Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Nơi để các bạn có thể chia sẻ những trải nghiệm của bản thân ( hoặc của người thân mà được nghe kể lại ), những thắc mắc, những bức xúc của bạn về quan niệm, tin đồn nào đó về mặt tâm linh, tarot và huyền học.Đồng thời, confession của chúng mình cũng cho phép các bạn PR tác phẩm mang những thể loại trên. Link confession: https://docs.google.com/forms/d/e/1FAIpQLScAn6POlDGiIsQgYgmMsPTglEmz30flhAd4IBEA4n-Du6MHow/viewform Designed story cover by #S.Sian ( @sian.1808 )…
Có bao giờ cậu thử tưởng tượng 1 thế giới không tình iu, không tình bạn chưa? ôi, nhạt nhẽo, nhạt nhẽo chỉ có nhạt nhẽo. Tệ lắm, khó ưa lắm, nhưng biết sao cho được nếu ta chỉ cô đơn như vậy. Ai sẽ bảo vệ ta? ai sẽ vỗ về ta hay ai ôm lấy ta khi ta ch,et đi. Thế giới tàn nhẫn, gia đình vô tâm là những ngôn từ phản ánh cái xã hội nay. Bạo lực học đường, quấy rối tình dục, trọng nam khinh nữ..Áp đặt, áp đặt, lũ khốn, lũ tàn ác! Tớ là Kiwwi, không phải 1 nhà văn giỏi, không phải 1 học sinh tốt, càng không phải 1 tác giả chuyên nghiệp. Tớ chỉ là cô bé còn đi học, tớ viết văn theo ngôn từ riêng của tớ, phong cách riêng màu sắc riêng! Tớ viết mẫu truyện này dựa theo những chuyện tớ đã thấy, đã nghe, đã gặp phải, đã trải qua. Tớ viết bằng cả sự phẫn nộ, sự bức xúc, buồn đau chứ không phải là sự nhu nhược hay bất lực. Tớ không phục cái xã hội, tớ quyết đấu tranh cho tớ, bạn bè tớ,người thân tớ.…
Giới thiệu: Thời đại này, thục nữ thật không dễ làm. Thục Nghi cô vốn xuất thân trẻ trâu chuyên phá làng phá xóm, khó khăn lắm lúc lớn lên cô mới cải tà quy chánh, tu luyện thành thục nữ (mặc dù với ý đồ không được... tốt lành cho lắm). Cuộc sống giả dạng "bánh bèo" đau khổ nhường nào cô cũng chưa hề than vãn, chỉ "thi thoảng" mới phát bệnh "một chút", sống thật với bản thân trong trò chơi online mình yêu thích. Thế mà... hết người này đến người khác nhảy vào phá đám hình tượng thục nữ cao cả của cô... Ta muốn lương thiện, ai cho ta lương thiện??? P.S: Truyện viết theo phong cách bựa là chính. Nếu bạn nào muốn mang đi đâu chỉ cần báo mình một tiếng. Mình sẽ cố gắng được ít nhất mỗi tuần một chương.…
Yoichi, 11 tuổi. Từ người nối dõi của gia tộc Isagi trở thành một đứa trẻ vô gia cư chỉ sau một đêm. Em hận chúng những kẻ đã khiến cuộc đời em ra nông nỗi này, những kẻ đã quay lưng với em khi em mất tất cả. Cận kề với cái chết, em đã gặp được Bachira Yu, một người phụ nữ tốt bụng đã quyết định cưu mang em. Ở đó em đã gặp được người bạn thân nhất của mình. Câu chuyện là quãng thời gian trưởng thành và trả thù của Yoichi. Trên chuyến hành trình tới lâu đài Bluelock, em đã gặp được những người bạn mới…
Từng đoản văn nho nhỏ là mỗi trang của cuốn nhật ký chứa đựng kỷ niệm của Hồng Cầu và Bạch Cầu :3 Đơn giản là về những khoảnh khắc trong cuộc sống bình thường của hai ẻm :3Thể loại: Romance, AU.Rating: Không phải lo đến rating đâu, trong sáng, nhẹ nhàng (và nhạt) như truyện cho các bé mẫu giáo thôi :vNguồn ảnh bìa: https://mobile.twitter.com/fan46970340/status/1035657835038760960/photo/1 (cái ảnh không liên quan nhưng vì bạn au không tìm được gì hơn nên nhét tạm •﹏•)…
