Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Mắc kẹt ở những mảnh ký ức đã cũ Tên khác: Một thời thân thiết Tác giả - hạt hướng dương ______________________________Tôi và cậu - từng thân thiết như hai đường thẳng song hành. Những ký ức cũ đầy ắp tiếng cười, cái tát giỡn, những lần giúp đỡ, và cả nụ cười dịu dàng mà tôi cứ lỡ tay đánh mất. Thời gian trôi qua, khoảng cách giữa chúng tôi ngày một xa, không bởi một cuộc cãi vã lớn nào,mà chỉ là sự im lặng đến bất chợt và nó cứ thế lớn dần.Tôi đã cố - gửi thư, tặng quà, nhắn tin - với hy vọng nối lại chút gì đó đã từng rất đẹp. Nhưng cậu không còn là cậu của ngày xưa, và tôi cũng không chắc mình còn là tôi của lúc ấy. Giấc mơ về cậu vẫn đến, và đôi khi tôi không phân biệt nổi đâu là thật, đâu là mộng.Trong hành trình ba tháng mùa hè, tôi định buông bỏ, nhưng hóa ra, có những điều càng buông lại càng thấy nhớ. Tôi bắt đầu nhìn lại mọi chuyện - không để níu kéo, mà để hiểu mình hơn, và để yêu thương chính mình một lần nữa.…
Câu chuyện xoay quanh Akat Mirino - một cô nàng vụng về và hay mít ướt. Trong trường cô học vô cùng tệ, điểm số thường thấp hơn các bạn trong lớp. Sau đó, cô cùng cô bạn thân của mình là Lunar Shira đi học về và tình cờ gặp một chú cún vàng bị một đám nhóc đánh, rồi cô vào cứu chú cún. Không ngờ là tối hôm đó lúc cô đang học bài thì chú cún vàng đó lại xuất hiện và nói rằng chú cún tên là Samira. Quá ngạc nhiên nên cô đã bình tĩnh, Samira nói rằng cô cảm nhận sức mạnh phát ra từ cô. Trao cho sợi dây chuyền ngôi sao, cô đã biến thân thành chiến binh Thị Giác. Cùng với Shinobi Sahana - thông minh dịu dàng, Nara Kana - mạnh mẽ nhưng nữ tính, Uchi Anna - kiên cường dũng cảm và Hyuga Mirai - lo lắng và quan tâm, cô là chiến binh đầu tiên và là thần tượng của Mirino - Chiến binh F cùng với người bạn đồng hành là chú mèo vàng Limo. Nhóm chiến binh luôn chiến đấu chống lại cái ác. Và cô bé đến từ tương lai với một chiến binh bí ẩn tự xưng là Anh hùng Giác Quan là bạn hay thù? Mời các bạn theo dõi.…
Bài này lại bảo làm 《 của ta ngồi cùng bàn hội tróc quỷ 》, 《 hào môn kế nữ là đại sư 》Đừng cảm tình lệ quỷ đại lão Tô Trầm Hương ăn không khắp nhà có ma lệ quỷ, bụng đói kêu vang đi ra nhà có ma, đói vựng ở nhà có ma cửa vào, lại tỉnh lại trở thành một cái mười sáu tuổi cao nhất cô gái.Vì điền đầy bụng, nàng mỗi ngày đều bôn ba ở sưu quỷ tróc quỷ ăn quỷ trước nhất tuyến.Thẳng đến có một ngày, nàng gặp cái cả người âm khí có thể nói lệ quỷ hấp dẫn cơ đại lão Trần Thiên Bắc.Tô Trầm Hương hạnh phúc ở hắn bên người ăn đốn ăn no .Một ngày này, có nhân tò mò hỏi võng Hồng học bá Tô Trầm Hương đối Tín Đức giáo bá Trần Thiên Bắc ấn tượng.Nũng nịu tiểu cô gái sờ đi trần giáo bá trên người lệ quỷ, cắn một ngụm, chậm rãi nói, "Trường kỳ cơm phiếu đi."Toàn võng oanh động.《 võng Hồng học bá thông báo Trần thị người thừa kế! 》Trần Thiên Bắc nhìn chằm chằm Weibo hot search, quay đầu, trắng nõn kiều nhuyễn tiểu nha đầu ngồi ở hắn bên người, ánh mắt sáng trông suốt nhìn hắn... Sau lưng, ngọt ngào mật mật dựa vào lại đâyTô Trầm Hương: Đại lão, ngươi phía sau kia chích lệ quỷ, thực hương!Trần Thiên Bắc: A...…
