Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Hắn Hoắc Lãnh Thiên cao cao tại thượng, tổng giám đốc của tập đoàn Hoắc thị. Kinh doanh lớn nhất Thành phố A, Lão đại của Bang "Độc Phỉ". Không ai trong giới kinh doanh,trong hắc bang không biết đến hắn.Nhưng Hoắc Lãnh Thiên lại yêu phải một Dương Cẩm Tú, như một đoá hoa đẹp nhưng độc, không ai biết cô đang nghĩ gì?, đang hành động gì?, Chỉ biết cô mới biệt danh Độc Cẩm Tú. Ra tay giết người tàn nhẫn.Dương Cẩm Tú từ một người không quan tâm sự đời để mặc số phận tới đâu hay tới đó. Đến một ngày bị chính người cha cắt đứt quan hệ... Cuộc sống của cô từ đó thay đổi hoàn toàn khi gặp lại Hoắc Lãnh Thiên...…
Câu chuyện kể về một chàng trai đã gặp được nữa cuộc đời của mình nhưng anh đã buông tay cô ấy và anh chàng đang lên đường tìm lại hạnh phúc đã mất của mình…
Oneshoot 👀"Tấm áo chấn thủ màu xanh bị nhuộm thẫm một màu sắc đỏ được đặt ngay ngắn trong chiếc tủ kính tại bảo tàng, từng mảnh ký ức cứ như được gắn keo gắn kết lại với nhau có vẻ như hai linh hồn lạc nhau năm đó nay đã tìm thấy nhau, buộc lại sợi chỉ đỏ đứt đoạn."Chuyện dựa trên sự kiện lịch sử về mùa đông năm 1946 là thật nhưng câu chuyện về Nam và Khánh là hư cấu không có thật!Văn phong không được lưu loát lắm nên cân nhắc nha🫠(cpf)…
𝑻𝒆𝒙𝒕𝒇𝒊𝒄 ~ [Nguyên Châu luật] ~ Petrichor - _____________________________________________🌱Tựa truyệnTôi đã từng nghe câu chuyện của một người ca sĩ vãng du, người lúc nào cũng đem theo bên mình cây đàn guitar đã sờn nước sơn. Hỏi ra, người ấy chỉ cười và nói rằng với người, đó là bảo vật trân quý.Mưa rơi, từng hạt từng hạt. Không khí xung quanh bốc lên một mùi hương kì lạ, thoang thoảng hương tử đằng, man mác chút dư vị còn sót lại sau một tách trà chiều. Nhưng, nồng đậm hơn cả là mùi đất sau cơn mưa.Mưa rồi! Châu Kha Vũ trước nay chưa từng thích mưa, thậm chí chán ghét cái mùi ẩm mốc bốc lên sau cái xối xả của trời đất. Mưa cùng những ảo mộng kì lạ day dứt một đời Kha Vũ.Nhưng thật may, mưa lại cũng có thể đọng lại bên cậu một dáng hình. Một người lạ thay lại thích mùi đất sau mưa. Người ấy bảo sau cơn mưa mọi thứ chẳng phải được gột rửa hay sao, trả lại đất trời vẻ nguyên sơ như thuở ban đầu, đầy an tĩnh.Thật đúng, chỉ là Kha Vũ cậu vẫn không thể thích mùi đất sau mưa. _🅟🅔🅣🅡🅘🅒🅗🅞🅡_✍️:Tử Đằng khai hoa - 紫藤开花…
★ Tên truyện: Tuyết Ti Diểu Diểu Phục Ly Phi (Sợi tuyết vấn vương rồi đứt lìa) ★ Tác giả: Tố Du Tùng Chi★ Thể loại: đồng nhân (fan-fiction) Trường Tương Tư - Đồng Hoa, char x OC, xuyên sách, ngôn tình, HE.★ Edit bìa: @phsa-hnlo, stock: Đàn Kiện Thứ, phim Trường tương tư ★ Lưu ý: • Fanfic này không ghép Tương Liễu với bất kỳ nhân vật nào trong tác phẩm gốc Trường Tương Tư - tức only Liễu, couple char x OC. Các fan couple không đọc được xin đừng nói lời cay đắng.• Fic sẽ cố gắng bám sát thiết lập nhân vật Tương Liễu và bối cảnh Trường Tương Tư nhất có thể, ngoài ra còn tham khảo thêm Sơn Hải Kinh.★ Truyện được đăng duy nhất ở acc Wattpad @Toskayugan, vui lòng không sao chép, re-up, chỉnh sửa hoặc bất cứ hình thức phái sinh nào khi chưa có sự cho phép của mình.…