"Đằng sau cuốn sách viết về cuộc cải tử hoàn sinh ở nước Anh, là cuộc sống chilling của cáo vàng và sói xanh tại Thụy Sĩ."__________________________________________________________________________________+ Tác giả: Tamanegii-san+ Warning: OOC…
Nàng là nữ tử, ẩn tính, trở thành đem môn người ấy, thống quân mà chiến, uy lệ lạnh phạt, dĩ thon gầy vai nâng lên Lăng gia trọng trách. Thuở nhỏ khắc kỷ tu thân, không cho phạm sai lầm, bất quá một chén rượu nhạt, liền trượng trách đã đánh mất tính mệnh.Hảo xảo bất xảo, bị một từ hiện đại mà đến, vừa vặn nhân lâm nhất túc vũ, trong lúc vô ý đánh một hắt xì, liền xuyên qua , xuyên qua .Nàng cũng không tái là đem môn người ấy, nàng là sống phóng túng mễ trùng, thâu gian dùng mánh lới, vô sỉ đê tiện quần áo lụa là công tử, lưu manh đanh đá, thả khán nàng làm sao ngoạn chuyển đại chu, tẫn lãm mỹ nữ.Bìa mặt thượng câu cá chính là phong tố tâm, đánh đàn làm xiếc chính là tiểu lạnh, nằm úp sấp trứ viết tự chính là tiểu thư ngốc, cười vô tâm không phế chính là tiểu thất, che miệng thổi quaChính là tiểu hồ lyNội dung nhãn: xuyên qua thời không, nhà giàu thế giaTìm tòi then chốt tự: diễn viên: lăng vân nhiễm, phong tố tâm, lãnh nguyệt thần ┃ phối hợp diễn: trầm không biết mỏi mệt, chu khuynh giác, lưu lưu cầu ┃ cái khác:…
Câu chuyện xoay quanh một nhân vật nữ chính sống trong mối quan hệ phức tạp với một người đàn ông tên Y Minh. Nữ chính dành tình cảm sâu đậm cho anh ta, nhưng dường như tình yêu đó chỉ mang lại cho cô đau khổ. Trong một khoảnh khắc đầy cảm xúc, cô tát Y Minh trong cơn tức giận, nhưng hành động ấy không làm anh tức giận, mà ngược lại, khiến anh trở nên lạnh lùng và xa cách hơn.Khi cô tìm cách níu kéo, cầu xin sự tha thứ, Y Minh đáp trả bằng lời nói sắc lạnh: từ nay coi nhau như người xa lạ. Câu nói ấy như xé toạc trái tim cô. Từ yêu thương trở thành tuyệt vọng, cô bắt đầu hoài nghi về chính mình. Lời anh nói rằng cô chỉ là một "NPC vô dụng" đẩy cô vào trạng thái mất phương hướng, khiến cô tự đặt câu hỏi về giá trị bản thân.Dù tự nhủ mình là một con người, được sinh ra với giá trị và vẻ đẹp, cô vẫn bị ám ảnh bởi sự phủ nhận của anh. Cảm xúc giằng xé giữa yêu, đau đớn, và cảm giác vô nghĩa đẩy cô vào vòng xoáy của tự chất vấn, tự thương hại, và cuối cùng là sự tuyệt vọng.Câu chuyện khắc họa tâm lý phức tạp của một người phụ nữ bị tổn thương bởi tình yêu, đồng thời đặt ra câu hỏi về bản sắc và giá trị của con người trong mắt người khác.…
