[JsolNicky ]Tình Cuối Cùng
Siuu cuteee…
Siuu cuteee…
ceo phạm lưu tuấn tài và các nô lệ tư bản…
So catch me if you can...…
chỉ có SơnHào hehehihi…
"Phong Hào em thích anh...đã từ rất lâu rồi" - Cũng năm năm rồi cậu mới có đủ can đảm để thổ lộ với cậu trai kia.Phong Hào không đáp mà nhìn cậu dịu dàng khẽ cười. Cậu thay câu trả lời bằng một chiếc ôm, cậu nghĩ nó sẽ thiết thực hơn lời nói.…
"Ẩn Danh Song Hành" Phong Hào và Thái Sơn - hai người tưởng chừng như chẳng có bất kỳ mối liên hệ nào. Một người là tay trong trong đường dây buôn người xuyên quốc gia, một người nằm trong đường dây ma túy xuyên quốc gia. Họ không biết rằng, đằng sau lớp vỏ bọc ấy, cả hai đều là cảnh sát nằm vùng, cùng chung một nhiệm vụ tối mật từ tổ chức. Số phận sắp đặt để hai người phải đối đầu trong một phi vụ tưởng chừng không lối thoát. Những bí mật dần hé lộ, sự nghi ngờ và lòng tin trở thành những con dao hai lưỡi. "Ẩn Danh Song Hành" là câu chuyện về những lựa chọn cay đắng giữa nhiệm vụ và tình người, về những con người phải hy sinh bản thân để bảo vệ lẽ phải, và về khoảnh khắc nhận ra rằng đôi khi, ánh sáng không chỉ đến từ phía trước, mà còn từ một người đồng hành trong bóng tối.…
jsol x nickyThái Sơn x Phong HàoMèo em x Mèo anhNHẮC LẠI 3 LẦN…
Mềm xèoo…
Warning: Tất cả mọi tình tiết trong truyện đều là hư cấu!!…
Dù cho những đám mây mỏng trên nền trời hay là đám đông xô bồ ngoài kia, em chỉ nhìn thấy một mình anh, trong giấc mơ không màu ấy.Anh là "Flouxetine" của nó...…
Không biết ghi gì:)…
k có j,chuyện là Sơn sĩ có ngày hối hận=))…
Năm 199X hồi đó ở Miền Tây (Tiền Giang),gia đình nhà Hào nghèo nên cậu đã bị bán đi cho nhà bà hội đồng Hương để trả nợ cho gia đình. Vô tình ở đó,cậu đã thương thầm anh là cậu út con nhà họ Phạm từ khi nào không hay và sau đó là những chuỗi ngày địa ngục liên tiếp của cậu.…
main pairing: jsolnicky (nguyễn thái sơn × trần phong hào)trần phong hào ôm đơn phương, đơn phương một người đáng ra anh không nên.…
"Hào ơi, em câu được cá rồi này! Chúng ta về nhà nhé!" - tiếng nói trong trẻo của Sơn vọng lại giữa không gian tĩnh lặng, như tiếng chuông ngân lên vào mỗi buổi chiều tà, Sơn đánh thức tôi khỏi những suy tư không hồi kết trong đầu. Tôi cười khẽ, đứng dậy tiến tới nơi em, bên cạnh tôi có riêng một mặt trời nhỏ mà. -----Truyện viết ra thỏa mãn nhu cầu sìn otp của bản thân, tình tiết không có thật, không bê ra khỏi phạm vi wattpad.…
Cuộc sống là một cuộc hành trình, không phải là một cuộc đua ❤️🩹…
mong mn ủng hộ mk nha…
" nên đây em đèo về "…
Khi Ánh Bình Minh Dần Hiện Ra Sẽ Là Lúc Đôi Ta Hạnh Phúc…