Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
1,886 Truyện
tôi hối hận rồi,tôi muốn quay trở về thân xác bạn đầu

tôi hối hận rồi,tôi muốn quay trở về thân xác bạn đầu

13 1 3

Anna là một cô gái xinh đẹp, mái tóc vàng óng ả như ánh mặt trời, đôi mắt xanh biếc như đại dương. Sinh ra trong gia đình giàu có bậc nhất thành phố, cô được nuông chiều từ nhỏ, sống trong nhung lụa và chưa bao giờ phải lo nghĩ về bất cứ điều gì.Nhưng càng lớn, Anna càng cảm thấy chán chường. Cuộc sống của cô quá hoàn hảo, đến mức nó trở nên nhàm chán.Tối hôm ấy, sau một bữa tiệc sinh nhật lộng lẫy, Anna đứng bên cửa sổ, lặng lẽ nhìn xuống thành phố rực rỡ ánh đèn. Cô thở dài.- "Nếu mình không phải là Anna... nếu mình không có tất cả những thứ này, liệu cuộc sống sẽ ra sao?"Cô không biết rằng, chính câu hỏi đó đã thay đổi cuộc đời mình mãi mãi.Cơn buồn ngủ kéo đến bất chợt. Đầu óc Anna quay cuồng, rồi tất cả tối sầm.Tiếng ồn ào của phố xá, tiếng còi xe, tiếng bước chân vội vã. Anna mở mắt, nhưng điều đầu tiên cô cảm nhận không phải là chiếc giường mềm mại, mà là mặt đất lạnh lẽo, gồ ghề.Cô bật dậy. Xung quanh là những bức tường cũ kỹ của một con hẻm nhỏ, rác rưởi vương vãi khắp nơi. Cô cau mày, cố gắng trấn tĩnh, nhưng ngay lúc đó, một cảm giác kỳ lạ dâng lên trong lòng.Cô đưa tay lên đầu. Không còn mái tóc vàng mềm mại nữa, mà thay vào đó là những sợi tóc rối bù, bẩn thỉu. Đôi bàn tay trắng nõn nà giờ đây trở nên gầy gò, chai sạn. Cô nhìn xuống bộ quần áo rách rưới, đôi chân trần bám đầy bụi bẩn.Anna muốn hét lên, nhưng cổ họng khô khốc, chỉ phát ra được một tiếng rên yếu ớt.Bỗng, trong đầu cô vang lên một cái tên.- An.Tim cô đập mạnh. Mình không còn là An…

Dục Vọng Độc Chiếm của Ma Vương

Dục Vọng Độc Chiếm của Ma Vương

371 10 9

TL : NGôn tình , sắc , 18+Trích đoạn : "Cùng nhau đi xuống đi." Hắc Thứ Khoan cười nói, mang cô đi ra ngoài, mục đích là vậy thôi. Ở phía sau cô, anh đã cởi sạch quần áo, Nguyễn Yến Hi còn thẹn thùng cầm chặt tấm chăn mỏng che đậy, anh nhịn không được bật cười.Biết rõ cô thẹn thùng lại bảo thủ, nhưng mà anh lại mê đắm khuôn mặt đỏ bừng gấp gáp không biết làm sao của cô.Nhịn xuống ý cười, anh lướt qua cô đi xuống suối nước nóng, sau đó xoay người, vươn tay về phía cô, mặt Nguyễn Yến Hi lại càng nóng lên, nhờ ánh đèn chiếu rọi, thân hình rắn chắc hòan mỹ của Hắc Thứ Khoan lộ rõ không sót một thứ gì trước mắt cô. Dù vậy, nhất cử nhất động của anh vẫn tao nhã mà quý phái, sức quyến rũ trời sinh không có gì có thể che đậy.Nguyễn Yến Hi hít sâu một hơi, mới quyết tâm buông tay ra, làm cho chăn mỏng rơi trên mặt đất, cô nhìn thấy ánh mắt của anh trong nháy mắt trở lên thâm trầm sâu rộng, hạ phúc nam tính cũng có phản ứng.Màu đỏ trên mặt lan tới toàn thân cô, cô run run chìa ra đôi bàn tay nhỏ bé, Hắc Thứ Khoan không vội vàng thúc giục cô, mà là cẩn thận che chở đỡ cô xuống suối nước nóng.Cô đứng trong phạm vi hơi thở của anh, nam tính dâng trào đang để ở bụng cô, Nguyễn Yến Hi cảm giác thấy một cỗ lạ lùng tăng vọt ở giữa hai chân chảy ra.…

Ngôn tình của FLR-Đoản

Ngôn tình của FLR-Đoản

251 90 24

Hiu~lo~Thần thiếp sẽ viết one-shot nha các bẹn. Viết về ngôn lụ á :3 Thỉnh thoảng thiếp sẽ rắc chút đam chút yuri zô ( ͡° ͜ʖ ͡°) Zay hoy ^ω^ Lớp riu <3…

NT(1076)_Mạt thế người qua đường giáp sinh tồn hằng ngày_FULL

NT(1076)_Mạt thế người qua đường giáp sinh tồn hằng ngày_FULL

426 9 2

1. Bùi Tần Tần là danh ngoài ý muốn xuyên thư giả, nàng vừa không là nhân vật chính tổ cũng không phải phối hợp diễn tổ, ngay cả vật hi sinh ABCD đều không tính là, nhiều nhất chính là cái vô danh người qua đường giáp, cũng không hề chuẩn bị tâm lý tham dự mạt thế bắt đầu.Làm nàng tìm được đường sống trong chỗ chết lại bị bức thượng tuyệt lộ khi, "Thiên thần" tắm rửa nắng sớm buông xuống .Này "Thiên thần" mặc điều văn áo ngủ, thủ linh phảng chân | thương, bạch ngọc chân răng dẫm nát phủ kín đá cuội thiên thai thượng lại tiên lại tiếp đất khí.Bùi Tần Tần thấy hắn lả tả giải quyết hoàn nhất ba tang thi, chạy nhanh lau đem mặt đẩy mạnh tiêu thụ chính mình nói: "Ca ca, ca ca thân bắt tay a! Ta sẽ giặt quần áo nấu cơm quét tước còn có thể giảng chê cười ấm giường!"Không cần.Tần Xuyên mệt mỏi quét nàng liếc mắt một cái, xoay người chuẩn bị hồi phòng ở.Bùi Tần Tần nhìn hắn gia vườn rau tử, lại nhìn tân nảy lên đến nhất ba tang thi hô to: "Ca! Ta còn hội loại đồ ăn nuôi cá phu con gà con! !"Phu con gà con?Tần Xuyên vứt bỏ phảng chân | thương hướng nàng vươn tay nói: "Khiêu lại đây!"Bùi Tần Tần nhìn hai lâu trong lúc đó ít nhất cách xa nhau bán điều đường cái khoan khoảng cách: "..." Ta muốn là khiêu đi qua còn dùng hướng ngươi xin giúp đỡ sao.Chán đời tiểu siêu nhân X quật cường nông dân cá thể thủ…

Ngọn lửa tình yêu giữa anh và em

Ngọn lửa tình yêu giữa anh và em

55 3 2

Nam chính- Nguyễn Duy Khang Ba là Trung úy trong quân đội. Vì thời đi học anh khá hiếu động nên từ sớm anh đã được đưa vào quân đội để rèn luyện lại tính cách. Nhưng không ngờ lại hữu duyên với ngành, cấp bậc cứ theo năm tháng mà tăng lên đội trưởng ở tuổi 22. Nữ chính- Mai Hà Thiên KimSinh ra trong gia đình gia giáo. Từ bé được ba dạy dỗ rất nghiêm khắc chỉ biết học và học, không dám nghĩ đến chuyện yêu đương. Ba một lòng muốn cô nối tiếp gia đình bước chân vào nghề giáo, cô cũng chấp nhận. Bởi trong suy nghĩ của cô mong muốn của đấng sinh thành đều đem đến cho cô điều tốt. Văn án: Anh gặp em năm anh 18 tuổi khi đó em mới 15 tuổi. Đôi ta hữu duyên quen nhau vào mùa thu ấm áp, nhưng lại bỏ lỡ nhau vào mùa đông lạnh lẽo. Mùa đông năm ấy: Cả hai ngồi tâm sự với nhau rất lâu, hai người nói rất nhiều dường như đây là lần cuối họ nói chuyện với nhau vậy. [...] Kim lấy trong túi ra một hộp diêm, lấy một que diêm trong đó ra rồi quẹt ngang hộp cho lên lửa. - Anh có còn nhớ lúc chúng ta bắt đầu hẹn hò em đã nói gì không. Em nói rằng ngọn lửa này tượng trưng cho tình yêu cháy bỏng của em dành cho anh, em sẽ giữ cho nó cháy mãi. Nhưng cho đến khi em không còn giữ nó nữa mà để cho nó dập tắt thì lúc đó... Nghe đến đây Khang vội đưa tay định giữ ngọn lửa nhưng đột nhiên có một cơn gió thổi qua làm ngọn lửa dập tắt để lại làn khói mờ ảo trong không trung. Anh ngỡ ngàng trước việc đó. - Em đã hết yêu anh. - Anh à, chúng ta chia tay đi.…