Thiên Tỉ chăm chú nhìn vị ca ca bên cạnh đang ngẩng đầu ngắm sao, không nhịn được liền nói:- Đường Dài ca, có thể không thực hiện PJ Thế Mậu Thiên Giai không? Làm từ thiện sẽ tốt hơn nhiều...- Từ thiện cũng có nhiều người đã làm. Ca chỉ muốn một lần cho mọi người biết đến một Thiên Tỉ tuổi mười lăm tài giỏi thế nào. Giống như những ngôi sao kia, ngẩng đầu là có thể thấy. Nói xong, một tay chống ra sau, một tay chỉ lên ngôi sao sáng nhất đang lấp lánh trên bầu trời đêm, anh mỉm cười đầy tự hào. Ngước lên theo hướng ca ca chỉ, đôi mắt trong veo tĩnh lặng phản chiếu ánh sao chợt có chút bối rối. Thiên Tỉ cúi mặt, làn mi cong cong rũ xuống.- Tình cảm của mọi người em đều hiểu được, không cần phải khoa trương... em chỉ là một người bình thường...Đường Dài thôi ngắm sao, quay sang nhìn đứa nhỏ đang lo lắng, mỉm cười xoa đầu:- Ngốc tử, em đã làm mọi người động tâm. Những người không biết sẽ đi tìm hiểu và yêu mến em. Em hoàn toàn xứng đáng với những gì ca làm cho em. Chẳng phải có người còn muốn đưa em đi du lịch khắp nơi đó sao?- Em nhất định không hưởng thành quả người khác cho dễ dàng như vậy. Em sẽ chăm chỉ, lớn lên có thể tự mình đi được.- Em ngoan như vậy thật muốn làm vài cái PJ kiểu kia nữa. Đường Dài vui vẻ trêu đùa.- Không thể, em nhất định không vui. Thiên Tỉ vội vàng ngắt lời, đôi mày nhíu lại xem ra rất nghiêm túc, dứt khoát không coi mấy lời ca ca nói là trêu đùa.- Được rồi, ngàn vạn lần làm theo ý em. Em vĩnh viễn là người mà chúng ta muốn được vui vẻ, muốn bảo hộ cả đời.…
Giới thiệu về truyệnCâu truyện xoay quanh một học sinh trung học 17 tuổi_Vân Anh và những người bạn của cô, trong đó có Duy Đức, chàng trai 24 tuổi đã tốt nghiệp đại học Y TPHCM nhưng hiện tại làm quản lí tại khách sạn của gia đình. Giữa Duy Đức và Vân Anh là một mối quan hệ không ai có thể lí giải được, không phải bạn bè, không phải anh em, càng không phải là mối quan hệ yêu đương, đã không dưới một lần Duy Đức nói thích Vân Anh nhưng Vân Anh vẫn im lặng, mối quan hệ giữa hai người không ai có thể gọi tên cũng không thể tách rời.Ngoài ra, trong truyện còn xuất hiện một người rất bí ẩn, mà Vân Anh vẫn gọi là Never say never người đó xuất hiện trong cuộc sống của Vân Anh một cách vô hình, và gần như người ấy luôn luôn có mặt trong cuộc sống của Vân Anh mà Vân Anh không hề nhận ra. Người bí ẩn đó bắt đầu tồn tại trong Vân Anh bằng một cuốn sách Never Say never.Câu chuyện là một hành trình đi tìm người bí ẩn và sự quan tâm ân cần của Duy Đức.Nhân vật chính: Vân Anh, Duy Đức, Never say never .…
