
Quán Cafe Phép Thuật
Mong mọi người vote cho mình…

Boring n Motivation Awake Your Power
Đôi khi ta lạc lối kiếm tìm một con đường để đi...dù là đi đâu, dù đi trên con đường khó khăn thế nào, dù có đi một mình hay cùng ai thì điều quan trọng nhất là Hãy Trân Trọng Chính Mình.Hãy thử một lần dấn thân, lăn xả, để bản thân một lần thoát khỏi những khuôn khổ cuả gia đình, xã hội. Cũng đừng từ bỏ, muốn đi hãy đi, muốn ngồi hãy ngồi, muốn đọc hãy đọc, trên hết đừng do dự. Biết đâu đấy bạn sẽ tìm thấy được gì đó, chỉ ở ngay phía trước, hãy mạnh mẽ lên. Đừng để bản thân phải hối tiếc thêm nữa, hãy đi đến cùng....ButDarling,In the end, you have to be your own hero.Because everyone is busy trying to save themselves. There are plenty of difficult obstacles in your path. Don't allow yourself to become one of them.Never ever give up, Because you never know what tomorrow may bring.P/S: góp nhặt trên face vì thấy hay, up lên để dành đọc.... Cũng có vài thứ rất có ích...tui nói thiệt đó cô ơi....^_^Đích thị là lẩu thập cẩm nhe....ai thích ăn lẩu thì mời bơi zô.... ~_~ cái hay vẫn còn ở phía sau.....…

mashiho; " GET ME A CAPPUCCINO "
" không từ bỏ vì anh biết... em và anh đến bên nhau là vì chân thành "_capuchino_…
![TRANS _ | The First Meeting | - knj x kth [ namtae ]](https://truyen247.pro/images/trans-the-first-meeting-knj-x-kth-namtae-155452491.webp)
TRANS _ | The First Meeting | - knj x kth [ namtae ]
By @vmonytearTrans by meĐã có sự đồng ý của tác giả vui lòng không mang đi nơi khác.…

Tiệm cafe mùa hè | imagine
Ở ngay cạnh dọc đồi , lên núi Vọng là một tiệm cafe mang hơi hướng vintage và đôi chút huyền bí , những người dân gần gian quán ấy thường đồn đoán rằng : " đó là một tiệm cafe cũ kĩ , nó không có một đích danh cụ thể nào nhưng thường được gọi là tiệm cafe mùa hè , phải chăng là cậu chủ quán thường mở bán vào mùa hè ? Nhưng đó cũng chỉ là một trong hàng trăm lời đồn đoán về tiệm cafe ấy , tôi cũng được nghe kể rằng có thêm một lí do nữa chính là người con gái anh yêu sinh vào tháng sáu , vào một mùa hè nắng rực , mùa hè đầy sự năng động , hiếu kì , một người con gái khao khát được khám phá chân trời kì thú . Tôi nghe rằng họ đã dành hết cả bầu thanh xuân tuổi trẻ để khắp phá hết những gì được gọi là tuyệt mỹ trần gian nhưng hạnh phúc vừa chớp nở thì bi kịch đã xảy ra...Cơn mưa tươi mát của tháng tám năm nào đã cướp đi người con gái anh yêu .…

Cafe không đường
Li cafe không đường tuy đắng mà hậu vị mê li=))…

caferin kitabı
Amsnjsnskamsksmznısnxkdnxjdnxjsknxdıjxıdjxndıxndıdnıdnsjzjs xısnbxısndısnduduebxjısndb…

Café & Bánh ngọt
Một tiệm café nhỏ nằm ẩn mình sau khu đô thị sầm uất, không quá nổi bật so với những nơi khác. Nhưng nó vẫn thu hút được đủ loại khách đến quán. Lí do tại sao à? Chỉ đơn giản là nó "đặc biệt" hơn những tiệm café khác. Tên của tiệm là « Pleasove »... Nơi sẽ bán cho bạn sự hạnh phúcAuthor's note: cách kể chuyện như này mình lấy cảm hứng từ mấy video của Trung Quốc nha nên mấy bạn khỏi thắc mắc :'333…
![[BJYX | FANFIC] ƯỚC NGUYỆN](https://truyen247.pro/images/bjyx-fanfic-uoc-nguyen-219743933.webp)
[BJYX | FANFIC] ƯỚC NGUYỆN
🌿 Author: Lam Nguyệt 🌿Giữ được chàng một đêm, thân xác cùng quấn quýtCâu chuyện của người đời, xét đoán xem ai yêu aiSống chết chẳng đáng gì, chẳng cần ai phải bận tâmNhưng nếu không có chàng, ta như chỉ còn tấm thân tàn(Hoạ tình - Diêu Bối Na) Từng giọt mưa nhẹ nhàng rơi bên ngoài hiên nhà, Tiêu Chiến cuộn tròn người trong chiếc áo lông dày, bàn tay ôm chặt lấy ly cafe bốc khói nghi ngút. Kiên Quả khẽ cọ mình vào tấm áo dày quấn trên người Tiêu Chiến, nũng nịu. Tiêu Chiến cứ ngồi mãi như vậy, tới khi ly cafe đã trở nên nguội lạnh, anh lặng thinh, nhìn vào khoảng không vô định. Có vẻ như, Tiêu Chiến đã ở trong tình trạng này một thời gian dài rồi. Tiếng gõ cửa dồn dập, lâu dần rồi cũng lại tắt hẳn. Một lúc sau, có tiếng chìa khoá leng keng, cánh cửa lớn trong nhà Tiêu Chiến được mở ra. Chu Tán Cẩm hùng hổ xông vào, lớn giọng: "Tiêu Chiến, anh định trốn tới bao giờ nữa..."Muôn vàn lời muốn nói, Chu Tán Cẩm khi ra tới ban công, nhìn thân hình mảnh khảnh cô độc của Tiêu Chiến, hai tay ôm lấy chân mình, cuộn tròn trên ghế. Thiên ngôn vạn ngữ, liền một hơi nuốt ngược vào trong. Tiêu Chiến khẽ quay đầu, mỉm cười. Nụ cười ôn nhu, dịu dàng thường thấy ở anh. Giọng nói khàn đặc, có chút yếu ớt vang lên:"Tán Cẩm, đệ tới cùng Hải Khoan ca ca sao? Tối nay ăn gì nhỉ? Nhất Bác em ấy luôn muốn bữa cơm ấm cúng đầy đủ mọi người. Ca sẽ tới làm lẩu lòng bò tê cay Trùng Khánh. Ở lại ăn nhé, Nhất Bác hẳn là sắp về rồi". Tiêu Chiến khẽ cựa mình, đứng dậy, có lẽ do giữ tư thế cuộn người như vậy quá lâu, chân c…

The Unnamed
Những truyện ngắn chẳng ra đâu với đâu…