Bạch nguyệt quang trở về lúc sau

Bạch nguyệt quang trở về lúc sau

0 0 1

Tác giả: Vô Ảnh Hữu TungTình trạng: đang raVăn án:Đường đường cùng sở tiếu hành ở bên nhau bốn năm, trước sau không có bạn gái danh phận.Nam nhân cặp kia xinh đẹp mắt đào hoa, vĩnh viễn hàm chứa xa cách ý cười, khuy không đến bất luận cái gì cảm xúc.Nàng ở hắn bên người, vẫy tay thì tới, xua tay thì đi, không làm không nháo, sắm vai hắn thích bạch nguyệt quang.Người khác đều cười đường đường là một cái trăm phương nghìn kế tưởng thượng vị lại không thành công hèn mọn liếm cẩu, chờ đại lão nị, nàng ngày lành cũng liền đến đầu.Bạch nguyệt quang trở về về sau, đường đường đi rồi.Đi thời điểm lưu lại một trương tờ giấy, rành mạch viết mấy năm nay hắn vì nàng hoa mỗi một số tiền, cùng một trương chờ ngạch thẻ ngân hàng.Sở tiếu hành lại lần nữa nhìn thấy đường đường khi, nàng thành quý gia thiên kim đại tiểu thư, tham dự ở tiệc từ thiện buổi tối thượng.Một bộ váy đỏ, kéo đương hồng nam minh tinh cánh tay, diễm quang bắn ra bốn phía, mị thái liêu nhân.Hậu hoa viên, một tiếng thanh thúy cái tát tiếng vang lên ——Đường đường sửa lại váy áo, mắt lạnh xem hắn: Sở tiên sinh, thỉnh phóng tôn trọng điểm.Sở tiếu hành liếm liếm khóe miệng, lộ ra kia bất cần đời cười, nhéo nàng cằm nói: Ta đồng ý chia tay sao?Đường đường cười quạnh quẽ lại hờ hững: Ta trước nay liền không phải ngươi bạn gái, đâu ra chia tay vừa nói?Sau lại, mọi người trong mắt kiệt ngạo cuồng vọng không ai bì nổi nam nhân, dỡ xuống sở hữu tôn nghiêm cùng áo giáp.Đã từng liễm diễm đáy mắt chỉ dư tro tàn, nói giọng khàn khàn: Ta đem mệnh đều cho ngươi, hảo sao?…

Phượng tầm thiên các.

Phượng tầm thiên các.

48 4 1

"Phượng hoàng trùng sinh tiếng thép kinh thiên." "Hồn nam thể nữ sự khác thường tất có yêu.""Bàn tay trắng nõn quậy tung thiên địa.""Rất tốt xem nhưng lại không chân thật tựa mộng tựa ảo"Tóm tắt:Lâm Thiệu thứ tử của tam phòng Trường Ninh Hầu Phủ . Thở nhỏ gặp gia biến bị vào cung làm thái giám .Làm thái giám hai đời đế vương trải qua tinh phong huyết vũ Lâm Thiệu thành Lâm đại biến thái. Lâm đại biến thái tham gia vào tranh trữ cuối cùng đỡ đối phương lên ngôi hoàng đế, đại cuộc đã thành thỏ khôn chết chó săn nấu , Lâm đại biến thái là kia chỉ chó săn.Sống lại trở về ba mươi năm trước , trở lại Trường Ninh Hầu Phủ . Mọi việc có thể bắt đầu lại trừ việc làm tam phòng đích nữ mà không phải thứ tử mọi việc có vẻ điều ổn.Lâm Thiệu :....... !!!!!! Ổn cái lền!Cố sự kế về một loli có tâm hồn đại thúc già nua , già nua trong có biến thái , biến thái trong có dã tâm , dã tâm trong có bản lĩnh , bản lĩnh trong có thủ đoạn. Còn chiếm trước tiên cơ vì thế đem thiên hạ đảo loạn đến nghiêng trời lệch đất. Thuận tiện trải lộ đem bản thân kiếp này đẩy lên đỉnh cao của vinh hoa phú quý , bù lại kiếp trước cả đời khuất nhục nhấp nhô.NVC: Aka Lâm Hi nvp: Thường Viêm ,Lâm Thiệu. Cái khác : trọng sinh Trạch đấu , quan trường cung đình , nam biến nữ.…

Lạc lối trong giấc mộng vĩnh hằng

Lạc lối trong giấc mộng vĩnh hằng

5 0 1

Tôi bắt đầu mơ về nơi đó khi không còn tin vào giấc mơ.Một hành tinh lạ lùng trôi lơ lửng trên bầu trời tím loang, một cánh đồng không gió, và một thế giới tĩnh lặng đến loang người... Mỗi đêm, tôi trở về đó..một cách vô thức, như thể được gọi về bởi chính phần sâu thẳm nhất trong tâm trí.Chỉ có tôi và một điều gì đó đang chờ tôi hiểu.Khi những biểu tượng kỳ lạ bắt đầu xuất hiện, khi cánh cửa lơ lửng giữa không trung hé mở, tôi bắt đầu nhận ra: nơi đây không chỉ là những giấc mơ mộng. Nó là bản đồ. Là tiếng nói từ chính bên trong tôi...từ một sự thật mà tôi vẫn cố lãng quên.Và rồi, tôi đã tìm thấy một hành tinh khác..nhỏ hơn, yếu ớt hơn..đang dần tắt.Một câu chuyện về nỗi cô đơn, khát vọng sống, và chấp nhận... dưới hình hài của những giấc mơ mảnh vụn.…