" Bà xã, mau dậy đi " Giọng nói ôn nhu phát ra từ cửa ngoài. " Tử Tuyệt, Tử Tuyệt " Cô gái hốt hoảng lên tiếng, khiến cho người đàn ông vội vả chạy vào." Sao thế? Em có bị gì không?" " Tử Tuyệt, ông xã lưng em đau quá, là do anh " cô gái trách móc người đàn ông, khuôn mặt hơi nhăn lên.Tống Tử Tuyệt cười nhẹ, người hổm xuống vuốt tóc cô " Bà xã, ngoan, là do anh, em mau thay đồ đến trường đi, có gì tối nay anh sẽ đền bù cho em nhiều hơn nữa " Tô Thanh Lam bốc hỏa, cái con người này thật quá biến thái mà, cô không thèm nói nữa.Tô Thanh Lam nhanh chóng dùng khăn quấn quanh người rồi chạy vào nhà vệ sinh, Tống Tử Tuyệt vốn đang bình tĩnh nhưng khi thấy cô quấn khăn đi vào nhà tắm thì lại cương cứng lên. Thật khổ cho hắn quá, ai bảo vợ yêu của hắn quá quyến rũ làm gì chứ.- --------------------------------------------------------Tống Tử Tuyệt chở cô đến trường, chiếc xe hơi dừng lại sau góc khuất bóng cây, Tô Thanh Lam mở cửa xe đi xuống, trước khi xuống xe Tống Tử Tuyệt kéo tay cô lại thừa cơ hôn sâu xuống môi cô, Tô Thanh Lam đỏ mặt đánh nhẹ vào ngực hắn. Nâng nhẹ cô thể cô lên đùi hắn, Tống Tử Tuyệt từ từ đưa lưỡi vào, khuấy đảo bên trong khoang miệng cô, môi hắn mút mạnh vào môi cô phát ra tiếng " chụt, chụt ", tay không an phận xoa nắn ngực cô, luồn ra sau dây áo cởi áo ngực cô ra. Tống Tử Tuyệt vén áo lên, nhìn 2 bên vú cô thèm khát, liền chỉ muốn đè cô ra mà đâm sâu vào. Tô Thanh Lam vừa sợ vừa xấu hổ, đang đứng ngoài cổng trường, ngộ nhỡ ai nhìn thấy thì làm sao chứ? Hắn không ngại nhưng cô ngại. Cô đẩy mặt hắn khỏi ngực mình xấu hổ lẻn tiếng " Anh mau tránh ra, trễ..trễ giờ học em mất, mau buông em ra...ư..m." Bị cô cự tuyệt, hắn nhăn mặt lên buồn bực. Tô Thanh Lam nhanh chóng sửa soạn lại quần áo của mình rồi ôm lấy hắn nũng nĩu " Ông xã, nhăn mặt sẽ khiến anh mau già đó, cười lên nè, chụt " không quên hôn lên má hắn, Tống Tử Tuyệt ăn mềm không ăn cứng, nếu khiến Tống Tử Tuyệt tức giận thì tối nay cô xác định thật rồi, mai khỏi đi học. …
