Này , thầy yêu em ( VKook , SuMin NamJin ) ( Full+ Ngoại Truyện)
Là ngôn, xin nhắc lại là NGÔN TÌNH. Đừng có đọc rồi cmt mấy từ ngũ kém sang....Tác phẩm đầu, mong mọi người ủng hộ Na =)…
Là ngôn, xin nhắc lại là NGÔN TÌNH. Đừng có đọc rồi cmt mấy từ ngũ kém sang....Tác phẩm đầu, mong mọi người ủng hộ Na =)…
Tác giả: Nam KhangEditor: YuujiNguồn: raw + QTTa tìm đến "Phù sinh lục ký" sau khi đọc "Em đợi anh đến ba mươi lăm tuổi", giống như xem một chuyện tình đã biết trước kết cục, vẫn không thể không cảm thán trước tình cảm của anh - Nam Khang. Một câu chuyện êm dịu như cơn gió mát giữa trưa mùa hạ, thanh lành và ngọt mát... nhưng, ai bảo yêu là không đau?! ---------------------Đôi lời của Gai:"Nếu hỏi đối với mình tình yêu nào đẹp nhất, mình sẽ không do dự là nói đó là tình yêu của Nam Khang. Cái thời điểm mình biết anh quá muộn, cái thời điểm mình được tiếp xúc với Phù sinh lục kí cũng quá muộn. Em rất tiếc, thật sự rất tiếc. Để rồi mỗi lần gặp chuyện buồn gì, nghĩ đến anh lại thấy càng đau lòng, để mình biết rằng như mình đã là quá hạnh phúc, ít ra là so với anh ấy."…
Tác giả: 小柒崽Tôi đã chết vào năm chị ấy yêu tôi nhất.Khối tài sản khổng lồ, chị ấy nói buông là buông.Cùng tôi chôn mình trong biển lửa.Mở mắt ra, tôi trở về mười năm trước.Khi đó chúng tôi vừa kết hôn, và tôi ghét chị ấy nhất.Tôi chạy đến công ty của chị, lần đầu gặp lại, nghẹn ngào nói: "Lưu Trí Mẫn, xin lỗi chị."Chị thoáng ngẩn người, ánh mắt trầm lặng: "Nói đi, lần này em lại định hành hạ chị như thế nào?"…
Truyện có vài chương tự dịch, vài chương lấy ở nhà khác Từ c2-17 lấy ở nhà : sạp tạp hóa xuân xuân, mn có thể vào đó để đọcC1,9,14,18 trở đi là mình dịch nên văn phong sẽ khác nhau nhé.Mình dịch vì thích truyện này, chỉ là tay mơ nên nội dung câu cú chỉ đảm bảo 60-70% thui nhoa~~~Nội dung:Corey là 1 thanh niên sống bất cần đời, vì nhà ở khu vực không phát triển, sống 25 năm không biết mình là Omega, luôn nhận định bản thân là Beta chuẩn k cần chỉnh, bỗng 1 ngày gặp được Alpha định mệnh của mình, cả hai có 1 đêm tình dẫn đến hậu quả mang thai ngoài ý muốn. Vì lẽ đó họ bị buộc định sống với nhau, cả 2 như 2 đường thẳng song song dường như k có cách nào chung đường, đứa trẻ trong bụng lại là điểm duy nhất níu kéo họ, khiến cho 1 người có ý nghĩ tiêu cực dừng chân trước bờ vực trở về với cuộc sống gia đình bình thường, làm cho 1 kẻ lưu manh cô đơn tìm được nơi chốn bình yên. Và rồi họ yêu nhau, yêu đứa con mà họ suýt chút nữa đã vứt bỏ.Truyện lấy bối cảnh phương tây nên rất lạ, tình tiết diễn biến vô cùng chặt chẽ logic, k cẩu huyết, k ngược, tình cảm chậm nhiệt nhưng vô cùng thích hợp với diễn biến tâm lý, đúng kiểu tương ái tương sát.*~Truyện dịch do ý thích, chưa có xin phép ý kiến của tác giả, xin đừng chuyển ver, hãy thả sao ủng hộ cho mình có động lực nhé :>>…