TRUYỆN NGẮN VỀ EXO

TRUYỆN NGẮN VỀ EXO

5 0 1

Lúc hai người đi qua nhau, anh Suho đã giật tay Lay lại, ép cả người anh vào tường, giữ chặt hai tay Lay ở sau lưng, một tay thì đưa lên vuốt ve khuôn mặt hoàn mĩ của Lay:" sao lại tránh...em không có gì muốn sao...". Cố cựa quậy đẻ thoát khỏi sự khống chế của anh, nhưng nó thật khó vì bây giờ anh không còn sức nữa rồi, thật sự rất mệt mói, rất cần được nghỉ ngơi. Lay cúi xuống không nói gì, Suho tiếp tục vuốt ve khuôn mặt của Lay, tiếp đó lướt qua cái cổ nhỏ bé của anh, xuống xương quai xanh tuyệt đẹp rồi dừng ở cái cúc áo thứ nhất:" em thật không biết nghe lời...không ngoan một chút nào..." dứt lời anh đưa tay xé toạc áo của Lay, để lộ bộ ngực của anh, tuy nói là anh đã gầy đi nhiều nhưng cơ thể vẫn quyến rũ và đầy hấp dẫn. hoảng hốt về hành động của anh, Lay nói bằng giọng yếu ớt:" anh...anh làm gì vậy ...." Chưa nói hết câu thì đã bị anh bịt miệng bằng một cái hôn. Trong đó Lay có thể cảm nhận được sự tức giận trong đó, Suho gặm lấy môi của Lay như con hổ đói mồi, ra sức mà cắn như một sự trừng trị. Đã lâu rồi Lay chưa cảm nhận được hương vị ngọt ngào từ môi anh, từ ngày thằng nhóc đó xuất hiện, anh không còn quân tâm hay gần gũi Lay như trước. anh rất muốn được đôi môi bạc đó hôn và chiếm lấy. Biết được Lay đã thích ứng được liền đưa lưỡi vào trong, tách hàm răng đang ngậm chặt của Lay, đưa lưỡi vào trong khoang miệng mà khuấy đảo, quấn lấy cái lưỡi thơm ngon của Lay mà cùng nhau tận hưởng vị ngọt của nụ hôn. Dây dưa không dứt đến khi đầu lưỡi của Lay đã bị anh làm cho tê dại, phát ra n…

Đại Tự Tại

Đại Tự Tại

8 0 37

Sở Quân sinh ra với căn bệnh kì lạ khiến hắn trở thành "phế vật" trong mắt mọi người, trong một lần tụ họp dịp sinh nhật người yêu cũ, hắn và sáu người Trái Đất khác được Tiên nhân đưa tới Tiên giới. Những tưởng nhân sinh sẽ vì đó mà lên tới đỉnh, liên tiếp những biến cố xảy đến phá vỡ ảo mộng của hắn về một Tiên giới tươi đẹp, đối với người khác, Tiên giới là một thế giới màu hồng, còn trong mắt hắn Tiên giới là một màu xám cực kì u ám.Một kẻ bị thế giới ruồng bỏ, bị chúng sinh chán ghét sẽ vì thế mà quay lưng lại với thế giới hay sẽ đưa tay xua đi hắc ám, mang ánh sáng trở lại cho thế giới?Đây không phải một câu chuyện hài hước, đây là một truyền thuyết có hào hùng, có bi thương, có phẫn nộ, có vỡ oà.…

NT(2345)_Hiệp khách nhóm xuyên ngược hằng ngày_FULL

NT(2345)_Hiệp khách nhóm xuyên ngược hằng ngày_FULL

525 6 4

Tần Khấu gia thường xuyên gặp được thời không loạn lưu --Sở dĩ nói là thời không loạn lưu, là vì nàng nhặt hơn mười cái... Trang giấy nhân?Tứ điều lông mi, sở hương suất, Nhất Điểm Hồng, phi kiếm khách, Triển Chiêu, Bạch Ngọc Đường, thần hầu phủ F4 đằng đằng, này đó nguyên bản chích tồn tại đối với võ hiệp bên trong tên, giờ phút này đều biến thành rõ ràng nhân.Đối này, Tần Khấu tỏ vẻ nhận lương hảo.Mà đối với trang giấy mọi người mà nói --Sở hương suất nhìn tên là "Sở lưu hương sầu riêng pizza" chiêu bài bất đắc dĩ cười khổ --Phi kiếm khách sáng sớm đi công viên luyện kiếm bị thần luyện cụ ông lão thái thái nhóm vây xem hoan hô --Tứ điều lông mi Linh Tê nhất chỉ ở trò chơi giới nhân chắn giết người phật chắn sát phật --Hơn nữa --Tủ lạnh điều hòa giặt quần áo cơ nóng lên khăn mặt cái bồn tắm lớn cái gì thật sự là hạnh phúc cảm tràn đầy ~Lam quang điện ảnh điện thị máy chơi game địa hạ diễn xuất cái gì là thật là hiện đại nhân càng hội ngoạn ~Lộ thiên thiêu sưởi ấm oa cà phê kem ly băng bia cái gì thật sự rất thơm có mộc có!…

