Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Biết giới thiệu sao ta !!!!Viết vì đam mê thôi, tay mới vô nghề còn lọng cọng mọi người góp ý nhiều nhiều vô...Truyện chưa biết kết thúc là Chap thứ mấy. Tác giả nghĩ cũng dài à !!!Truyện còn đang viết trừ những lúc có việc bận ra thì 1 ngày 1 Chap...Góp ý cho tác giả nha...nhiều nhiều vô càng nhiều càng tốt...A_Đi_Ga_Tô.....Min_Na…
Nguyễn Hiến Lê ra đời trong hoàn cảnh nho học không còn được sủng ái. Cha mất sớm, ông sống nhờ bàn tay tảo tần buôn bán của người mẹ. Cuộc sống những năm thiếu thời của ông ở giữa ranh tốt và xấu: hư hỏng, tha hoá và trong sạch, trinh trắng. Sau những ngày tháng lêu lổng, cậu bé Nguyễn Hiến Lê còn biết giật mình nghĩ lại để rồi mình hứa với mình tu chí học hành, phấn đấu vươn lên. Người mẹ ít học kia lại là người biết bù đắp những thiếu hụt về kiến thức cho con trai bằng cách cho cậu bé điều kiện tiếp cận với Hán học.…
Warning: Fanfic là sản phẩm của trí tưởng tượng, vui lòng không liên hệ với người thật và các sự kiện có liên quan. Các mốc thời gian và sự kiện lớn xuất hiện trong fanfic này đều có thật trong lịch sử nhưng được sử dụng để phù hợp với bối cảnh, nhân vật và nội dung nằm trong fanfic này. Các địa điểm có tên riêng được nhắc đến trong fanfic đều không có thật. Vui lòng tự chịu trách nhiệm với suy nghĩ và liên tưởng của bản thân. Tác giả chỉ chịu trách nhiệm trong phạm vi nội dung của fanfic. Vui lòng không re-up dưới mọi hình thức.-----Nhân vật: Couple Hảo Đa Vũ - Tán Đa x Lưu Vũ.Bối cảnh : Trung Hoa Dân quốc và sau Thế chiến II.Đề tài: Ẩm thực.-----"Vũ Tử, Thượng Hải của tôi có cậu trong đó.""Tôi đợi thư hồi đáp của ngài. Mỗi ngày."…
đây là fic đầu tiên của mình, minh viết ko hay nhưng vẫn mong mọi người đọc và góp ý giùm mình. Mình mong mọi người ném đá nhẹ tayTruyện kể về một cô gái, vì nhiệm vụ mà trở thành người hầu của đại thiếu gia, một người trùm băng đảng mafia nổi tiếng trong thế giời ngầm, một thiếu gia của một tập đoàn lớn. Hắn yêu nó từ cái nhìn đầu tiên. Nó là một sát thủ máu lạnh, một công chúa. Hắn là một đại ma vương, một hoàng tử đáng sợ. Sẽ thế nào nếu 2 người đến với nhau, sẽ luôn có một thế lực hắc ám đáng sợ ngăn cản 2 người. Liệu có hồi kết tốt đẹp, mời mn cùng xem…
Tác giả: Nguyễn Vũ Minh ÁnhTên truyện: "TÔI LÀ DARIA."Xin chào! Đây là bộ truyện đầu tay của Minh Ánh, mong các bạn sẽ thích và ủng hộ nó."TÔI LÀ DARIA." khi đọc, nếu bạn đọc và để ý thật kĩ thì sẽ thấy tình tiết và nội dung có liên quan đến nhau một chút, còn nếu không thì bạn sẽ không biết nó có liên quan với nhau, nhưng không sao dù bạn đọc theo kiểu nào thì nó vẫn ổn nhé, đừng lo. Với nhiều thể loại về kinh dị, ma mị, creepy,... rất thích hợp cho bạn nào thích phong cách rùng rợn mà lại còn cày đêm nữa thì tuyệt luôn nhaa haha.••Khi câu "Tôi là Daria." xuất hiện, thì sau đó sẽ là một thảm kịch.... -Hãy mau click vào và đọc đi nào! Nếu có gì góp ý cứ nói với Minh Ánh nhé. Cảm ơn!*LƯU Ý: KHÔNG ĐƯỢC REUP KHI CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA MÌNH.…