Là lần đầu tiên viết truyện nên chắc chắn có chỗ sẽ sai xót hoặc không vừa ý bạn đọc nhưng mong các bạn góp ý văn minh một tí ạ. Vì tớ thấy ở mấy chỗ khác có nhiều bạn dồn tâm ý viết xong không vừa lòng người khác nên bị chửi xối xả. Những lời bình lời góp ý của các bạn đọc đều mang ý nghĩa rất lớn đến bản thân mỗi người thích viết truyện đấy ạ. Nó có thể đem lại niềm vui, hạnh phúc nhưng đồng thời cũng không ít nỗi buồn cả suy nghĩ nhiều. Bản thân tớ thì thích cực những lời khen vì thực sự đó mới chính là nguồn động lực chính để viết. Ban đầu thì tất nhiên không có ai khen cả nhưng vì sở thích, tớ viết, còn sau này nếu có được sự yêu mến từ bạn đọc thì chắc chắn tớ sẽ cố gắng viết nhiều hơn. Mong các bạn không thích đừng buông lời cay đắng ạ, tớ mong các bạn sẽ ủng hộ và nhiệt tình góp ý để tớ sửa sai, thực sự mong rằng sở thích viết truyện xả stress này không trở thành áp lực…
Năm em học lớp 10, do hoàn cảnh đưa đẩy nên bị tống về quê học. Còn cả gia đình em thì vẫn ở ngoài thủ đô sinh sống. Ở quê, nhà em còn có căn nhà 2 tầng mới xây năm ngoái, nên em về đấy ở luôn. Nhà em cũng bình thường, gọi là có "của ăn, của để".Họ hàng ở quê em cũng chẳng còn ai, gia đình cô, dì, chú, bác em ra Hà Nội sinh sống cũng lâu rồi nên bây giờ ở quê còn mỗi cái nhà thờ họ thôi các bác ạ.Nói thế để các bác biết là một thằng trẻ trâu như em "ăn chưa no, lo chưa tới", đã phải sống tự lập rồi, híhí.Trường cấp 3 ở đây trừ thằng hàng xóm ra thì em chẳng quen đứa nào cả, mà khổ nỗi nó lại học khác lớp mới buồn. Ngày đầu tiên nhập học, nhìn quanh lớp cũng tạm ổn, lớp 46 đứa thì, 32 gái 14 trai. Gái nhìn tạm ổn, 3 - 4 ẻm chân dài, mà đặc biệt em để ý, có 1 đứa theo thẩm mỹ quan của em là "ok" nhất. Mặt có nét, V - line, má núm, răng khểnh. Nói chung là: chuẩn không cần chỉnh (lúc viết những dòng này, em nghĩ lại khuôn mặt đấy mà run vãi ra, huhu).…
'Nếu có 1 ngày, anh đột nhiên biến mất khỏi thế gian này thì sao?!''Tầm bậy!! Anh đừng nói xàm!''Không, anh hỏi thật mà!!''Thôi, đi ra chỗ khác! Để em làm việc.'.......Dương Hạo Thiên, anh không được rời xa em, biết chưa?! Hứa Hiểu Lam, em thật ngoan cố. Nhưng mà, anh thích!........Hơi thở trở nên dồn dập, mọi thứ xung quanh thật mờ ảo. -Anh phải buông bỏ em rồi, bởi anh biết, người anh thật sự yêu, không phải là em...Hứa Hiểu Lam, em hãy nhớ: Đi sai đường nhớ quay đầu lại, yêu sai người nhớ phải buông tay..........Có người đã từng nói: Cô đơn không giết chết được một con người, nhưng cô độc thì có!!Bây giờ em đã hiểu rồi. Dương Hạo Thiên, xin anh, đừng bao giờ để em phải cô độc........Author: Giang Hiểu LamLong-fic: Đi sai đường nhớ quay đầu lại, yêu sai người nhớ phải buông tay.…
Đứng trên bục phỏng vấn, chàng thiếu niên rất đỗi bình tĩnh trả lời từng câu một của phóng viên. Bỗng có một phóng viên hỏi anh một câu :" Thẩm Dạ Chu, động lực để phấn đấu, nỗ lực giành lấy chiến thắng của anh là gì?" Sườn mặt của anh hiện ra rất rõ ràng qua ống kính, quần chúng ăn dưa đang rất mong chờ câu trả lời của anh. Thẩm Dạ Chu khẽ mỉm cười, ánh mắt cũng bỗng chốc ôn nhu thêm vài phần, rất đỗi tự nhiên mà trả lời : " Ánh trăng sáng của tôi."Chỉ với một câu trả lời đơn giản nhưng lại là một bất ngờ lớn đối với tất cả mọi người. Mặc kệ ánh mắt của người khác, anh xoay người cất bước trở về phòng chuẩn bị dành cho vận động viên, ánh trăng sáng mà anh nói đến đang ngồi ngay ngắn trước ti vi xem đoạn phỏng vấn của anh. Thấy anh quay về, Tô Tịch đứng lên nhào vào vòng tay ấm áp của anh: " Chúc mừng vị quán quân của chúng ta! "________________couple chính: Thẩm Dạ Châu-Tô Tịchnam chính là vận động viên bơi lội, nữ chính là học bá xuất sắc của khoa Mỹ thuật…
Sirenomelia còn gọi là hội chứng người cá khiến trẻ sinh ra với đôi chân dính liền như đuôi cá, khiếm khuyết nhiều bộ phận cơ thể và tuổi thọ chỉ tính bằng ngày nhưng liệu căn bệnh đó có thể biến con người thành tiên cá không? ____________Kết hợp giữa Gravity Falls và Monster Falls.-------------------------------------------------Mong các bạn sẽ thích, nếu có gì khiến bạn khó chịu thì mình rất xin lỗi vì việc đó :(Artist by Nana Akagi…
Đọc truyện thấy cặp này real quá nên viết ._ Đôi lời : Không phải lần đầu viết nhưng còn sai sót , mong các bạn góp ý ._ Chú ý : Không đảm bảo tính cách nvật 100% giống trong truyện nhưng sẽ cố để mọi cảm thấy hấp dẫn khi đọc , cách xưng có lẽ không hợp gu nhưng vì cùng tuổi nên xưng z cho dễ thương (人 •͈ᴗ•͈)+ Lời nói : Một số lấy từ trong truyện+ Nvật : Quay quanh Togame Jou và Tomiyama Chouji * Cách xưng hô : Togame : gã Wooin : cậu_ Chú thích : * suy nghĩ * / hành động / ' âm thanh '…
fic do mình chuyển ver Mình đã xin phép và có sự đồng ý từ tác giả!!!Author: @dichthienvuong ( Thiên Yu )Bản gốc : Đã hoàn 48 chap và 1 phiên ngoạilink chủ truyện mình chuyển ver https://www.wattpad.com/user/dichvuongyu?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=share_profile&wp_page=user_details&wp_uname=MinYuin9395&wp_originator=3MHbfWsA8QCmumA0PyyK6SBLsEQpWphdmDgjR8ZnFwTescFyN%2B1kAVvRRIH2isl0BXX3QsPEVVXk%2B%2B%2FCuwLETuAumcZaWv9Ae9L5l5T77eneOIYR3Vbwm%2FXSMB8brtutCảm ơn tác giả lần nữa ạ ꒰⑅ᵕ༚ᵕ꒱˖♡Mong m.n sẽ ủng hộ fic này ạ!!!…
Bạn biết về người đó không?Kẻ được Tử Thần cầm tay nhảy múa, đến chết..Không giãy giụa, không kháng cựThứ duy nhất có thể, là câm lặng chấp nhận._____________________________Phần 2 của [Lookism] Cô Câm_____________________________Tác giả: PhenolphthaleinNgày đăng: [31/05/2024]Cảnh báo: Ooc, bạo lực, rối loạn tâm lý,...P/s: - Truyện chỉ được đăng chính thức trên Wattpad (sau này có thể sẽ đăng thêm trên NovelToon), ngoài ra những web khác và trên NovelToon chưa có thông báo cũng là ăn cắp. Xin hãy ủng hộ tác giả ở Wattpad!- Hầu hết ảnh đều được lấy từ Pinterest, nếu có nguồn khác sẽ được cre dưới ảnh.…