Tác giả: Hoà TíchConverter: luoihocNguồn: TTV(https://ngontinh.tangthuvien.vn/doc-truyen/ve-that )------------------------------------------------------------------------------- Nếu các bạn muốn mang đi đâu thì mong hãy vào link kia xin phép coverter nha!- Nếu các bạn muốn đọc mượt hơn thì cmt để mình edit nhaaaaa!!------------------------------------------------------------------------------Vệ thất xuất sinh trâm anh thế gia, phụ thân phong lưu vô dụng, mẫu thân lại là cái bất thành khí thất sủng di nương, trong nhà đích thứ tỷ muội đông đảo, nàng trời sinh tính mạnh hơn, tâm nhãn nhỏ hẹp, ghen ghét thành tính, khắp nơi tính toán, ngoài miệng trên tay chưa từng ăn thiệt thòi, rốt cục, dùng nàng cái kia vô song mưu kế thiết kế đích tỷ việc hôn nhân, thay thế đích tỷ gả vào cái kia đỉnh thiên thái tử phủ.Nhưng thái tử đối nàng đủ kiểu chán ghét, tại tất cả mọi người phản đối dưới, dứt khoát cưới mất "Trinh" đích tỷ làm thái tử trắc phi, cũng đãi kỳ đủ kiểu sủng ái.Vệ thất ghen ghét ghen, sinh lòng vặn vẹo, thiết kế thái tử nạp thiếp, ỷ vào thái tử phi thân phận, ngày ngày kéo bè kết phái, lôi kéo người tâm, đấu đích tỷ, khí thái tử, quấy đến toàn bộ thái tử phủ chướng khí mù mịt, không được an bình.Một khi có thai, Vệ thất viên kia cứng rắn vặn vẹo tâm bỗng nhiên trở nên · · mềm mại.Một lòng nhào vào có hài tử vui sướng bên trên thất thần, lại chưa nghĩ đúng vào lúc này, bị cái kia nhất quán trung thực nhu nhược đích tỷ nhận điện thoại tính toán, một thi hai mệnh.Một khi trùng sinh đến năm tuổi năm đó.Ở kiếp trước thăng cấp đánh quái quá m…
Thế gian này liệu ai hiểu rõ được bản chất con người. Cuộc đời này liệu có đo được làn ranh giới mong manh giữa cái thiện và cái ác, giữa hạnh phúc và đau thương không dứt. Một người khi trải qua những đau đớn và thống khổ tột cùng thì sẽ trở nên lạnh lùng, vô cảm hơn, tàn nhẫn hơn. Bởi có lẽ trái tim người đó đã vỡ vụn rồi...."Có một loài hoa như con tim vỡ. Ở trên cành cao đỏ hồng rướm máu".Đây là một câu chuyện về loài hoa huyết tâm (bleeding-heart flower) - 1 loài hoa dại ở vùng núi phía bắc mang hình dáng của một trái tim vỡ nửa đang rỉ máuNội dung truyện sẽ khác với nguyên tác thật, được dựng nên chủ yếu bởi sự tượng tượng của bản thân mình. Dự kiến đây sẽ là câu chuyện tình yêu buồn chưa rõ cái kết :))P/S: Đây là tác phẩm đầu tay của mình nên khoa tránh khỏi nhiều thiếu sót. Mong các bạn đọc thông cảm và đón nhận❤️. Thanks nhiều. Truyện hơi đặc biệt xíu vì main là nam nha…