THẬP NIÊN 80 : NỮ HỖN ĐẢN (Kim Ca Thiết Mã)

THẬP NIÊN 80 : NỮ HỖN ĐẢN (Kim Ca Thiết Mã)

3 0 2

Lâm Thanh Chỉ vậy mà lại xuyên thư trở thành nhân vật phản diện, nhưng việc này cô không quan tâm.Cô chỉ quan tâm khi nào mới có thể tìm được nam nhân kia.Không nghĩ tới sau khi tìm được, cô còn chưa ghét bỏ anh xấu, thế mà đã bị anh ghét bỏ.Cô khuôn mặt vô cảm vén tay áo lên.Nam nhân không nghe lời, đa phần đã thành thói quen rồi đánh một trận là sẽ tốt."Tiểu bá vương Kinh Đô thành phố Bắc Kinh" Lục Lập sau khi đi đến nông thôn liền bị một nhóc quái dị bám lấy, đối mặt với khuôn mặt xấu xí kia, anh không biết vì cái gì không thể nói không nên lời từ chối.Anh không chỉ phải kéo xe đẩy tay, ôm gà vịt, mà còn phải lo sợ bị đánh hết lần này đến lần khác.Nhìn thấy cô đến càng ngày càng gần, anh vừa đau lòng vừa phẫn nộ. Anh bao dung cô như vậy, không ngờ đến cô lại muốn song tu cùng anh?Anh là người mà ai cũng có thể mơ ước sao?!Về sau, nhìn nhóc quái dị dung mạo ngày càng thay đổi xinh đẹp hơn, cùng với càng ngày càng nhiều người theo đuổi hơn. Lục Lập gấp đến độ vò đầu bứt tai, phải cầu xin như thế nào mới có thể cùng nhau song tu đây!!!---------------------------Lưu ý: Song xử, yêu đậm sâuNhân vật chính : | Lâm Thành Chỉ x Lục Lập | phụ diễn : Trương Lục, Tôn Minh Thiên, Lưu Tinh Tinh..........…

Nữ chính tiến lên đi! - Phương Ái Ái

Nữ chính tiến lên đi! - Phương Ái Ái

0 0 3

Hứa Lăng Hạ xuyên không, cô chẳng may xuyên vào thế giới có nội dung y hệt quyển ngôn tình mình đã đọc - Thượng Cổ Tình Ca. Lăng Hạ khóc hết nước mắt, ai đời lại xui khiến cô xuyên vào quyển thịt văn. Xung quanh toàn các món thịt kho, chiên, xào, rán,...Nhân sinh còn gì vui vẻ bằng con đường tu vi, thuận lợi thăng cấp giữ mãi nét thanh xuân trẻ trung xinh đẹp. Lăng Hạ quyết định tránh xa nam nữ chủ, bước trên con đường tu tiên xinh đẹp, mục tiêu thăng cấp thành một vị thượng thần tiêu dao. Nam chủ tà mị đối nữ chủ:"Tri Nhi đừng sợ, có ta ở đây, ta sẽ không để bất kỳ ai làm tổn thương nàng!" Ôm nữ chủ hôn mấy cái.Nữ chủ: "Quân Dạ, chàng thật tốt với ta..." Mỉm cười dịu dàng, ngã đầu vào vai nam chủ.Nam nhân của Lăng Hạ: "Ngươi dám chạy? Ngươi tưởng rằng ngươi có thể thoát khỏi lòng bàn tay của ta hay sao?" Tay trái giữ chặt cổ tay nàng, tay phải bóp cằm nàng, dồn Lăng Hạ vô tường.Lăng Hạ: "Đừng mà, đừng mà, ta sai rồi. Ngài đừng bóp nữa, làm ơn chừa cho ta cái hàm để ta còn nhai cơm... ngài bóp chỗ này có được không?" Kéo bàn tay đang bóp hàm của mình đặt lên bộ ngực to tròn, co dãn."Ngài có thể bóp rồi, ngày cứ bóp tự nhiên!" Lăng Hạ ngẩng đầu, đôi mắt long lanh vì nước mắt còn đọng lại. IiNam nhân trừng mắt nhìn bàn tay của mình, sau đó gương mặt yêu diễm đỏ ửng, giọng nói câu hồn:"Đồ lẵng lơ, vô sĩ!" Hắn phất tay áo biến mất.Mấy năm sau...Lăng Hạ dùng lại chiêu cũ, tên nam nhân nào đó đôi mắt sáng rực:"Ta muốn sờ cả phía dưới!"Lăng Hạ: Wth? Còn ta muốn giết ngươi có được không? Cá…

Kỳ nghỉ ( Myungyeol )

Kỳ nghỉ ( Myungyeol )

