Hành Vân Lục Ký
Tất cả những điều được ghi chép trong Hành Vân Lục Ký đều không có thực. Cũng chẳng ai từng thấy tam giới hiện hình, chẳng từng chạm vào vảy rồng, hay nghe tiếng chén trà rơi vỡ giữa đài Ngọc Lâm nơi Bách Quang Thượng. Nhưng nếu có một ngày, mây vỡ tan, trời mở rộng, từng mảnh ánh sáng chiếu vào trong giấc ngủ, bà sẽ nghe thấy tiếng bước chân của cổ thần dạo bước dưới địa mạch, tiếng sáo hồ yêu ru đứa trẻ ngủ trong động tuyết, và tiếng gọi u uẩn từ Hồng Chi Tùng vọng về.Đây là truyện. Nhưng cũng là ký.Là tưởng tượng của người viết - có thể là điên rồ, có thể là u uẩn sinh ra giữa đời sống hiện đại đầy mỏi mệt. Một thế giới được dệt nên từ những mảnh rời của thơ cổ, kinh sách cũ, thần thoại xưa, và cả vài tia chớp lóe lên từ lòng người giữa phố thị.Có người bảo đây là truyện tu tiên. Có người nói là sách sử viết cho một thế giới không tồn tại. Nhưng thật ra, Hành Vân Lục Ký chỉ đơn thuần là một hành trình - một hành trình đi dọc theo những áng mây trôi, qua ba giới sáu cõi, qua cả những phần tối tăm nhất và rực rỡ nhất trong lòng người.Người viết không mong gì hơn ngoài việc mời độc giả cùng ngồi xuống, tạm quên đi hiện tại, mở sách ra - và bước vào hành trình ấy.…