Minsan sa mundong ito hindi natin alam kung ano ang totoo sa hindi .Lalo na sa mga panaginip kasi unpredictable ang lahat .So how come na may isang mysterious boy na bigla na lang sumulpot sa pag iisip ko ay este sa mga panaginip ko . I though everything that is happened were not real and that he was created only in my mind .But then I was wrong because... He was my guardian angel sent from heaven.He changes meHe motivates me He inspires me He makes me smileHe taught me to fight And most of all He not just enter my dreams but also enter my heart. My wonderwall G.A---------Wonderwall -adj.Someone you find yourself thinking about all the time, the person you are completely infatuated with.…
Đăng về: SuoSaku, KajiSaku,... là chủ yếu- Tổng hợp những đoản fic nhỏ về các cp về bé Sakura mà mình đã quậy. - Nhân vật: các nhật thuộc sở hữu trong bộ manga WindBreaker của tác giả NiiSatoru. Mình không sở hữu nhân vật và cốt truyện nguyên tác, bản quyển thuộc về chú Nii Satoru. Chỉ có cốt truyện ở mỗi fic mình đăng tải là thuộc về mình. Và chỉ có tên nhân vật và dựa trên thiết lập nguyên tác, còn lại cốt truyện thuộc quyền sở hữu của mình. Có thể bị OOC. - Vui lòng không chuyển ver (nhất là khi chuyển thành NOTP của lão) và mang fic đi nơi khác.…
Tác giả : Yuuri (me ) Thể lại : ngược nhẹ , sủng nhẹ ,kết (theo ý mọi người )Tình trạng :Đang sáng tác Xin chào đây là lần đầu mình viết truyện có chỗ nào sai sót mọi người cứ góp ý nhiệt tình nhé . Arigatou 🙇♀️🙇♀️--------------------------Văn án : -Năm 16 tuổi a tỏ tình với cô . Cô xúc động đồng ý -Năm 18 tuổi tại sân bay a nói " Tôi với cô không giống nhau , tôi còn có tương lai của mình . Chúng ta lên dừng lại đi " rồi nắm tay người con gái bên cạnh- người mà a nói là bạn gái mới của a. Hai mắt đẫm lệ dõi theo bóng lưng đang khuất dần của a . Cô rơi vào tuyệt vọng - Năm 25 tuổi ngồi trong xe anh nói :" A vẫn còn yêu e nhiều lắm , chúng ta ... quay lại nhé, làm lại từ đầu , e nhé " - Năm 29 tuổi trong đêm đông a ôm cô vào lòng nước mắt khẽ rơi a nói :"a xin lỗi, a thật sự xin lỗi e , a không thể cho e một gia đình hạnh phúc , a xin lỗi " ---------------------- Người ta thường nói "chàng trai mà e yêu năm 17 tuổi không thể đi cùng e đến suốt cuộc đời " , đó có đúng là sự thật hay không ? Chuyện tình của họ kết thúc tươi đẹp hay giống như câu nói trên một kết thúc đau lòngNam chính : Trương Tuấn Kiệt Nữ chính : Trịnh Thất Thất…
cô là đại tiểu thư của 1 gia đình danh giáhắn là vương tử của 1 tập đoàn lớn nhất thế giới định mệnh cho cô gặp hắncô đã yêu hắn .......nhưng đáp lại tình yêu đó ......là những lần lạnh lùng của hắn đói vs côkết hôn vs hắn chỉ là sắp đặt, hắn ko yêu cô. Cô cũng biết nhưng vẫn cố níu giữnhiều lần hắn đánh cô, mắng cô nhưng cô vẫn nhịnrồi hắn dẫn theo 1 cô gái khác về nhà và đuổi cô đi hắn nói: ''Nếu cô muốn tôi hạnh phúc , hãy biến khỏi nhà này''cô chấp nhận, vì người mik yêu mà ra đi, là cô tự đi nhưng sao giọt nước mắt cứ lăn xuốngrồi cô bị tai nạn xe khi đi trên đường. cô ko qua khỏi được cơn nguy kịch, cô ra đi một cách nặng nề, ko có hắn ở bên.cô đi rồi, chẳng phải đây là điều mà hắn muốn sao. vậy mà hắn lại ân hận hận rồi lại đau. Hận chính bản thân miktrước khi đi cô đã nói :"nế ra đi là hạnh phúc......"mún bít thì đọc tiếp nha:)…