Thẩm Nhược Kiều xuyên thành mỗ bản niên đại văn sớm thệ người qua đường giáp nữ phụ, còn buộc định một cái hệ thống, có thể dựa vào thu thập cảm xúc giá trị đổi vật tư.Thẩm Nhược Kiều: Không phải là muốn làm muốn làm sự, lao tán gẫu, nên đỗi đỗi đối phương hoài nghi nhân sinh, nên động thủ tuyệt không tất tất sao, này nàng am hiểu!Xuống nông thôn tiền, Thẩm Nhược Kiều thủ tê Bạch Liên khuê mật, đánh tơi bời tra nam tiền vị hôn phu, đạt được trữ vật không gian cùng vật tư chắc chắn!Xuống nông thôn sau, vừa mới bắt đầu, mọi người lấy vì cái này nũng nịu nữ thanh niên trí thức khẳng định thực dễ khi dễ... Sau lại, Thẩm Nhược Kiều đỗi biến toàn thôn vô địch thủ, thu thập tên du thủ du thực lấy nhất địch lục, hung hãn tên truyền xa.*Nguyên văn trung mỗ vị vốn nên sớm thệ bối cảnh bản đại lão: "Kiều Kiều, ân cứu mạng, ta làm lấy thân báo đáp..."【 Hạ Tự yêu thích +999】Thẩm Nhược Kiều: "Xem ở ngươi bộ dạng đẹp mặt, còn như vậy thích của ta phân thượng, vậy thử xem đi."- thể xác và tinh thần một chọi một, HE.- chủ viết nữ chủ làm giàu làm giàu, cảm tình tuyến vì phụ.…
Tại sao tôi chết?Tác giả: Trứng Bắc ThảoThể loại: 1x1, công sủng thụ, song khiết, đời ngược. Cấm dục, khó ở công X Trầm cảm thụ.Văn án_________Thời Dương từ nhỏ đã là một đứa trẻ có vẻ ngoài xinh đẹp. Ngón tay thon dài cùng làn da trắng muốt khiến mọi người đều cho rằng cậu là một đứa con trời, được bố mẹ cẩn thận nuôi trong lồng kính. Nhưng có ai biết được, so với lồng kính nó càng giống hơn với nhà tù. Cậu bị nhốt ở đó và ngày ngày bị cai ngục tra tấn, tinh thần bị bọn họ bào mòn từng chút một.Mãi cho đến khi Lam Thâm xuất hiện. Hắn thả xuống một sợi dây thừng để cậu níu lấy và trèo ra khỏi nơi tăm tối đó. Và rồi, cậu đón lấy tia nắng đầu tiên trong đời của mình!__________Đoạn kịch nhỏ:"Lam Thâm, Lam Thâm. Cậu hôn tớ một cái đi!"Lam Thâm nổi bão ở trong lòng, thế nhưng vẫn cố đanh mặt ra. Hắn nhíu mày, liếc tên nhóc đang đứng phạt ở góc tường một cái:"Làm nũng cũng vô ích, cậu cứ đứng ở đó tới tối đi.""Thế hai cái nhé, không hơn được nữa đâu.""Hừ". Còn dám trả giá với hắn. Chẳng phải lúc đầu còn sợ mà tránh xa hắn sao, bây giờ càng lúc càng không xem ai ra gì.~ Một lúc sau"Bảo bối, một cái nữa thôi. Tớ hứa!"…
MẸ CHỒNG TƯƠNG LAI LÀ CHIẾN THẦN DIỆT TRÀ XANH----- văn án ---ROUND 1:Trong tiệc đính hôn của tôi, em gái mưa của bạn trai tôi - Tô Hiểu Khả - mặc lễ phục giống hệt tôi chạy đến."Anh ơi, em cùng chị ấy, ai xinh đẹp hơn?"Bạn trai tôi - Tô Mộ Bạch - chưa kịp nói gì thì mẹ anh đã trực tiếp hắt ly rượu vang đỏ vào người ả."Hoặc thay đồ ngay lập tức, hoặc cút ngay khỏi đây!"Wow!Mẹ chồng tương lai này của tôi thật uy vũ!Vòng 1: Mẹ chồng thắng!ROUND 3:Tô Hiểu Khả nắm lấy vạt áo của Tô Mộ Bạch, nũng nịu nói liền mấy câu:"Anh ơi, em đói~""Em muốn ăn nhà hàng Tây mà anh từng dẫn em đi ăn đó""Trước kia anh đã nói rằng khi em lớn lên, nếu không ai cưới em thì anh sẽ cưới em mà, anh không nhớ sao?"Ông trời của tôi ơi! Đây cmn là loại trà xanh gì thế?Mẹ Tô không nhanh không chậm xuất đại chiêu:"Vậy ngươi còn nhớ lúc nhỏ ngươi còn đòi cưới Đại Hùng không? Hắn vẫn ở đó, giờ còn muốn gả không?"Tô Mộ Bạch ghé sát vào tai tôi."Đại Hùng là con chó mà gia đình anh nuôi trước đây."!!!! Bái phục!!!Vòng 3: Mẹ chồng thắng!…