Hứa Lăng Hạ xuyên không, cô chẳng may xuyên vào thế giới có nội dung y hệt quyển ngôn tình mình đã đọc - Thượng Cổ Tình Ca. Lăng Hạ khóc hết nước mắt, ai đời lại xui khiến cô xuyên vào quyển thịt văn. Xung quanh toàn các món thịt kho, chiên, xào, rán,...Nhân sinh còn gì vui vẻ bằng con đường tu vi, thuận lợi thăng cấp giữ mãi nét thanh xuân trẻ trung xinh đẹp. Lăng Hạ quyết định tránh xa nam nữ chủ, bước trên con đường tu tiên xinh đẹp, mục tiêu thăng cấp thành một vị thượng thần tiêu dao. Nam chủ tà mị đối nữ chủ:"Tri Nhi đừng sợ, có ta ở đây, ta sẽ không để bất kỳ ai làm tổn thương nàng!" Ôm nữ chủ hôn mấy cái.Nữ chủ: "Quân Dạ, chàng thật tốt với ta..." Mỉm cười dịu dàng, ngã đầu vào vai nam chủ.Nam nhân của Lăng Hạ: "Ngươi dám chạy? Ngươi tưởng rằng ngươi có thể thoát khỏi lòng bàn tay của ta hay sao?" Tay trái giữ chặt cổ tay nàng, tay phải bóp cằm nàng, dồn Lăng Hạ vô tường.Lăng Hạ: "Đừng mà, đừng mà, ta sai rồi. Ngài đừng bóp nữa, làm ơn chừa cho ta cái hàm để ta còn nhai cơm... ngài bóp chỗ này có được không?" Kéo bàn tay đang bóp hàm của mình đặt lên bộ ngực to tròn, co dãn."Ngài có thể bóp rồi, ngày cứ bóp tự nhiên!" Lăng Hạ ngẩng đầu, đôi mắt long lanh vì nước mắt còn đọng lại. IiNam nhân trừng mắt nhìn bàn tay của mình, sau đó gương mặt yêu diễm đỏ ửng, giọng nói câu hồn:"Đồ lẵng lơ, vô sĩ!" Hắn phất tay áo biến mất.Mấy năm sau...Lăng Hạ dùng lại chiêu cũ, tên nam nhân nào đó đôi mắt sáng rực:"Ta muốn sờ cả phía dưới!"Lăng Hạ: Wth? Còn ta muốn giết ngươi có được không? Cá…
Cô bước vào cổng nhà, bỗng có một bàn tay to lớn nắm chặt tay cô, sau đó ôm cô vào lòng, "Cẩm Tú, cuối cùng anh cũng trở về rồi."Cô chuyển tay xuống lòng ngực anh đẩy anh ra"Anh...là ai?"Anh cuối xuống nhìn con người mảnh khảnh, nhỏ nhắn này, rõ ràng là Cẩm Tú tại sao còn hỏi anh là ai. "Em thật sự không nhớ sao? Là anh đây mà, anh là Diệp Viên Khang đây."Thì ra là anh. Cô bất giác nhớ ra điều gì đó mà cô đã quên mấy năm trước. Người cô bỗng đờ ra, ngước nhìn anh:"Thật xin lỗi Diệp Tổng, tôi không phải Cẩm Tú, Cẩm Tú là chị của tôi, còn tôi là Mỹ Tiên nhị tiểu thư của Tần gia."Anh như hoá đá:"Thế Cẩm Tú đâu?"Cô cười giễu:"Thật xin lỗi, chị ấy không có ở đây. Chị ấy..."Cô có hơi ngập ngừng. Anh sốt ruột đứng chờ nghe cô nói, vài giây sau cô quyết định nói ra:"Chị ấy...chết rồi." giọng nói của cô có hơi nản, giọt nước mắt của cô không chảy mà vẫn nằm trên mí mắt. "Là...là thật sao? " anh hơi bị bất ngờ. Thấy cô không có ý trả lời anh liền nói tiếp:"Tôi xin lỗi, đã làm phiền rồi." Npis xong anh quay đi.…
Tên truyện: Thiên Triều xuyên khôngTác giả: San Nguyệt Thanh NgânThể loại: cổ trang, xuyên không, huyền huyễn, chút ngọt, chút ngược, SERating: TStatus: On going, 1 tháng/chap, tùy hứng nhưng sẽ cố gắng ra chap đều đặnLength: Long ficWarning: Fic có thể ban đầu tập trung vào nhân vật Thiên Yết khá nhiều, sau sẽ cố gắng chia đều cho các sao. Fic không quá đề cao 12 cung, bởi ai cũng có tính xấu, chỉ khác là ít hay nhiều, mong không làm phật lòng các bạn đọc Đây là fic đầu tay của mình, rất mong được nhận xét Văn án"Ta muốn làm cá chép dưới sông, làm họa mi trên trời, làm ánh trăng tịch mịch, làm cây cỏ ven đường. Ta muốn ngày ngày nhởn nhơ uống rượu đánh cờ, lời bi ai cất lại vào vạt áo, tiếng thở than để mưa gió cuốn trôi. Thế gian này không có chỗ cho ta, lòng ta không có chỗ cho thiên hạ.Vạn kiếp luân hồi, đã không thay đổi được nhân sinh, ta vì nhân sinh thay đổi chính mình." -Trích-…
