AllVietNam/ Tên ngốc dễ thương
Việt Nam là 1 tên ngốc…
Việt Nam là 1 tên ngốc…
Nàng là Violet Evergaden.Nhẹ nhàng, thanh khiết và duyên dáng.Em đẹp tựa loài hoa chi tím.********- Protagonist: Violet Evergaden- Disclaimer: Nhân vật thuộc quyền sở hữu của Kana Akatsuki và Asagiri Kafka. Họ không thuộc về tôi.- Warning: Ooc…
Hài Hước, Ngược tâm, HE…
" Trèo lên cây bưởi hái hoa,Bước xuống vườn cà hái nụ tầm xuân.Nụ tầm xuân nở ra xanh biếc,Em đã có chồng, anh tiếc lắm thay! Ba đồng một mớ trầu cay,Sao anh không hỏi những ngày còn không?Bây giờ em đã có chồng,Như chim vào lồng, như cá cắn câu.Cá cắn câu, biết đâu mà gỡ,Chim vào lồng, biết thuở nào ra?"Anh muốn đến với em từ cái thủa nhú búp còn xanh mơn mởn, anh muốn đến với em để trăng chứng giám cho duyên thề nguyền đôi ta, anh muốn nâng niu em như mảnh trăng ngà ngọc. Duyên tơ hồng cũng muốn se cho em... Nhưng đời, chả ai nói được chữ "Ngờ" em ha ?Câu truyện là một người gửi một người, rút ruột tâm can của một ngườiIsagi Yoichi- Khiết Thế NhấtItoshi Sae - Mịch Sư NgàItoshi Rin- Mịch Sư Lẫm!Lưu ý; SaeIsaRin,có 3p, lệch nguyên tác,vô lí, OOC nhân vật,có thể sẽ có R18, R16Bối cảnh Việt Nam trước cách mạng tháng 8 và vẫn còn thời phong kiến.Văn phong tớ dùng hoàn toàn là thuần Việt,và nếu cậu không thấy hợp thì có thể lựa chọn những tác phẩm khác,xin đừng buông lời cay đắng.Tớ cảm ơn. Chúc các cậu có trải nghiệm tốt nhất.…
Đây là câu chuyện của một anh hùng... Không hẳn, là một "Bạo Quân".Một "Bạo Quân" có tiếng nhưng không có miếng, là một "con rối", là một "búp bê sống", là "quân tốt" của bao nhiêu kẻ đứng quanh.Bước vào vòng lặp vô tận của những nỗi đau, những mất mát, những ám ảnh chồng chất cho đến khi tâm hồn chết lặng, rồi đến một ngày nào đó trong vòng lặp, "kỳ tích" xuất hiện. Cậu, Nova Eugene, sẽ làm thế nào để thay đổi số phận đây? Và cậu có thể rời đi như ý muốn, rời khỏi mớ bòng bong kia một cách suôn sẻ?(Vâng, đây lại là một bản mới nữa, mong các bạn đón nhận!)…
converter: bupbegoinangNguồn: http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=106667&page=148Tác giả: Cho ta mượt mà cổnNội dung giới thiệu vắn tắt:Hạnh phúc ngày sắp đi xa, khủng bố cuộc thi chu lập tức sẽ tiến đến... Thỉnh mọi người lý giải một chút đi không cần ở sau lưng trộm mắng chửi người gia u →. → hắn là thiên phú dị bẩm âm nhạc thiếu niên nàng là nhiều mặt phát triển luyện tập cô gái lẫn nhau đến đỡ, một đường trưởng thành ngọt ngào tiểu tình lữ lại tại quang quái Phù Hoa giải trí vòng gặp được không ít nhấp nhô cùng ly hợp nhiều năm sau hắn đã là cao nhất siêu sao, mà nàng cũng thịnh hành ngàn vạn sủng nhi chỉ là bọn hắn tình yêu còn có thể kiên trì bao lâu? ? Bất luận trải qua bao nhiêu biến thiên duyên hoa tẩy tẫn, triều khởi triều lạc ta vẫn như cũ bồi tại bên cạnh ngươi chỉ là vì ta yêu ngươi But I love U nhập V thông tri: Biên tập đại nhân lên tiếng nói bản thứ Bảy (5. 