Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Bao Bao phá lệ ngượng ngùng nói rằng: tướng công, đừng như vậy ~Thù phúc hắc vô hạn cười: nương tử, trốn chỗ nào!Lòng vòng dạo quanh rất nhiều năm về sau - -Thù tóm mệt mỏi, ngửa mặt lên trời thét dài: thối bánh bao, ngươi rốt cuộc là theo còn chưa phải theo! !Đến tột cùng là vui mừng oan gia, ước hẹn cộng phó cua đồng? Vẫn là tìm niềm vui khác, tuyệt ko đâm lao phải theo lao?Khách quan đừng nóng vội, mời xem cái này đối "Búp bê thân" JQ vô hạn quẫn quẫn đời người đi.…
Nội dung chỉ là những bức thư vụng vặn gửi tặng cho em_người họ yêu.Nhân vật "em" ở đây là ám chỉ người yêu thương của người kia và "tôi" là ám chỉ người viết thư.Tình yêu vốn rất thuần khuyết, nhưng qua những bức thư ta có thể thấy được ai là người thật sự yêu em và ai là người thật sự chỉ coi em là "một con búp bê", mặc người trang trí và điều khiển nó. Có người coi em như châu báu, còn có kẻ thì coi em như một vật trưng bày quý giá, đem em để trong chiếc lòng kính. Người thì thật lòng yêu em, người thì coi em như một món đồ chơi không hơn không kémTình yêu của em bị đem ra như một trò đùa kéo dài và chẳng biết khi nào em mới có được hạnh phúc cho mình.Em tựa như một tiểu yêu tinh nghịch ngợm hay một thiên thần nhỏ đang dạo chơi chốn trần gian. Và tôi, một kẻ hèn mọn đã lỡ yêu em mất rồi. Tình yêu xinh đẹp của tôi ơi, hãy ở bên tôi mãi mãi.Tình yêu với tôi như một hình phạt, và người gây ra nó không ai khác là em. Em ơi cớ sao em không yêu tôi? Thôi nào, dù em có chọn gì đi nữa, em cũng sẽ mãi ở bên tôi thôi. Tình yêu ạ!Bối cảnh cũng có thể là thành phố Paris mộng mê xinh đẹp, hay là nước Anh huyền bí v.vBộ truyện thứ 7 mà tui viết ☆⌒(>。<)Những bộ hiện tại do đang bận nên không có đủ thời gian mà xây dựng cốt truyện. Vì vậy tui viết cái này để một phần tường nhà không bị đóng mạng (• ▽ •;)Các đọc giả ăn đỡ fic này nhé 😞 do lịch học hiện tại không cho phép tôi viết những bộ kia. Mà nếu có viết thì nó khác xàm và tui cũng chẳng thích cho lắm, tôi muốn chăm chút cho tác phẩm của mình,…
Lạnh lùng rối loạn phúc hắc Tô yêu nghiệt cùng Kiều gia tiểu nha đầu phiến tử gặm gặm cắn cắn, sờ sờ gãi gãi, XXOO cái kia điểm quan trọng tiểu tình hình.◇◆Hắn, nam nhan họa thủy, C cục trưởng thị công an cục, tiền đồ vô lượng. Thiếu niên thời kỳ liền trầm ổn ít nói, lại chưa từng ngờ tới nàng sẽ trong lúc vô tình xâm nhập hắn trắng đen thế giới. Từ nay về sau, cái nhìn kia chính là của hắn cả đời.Nàng, cục thành phố hình trinh đại đội cảnh hoa một quả. Tập ngàn vạn sủng ái tại một thân Kiều gia công chúa, thiện lương, đơn thuần, yếu ớt. Theo không ngờ qua nàng sẽ cùng mặt lạnh Diêm vương dường như hắn sẽ có cái gì liên quan, lại càng không từng muốn qua nàng sẽ bước lên cảnh giới con đường này.Hắn, cục thành phố pháp y. Cùng nàng thanh mai trúc mã, thời thời khắc khắc bảo vệ ở bên cạnh nàng, vốn cho là nàng sẽ thuận lý thành chương trở thành lão bà của hắn, không ngờ nửa đường giết ra tới một người --- Tô yêu nghiệt.Lúc đó mới gặp gỡ, Kiều Mộng chỉ có 13 tuổi, non được tựa