Tình yêu tựa như một gã nhân cách phân liệt người bệnh, có khi thuần lương như thiên sứ có khi lại hư so với ác ma Tình yêu sở dĩ khó bề phân biệt, nắm lấy khó dò là bởi vì chúng ta không biết chính mình dụng tâm kiến tạo tình yêu cuối cùng là thiên đường vẫn là địa ngục Nhưng vô luận thiên đường vẫn là địa ngục, chúng ta đều phải tự mình bước vào đi Hắn đem nàng kéo vào trong lòng, chậm rãi đi ra môn. Có khi hắn hội tưởng nàng hay không biết một ít cái gì, có lẽ nàng là biết đến, bởi vì mỗ ta thời điểm của nàng trấn định làm hắn kinh dị. Chính là cho dù nàng biết, nàng không nói hắn cũng toàn làm không biết. Hiện tại chỉ còn bọn họ hai người, hắn chỉ có nàng, nàng cũng chỉ có hắn; không thể lại mất đi, không dám lại mất đi. Cảm tình cũng liền biến đơn thuần rất nhiều, đơn thuần cảm tình lý không hề sẽ có gì bạo ngược gì đó tồn tại. Bọn họ không cần hận, cần chỉ có hảo hảo yêu. Hắn bỗng nhiên dừng lại cước bộ, ôm lấy nàng thật sâu hôn trụ. Nếu nói huyết thống là tàn bạo, như vậy tình yêu nhất định là ích kỷ. Nàng chặt đứt tàn bạo huyết thống lại thiết không ngừng ích kỷ tình yêu. Nhu toái tình yêu này đóa yêu diễm hoa, chúng ta ngửi được là huyết tinh.…
Cô từ nhỏ lạc mất cha mẹ, được hai vợ chồng thương nhân nuôi dưỡng. Lớn lên, cô trở thành thiếu nữ 18 xinh đẹp, thông minh, được nhiều người thầm thích. Biết được quá khứ của mình, cô lên đường đi tìm cha mẹ ruột. Cô đã gặp được hắn- Thái tử điện hạ. Dường như có một sợi chỉ đỏ buộc họ với nhau. Về sau, nhiều bí mật được hé mở, sóng gió nổi lên, liệu sợi chỉ đỏ ấy có đủ bền chắc để giữ họ lại với nhau, hay đột nhiên sẽ đứt rời...…
Truyện kể về hai cậu thanh niên trai tráng dính nhau từ nhỏ, một người thì trắng trẻo học giỏi có sở thích trêu chọc người kia, người thì da nâu nhiệt tình, hay bị tên kia trêu chọc. Vậy thì hai người anh em này sẽ trải qua bao nhiêu khó khăn để nhận ra tình cảm của mình với đối phương?Mời đọc chứ đoán mò cái củ cải=))))))))))))))))))Tâm sự nho nhỏ, này là truyện đầu tay tui viết, khá teenfic, có lẽ là vậy, văn phong chưa ổn lắm, đọc không được thì out, đừng nói lời cay đắng. Trái tym bé bổng của tui không nhịn được, thân ái.…
Chuỗi ngày bình lặng của Giai Lạc - một nữ sinh trung học chấm dứt bởi ba mẹ cô bất ngờ ly hôn, họ đi bước nữa ngay sau đó. Điều đáng ngạc nhiên là cha dượng và mẹ kế của Giai Lạc từng là một cặp vợ chồng,có cậu con trai là Tống Du. Mọi chuyện vẫn chưa dừng lại khi hai gia đình quyết định sống chung nhà,kể từ đây những rắc rối giữa Giai Lạc và Tống Du bắt đầu xảy ra.Mâu thuẫn tưởng chừng chừng như không hóa giải được,hai trái tim lại hướng về nhau như một điều tự nhiên. Mọi chuyện diễn ra tốt đẹp cho đến khi Tống Du phát hiện ra người mà từ lâu nay cậu vẫn gọi là cha lại là cha ruột của Giai Lạc,liệu cậu và Giai Lạc có cùng huyết thống???…