522 17 4

Myungsoo phải rất khó khăn mới có được những ngày nghỉ quý giá. Anh muốn nhân cơ hội thổ lộ với người bạn thân của mình Sungyeol. Nhưng nhiều lúc đời không như là mơ.Sungyeol đã ao ước và vui sướng biết bao khi nghe đến kỳ nghỉ từ người bạn thân Myungsoo. Nhưng cậu không biết rằng kỳ nghỉ này sẽ đánh dấu bước ngoặt cực kỳ quan trọng trong cuộc đời mình.Kỳ nghỉ tự do, 2 người bạn đã lên kế hoạch rất hoàn hảo. Gặp lưu manh, những người đồng hành ko mong muốn, ngôi nhà bí ẩn.Lạ lẩm, hoang mang, sợ hãi, tình bạn hay tình yêu. Những toan tính, những bí mật đâu là thật đâu là giả - Lee Sungyeol.Kế hoạch, mất kiểm sóat, kiên nhẩn và tình yêu giấu kín. Làm thế nào mới đúng, như thế nào mới bảo vệ em ấy cho tốt, cái con người ngây thơ ngu ngốc ấy, ôi tim của mình. Ôi hình tượng của mình - Kim Myungsoo…

HOẠ SĨ TỬ THẦN

HOẠ SĨ TỬ THẦN

80 4 9

(-) They will life, they will fight and they will die.Một áo choàng trắng, một mặt nạ mỉm cười, một khẩu súng và một giọng nói vang khắp màn đêm. Những tiếng đạn tinh túy vang lên, tất cả điều gục trước họng súng của hắn, chỉ còn lại một người với khuôn mặt trắng bệch, với đôi mắt tràn đầy sợ hãi. Giọng nói đó lại cất lên:(-) Tuyệt đẹp,hoàn hảo không một vết xước.Tiếng súng vang lên, tên cuối cùng gục ngã. Khói súng, cách hoa đào rơi, ánh bình minh ló dạng. Hắn nghiêng người cuối chào những tử thi nằm ngổn ngang trên nền đất lạnh. Giọng nói đó vang lên:(-) Trên thế giới này, dưới ánh bình minh này, ta tỏa sáng như những cánh hoa dưới ánh mặt trời rực rỡ,ta lấn át cả bầu trời.Hắn sãi bước đi, trên lưng hắn một thanh kiếm màu bạch ngân đang dần tỏa sáng... Màn đêm dần buông xuống, giọng nói lại cất lên:(-) Ánh Trăng,đẹp làm sao,đẹp như nụ cười của em vậy người con gái anh yêu.Hắn tháo chiếc mặt nạ ra và lấy thanh kiếm màu bạch ngân đang tỏa ánh sáng, đặt nhẹ nhàng trên bãi cỏ mềm đang dần thấm đợm sương đêm, những giọt sương đêm từ từ kết băng quanh thanh kiếm, không khí lạnh dần nhưng vẫn có chút gì đó ấm áp lạ thường. Giọng nói nhẹ nhàng trầm ấm vang lên khác hẳn với giọng khàn khàn kèm sự tàn nhẫn lúc nãy:(-)Đêm hôm nay thật sự rất đẹp. Em thấy đó, ánh trăng, đom đóm kìa và cả những làn gió đang thổi đây này, tuyệt phải không.Chúng ta sẽ sớm bên nhau thôi,lần này sẽ là mãi mãi.…

Đoạn cuối của Hạnh phúc

Đoạn cuối của Hạnh phúc

183 25 11

Chương I: Một thế giới khác:Gió nhẹ tựa hồ như không.Mấy đám mây trắng thơ thẩn rong ruổi, vui đùa vờn nhau giữa từng không. Liên Chi thấy thân hình nhẹ như lông vũ bay bổng lơ lửng trên không trung. Muôn vàn ánh nắng rực rỡ đua nhau lấp lánh tựa như ngọc.Cái ấm áp của nắng xuân mơn man nhẹ nhàng khắp da thịt. Liên chi rùng mình, choàng mở mắt.Biển xanh như một bức tranh muôn màu sắc. Làn nước trong vắt in màu của trời. Tấm áo xanh ngọc dịu dàng nữ tính khi được tô điểm thêm những bông hoa mây trắng muốt. Như mời gọi, Liên chi thích thú sà xuống. Sóng dồn dập vỗ vào bờ bọt trắng bay tung tóe. Nước mát quá, nàng thích thú chơi đùa với sóng biển mà cười vang cả đất trời. Tiếng cười giòn tan như hòa vào nắng gió. Gió vi vu như ru vào tai một khúc hát êm dịu từ biển.Cả một khoảng không ngập tràn sắc xanh vô tận. Cảnh vật như mở rộng ra mênh mông...Liên chi quay người bước đi, từng bước từng bước. Bờ cát trắng phau hiện ra trước mắt như trải dài ra miên man.Xung quanh ngắm nhìn cảnh vật thật đã mắt.Chợt, Một tia sáng lóe lên như muốn xé toạc cả bầu trời trước mặt. Mây đen từ đâu ùn ùn kéo xuống giăng kín cả bầu trời. U ám, sầm sập đầy giận dữ. Biển cũng nổi giận, sóng vỗ mạnh vào bờ ào ào như thác. Liên Chi sợ hãi bỏ chạy nhưng kỳ lạ, mây, sóng, sấm chớp như chỉ trực đợi mà ào tới. Từng hạt mưa rơi xuống mà sắc như dao, cứa vào da thịt.Mồ hôi đã ướt đẫm cả lưng áohòa cùng nước mưa thấm vào những vết cứa. Đau rát. Tuyệt vọng. Chạy. Nhưng phải làm sao khi phía trước chỉ toàn là một màu trắng …