như kia một đóa trẻ non cúc, lại chết tử tế không xong bị cùng trường bất đồng giới hắn bắt gặp nàng có kinh lần đầu."Ta gọi Tô Duệ Trạch, " lạnh như băng thiếu niên cởi xuống của mình đồng phục, nhẹ nhàng ngồi xổm xuống đem đồng phục buộc vào hông của nàng, che kín nàng quần học đằng sau một mảnh kia ấn ký.Nàng khóc đến chóp mũi hồng hồng , tiểu bả vai nhất đứng thẳng nhất đứng thẳng thút tha thút thít, "Ta gọi Kiều Mộng, Tô Duệ Trạch, ngươi giúp ta một chút được hay không? Ta. Cái kia. Quần ló…
Từ chương 187Mấy chỗ in nghiêng là do mình không biết phải sửa lại như nào, văn chương mình cũng không được tốt lắm, mong mọi người giúp đỡ!!Đăng lên chủ yếu để lưu về máy đọc offline :)…
Văn án 1:Năm mười bảy tuổi, bà ngoại Ngu Chi qua đời, trước khi lâm chung bà ngoại giao cô cho một người bạn thân của mình nuôi nấng.Bà Phó có ba người con trai, năm đứa cháu. Trong nhà thật vất vả mới có một bé gái tới, bộ dạng trắng nõn lại đáng yêu, giống như búp bê sứ, mọi người tranh nhau lấy lòng.Trong hội nghị họp gia đình, lão thái thái sợ thời gian của mình không nhiều lắm muốn tìm cho Ngu Chi một chàng trai, hỏi cô ấy: "Chi Chi, sau này chúng ta là người một nhà, con muốn đi theo chú hai hay chú ba?"Ngu Chi nhìn lướt qua mọi người, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên người nam nhân mặc âu phục màu đen, ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng."Bà nội, con muốn chú ấy!"----------Văn án 2:Ngu Chi có một bí mật không ai biết.Giống như gió oi bức giấu trong mùa hè, giống như bông tuyết mùa đông không bắt được.Cô chưa bao giờ vượt qua ranh giới, cẩn thận ghi nhớ người đó trong trái tim mình.Sau đó, người đàn ông đó về nước, Ngu Chi cũng chỉ dám nhìn từ xa.Cho đến khi yên tĩnh và không có ai xung quanh, Phó Thời Thâm cẩn thận từng li từng tí che đôi chân lạnh như băng của cô vào trong ngực, cô bé nghẹn ngào nói:"Anh à, sau này anh đừng tốt với em như vậy, nếu không em sẽ hiểu lầm."Phó Thời Thâm: "Em không hiểu lầm, anh chính là đang theo đuổi em, chẳng lẽ không rõ ràng sao?"Ngu Chi: "......"-----------------------Nhân vật chính: Phó Thời Thâm, Ngu Chi ┃ vai phụ: Những thứ khác:...Một câu giới thiệu vắn tắt: Bà nội, con muốn chú ấy!…
Trên tầng 3 của tòa biệt thự, cô một mình đứng ở đó nhìn người áo đen đang chĩa súng vào mình, nhìn bố mẹ anh đang dành cho cô những ánh mắt miệt thị.. -Cô đang chờ Nhật Duy đến sao? Đừng mơ tưởng nữa! Hôm nay chính là ngày đính hôn của con trai tôi với Ngọc Linh. Loại người như cô sao xứng đáng làm con dâu nhà tôi! -Mẹ anh cười mỉa mai nói Đính hôn? Sao có thể chứ? Anh nói cuộc đời này chỉ có thể ở bên cô thôi mà. Sao chỉ trong mấy ngày mà thành ra thế này? không đúng! Chắc chắn là họ đang lừa cô. Trong phút chốc đầu chỉ nghe thấy tiếng ong ong khiến cô phải lùi lại 2 bước. Rồi mẹ anh quay sang nói với người mặc áo đen: -Tôi đã giao cô ta cho cậu rồi! Chúng ta không ai còn nợ ai. Hãy về bảo với tổ chức đừng làm gì hại con trai chúng tôi! Người ấy gật đầu lạnh lùng liếc nhìn cô: "Amy! Hãy ngoan ngoãn quay về. Cô đừng ép tôi