Sau một vụ tai nạn Junhyung rơi vào trạng thái hôn mê sâu. Linh hồn anh rời khỏi thể xác tiếp tục *sống* trên trần gian. Anh có thể nghe, nhìn mọi vật nhưng điều ngược lại ko xảy ra - tức linh hồn anh trở nên vô hình trước mắt con người, họ ko nghe thấy anh nói và cũng chẳng thể nhìn thấy anh. Người duy nhất có khả năng nhìn, nghe, chạm vào Junhyung là Yoseob - một người hoàn toàn xa lạ với Junhyung. Yoseob đã yêu Junhyung ngay phút giây đầu gặp mặt vì vậy cậu quyết tâm giữ anh lại bên mình dù biết rằng tình yêu này thật khó khăn với cậu !...Junhyung là một hồn ma dù thể xác anh vẫn *sống*. Tuy vậy Junhyung ko biết về sự tồn tại của thân xác mình. Anh hoàn toàn quên những chuyện xảy ra trước tai nạn, ko nhớ nổi mình là ai và anh cho rằng bản thân đã chết. Yoseob là người duy nhất trò chuyện được với anh nên anh quyết định ở cùng cậu cho đến khi có thể biến mất hoàn toàn...Liệu Yoseob có làm cho Junhyung yêu cậu ?Liệu Junhyung có trở về với thân xác thật sự ?Liệu cuộc sống sau này của họ sẽ ra sao ?...…
Một khi Trọng sinh, Lê Thần Khải níu chặt sàng đan, biên tê tê hít lấy khí biên cười lạnh. Năm đó năm nào thiếu không biết không hiểu phản kháng, ngươi nha lần này tuyệt đối nửa điểm không thể như ý! Lập tức, Lê Thần Khải nắm thật chặt thân thể nơi nào đó, chợt nghe phía sau Mỗ Cầm thú đỏ lên mắt "Ngao ô ngao ô" kháng nghị trứ. Mỗ Cầm thú: "Khải Thần, thích!" Lê Thần Khải ngoắc ngoắc khóe miệng, sờ sờ Mỗ Cầm thú mềm mại đỉnh đầu: "Ngoan!" Mỗ Cầm thú hai mắt sáng ngời, gục, thoát khố! Lê Thần Khải nghiến răng nghiến lợi, lại phản kháng không được! Thương Mục Viêm phá khai môn: "Tiểu Thần, ta..." Lê Thần Khải kinh hãi, ngươi nha xem náo nhiệt gì, lão tử đời này tuyệt đối sẽ không với ngươi này một tên lường gạt nhấc lên mặc cho quan hệ như thế nào! Mỗ Cầm thú nháy mắt mắt phóng hung quang, xông lên trước muốn với người khác liều mạng. Lê Thần Khải hộc máu: "Con mẹ nó Thương Mộc Dịch, ngươi cấp lão tử mặc vào quần trước!…
【 nhiều nam chủ + phi nữ cường + đều khiết + nam đức mãn phân + hằng ngày + ngọt sủng chữa khỏi + rất nhỏ tiểu ngược 】【 cao lượng! Không phải thích văn! Không có hoàn mỹ nhân vật! Nhân vật chính nhóm hoặc nhiều hoặc ít đều có khuyết điểm! Tiến hành theo chất lượng kịch tình! Tiền văn đi kịch tình sẽ có điểm tiểu ngược! Xác nhận quan hệ sau mới ngọt sủng! Không có đi lên liền yêu chết đi sống lại ! Để ý thận nhập! 