NT(1616)_Nữ phụ tương lai tô thích nhân sinh_FULL

NT(1616)_Nữ phụ tương lai tô thích nhân sinh_FULL

1,155 11 2

Bình an ngủ một giấc tỉnh lại, Diêu Đa Đa liền phát hiện chính mình xuyên qua đến một cái khác biệt tinh tế, nơi này nữ tính là bảo, dị năng thịnh hành, mấu chốt là nam nữ còn bao phân phối, chỉ cần hẹn trước cái hào, lão công dễ như trở bàn tay.Mẫu thai độc thân nhiều năm Diêu Đa Đa ma quyền sát chưởng chuẩn bị hẹn trước, đột nhiên chuông cửa leng keng một tiếng bị ấn vang .Mở ra phía sau cửa, ngoài cửa phản quang đứng một gã bộ dáng tuấn dật dáng người cao to nam nhân, nam nhân một thân màu đen quân phục, đồng màu vàng cúc áo cẩn thận tỉ mỉ khấu đến tối phía trên, thoạt nhìn cấm dục lại lộ ra một cỗ trong khung tán phát ra tự phụ.Diêu Đa Đa kinh diễm ngẩn người, thầm than như vậy suất nam nhân nếu của nàng lão công thì tốt rồi.Kinh lăng gian, nam tử cụp xuống mắt thấy nàng, ánh mắt xa cách, ngữ khí lại vẫn duy trì nên có phong độ, "Nhĩ hảo, ta là ngươi hôn nhân trung tâm xứng đôi đến một khác bán!"Diêu Đa Đa: ". . ." Giấc mộng trở thành sự thật quá nhanh!Nhưng mà, kinh hỉ chưa liên tục bao lâu, nam tử lại không vội không chậm mở miệng, "Hẹn trước kết hôn đều không phải là bản nguyện, hy vọng tiểu thư có thể đưa ra ly hôn, nếu ngươi nguyện ý lời nói, ta bên này có thể phụ trách sở hữu bồi thường!"Mới tới suất khí lão công còn không có ô nhiệt vừa muốn ly hôn , làm sao bây giờ? Cách vẫn là không rời?...Thật lâu về sau, nam nhân khắc chế lại ẩn nhẫn gần sát của nàng bên tai, tiếng nói trầm thấp, "Đa Đa, này hôn không chuẩn cách, có tiền cũng không thể cách!"Diêu Đa Đa rụt lui cổ, trong lòng thở…

NT(1016)_Bị bắt gả cho tử thần làm sao đây_FULL

NT(1016)_Bị bắt gả cho tử thần làm sao đây_FULL

690 14 2

Quý Miên sau khi sống lại, làm trao đổi điều kiện trở thành tử thần tân nương. Tử thần xấu xí mà thô bạo, thả đối nàng bất mãn, chưa từng xuất hiện quá.Nhưng Quý Miên nhu thuận, cẩn tuân điều kiện, không có ra cái gì bại lộ. Thẳng đến cái kia kêu Khương Vọng thiếu niên đột nhiên đem nàng ngăn lại --Thiếu niên cắn yên, tản mạn tựa vào tường biên, "Đồng ý sao?"Quý Miên có chút khẩn trương, vụng trộm sau này trốn, "Ta có bạn trai."Khương Vọng mày vi khiêu, "Phân .""Đính hôn ."Khương Vọng lười nhác vẻ mặt liễm đi, "Lui điệu."Quý Miên không yên ôm chặt túi sách, kiên trì điểm mấu chốt, "Kết, kết hôn ."Khương Vọng: ... ? ?"Đem hắn hưu ." Thiếu niên nói xong, miễn cưỡng bổ sung, "Bằng không ta liền làm thịt hắn."--------Tiểu cô nương cứng mềm không ăn, Khương Vọng kiếm đi nét bút nghiêng, hồi tử thần động phủ, tưởng muốn làm điểm cấm thuật làm cho Quý Miên đã quên nàng nam nhân.Động phủ màu son đại môn đẩy ra, Khương Vọng như tao sét đánh, sửng sờ ở đương trường.Tiểu cô nương tay áo phiêu phiêu nhanh nhẹn nếu tiên, nhìn thấy hắn nháy mắt cũng thất thố trợn tròn mắt, nhưng vẫn là thủ quy củ, run giọng khinh gọi: "Phu quân? Như thế nào đã trở lại?"Khương Vọng mộng , bật thốt lên nói: "Đến viên phòng."…

