No Limits
"Mày còn nhìn tao? Quỳ xuống!" Giọng nói vang lên chua chát và nặc mùi ra lệnh. Ha, tôi là người như thế nào chứ? Quỳ ư? Không đời nào. Nhìn người trước mặt cười khổ, tôi thật không nhìn ra hình bóng nhẹ nhàng thuần khiết của người trước mặt ngày đó là đâu. Là họ thay đổi quá nhiều hay bản chất thật sự của họ là như thế?Cái gì cũng có cho nó một giới hạn. Đã là giới hạn, thì đến khi chạm đến đỉnh điểm, nó sẽ tự nổ tung, phá hủy, san bằng, và mọi thứ sẽ trở lại cái mức ban đầu! Hoàn toàn sạch trơn.*BỐP Tiếng đánh như xé toạc không gian, tôi nhìn người trước mặt có khuôn mặt vô cùng kinh ngạc đang trợn tròn mắt nhìn tôi "Mày đánh tao?" . Tôi ngước mắt, cười khẩy "Thì sao?" Cái tát này chỉ là trả lại những cú đánh tôi hôm trước mà thôi!----------------------------------Vậy ra cuối cùng giới hạn của con người chính là con người!P/s: Lần đầu tiên viết truyện bằng ngôi thứ nhất, chắc chắn sẽ có nhiều sai sót, mong mọi người đọc và chỉnh sửa. Bìa truyện là của Soulmate.…