"Cô cần tiền, nàng cần con. Chỉ dựa trên hợp đồng, là cuộc giao dịch qua lại. Không hơn, không kém"Kỳ Duyên x Minh Triệu----------Ps: Mình rất thích các fic của Moon nhưng mà fic này đã bị xoá, nên mình xin phép cover lại theo phiên bản Duyên Triệu và mình đã nhắn tin xin phép. Nhưng chưa nhận được Moon trả lời, nên mình xin phép để fic ở đây. Nếu Moon ko đồng ý thì mình sẽ xoá ạ. Mình xin cảm ơn…
TG: Nguyễn Nhật ÁnhNguồn: InternetNăm đó tôi tám tuổi. Sau này, tôi cũng nhiều lần thấy cuộc sống đáng chán khi thi trượt ở tuổi mười lăm, thất tình ở tuổi hăm bốn, thất nghiệp ở tuổi ba mươi ba và gặt hái mọi thành công ở tuổi bốn mươi. Nhưng tám tuổi có cái buồn chán của tuổi lên tám. Ðó là cái ngày không hiểu sao tôi lại có ý nghĩ rằng cuộc sống không có gì để mà chờ đợi nữa.Rất nhiều năm về sau, tôi được biết các triết gia và các nhà thần học vẫn đang loay hoay đi tìm ý nghĩa của cuộc sống và tới Tết Ma Rốc họ cũng chưa chắc đã tìm ra.Nhưng năm tôi tám tuổi, tôi đã thấy cuộc sống chả có gì mới mẻ để khám phá. Vẫn ánh mặt trời đó chiếu rọi mỗi ngày. Vẫn bức màn đen đó buông xuống mỗi đêm. Trên mái nhà và trên các cành lá sau vườn, gió vẫn than thở giọng của gió. Chim vẫn hót giọng của chim. Dế ri ri giọng dế, gà quang quác giọng gà. Nói tóm lại, cuộc sống thật là cũ kỹ.Cuộc sống của tôi còn cũ kỹ hơn nữa. Mỗi đêm, trước khi đi ngủ, tôi đã biết tỏng ngày mai những sự kiện gì sẽ diễn ra trong cuộc đời tôi. Tôi kể ra nhé: Sáng, tôi phải cố hết sức để thức dậy trong khi tôi vẫn còn muốn ngủ tiếp. Tất nhiên là trước đó tôi vẫn giả vờ ngủ mê mặc cho mẹ tôi kêu khản cả giọng rồi lay lay người tôi, nhưng dĩ nhiên tôi vẫn trơ ra như khúc gỗ cho đến khi mẹ tôi cù vào lòng bàn chân tôi.…
Đọc tin nhắn của em anh buồn lắm THNN à...anh chẳng biết nói sao...…
Tên truyện: Mười lăm năm mưa không tạnh (十五年雨未停)Tên khác: Tiếng mưa rả rích muộn (潇潇雨声迟)Tác giả: Mạnh Chi VãnSố chương: 27 + NTThể loại: Ngôn tình, Hiện đại, Vườn trường, HENhân vật chính: Diệp Tiêu, Nguyễn Vũ ThanhNguồn: fanqie (chưa xin phép tác giả)Ngày mở hố: 6/9/2023Người dịch: sồnVăn án:Nhiều năm sau tốt nghiệp, một bài viết bát quái lan truyền trên diễn đàn thực nghiệm Tieba (1 trang mạng TQ).Hoa khôi học đường lớp 11 Diệp Tiêu và nam thần cùng trường Nguyễn Vũ Thanh là một đôi.Các bạn học quen biết với họ ngay lập tức chạy đến dưới bài đăng để làm rõ đó là tin đồn, giữa hai người họ căn bản chẳng có lấy một tí chemistry, chú thích trang chủ Tieba của Diệp Tiêu luôn là "Người đáng ghét nhất: Nguyễn Vũ Thanh". Người biết rõ chuyện còn nói "Diệp Tiêu đối với Nguyễn Vũ Thanh chỉ có ghét, chớ không có thích". Bây giờ hai người họ một Bắc một Nam, mỗi người đều có sự nghiệp thành công, tình yêu viên mãn.Thế là tin đồn bị bác bỏ, bài đăng bị xóa.Mãi mãi sẽ không có người biết, ngay cả hai người bọn họ cũng không biết. Những tin đồn thất thiệt mà mọi người nhiều lần thanh minh kia, thực chất không phải là tin đồn.Bọn họ chưa từng thích nhau, đây chính là tin đồn lớn nhất.Sau này, trang chủ của Diệp Tiêu sửa thành nội dung mà Nguyễn Vũ Thanh bỏ lỡ - Người tôi thích: Vẫn là Nguyễn Vũ Thanh. Chỉ có Nguyễn Vũ Thanh.Tài khoản Tieba bí mật của Nguyễn Vũ Thanh, trong tòa nhà ước nguyện siêu chuẩn toàn là tên của cô, trong 3 năm xa cách, mỗi ngày anh đều nhớ đến cô.Dưới cơn mưa nặng hạ…
