VÃN HẠ - HẠ VÂN CHI MỘNG
"Mùa hè ấy, cậu là điều duy nhất tớ không dám giữ lại...."Hạ Vân gặp Phong Hàn vào giữa năm lớp 11. Những ngày nắng lặng gió, sân trường im tiếng giảng bài. Cậu vẫn như mọi khi: Cẩn thận, đúng giờ, điểm số tốt, không ai phải lo lắng. Nhưng trong lòng cậu thì không dễ chịu chút nào. Bởi từ sau khi mẹ mất, Hạ Vân sống trong một ngôi nhà không còn không khí ấm áp của một gia đình, với người cha lúc nào cũng nghiêm nghị và trầm mặc. Cậu học cách yên lặng để không làm ai phiền lòng.Phong Hàn là học sinh mới. Cậu chuyển về lớp giữa năm học, không ai biết lý do thật sự là gì cả. Cậu là một người ít nói, hay vắng mặt, ánh mắt lúc nào cũng như đang đi lạc đâu đó. Có người nói cậu lập dị, có người lại bảo cậu từng gặp chuyện không vui. Nhưng chẳng ai dám hỏi thật.Họ bắt đầu thân thiết với nhau, đôi khi là cùng trực nhật, đôi khi chỉ là vô tình chung đường về. Nhưng Vân nhận ra mình hay chờ Hàn, còn Hàn thì không tránh đi như cậu vẫn hay làm với người khác. Cứ thế, cả hai lặng lẽ đi vào thế giới của nhau...Cho đến một ngày, biến cố ập đến. Một chuyện không ai ngờ. Và họ buộc phải rời xa, ngay cả khi chưa ai kịp nói rõ lòng mình. Vân đứng bên cửa sổ lớp học, nhìn chỗ Hàn từng ngồi, thấy lòng mình trống hoác. Mùa hè đó, cậu mang theo một thứ tình cảm chưa kịp lớn, cũng chưa kịp tàn, chỉ là không còn ở đây nữa.....…