】Ở phòng thí nghiệm chừng không ra hộ nuôi lớn nũng nịu cô gái nhảy xuống vách núi đen sau, lại đi tới thú nhân cuộc sống thế giới. Nơi này ăn là thịt tươi, trụ là thạch động. Còn nơi nơi đều có như hổ rình mồi thú nhân không có hảo ý đánh giá nàng, cứu cứu cứu cứu cứu!Nhu nhược không thể tự gánh vác tiểu cô nương trừ bỏ ôm lấy đùi còn có thể có gì biện pháp đâu QAQ【 hiện đã xuất tràng nam chủ 】Báo tuyết Bạch Sương: Ương Ương, chúng ta kết bạn lữ đi.Cáo lông đỏ Ngân Tiêu: Tiểu Trì Ương, ngươi cũng thích một chút ta đi.Sư tử Ca Mộ: Nhiều ta một cái không nhiều lắm, ngươi đừng cự tuyệt ta.Cá voi Khương Thả: Ta rất thích nàng, làm sao bây giờ thật sự rất thích.…
Tác giả: Nga B@ (SunshineBeanie)Chuyển Ver: Vương ÂnLink gốc: https://www.wattpad.com/story/80082071-fanfic-th%E1%BA%BF-th%C3%A2n-chanbaek-t%E1%BB%89nh-m%E1%BB%99ng "SeIn yêu anh, anh cũng yêu anh ấy. Và, em cũng yêu anh. Anh vì anh ấy mà đau lòng đến độ này, tại sao anh không nghĩ cho em? Em cũng biết yêu, cũng biết đau lòng, em cũng như bao nhiêu người khác thôi. Vậy mà anh lại xem em như một tảng đá không hề có cảm xúc gì, anh sẵn sàng chà đạp em. Có lẽ, người chết phải là em mới đúng. Em là kẻ thừa thãi, là kẻ xấu xa, em không đáng sống. Trong mắt em, anh là cảnh đẹp nhìn mãi không chán, nhưng trong mắt anh, em là cái gai anh dùng mọi cách mà không thể nhổ bỏ được. Thật sự em cũng chán ghét bản thân, chán ghét cuộc sống này lắm chứ. Nhưng em lại không thể chết được. Em sống một cách hèn hạ như vậy cũng chỉ để níu kéo thế giới này, bởi trong thế giới này có anh."…
Ý nghĩa và giá trị của tuổi trẻ chính là khoảng thời gian còn xuân sắc. Giống như câu nói của một cuốn tiểu thuyết "Tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào. Dù cho bạn từng bị cảm lạnh vì tắm mưa, bạn vẫn muốn được đằm mình trong cơn mưa ấy lần nữa". Tuổi thanh xuân là thứ mà ai cũng mong muốn được lưu trữ, ai cũng muốn được nghĩ tới. Vậy phải sống thế nào để có được một tuổi thanh xuân không hoài phí, không luyến tiếc. Tuổi thanh xuân là tuổi trẻ, là sức trẻ một thời gian tươi đẹp như mùa xuân của cuốc đời. Tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào, vừa nhanh, vừa mạnh mẽ, sục sôi như sức sống tuổi trẻ. Dù cho bản thân bị cảm lạnh vì đắm mình trong cơn mưa rào ấy thì chúng ta vẫn vui vẻ, tràn đầy nhiệt huyết, cứ chạy đua nó để níu giữ và khi trôi qua rồi thì tiếc nuối. Tuổi trẻ chính là khoảng thời gian tuyệt với nhất, đáng quý nhất đối với mỗi người, ai ai cũng ao ước được một lần quay trở lại thời gian đó dù cho đã có những sai lầm, đã có những vấp ngả. Vì vậy, hãy trân trọng và sống xứng đáng với tuổi trẻ.Tuổi thanh xuân chính là khoảng thời gian chúng ta bắt đầu bước vào đời, không còn là những cô bé, cậu nhóc sống trong sự bao bọc của gia đình, thầy cố, người thân, nhưng đây cũng không phải lứa tuổi quá lớn. Có những thứ rất đặc biệt mà mọi lứa tuổi khác không có được đó chính là sự trưởng thành, sự hoàn thiện của thời niên thiếu, một sức khỏe, sự nhiệt huyết, thời gian...Cơ hội mở ra rất nhiều cho các bạn trẻ, hãy khao khát và trải nghiệm. Sống thật với bản…