phải ra tay!" Cô kiên quyết lắc đầu, bướng bỉnh mím chặt môi. Cô phải đi tìm anh, tìm anh để hỏi cho ra lẽ, tại sao lại không giữ lời? Tại sao anh lại phản bội cô? Thế rồi chỉ thấy một thân ảnh nhỏ bé, lao người tới phía cửa sổ như một con thiêu thân. Tiếng vỡ vụn lớn vang lên, từng mảnh thủy tinh sắc bén cứa vào da thịt, cô chợt nhớ đến gương mặt anh, giọng nói trầm ấm ấy và cả nụ cười tỏa sáng nhất thế gian. Anh chính là mặt trời duy nhất trong lòng cô, là người đã sưởi ấm trái tim cô. Khoảnh khắc rơi từ trên cao xuống, cô nghe thấy tiếng gió rít bên tai. Một tiếng nổ bụp sau lưng, lồng ngực đau nhói giống như đang bị ai xé toạc ra thành từng mảnh.…
HỒI ỨC MƯỜI LĂM NĂM THANH XUÂNTác giả : Lam DyTình trạng : Đang load...Thể loại : Hiện đại - HE - Ngược tâm nhẹSố chương : Đang cập nhật ...Giới thiệu : Cô quen anh từ năm cô 12 tuổi. Cô thích anh ngay từ cái nhìn đầu tiên, khi chỉ mới là những cô nhóc, cậu nhóc. Tình yêu những tưởng là bồng bột, nhưng không ngờ nó lại ở trong tim cô lâu như vậy.Mười lăm năm thanh xuân, không phải là quá dài, cũng không hề ngắn cho một tình yêu đơn phương.Bao nhiêu nước mắt, bao nhiêu thời gian cô dành ra để theo sau anh, âm thầm giúp đỡ, âm thầm làm việc cho anh.Đổi lại là một ánh nhìn chán ghét, một cái phẩy tay xua đuổi và những lời chê trách đau thương.Liệu cô có nên tiếp tục hay không? Hay nên buông tay để bản thân được thanh thản?Truyện có những tình tiết ngược tâm nhẹ, kính mong các bạn sẽ cố gắng đọc và cho ta những lời nhận xét chân thành nhất. Xin cảm ơn.Trích đoạn:"Này cô, cô làm ơn đến nhà và lấy đống rác rưởi mà cô vẫn hay gửi đến cho tôi đi? Sách á? Hay lại đồ handmade này nọ? Cô nghĩ tôi có thời gian để coi những thứ đó à? Mau đến đem chúng về, đừng để bẩn nhà tôi. Còn nữa. Nếu cô còn một lần nữa đụng tới vợ chưa cưới của tôi, tôi nhất định sẽ không bỏ qua cho cô"Anh dùng ánh mắt khinh miệt nhất để nhìn Tô Phương. Cô gái bên cạnh anh nũng nịu:"Anh, mình đi thôi, đừng lãng phí thời gian với con ả này." Đoạn quay sang Tô Phương sỉ vả: " Mày đúng là không biết xấu hổ mà, bám theo chồng tao lâu như vậy mà không chịu buông. Mặt dày, gái điếm, vô liêm sỉ."Tô Phương đứng như trời trồng tại chỗ. Hốc mắ…
Tuổi Trẻ Của Chúng Ta(chapter 1)Ôi! Cái thời ta còn trẻ, còn bé nhỏ chưa biết đạo lý, cái thời mà ngày nào đi chơi về cũng sà vào lòng mẹ hỏi: "mẹ ơi, nhà có gì ăn không ạ". Nhớ lắm ngày ấy. *10 năm trước. " Uyên ơi, dậy đi chơi với tụi tao nè", giọng con Mi vang lên thánh thót trước cửa nhà tôi. Sáng nào cũng thế, tầm khoảng 8- 9h sáng là con Mi lại dắt Nhi, Ý qua nhà rủ tôi đi chơi chung. Tôi thì lười biếng lắm, mặc cho tụi nó nói gì thì tôi vẫn ngủ. Đến lúc khá lâu, khi tôi đã bị chai tại bởi những câu nói của tụi bạn, tôi mới chần chừ ngồi dậy đi vệ sinh các nhân và lại bắt đầu cuộc "du ngoạn nông thôn" cùng bọn nó! Chúng tôi đi khắp phố phường, đi bắt những con cào cào, dù bị cắn nhiều lần nhưng chúng tôi không sợ, vẫn say lắm. Ở trường thấy bọn con trai có thứ gì mới mẻ, chúng tôi cũng phải có giống bọn nó cho bằng được. Con Mi nó