không biết điều đó, có lẽ tôi đã làm Jane tổn thương như cái cách Alex đang chịu đựng vậy, sự lừa dối chính là lưỡi dao sắc nhất để chia cắt một tình bạn, tôi đã tự mình tạo ra cái lưỡi dao đó và tình bạn mà chúng tôi gầy dựng bấy lây đang dần bị cắt đứt trong cái khoảnh khắc sự lừa dối của tôi bị phơi bày ra ánh sáng..................Alex vừa khóc vừa lắc đầu như thể mình tồi tệ lắm, tôi đã không nhận ra cô ấy đã vì tôi đã đấu tranh với chính bản thân mình như vậy, tôi...và sự xuất hiện của tôi đã mang đến cho Alex quá nhiều nước mắt và dằn vặt, liệu chúng tôi có thể quay ngược thời quan để sống những tháng ngày như trước được không, tôi, Alex hay Jane, chúng tôi không ai biết được điều đó cả. Tôi chỉ biết nhìn vào ánh mắt đang đau đớn dằn xé của Alex rồi ôm cô ấy thật chặt vào lòng, tôi muốn lấy đi tất cả những đau đớn mà cô đang chịu đựng và gắn lên người mình nhưng tôi biết mình không thể, tôi chỉ có thể dùng trái tim chân thành của mình để xoa dịu tổn thương của cô ấy mà thôi.…