Ngoại trừ mẹ và anh ra, không ai biết cô có chút ngốc ngốc. Anh biết vậy nên tận tình chăm sóc cô nhưng người anh yêu vốn dĩ không phải là cô. Cô biết anh không thích cô làm nũng vì sợ cô ấy giận, không thích anh đút cô ăn hay giúp cô tắm vì sợ cô ấy không vui. Cô cũng đã cố gắng làm mọi thứ để anh vui, nhưng không hiểu tại sao cô ấy chảy máu anh lại quát cô, rồi đồ gì đó của cô ấy mất thì anh lại bảo cô là kẻ cắp, khi em bé của cô ấy đi xa, tự dưng anh đánh cô rồi còn bảo cô cút đi nữa. Nhưng... nhưng... cút đi đâu bây giờ? cô tự nghĩ: mẹ đi xa rồi mà. Cô cứ bước, bước mãi rồi gặp viện trưởng, viện trưởng chỉ cách cô trồng rau, thích lắm nhá. Hôm nay, cô lại ôm rau đi bán, thế mà lại gặp anh, trông anh cực kì tức giận, cô tự nghĩ:"Rau này cô tự trồng mà, có lấy cắp đâu". Cô giải thích:-Rau... rau... em tự... tự trồng, không... không... cắp... không lấy...cắpKhoảnh khắc đó, cô thấy khóe mắt anh ươn ướt, "sao vậy? Cô không lấy cắp mà."…
Thể loại: Truyện ngắn, thanh xuân, hiện đại, song hướng yêu thầm, điền văn, HE, chữa lành.Văn án 1 (Gia Nguyên kể)Tôi thầm yêu cô bạn mới chuyển lớp, vì cô ấy mà ghen tuông. Cũng do thế mà nhận ra tình cảm của mình. Cuối năm ấy, tôi quyết định tỏ tình. Nhưng đợi mãi lại chỉ đợi được cô không đến. Tôi thất vọng chấm dứt đoạn tình cảm yêu thầm 2 năm. Sau khi thi đỗ đại học, sống cuộc sống như bao sinh viên khác.Không biết do ông Trời trêu ngươi hay thấy duyên giữa tôi và cô ấy chưa tận, vào năm cuối đại học, chúng tôi gặp lại nhau, tình cờ và còn nhiều rung độngVăn án 2 (Khánh Hoài kể)Tôi yêu thầm cậu ấy ba năm cấp ba, vì cậu ấy mà làm nhiều chuyện, vì cậu ấy mà học cách giả vờ, vì cậu ấy mà từ chối bao nhiều lời bày tỏ của nam sinh trong trường.Cứ ngỡ tình yêu đến rồi, cho tới khi nhìn thấy cậu ấy nắm tay cô gái khác. Tôi mất đi dũng khí tỏ tình, cũng thay đổi bản thân khác đi so với gu của cậu, thi đỗ đại học và sống cuộc sống bình thường.Không biết do ông Trời trêu ngươi hay thấy duyên giữa tôi và cậu chưa tận, vào năm cuối đại học, chúng tôi gặp lại nhau, tình cờ và còn nhiều rung động.…
Chìm thật sâu vào giấc ngủ mơ hồ, cô gái với sự hoà đồng, hoạt bát như tôi giờ đây nhạy cảm đến lạ thường. Vừa ngủ vừa khóc nấc lên chỉ vì cảm thấy tim thắt lại và đầu óc trống rỗng. Giấc mơ về một chàng hoàng tử với chức vị cao sang và cô gái hèn mọn với số phận ngắn ngủi luôn vấy lên trong đầu tôi, nụ cười đó và cảm giác đó nó ấm áp hơn bao giờ hết. "Tại sao anh lại xuất hiện vậy?" Tôi hỏi."Vì tôi nhớ em" Anh ta đáp."Vậy tại sao anh lại giúp tôi?" Tôi lại hỏi."Vì tôi thương em" Anh ta đáp.Sợi dây nhân duyên nối chặt cả hay đến với nhau rồi lại đứt vụn, có lẽ kiếp người chẳng ai mang mãi sợi dây vô hình nối liền giữa cõi âm và nhân gian cả.…