Nó chủ tịch tập đoàn nổi tiếng. Nhất châu á và đứng đầu thế giới,giỏi tất cả các loại võ, vào 1 ngày đẹp trời ở nước mỹ, trong căn biệt thự xa hoa lộng lẫy , mang kiến trúc của phương tây, trong 1 căn phòng to chủ yếu chỉ có màu đen và trắng. Có 1 con heo đang ngủ say xưa, bị tiếng hét chói tai của chị mami đứng ở trong phòng hét lên. Làm con heo đáy giật mìnk lăn xuống đất. Chị mẹ nhìn thấy buồn cười lắm nhưng k giám cười, và nói 1 câu làm nó tỉnh ngủ, papa con đã về nước con nhanh lên, đi xuống nói chuyện với papa con đi hẳn là ông đã rất nhớ con đấy con YÊU từ con yêu này mami nó nhấn mạnh các chế ak.rồi nó sông phi ngay vào nhà tắm vệ sinh cá nhân nhanh nhanh nhảu nhảu, để xuống gặp anh pa iu quái của nó , rồi từ trên tầng nhìn thấy anh pa iu quý nó hét um lên apa à apa iu quái(iu quý) con nhớ apa chết đi được, anh pa nó cười hiền , và nói ta cũng rất nhớ con đấy heo🤣🤣 pa có chuyện muốn nói với con, nó cười và nói pa pa cứ nói đi ạ mặt ông thoáng một chút buồn, và nói ta muốn con về hàn quốc , giúp cty của bạn ta được k bé con của ta.và nó k suy nghĩ gì nhiều nó đã đồng ý về hàn quốc phụ công ty bạn của pa nó:) :) nó đâu biết pa nó muốn nó gặp con rể tương lai đâm ra ông phải dùng chiêu này với bé con của ông thôi. Giới thiệu nv nha các bạn nữ chínhNó là nữ chính nà🤣Tên Lee Lee SandyBiệt danh HeoCao 1m75cmNặng 47kgSở thích : dâu tây, chery, kwi , sôcla thích đánh nhau, ai cho ăn cái gì thì nó thích hếtSinh ngày 01/04/199xSở ghét: ghét thịt bò vì ăn bò bị dị ứng🤣 và ghét những thăng nìu đập choai🤣 nhất là thằng ck…
Tình yêu đôi khi phụ thuộc vào duyên số, khi đã kém duyên thì người ta có níu giữ cũng chẳng được gì. Hãy phó mặc mọi thứ do thiên định. Mây của trời, hãy để gió cuốn đi... Thể loại : Ngôn tình.--------------------------------------------------------------- Đường Ái : một cô gái bình thường, nhan sắc tầm trung, học lực kém, gia cảnh không gì đặc biệt.- Cố Ảnh Thần : nam thần của trường (các bạn cứ tưởng tượng theo ý mình là được) lạnh lùng, cool, đúng kiểu*bên ngoài đẹp trai,bên trong nhiều tiền~- Tư Đồ : trái ngược với Đường Ái, xinh đẹp, học giỏi, rất nổi tiếng, lại còn là bạn gái của Ảnh Thần trong lời đồn.- Lưu Thứ : học trưởng, cũng... được, hòa đồng,dịu dàng,..bật mí:Crush của Đường Đường đó mấy bạn:v- Anh Túc : bạn thân Đường Ái, thánh ngôn chính hiệu a~- Tiểu Nhã : bạn thân Tư Đồ, con người khó đoán:))- Dương Phương : bạn thân Ảnh Thần, trái với cậu bạn, rất thích tìm hiểu tâm lí phụ nữ, là người anh em tốt.