cá tính lắm, tuy là con gái nhưng nó có tính cách y hệt những đứa con trai. Mi không chơi búp bê, chơi truyền thẻ như mấy đứa khác, nó chỉ chơi những trò: đá dế, thả diều và rượt bắt với bọn con trai. Nhà chúng tôi mỗi đứa một hoàn cảnh nhưng vẫn chơi thân được với nhau. Gia đình con Mi không được khá giả, gia đình Như ý chỉ có mẹ mà không có cha, gia đình tôi và Nhi chỉ khá hợn tụi nó được một chút. Chúng tôi không phận biệt hoàn cảnh nghèo hay giàu như bao người khác. Tôi học không được tốt lắm, có bài kiểm tra 15 phút, tôi cứ "cóp" bài của Như Ý mãi, vì chơi chung với nhau nên nó cho tôi "cóp" buông thả, chỉ cần ra hiệu lệnh, nó sẽ hiểu tôi cần gì, thiếu gì…
- Anh yêu em!- Em cũng yêu anh!- Chúng ta sẽ sống bên nhau trọn đời em nhé!*gật gật*- Anh sẽ sống sao nếu thiếu em nhỉ? cuộc sống thật vô vị nếu không có tình yêu...-------------------------------*bụp*- Nhảm nhí! -tôi tắt cái ti vi đang chiếu bộ phim vô cùng 'lãng mạn'. Tôi chẳng hiểu người ta chiếu mấy bộ phim sến súa này làm gì, sao lại không chiếu phim bom tấn, kinh dị hay đại loại là hoạt hình... Tình yêu? là cái quái gì thế? có ăn được? tôi thật sự rất thắc mắc. Mỗi lần hỏi con bạn thân câu đó là y như rằng tôi bị ăn cốc '' Hỏi ngu! muốn biết thì mày yêu đi..'' Tao yêu được tao đã yêu rồi... Không hiểu sao tôi bị chứng 'sợ' phụ nữ, trong đời tôi chỉ có đúng 2 người mà tôi 'chịu' được đó là mẹ và con bạn thân - nó là tomboy nên tôi 'ít' có sợ..^^ Cuộc sống của tôi không có tình yêu này, thì sao? tôi thấy vẫn rất tốt... với tôi, chỉ cần có phone, lap và tiền là đủ. Có lẽ hơi thực dụng nhưng, thực tế phải không?…
"Blackening" nghĩa là hắc hóa . Nữ chính Edori Alice là một người sinh ra với mái tóc vàng và khuôn người nhỏ nhắn , đôi mắt của cô có hai màu , mắt xanh của mẹ còn mắt hồng của cha . Cha cô đã chết vì một lý do bí ẩn , mẹ cô vì đó mà quá bi thương nên thần kinh trở nên bất ổn , bắt đầu coi cô như một con búp bê luôn mặc những bộ trang phục xinh đẹp , thế nhưng vì bà vẫn yêu thương cô thật lòng nên Alice không hề ghét mẹ . Kosei của cô nghe có vẻ khá kỳ lạ nhưng nếu biết sử dụng thì nó khá nguy hiểm . Kosei là "Zodiac Card" nghĩa 'Thẻ Bài Hoàng Đạo" . Có hai cậu chàng sinh đôi điển trai luôn đi theo Alice dù rằng cô không thật sự được bảo vệ , kosei của họ là "Cây Khô" và "Thích Ứng" .…
Nàng - cô nhok 17 (vẫn chưa 18) vui vẻ,nghịch ngợm,là chúa không sợ trời không sợ đất chỉ sợ gián (gián:em đáng sợ vậy hả??).Vô tình nàng té cầu thang lộn nhào trong không trung và bụp cái xuống hồ nước và bay thẳng về cổ đại.Nàng xuyên không cả thể xác,ngất trước cửa thượng thư bộ lễ,do phu nhân không thể sinh con nên đã thương tình nhận nàng làm con nuôi lấy tên Lạc Dao Dao.Chàng - là vị hoàng thuợbg cao cao tại thượng,người người kính nể.Vì sự đời,cuộc sống đó kị mưu mô chàng rất lạnh lùng,trong cung 3000 mỹ nhân (muốn bị AIDS à) nhưng không thương yêu ai,không một vị hoàng hậu.Vậy mà một lần vi hành gặp nàng trốn phủ đi dạo đâm cái vào nhau té vỡ bàn thớt thì lại đem lòng nhớ hình bóng cô nương bướng bỉnh,đáng yêu.…