25) muốn nhập V, cuồn cuộn bản nhân cũng không nghĩ tới hội nhanh như vậy, hi vọng mọi người có thể trước sau như một duy trì! Ta thật sự tốt lắm nuôi sống! ! Ấn quy củ hôm đó đổi mới tam chương, ngày hôm sau không ngừng càng ~~~ nếu V, cuồn cuộn nhất định hội đem hết có khả năng không làm thất vọng mọi người tiêu hao tấn giang tệ cùng bạc, mỗi chương 3500+ cơ bản bảo trì ngày càng cảm tạ mọi người đặt! Tiếp tục cầu bình luận cầu cất chứa cầu Bá Vương cầu đặt! ! ! ! Cám ơn a phiêu, như ngâm còn có Tiết xuyên tim Bá Vương phiếu! ! ! ! ! Sao sao sao sao sao sao đát đát đát ~~~~~~~ hữu tình nêu lên: Nếu các vị thân xoát không ra đổi mới chương và tiết trong lời nói, liền đem võng chỉ www đổi thành My, lại hồi xe có thể nhìn còn có! ! ! Bài này là ở tấn giang độc nhất vô nhị phát biểu! ! ! C…
Một nơi để những cảm xúc đột ngột ùa về được bày tỏ UwU…
tớ chỉ ăn nửa gói mì thôi_không đượcGuria…
-'' êiiii yaaa...Cái con này mày làm tao đau rồi! Xin lỗi đi!''- ''Gọi mẹ đi con. Bé cưng của mẹ không nên hỗn láo như vậy'' Bụp!!! ''Tao không phải con mày''-''Thôi rồi! Chị xin lỗi em, là chị sai, chị không nên trêu con nít mới lớn như vậy. Sẽ ảnh hưởng đến tâm lí em sau này.''.........; Kết:HE; thể loại truyện: thanh xuân vườn trường, dc:me…
Phương pháp tốt nhất để "giành một suất" hẹn hò - bụp hết mấy thằng xung quanh nhỏ.…
Ngọt ngọt :)) ngọt chết các ngươi đấy…
Tác giả: Christopher đề NaConvert:bupbegoinangNguồn:http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=106667&page=172Link : http://www.jjwxc.net/onebook.php?novelid=2165497…
Nguồn ảnh: Pinterest.Ngôn tình, cổ đại, HE.Tác giả: MnhNha...."Vệ Khuynh, chàng mau mau đưa cần câu cho ta." Âu Mạch Lương ngồi trên cành cây nói xuống."Của nàng đâu?""Mất rồi.""Vậy nhịn đi, chờ ta câu được một con đã. Ngồi yên đó, nàng mà ngã là không ai đỡ được đâu."Đường Vệ Khuynh cụp mắt xuống tiếp tục chăm chú quan sát mặt hồ. Mặt nước gợn sóng lăn tăn theo làn gió, từng đợt sóng tản ra theo chuyển động của chiếc phao câu gỗ. Dưới làn nước là bóng của vài con cá, nó bơi hai ba lần quanh mồi câu.Đột nhiên phao câu bị dựt mạnh xuống. Nhân lúc đó hắn nhấc mạnh cần câu, nước bắn lên thành một đường cong tuyệt đẹp rồi rơi trở lại mặt hồ. Rơi xuống đâu, mặt nước lại rung rinh đến đấy.Ánh chiều tà chiếu vào nửa bên mặt của Đường Vệ Khuynh... Hắn, đang cười."Con này khá to đấy." Hắn nói rồi gỡ con cá khỏi móc câu."Đừng kiêu ngạo sớm, để ta thử xem." Âu Mạch Lương nhảy bụp xuống, Đường Vệ Khuynh bất đắc dĩ phải đứng lên để cho nàng nhào vào lòng, nàng lại tiếp tục tinh nghịch vùng khỏi hắn để cướp lấy chiếc cần câu."Được được, nàng thử đi." Hắn cười rồi nhường chỗ cho nàng.Trên tảng đá là một cây đàn tranh tuyệt đẹp, được nạm vỏ sò óng ánh, khắc chìm những đóa hoa súng trang nhã, phảng phất còn ngửi thấy mùi gỗ hương dìu dịu lan tỏa. Hắn ngồi xuống, móng tay nhẹ nhàng gảy đàn, dây đàn rung lên, từng hồi từng hồi giai điệu thánh thót, âm sắc trong trẻo vang vọng khắp một vùng. Hàng liễu khẽ đu đưa qua lại, trên lá còn đọng sương trong vắt. Gió thổi êm đềm.…