-------------------------------------------------*Một số kí hiệu Cam dùng trong truyện:• "..." : suy nghĩ của nhân vật.• *...* : giải thích hay chú thích từ khó hiểu nào đó.• [...] : bối cảnh tại nơi khác, sẽ ghi rõ sau.• //...// : tâm trạng nhân vật khi đối thoại.• **#*,****,####,&&$"... : diễn viên quần chúng. --------------------------------------------------Và đây là câu chuyện tình yêu diễn ra xung quanh các nhân vật đã kể trên. Thay vì còn ngồi đó suy đoán, cậu không thử đọc truyện của Cam đi ><. --------------------------------------------------~~~ Đọc Truyện Vui Vẻ Nha :3 ~~~…
Thế gian u tối này chẳng còn lấy một tia sáng, em như bị nhấn chìm trong vũng bùn sâu không thấy đáy, cứ mãi giãy giụa, cứ mãi đợi chờ một vị cứu tinh đến, giải thoát cho tâm hồn đã bị giam cầm này của em. Và Thượng Đế đã thấu hiểu, đã phái anh xuống trần tục này, mở rộng vòng tay ôm em vào lòng, ban cho em một tí hy vọng, cứu khỏi vũng lầy nhơ nhớt ấy, em đã nghĩ rằng anh là định mệnh của em, rằng em có thể dâng hiến cả sinh mạng bé nhỏ này của mình cho anh. Nhưng không, anh phản bội lòng tin của em, phản bội cả tình yêu của hai chúng ta, phản bội luôn hẹn ước của chàng trai ngày nào vẫn thề thốt rằng chân trời góc bể, luôn bên em. Anh bảo em phải làm sao đây? Hận anh ư? Không, em càng hận bản thân mình hơn, vì em ngu ngốc nên mới phải lòng tên khốn kiếp như anh, em đã không thể níu kéo được nữa, em sẽ chứng minh cho cả thế giới này thấy được rằng, cho dù em không có anh, em vẫn kiên cường bất khuất. Nếu thật sự có kiếp sau, hy vọng rằng em và anh sẽ không gặp nhau vào hoàn cảnh éo le này nữa. ---------------------------Tác giả: SiaĐóng góp, sửa đổi tình tiết truyện: Cáo**Giới thiệu bi thương ra đấy thôi chứ kết HE nha mấy tình iu.…
Ly hôn đi, ta đi kế thừa di sảnTác giả: Phú quý kiều hoaVăn án:Ao niệm thích thương cận vũ hèn mọn đến bụi bặm bên trong.Gả cho thương cận vũ ba năm, đem mình hào môn thiên kim thân phận quên ở sau ót, vì hắn chịu mệt nhọc, chỉ cần hắn có thể hài lòng.Cho dù là gia gia nói với nàng ly hôn liền có thể kế thừa gia sản, nàng cũng không hề dao động qua.Thẳng đến có Thiên Cẩu tử tuôn ra thương cận cùng khuê mật ước hẹn chuyện xấu!Đây là ý gì... Mình tín nhiệm ba năm khuê mật cùng lão công song song phản bội?Ao niệm rốt cục không làm, đóng sập cửa liền đi, thương gia loạn sạp hàng nàng mặc kệ, trước khi đi còn thuận tiện rút lui cái tư, về nhà tiếp tục làm Đại tiểu thư của mình.Gia gia tuổi già an lòng: "Niệm niệm rốt cục nghĩ thông suốt, chịu trở về kế thừa gia sản!"Không có thương cận nhân sinh, ao niệm như thường ngưu bức, nhà giàu nhất nâng ở đáy lòng bên trên tôn nữ, xe sang trọng du thuyền tùy tiện đưa, người theo đuổi đạp phá cửa hạm. Còn có tên vua màn ảnh công khai hướng ao niệm thổ lộ...Gặp được cùng ao niệm cùng người khác hẹn hò về sau, thương cận níu lại ao đọc cổ tay, "Cùng ta trở về có được hay không?"Ao niệm lạnh lùng bỏ qua một bên, "Thật xin lỗi, ngươi vị kia?"…
