ái nhân
đôi khi chỉ cần một từ ngữ đẹp là đủ thảo nên chương.…
đôi khi chỉ cần một từ ngữ đẹp là đủ thảo nên chương.…
khi tình bạn không còn là sức mạnh.…
nét chữ của hắn là cái chết đang nhảy múa.…
cho phong lạc hồi.…
cho thiên thiết báo mã.…
cuối cùng kira cũng chết, nhưng light là kẻ chết ngay từ đầu.…
lại tiếp tục là một tiểu luận nửa trang của chủ nghĩa xem phim không chỉ để giải trí.…
chuyện kể lúc trăng lên.***"hãy để tớ là đom đóm của cậu, còn cậu sẽ là nguyệt kiến thảo của tớ."…
chủ yếu là tôi bị màu đỏ trong dororo ám ảnh.…
đau khổ làm một tác gia trở nên vĩ đại, còn nỗi buồn làm một tác phẩm chạm đến cảnh giới của cái đẹp khắc cốt ghi tâm.…
hai kẻ tồi tàn.***năm 1948, đại văn hào dazai osamu cùng người tình tomie trầm mình tại kênh đào tamagawa.…
Thanh xuân ,một thời cuồng nhiệt ấy.Thanh xuân là một quãng thời gian của những nguời bạn, của những mà bạn yêu thương.Đôi khi nó lại là những bài học đầu đời giúp bạn trưởng thành hơn.Đôi khi nó lại là một quãng thời gian bạn chỉ muốn xoa nhòa đi vì những vết thương mà chính nó đã tạo ra cho bạn.Nhưng khi bạn đã qua quãng thời gian ấy thì bạn chỉ muốn quay lại tuổi thanh xuân ấy.Cũng giống như việc một đứa trẻ con muốn trở thành nguời lớn và người lớn lại muốn trở lại một đứa trẻ vậy. Chính vì vậy, thanh xuân mà nó là của mình mà chứ không phải của ai cả vì thế hãy cháy hết mình vì nóVì nó sẽ để lại cho bạn nhiều cảm xúc những kỉ niệm mà bạn không thể nào quên Vì thế, THANH XUÂN MÀ! CỨ CHAY HẾT MÌNH THÔI!!!…