Đại nhị nữ sinh Nhan Tử nghỉ đông đêm trước bị mẫu thân cáo ốm lừa về nhà trung, lòng như lửa đốt đánh thẳng về phía trước, lại đánh lên này cả đời mệnh định trượng phu —— đại nàng hơn mười tuổi trung y dược đại học hiệu trưởng Đoạn Thanh Tùng, mà Đoạn Thanh Tùng đường đệ, cùng Nhan Tử cùng tồn tại một khu nhà đại học nghiên cứu sinh Đoạn Thanh Tụng, cũng từ lúc Nhan Tử trung học khi liền đối với nàng nhớ mãi không quên.Một cái là nho nhã thâm trầm nghiêm túc ngay ngắn, một cái là âm mị cơ trí thâm tình dứt khoát, trời sanh tính lạnh bạc Nhan Tử như vậy làm sao hai người cảm tình trung tái trầm tái di động?…
. Chỉ là câu chuyện về mối tình của anh và cô. Một tình yêu đẹp, nhưng rồi cũng như khi mặt trời buông xuống, để lại bao nỗi buồn day dứt, sâu thẳm cho hai con người tội nghiệp. Cứ gần rồi lại xa... tựa hai cục nam chân.Cô rời khỏi anh như một giải thoát cho chính mình, hàng nước mắt vẫn tuôn rơi không ngừng. '' Tình yêu bốn năm với anh không là gì sao? Thứ đó quan trọng hơn cả em ư? Bốn năm là bốn năm đấy! Cả thanh xuân em vẫn một lòng với anh...''- Cô chết ngấtAnh chưa bao giờ hết yêu cô, quá khứ, hiện tại và cả tương lai. Nhưng... có lẽ chỉ yêu thôi là chưa đủ. '' Anh nợ em một lời xin lỗi, nợ em cả một thanh xuân, về đây đi vợ ơi! Anh nhớ em!''.…
Thể loại: Hiện đại, nữ truy, ngược, SE.Giới thiệu: Tạc Nhiễm chỉ uống nhầm một ánh mắt mà đã say cả một đời, khó mà dứt ra được. Cô yêu thầm An Phù Đông hơn 10 năm trời, theo đuổi anh hơn 7 năm, thế mà chưa từng rung động được người đàn ông này.Thời đại nào mà còn có hôn ước? Con mẹ nó, Tạc Nhiễm sắp từ bỏ rồi, thế nào lại cho cô kết hôn với An Phù Đông? Tại đây, Tạc Nhiễm lại quyết tâm theo đuổi anh lần nữa. Trải qua sống chung, thú thật An Phù Đông cũng có chút rung động, nhưng anh là đàn ông, khó mà cảm nhận được. Anh cứ mãi yêu cô gái đã từng bỏ anh mà đi du học, bỏ tình yêu theo lý tưởng bản thân. Tạc Nhiễm biết chứ. Nhưng, là do cô ngu ngốc và cố chấp. Thôi được, nếu anh muốn yêu cô ấy, cô sẽ đồng ý...Nhưng mà, sau khi Tạc Nhiễm đi rồi, An Phù Đông mới biết, cô quan trọng như thế nào. Anh muốn đi tìm cô, nhưng trên đoạn đường đi, anh bị tai nạn. Mà trong số điện thoại anh, chỉ có số của cô! Không hề có số của ai khác. Tạc Nhiễm nhận được cuộc điện thoại, chạy đến bệnh viện. Họ nói bắt buộc phải thay tim, nếu không anh sẽ chết. Giây phút đó, không chút do dự nào, cô đã đồng ý. Tạc Nhiễm cười, nếu kiếp này đã ngu ngốc, thì phải ngu ngốc cho đến chết! Xem như cô trả lại tự do cho anh, trả lại 6 năm chung sống, trả lại những ngày tháng mà anh bị giam cầm...Không ai biết được, chính Tạc Nhiễm mới là người bị lỡ mất 15 năm tuổi thanh xuân... Mãi mãi...Nhân vật chính: An Phù Đông, Tạc Nhiễm.Nhân vật phụ: Chúc Ly, Mã Hãn Đạt, Lương Hầu Sang,....…