Đến khi lớn lên chỉ mong mình bé lại
Lúc bé, định nghĩa đi làm chính là sáng dắt xe ra khỏi nhà, trưa về ăn xong ngủ, chiều đúng giờ đấy lại dậy xách xe ra khỏi nhà, tối về là tắm, xong ăn, rồi lại ngủ. Đi làm chính là tối đến là xem phim rồi ngủ luôn, chả phải lo lắng làm bài tập về nhà, chẳng phải lo đến lớp kiểm tra miệng, chẳng lo kiểm tra một tiết với cả thi cuối kỳ. Chẳng lo cả quên thẻ sinh viên hay khăn quàng đỏ, chẳng lo bị cô giáo la mắng bao giờ ... Lúc bé, đi làm chính là điều gì đó thật "sung sướng", chỉ mong lớn thật là nhanh để đi làm, để chẳng cần lo toan bài bài vở vở. Lớn rồi, đi làm vẫn là sáng dắt xe ra khỏi nhà, trưa về ăn vèo cái xong ngủ. Chiều đúng giờ đấy cũng dậy dắt xe ra khỏi nhà tối lại về tắm, ăn, xem phim xong ngủ. Nhưng chẳng còn thấy có gì là "sung sướng" như trước đây nữa!Chính là không còn lo làm bài tập về nhà nhưng phải lo làm việc nhà lộn xộn. Chẳng lo đến lớp kiểm tra miệng, kiểm tra một tiết, thi cuối kỳ nhưng lo làm muộn dealine, lo làm sai trừ thưởng, lo lương lậu, lo cuộc sống, lo nuôi lớn những đứa trẻ đang ngây thơ muốn lớn như mình Lớn rồi, không có mong ước rằng mình sẽ bé lại để tận hưởng vì chắc chắn không xảy ra được. Nhưng thi thoảng cứ nhìn lũ trẻ vui đùa rồi cười, không nói, nhưng trong lòng vẫn ước mong ... Lúc bé không nhận ra, lớn rồi mới biết. Có những thứ, phải qua đi rồi mới biết tiếc nuối là cảm giác thế nào. - Cẩm Thương -…