Gửi tới các bạn truyện: Ê nhóc! làm bạn gái anh đi.Tác giả: Kiyoko YamaguchiAnh là bạn của anh trai tôi.Em là em gái bạn tôi.Anh là tên biến thái, mặt dày, thần kinh, ngốc,...Em là con nhóc đáng yêu, nhí nhảnh, dễ thương, hay nũng nĩu,...Nhưng tôi lại thích điều đó ở anhNhưng tôi lại thấy em là con nhóc đầu tiên khiến tôi có cảm giác như thế này.Có lẽ tôi thích anh.Có lẽ tôi thích em__________________________________Mở đầu xàm nhỉ -_-truyện có tình tiết bình thường, đôi lúc không trong sáng lắm, mong thông cảm.…
Người ta nói thanh xuân là ngưỡng cửa, cũng là một bước chuyển mình trong cuộc đời, giống như một cơn mưa rào dù cho bạn từng cảm lạnh vì tắm mưa nhưng bạn vẫn muốn đắm chìm trong nó một lần nữa. Thanh xuân có lẽ có những chuỗi thời gian có những mắc xích, cũng có những tình cảm nảy nở như cánh hoa bằng lăng trong gió. chỉ là cả một đời người ta vẫn không thể hiểu được...những phút giây đó vì sao lại thích một người, vì sao quay đầu nhìn lại, chẳng mấy chốc đã nhanh như thế, nhanh không kịp níu giữ bất cứ điều gì.Tớ bước một bước về phía cậu, cứ như trở lại quãng ký ức mơ hồ không rõ nét. Cứ như một cuốn phim quay chậm, cậu có lẽ chỉ là thước phim cũ kỹ, là tấm ảnh trắng đen phai màu nhưng cứ chầm chậm, dùng nét cũ kỹ ấy khắc trong tâm trí tớ. Để rồi khi tớ quay đầu lại, giữa cái nắng dịu nhẹ, giữa cơn gió hất nhẹ mấy cánh hoa rơi trong gió. Tớ thấy cậu là hình ảnh một thiếu niên đang mỉm cười đẹp đẽ ngọt như nắng hòa tan vào tớ, còn tớ chính là viên kẹo ngọt giữa đời của cậu, ăn qua một lần sẽ mãi nhớ về mùi vị của nó, chỉ là...sẽ khó để cảm nhận nó thêm một lần nữa, vì duy nhất và chỉ duy nhất trong đời, tớ mới là viên kẹo ngọt mau hòa tan trong cậu, là viên kẹo dẻo trong suốt không vẩn đục...…
Câu chuyện tưởng tượng kể về Bangtan của 10 năm về sau.Đó là những câu chuyện nhỏ thường nhật mà chúng ta vẫn thường làm, hi vọng rằng các anh thật sự có những ngày tháng như thế.Đây còn là tâm sự của tớ nữa. Tớ biết chuyện sau này, tớ, cả cậu đều không muốn, nhưng mà cuối cùng ai trong chúng ta cũng không thể níu kéo lại thời gian. Chỉ mong sau này các anh sẽ có khoảng thời gian để có thể "lười biếng", để đi chơi, để làm mọi thứ như những người bình thường khác... mà không cần luôn cố gắng, sợ hãi, nỗ lực đến kiệt sức vì những buổi biểu diễn thật hoàn hảo....--------------------------------------------------------------------------------------Đoản văn ở đây theo ý là những câu chuyện nhỏ, từng chap sẽ là một câu chuyện. Tất nhiên sẽ có trường hợp ngoại lệ, có nhiều chap để kể một câu chuyện. #Bò…