Nó là 1 con nhỏ thần kinh lung linh, hay có những ý nghĩ điên rồ, nhảm nhí. Nhưng cực kỳ dễ xúc động. Nó là 1 tom boy chính hiệu, trong 1 lần bày mưu tính kế với cô giáo chủ nhiệm nó đã xuyên không. Rồi ẻm sẽ ra sao? Với tính của nó thì chuyện gì sẽ xảy ra đây. Giới thiệu nhân vật:1. Nó: Bạch Ngọc minh(nghe mùi menly)Xuyên không thành Hạ băng băng 1 nô tỳ quét rác nhưng nhan sắc thì... chẹp chẹp... đọc rồi biết. 2. Hắn: Lâm Lăng Thần. Vua kim lăng quốc, hazzz... Tính tình cực kỳ lạnh lùng, cực kỳ ghét nữ nhân, hắn coi nữ nhân như cỏ rác trà đạp không chút thương tiếc, ra tay vô cùng tàn nhẫn, không bao giờ tồn tại thứ gọi là tình cảm gì gì đó. Lãnh đạm, tàn khốc hơn cả yêu ma. Là 1 yêu nghiệt thật sự, xinh đẹp gấp vạn lần nữ nhân, tuấn mĩ vô song không từ nào miêu tả được. Chỉ cần nhìn thấy hắn 1 lần sẽ nguyện sống chết vì hắn ,nhưng lại có 1 ký ức vô cùng khủng khiếp (khâm phục các hạ, muốn gặp thử quá)Nó sẽ phải đối đầu vs hắn ra sao đây??…
Vũ Anh được đánh giá là một người vô tư hồn nhiên nhưng đâu ai biết, sau vẻ ngoài lạc quan đó là một tâm hồn rất dễ đổ vỡ. Vào một đêm khuya nọ, trong khi cô đang cố gắng ngủ thì nghe thấy tiếng mở khóa cửa. Cô tưởng trộm nên cầm sẵn một con dao nhỏ, vừa thấy một bóng dáng đang lại gần Vũ Anh đã giơ dao lên vs ý định rạch thẳng vào mặt người đó nhưng chưa kịp làm gì thì cổ tay đã bị giữ chặt lấy, mặt của tên đang giữ cổ tay cô dần dần lộ ra qua ánh trăng bên cửa sổ. Một gương mặt y hệt Vũ Anh hiện ra, 2 người chỉ khác nhau mỗi chiều cao thôi. "Bỏ dao xuống đi rồi nói chuyện"Tên kia nói tự nhiên như thể 2 người quen nhau vậy, mặc dù Vũ Anh không biết ả có phẫu thuật thẩm mĩ không mà có gương mặt y chang cô nhưng ko hiểu vì sao cô lại nghe lời mà mặc cho người kia lấy con dao ra khỏi tay. Từ đó một câu chuyện dài bắt đầu:D------Thể loại: đời thường, gl (chắc là gl?), có chút chữa lành, có skinshipCó lẽ sẽ ko có phản diệnCó chút xàmCó chửi tục nên cân nhắc nhaTác giả lườiTác giả trình viết còn non lắmCảm ơn đã đọc…
Đây là một tác phẩm cơ bản của chủ nghĩa Marx. Dựa trên các kết quả và phát hiện của Lewis H. Morgan, Friedrich Engels đã phân tích lịch sử nhân loại trong những giai đoạn sớm nhất của nó, luận chứng quá trình tan rã của chế độ công xã nguyên thủy và quá trình hình thành của xã hội có giai cấp, dựa trên chế độ tư hữu. Người cũng vạch rõ những đặc trưng của xã hội đó, giải thích sự phát triển của các quan hệ gia đình trong các hình thái kinh tế - xã hội khác nhau; chỉ ra nguồn gốc và bản chất của Nhà nước, chứng minh sự tất yếu diệt vong của Nhà nước và xã hội có giai cấp nói chung. Engels bắt đầu viết cuốn này từ cuối tháng Ba năm 1884, và tới hết tháng Năm năm đó thì hoàn tất. Khi đọc các bản thảo viết tay của Marx, Engels đã tìm thấy một bản tóm tắt