Mùa hạ năm ấy

Mùa hạ năm ấy

20 3 2

Đây là một câu chuyện về thanh xuân vườn trường, về tình yêu nhẹ nhàng tuổi ngây ngô, về sự sự rung cảm đầu đờiHạ Mộc Miên- một cô gái trưởng thành từ cái nắng ngọt, cái gió mơn man của cổ trấn. Mang trong mình sự phớt đời, ngây ngô, dịu nhẹTriệu Tử Ngôn - một chàng trai lớn lên trong sự hoa lệ của Bắc Kinh nhưng tính tình lạnh nhạtHai người họ, hai thái cực đối lập. Một sôi nổi, mãnh liệt. Một trầm lắng, nhẹ nhàng. Họ gặp nhau giữa nơi được gọi là thanh xuân vườn trường, gọi nhau bằng danh phận bạn cùng lớp và " gục ngã" trong một tiết trời nắng gắt của hạ chí" Tử Ngôn, cậu ấy à..." Mộc Miên ngập ngừng một lúc, lơ đễnh nhìn ra ngoài khung cửa sổ. Trời vẫn xanh như thế, nắng vẫn vàng như thế, những đôi chim sẻ vẫn vui như thế ." Cậu ấy, là chàng trai mùa hạ. Là chàng trai mát mẻ nhất trong tiết trời ko mấy dễ chịu này. Cậu ấy... là người tớ yêu nhất" Nói đoạn, Mộc Miên quay sang nhìn tôi nhoẻn miệng cười, đôi chân đung đưa qua từng vệt nắng in hằn trên đất . Trong ánh mắt ấy, tôi thấy Mộc Miên của tuổi 17, một Mộc Miên kiên định, dứt khoát mà tôi chưa từng gặp trước đây" Tại sao vậy?"" Tớ không biết nữa. Có lẽ đó là từ khi cậu ấy đưa cho tớ chiếc áo thơm mùi cây tùng đó, cũng có thể là khi cậu ấy cõng tớ đi suốt 7 km đường biển, cũng có thể là khi cậu ấy thay tớ đỡ một nhát dao. Cũng chẳng biết từ bao giờ nữa, tớ đã quyết định rằng, sau này, nếu không phải là cậu ấy thì tớ sẽ không cùng ai bước vào lễ đường"…

Nữ chính, tiến lên đi! - Phương Ái Ái

Nữ chính, tiến lên đi! - Phương Ái Ái

1 0 2

Hứa Lăng Hạ xuyên không, cô chẳng may xuyên vào thế giới có nội dung y hệt quyển ngôn tình mình đã đọc - Thượng Cổ Tình Ca. Lăng Hạ khóc hết nước mắt, ai đời lại xui khiến cô xuyên vào quyển thịt văn. Xung quanh toàn các món thịt kho, chiên, xào, rán,...Nhân sinh còn gì vui vẻ bằng con đường tu vi, thuận lợi thăng cấp giữ mãi nét thanh xuân trẻ trung xinh đẹp. Lăng Hạ quyết định tránh xa nam nữ chủ, bước trên con đường tu tiên yên ả, mục tiêu thăng cấp thành một vị thượng thần tiêu dao. Nam chủ tà mị đối nữ chủ:"Tri Nhi đừng sợ, có ta ở đây, ta sẽ không để bất kỳ ai làm tổn thương nàng!" Ôm nữ chủ hôn mấy cái.Nữ chủ: "Quân Dạ, chàng thật tốt với ta..." Mỉm cười dịu dàng, ngã đầu vào vai nam chủ.Nam nhân của Lăng Hạ: "Ngươi dám chạy? Ngươi tưởng rằng ngươi có thể thoát khỏi lòng bàn tay của ta hay sao?" Tay trái giữ chặt cổ tay nàng, tay phải bóp cằm nàng. Dồn Lăng Hạ vô tường.Lăng Hạ: "Đừng mà, đừng mà, ta sai rồi. Ngài đừng bóp nữa, làm ơn chừa cho ta cái hàm để ta còn nhai cơm... ngài bóp chỗ này có được không?" Kéo bàn tay đang bóp hàm của mình đặt lên bộ ngực to tròn, co dãn."Ngài có thể bóp rồi, ngày cứ bóp tự nhiên!" Lăng Hạ ngẩng đầu, đôi mắt long lanh vì nước mắt còn đọng lại.Nam nhân trừng mắt nhìn bàn tay của mình, sau đó gương mặt yêu diễm ửng hồng, giọng nói câu hồn:"Đồ lẵng lơ, vô sĩ!" Hắn phất tay áo biến mất.Mấy năm sau...Lăng Hạ dùng lại chiêu cũ, tên nam nhân nào đó đôi mắt sáng rực:"Ta muốn sờ cả phía dưới!"Lăng Hạ: Wth? Ta nói, muốn sờ super xúc xích của ngươi, ngươ…