Văn ánNăm đó, cô 17 tuổi.Cô nhìn trộm bảng nguyện vọng của anh, bọn họ lên cùng một đại học.*****************************Thiếu niên cầm nhẫn hỏi cô: "Mẹ tôi nói bà ấy thích cô. Mốn để chúng ta đính hôn, cô nghĩ sao?""Được. "Thiếu nữ mỉm cười gật đầu, nhận lấy nhẫn đeo lên tay.*****************************Gặp lại: "Hôn ước đã bị hủy bỏ, trả lại cho tôi nhẫn đi."Anh chuyển trường, rời đi, không còn ở thành phố này.Cô ấy sụp đổ rồi.Cô khóc, ầm ĩ, bị bệnh.*****************************23 tuổi, cô gia nhập giới giải trí.Bởi vì anh ta đang ở đó."Phó Tây Từ, hôm nay tôi tới chỉ là vì đem nhẫn trả lại cho anh."Bốn năm trước, cô có thể xem chiếc nhẫn đó nặng hơn mạng sống của mình.Bốn năm sau, cô cũng có thể không quan tâm.*****************************Phó Tây Từ cúi đầu, trầm mặc, gắp một cái sủi cảo tôm thông, cắn một miếng, sau đó buông đũa xuống.Vẫn không ăn được.Vẫn là hương vị trước kia, cũng không biết cô ấy ăn nhiều năm như vậy, vì sao vẫn ăn không chán.Tiểu nha đầu kia, mỗi một lần đến Phỉ Thúy Các đều muốn các loại thịt, không thích ăn rau xanh, kén ăn lợi hại.Nghĩ đi nghĩ lại, không khỏi nghĩ đến vấn đề vừa rồi Bạch Kỳ hỏi hắn."Sao anh không muốn nói với cô ấy?"Làm sao có thể nói với cô ấy?Hắn ngay cả tư cách quan tâm cô cũng không có.Ai bảo hắn không xứng với cô ấy?--------------------------------------------------------------------------------------Nếu có sai sót gì mong mọi người nhẹ nhàng góp ý với mình nhé. --------------yêu tất cả các bạn------------…
Tôi gặp anh vào một ngày trời xuân nắng ấm, gió thổi hiu hiu, mây trắng trong lành...__________Bạch Mộng Nghiên từ phim trường trở về, trên tay còn cầm theo một chiếc áo gió màu xanh lục, dáng vẻ xinh đẹp mang theo chút tất bật cùng hối hả.Cô bỏ qua dáng vẻ thùy mị trước mặt công chúng, xồng xộc chạy lên tầng. Thang máy ở chung cư không dùng được, đành phải tự lực cánh sinh mà thôi."Bụp.""Ai da."Một tiếng va chạm mạnh vang lên, tiếp đó là tiếng kêu "phi lí" của Bạch Mộng Nghiên.Tại sao lại phi lí? Đơn giản thôi, vì hiện tại Bạch Mộng Nghiên đang nằm đè lên người một ai đó cô không thấy rõ, toàn bộ sức lực đều đặt lên người nằm ở dưới. Người ta không kêu thì thôi đi, cô còn có liêm sỉ mà than thở?Cũng may, với một diễn viên coi trọng cân nặng như Bạch Mộng Nghiên, thì thân hình mảnh khảnh của cô cũng không đủ để đè chết người bên dưới. Nếu người bên dưới vì cô đè mà chết thật, cô có lột quần ra đội lên đầu cũng không thể hết nhục."Cô gái, nằm đủ chưa."Giọng nói quen thuộc vang lên khiến cho Bạch Mộng Nghiên có chút giật mình, cô ngẩng đầu nhìn vào khuôn mặt anh tuấn của nam thần trước mặt...…
"Mingki ah~, là em thật rồi này, unnie không mơ mà phải không? Lúc ấy là thật mà đúng không?""Phải, em xin lỗi vì bây giờ mới quay về với chị, Haeri ah! Nhưng kể từ lúc này trở đi... em nguyện sẽ vì chị mà làm tất cả, em sẽ bảo vệ chị, em đã giữ đúng lời hứa khi ấy rồi... và bây giờ em xin được phép yêu chị cho đến ngày 31 tháng 2""... Em muốn bỏ unnie đi nữa hả?""Đồ ngốc này, tháng 2 làm gì có ngày 30 mà tới được ngày 31 chứ hehehe""Hức... đáng ghét!""Em yêu chị, Haeri!""Tôi không thèm cô yêu tôi, hức""Chị là đồ vô tâm""Vậy mà có người vừa bảo yêu kẻ vô tâm này đấy""... Chúng ta bỏ qua chủ đề này đi"----Giới thiệu câu nói tâm đắc nhất của Au dành cho crush mà chưa thể nói được nên đem vô đây luôn, đủ "ngôn tình" hông? Au không có bỏ fic nào đâu, chỉ là bế tắc ý tưởng nên bị tồn kho hơi lâu thôi, người ta bảo đợi chờ là hạnh phúc mà, hãy đợi tiếp đi :))…