cuốn "Xã hội Cổ đại" của L.H. Morgan, nhà khoa học tiến bộ người Mĩ, được Marx ghi trong các năm 1880-1881, có nhiều nhận xét phê phán và luận điểm của chính Marx. Sau khi đọc bản tóm tắt, Người nhận thấy cuốn sách của Morgan đã xác minh quan điểm duy vật lịch sử và các quan điểm về xã hội nguyên thủy của Marx và mình đề xuất; và thấy cần viết một tác phẩm riêng, sử dụng các tài liệu và kết luận của Morgan và Marx. Khi viết cuốn này, Engels đã đưa vào nhiều tài liệu bổ sung, lấy từ các nghiên cứu của bản thân mình về lịch sử Hi Lạp - La Mã, lịch sử Ireland thời cổ, lịch sử người Germania thời cổ, v.v. Năm 1890, với việc những tài liệu về lịch sử xã hội nguyên thủy đã phong phú hơn, Engels bắt đầu chuẩn bị cho bản in mới, cũng là bản in thứ 4 của cuốn…
"Giang sơn hóa lửa, ta vĩnh viễn không quên. Tình cảm của chàng, ta cả đời không phụ".- Tả Giai Thụy- Nhị công chúa Bình Đông Đại Quốc. - Diệm Huỳnh Hiển- Thái Tử Tây Ngô Triều. Giây phút nàng ngắm nhìn tòa thành chìm trong biển lửa, khắp nơi đổ nát, xác người tựa rơm cỏ, cháy rụi. "Thụy Nhi, chạy đi, nhớ kĩ, không tha." giai nhân giấu thân mình sâu trong tẩm điện, nửa dung nhan bị lửa bao vây đến nỗi không còn nhìn rõ, đồng tử phản phất ánh lửa phừng phực, ngọc thủ nắm lấy trâm ngọc. "Mẫu thân, phụ hoàng, đại tỷ, chờ ta, chờ ta... Ta đem giang sơn về cho người có được không? Rồi mặt trời sẽ lại chiếu rọi Bình Đông Đại Quốc, mưa trôi sẽ rửa sạch oan ức nhà ta... Bình Đông Đại Quốc! Vĩnh viễn trường tồn!" Đôi chân lê từng bước qua khỏi tòa thành, câu môi mà cười, không phải... khắp thiên hạ không ai có thể biết được đây là cười hay khóc. Là cười trong vô vọng hay là lệ tràn khóe mi."- Nguyên tác: Đào- Nick name tác giả: Peachy. - Vui lòng không re-up- sao chép- fanfic khi chưa có sự cho phép của tác giả. - Liên hệ email: [email protected]…
Mỗ nữ nộ mục trừng mắt trước này soái khí bức người bá đạo Vương gia, tức giận quát: "Thỉnh lấy ra ngươi móng vuốt!" Mỗ Vương gia tà mị cười: "Ta phi, nên đi ngủ!" Nàng, thế kỷ 21 vương bài quỷ y, xuyên qua thành phế tài đại tiểu thư? Mẹ kế thứ muội khi dễ? Vị hôn phu càng là nhẫn tâm muốn hại chết nàng? Nói nàng là phế tài, đánh đến ngươi răng rơi đầy đất! Bao lì xì nơi tay, thiên hạ ta có! Đan dược, người khác đều là từng viên ăn, mà nàng đan dược, đó là đó là một phen một phen uy linh thú. Linh thú, người khác đều là cầu linh thú ký hợp đồng, mà nàng linh thú, đó là tự động tới cửa cầu thu lưu. Hắn lãnh khốc bá đạo, trong truyền thuyết Diêm Vương sống, lại đem cái kia nơi nơi gây hoạ sinh sự phế tài sủng lên trời.https://truyentiki.com/chi-ton-bao-li-xi-chien-than-vuong-gia-sung-len-troi.25497/…
Tác giả:Nhật MinhThể loại:Ngôn TìnhNguồn:vietwriter.comTrạng thái:Đang raThể loại: Ngôn tình, Hiện đại, Sủng, HE- Bảo Bảo, anh vừa bị mất đồ vật rất quan trọng, không biết...em có vô tình...lấy nhầm không?Cô gái ngay lập tức phủ nhận, giọng điệu chắc nịch:- Thứ gì? Anh có gì đáng giá để em lấy.Chàng trai nghe xong Khánh Tường nói, khuôn mặt trở nên đen sì, thầm nghĩ, "Núi vàng ngay trước mặt mà em dám bảo không có gì đáng lấy à?"…