Nhật ký quan sát chủ nhàTác giả: SuperpandaEditors: Chijiro, Sam (p3104)Thể loại: hiện đại, hài, oan giaĐộ dài: 53 chương + 1 ngoại truyệnRaw: Tấn GiangPoster: Trà dư tửu hậuVăn ánVì hoàn thành luận văn tốt nghiệp, Vương Vượng Vượng che dấu thân phận nghiên cứu sinh khoa xã hội học tại trường đại học T của mình, cô trở thành một người giúp việc phục vụ cộng đồng, giả dạng trong nhà Chung Thanh Văn, bắt đầu một cuộc sống mới!Chung Thanh Văn: "Vương Vượng Vượng!"Vương Vượng Vượng: "Tới đây tới đây... Không cần sủa."(*) tên của nữ chính khi phát âm giống như phát âm của tiếng chó sủa "wang wang"…
Tập hợp một số đồng nhân đam mỹ KHR…
Lòng hận thù lại che mờ mắt một người.Có thích, có yêu, có thương nhưng lý trí lại cố chấp phủ nhận.____________Sau một vụ tai nạn Gemini không may mắn mất đi người mẹ và thị lực cũng chẳng được bình thường như trước kia.Gemini bị bắt nạt tại trường học của mình. "- Tại sao mày lại được theo học ở cái trường này?"_____________Fourth vốn dĩ là bạn thân của Gemini nhưng lại bị kẻ bắt nạt đổ lỗi gây ra bạo lực học đường mà bị buộc cho thôi học.Lại còn bị người bạn thân mình yêu quý hận._____________Ngày 22-01-20XXDãy hành lang của một trường học có sáu em lớp 11 đang quây lại một đám...Câu chuyện từ đây bắt đầu, dẫn tới một cái kết...'_____________ **Cảnh báo:Vui lòng không nhầm lẫn thế giới giả tưởng và thế giới thực. Không gán ghép các sự kiện lên người thật, việc thật. Mọi tình tiết trong truyện đều là ý tưởng của tác giả.Lưu ý:Fanfiction này có thể chứa nội dung bạo lực, tâm lý. Độc giả vui lòng cân nhắc trước khi đọc.** Tác giả: pokevbam (butdanh) Bình chọn tui đi nheee.…
Jeonghan, cậu học sinh mới chuyển đến trường Horizon, chưa kịp làm quen với lớp học đã lỡ "vướng" phải ánh mắt lạnh lùng của Choi Seungcheol. Dù chẳng hiểu sao, mỗi lần thấy Seungcheol, trái tim cậu lại đập loạn nhịp. Tình yêu học đường sao mà kỳ quái thế này? Liệu cậu có thể đối diện với tình cảm này mà không làm cuộc sống thêm rối tung lên?…
https://eveningprimroseoil.lofter.com/post/1f85b8e4_2b89798ce…
Khi tỉnh dậy, tôi bỗng dưng thấy mình đã trở thành nữ nhân vật chính trong trò chơi hẹn hò.Và thế là hành trình cưa cẩm nữ phản diện của tôi bắt đầu...Ngày đăng: 14/03/2020Ngày hoàn thành: ??/??/????…
"Gặp được anh giữa chốn biển đông người, chính là phước lành mà người ban cho em. Gặp được em giữa sương mai buổi sớm, chính là vì ý chí của hai chúng ta."Warning: mayby OOC?• Only trên Wattpad*…
Truyện đã có sự cho phép của tác giá Tác giả : @laidohaanhLink truyện gốc : https://www.wattpad.com/story/243836386?utm_source=ios&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details&wp_uname=SIMMI2239&wp_originator=q6AOJxza2oftpgnke4EqakV1whA5CfyCZ4fWVWDZoGSK%2BCZxWpTNa%2FC3Sm9Q3XJoBUZ%2FGRIs9hx3IPoWf5RH3Flz9r5wZ0zuUK6s38ZIw4VXh8YtGiuZLT0SBX%2FKvyJYTruyện này Winter thụ và Karina công nhé ! Mong mọi người ủng hộ bộ truyện này !…
Nhớ anh, ở vô số đêm, không thể ngủ ngon giấcMuốn em, nắm tay cùng anh vào mỗi sáng sớm rực rỡ. Đường Y Nặc, con gái một của tổng giám đốc Đường tập đoàn đa quốc gia,được nâng ở trong lòng bàn tay từ thuở nhỏ, công chúa được nuôi ở trong nhà kính giống như cô, chỉ được cái xinh đẹp động lòng người. Mặc dù dáng dấp duyên dáng yêu kiều, thanh nhã động lòng người, nhưng hết lần này đến lần khác anh Diệp thanh mai trúc mã, lại luôn phớt lờ cô. Rõ ràng anh hiểu rõ mình nhất, nhưng vì cái gì càng lớn, bóng dáng lạnh lùng và giọng nói lạnh nhạt, một lần lại một lần tổn thương đến tình cảm của cô. Cho nên cô cố ý cậy mạnh vô lý, chỉ để cầu xin sự chú ý của anh Diệp, cho dù biết rõ anh vô tâm với mình, cô vẫn thủy chung như một yêu người đàn ông đã từng sủng ái cô nhất.Diệp Hân Dương, đẹp trai cao ráo, nội tâm trầm ổn, là một người đàn ông tốt hoàn mỹ và ưu tú, cho dù phụ nữ theo đuổi anh nhiều không thể đếm, nhưng nhiều năm nay, trong lòng anh vẫn chỉ có một người phụ nữ. Sáu năm trước, còn chưa kịp mở miệng tỏ tình, bởi vì một cuộc hiểu lầm, cô trở thành cấm kỵ không thể đụng đến của anhSáu năm sau, nghe nói cô vẫn xinh đẹp động lòng người, vẫn cao cao tại thượng, lại khiến anh xa lạ ngây thơ.Vì vậy, anh trầm luân.Cho đến khi anh rốt cuộc hiểu rõ bí mật được cất giấu của Đường đại tiểu thư thì người phụ nữ dụ anh lên giường này, lại không chịu trách nhiệm xoay người chạy trốn.Bảo sao có thể cam tâm buông tay?Bởi vì khi lên giường với cô thì cô đã định là người ph…
TRUYỆN KHÔNG PHẢI CHÍNH CHỦNguồn: BLOG RADIO Văn ánVì sao lọ lem lại bỏ chạy lúc nửa đêm ? Là để chúng ta biết rằng, cái gì cũng có giới hạn của nó. Kể cả ước mơ.---Năm mười bảy, mọi cô gái đều muốn mình sẽ là duy nhất trong mắt người đó.Có những khoảng cách, dù nhỏ đến mấy, chẳng hạn là khoảng cách giữa hai bàn tay nhưng mãi mãi họ vẫn không thể chạm đến được.Dù vậy, những cô gái mang trái tim mười bảy ấy đã mạnh mẽ đấu tranh cho tình cảm không được đền đáp bằng tất cả những gì mình có.Đủ non nớt. Đủ trưởng thành. Đủ cuồng si. Đủ thầm lặng. Đủ đau. Đủ yêu. Và đủ hiểu: Một lúc nào đó phải buông tay.Tình đơn phương như giọt café. Vừa đắng vừa ngọt. Tình đơn phương không cần đền đáp và cám ơn vì người ấy đã xuất hiện trong đời.Tạm biệt tuổi mười bảy.Tạm biệt những cảm xúc đau đớn nhưng hạnh phúc.…
Câu chuyện nói về một cô gái bướng bỉnh và biết yêu vào năm lớp 11, cô yêu một chàng trai học cùng lớp do không đủ tin tưởng nhau, nên họ đã lạc mất nhau, bỏ lại tất cả để rồi họ đi tìm ước mơ của cuộc đời mình, nhưng sau này họ gặp lại nhau và liệu rằng họ có thể sẽ yêu nhau, tin tưởng nhau thêm một lần nào nữa không.Các bạn hãy đón xem nhé!…
Em trao tôi một nụ cườiTôi yêu em cả cuộc đời…