Năm Mười
Đây là một bài viết dành cho mọi lứa tuổi…
Nơi của pi sà và thịnh…
Mỗi phùng vào đêm, Cung quốc hoàng đế đều đã dâng hương tam chú, sinh thời chỉ mong có thể: Thải Phó Tránh mặt, ngược Phó Tránh thân, toái Phó Tránh tâm. Như thế, ban ngày lý hoàng đế bệ hạ sẽ càng thêm cố gắng : Làm cho Phó Tránh kinh ngạc, làm cho Phó Tránh kinh ngạc, vẫn là làm cho Phó Tránh kinh ngạc. Nhưng trên thực tế, cùng Phó Tránh dài đến cả đời đấu tranh quá trình, rõ ràng hiểu được nói cho Sầm Duệ một cái đạo lý: Không lên tử, sẽ không phải chết [ một câu giới thiệu vắn tắt: Mỗi ngày đều phải bị nịnh thần tức chết một trăm biến bi kịch nữ đế huyết lệ sử.] Nội dung nhãn: Cung đình hầu tước Tìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Sầm Duệ, Phó Tránh ┃ phối hợp diễn:xx,xxxx,xxxxx ┃ cái khác: Một cái bi kịch đế cùng nịnh thần nhóm phấn đấu sử…
Toy cũng không biết nên mô tả truyện như thế nào. Nên thôi…
Kinh dị, ám ảnh, nổi sợ hãi của đứa bé khi không thấy mẹ…
au hiện đại của 2 anh nhà trong kny:)D…
Năm Nhan Tĩnh Ảnh sáu tuổi, Nhan gia bị một thế lực giàu mạnh âm thầm sát hại.May mắn thay, cô và anh hai - Nhan Trầm Ưng được cứu sống, sau đó bị gửi vào cô nhi viện.Mười mấy năm thoát kén hoá bướm, mối thù năm xưa vẫn được cô khắc ghi trong lòng, cố gắng hết sức để vào làm việc cho tập đoàn Sun nổi tiếng trong thương trường nhằm muốn gây dựng lại tập đoàn Nhan thị như lúc xưa."Này sếp Tôn, anh muốn gì?""Nếu cô đồng ý làm tình nhân của tôi, Tôn Thượng Phủ tôi đây nhất định sẽ giúp cô điều tra về vụ án của Nhan gia năm xưa"Trước lợi ích to lớn ấy, Nhan Tĩnh Ảnh mù mờ rơi vào vòng tay của người đàn ông độ tuổi hoàng kim đứng trên đỉnh cao danh vọng. Tình yêu giữa họ như hạt mầm dưới mưa, nhanh chóng nảy nở, hai trái tim ngỡ chung một nhịp đập."Tôn Thượng Phủ, chính cha anh đã giết cả nhà tôi, mối thù này tôi nhất định sẽ trả""Ảnh Ảnh, em nhất định phải tin anh, tin cha anh, rồi có một ngày anh sẽ cho em thấy là cha anh bị đổ oan"…
Truyện này mk chỉ viết chơi thui mong mn thông cảm 😌…
Tôi cũng không biết sự thật là gì đâu, xem đến cuối để biết vốn dĩ đâu là ảo, đâu là thật.…
Câu chuyện của một kẻ nghiện cà phê.…
Chạm nhẹ vào đôi mắt...Chạm nhẹ vào bờ vai...Chạm nhẹ vào đôi môi...Ngày mai...xa anh rồi...…
Truyện hậu cung, sự cạch tranh, nhưng âm mưu toan tín của các Quý Phi và Hoàng Hậu.…
Tỉnh dậy sau tai nạn oto.... Đây là thiên đường sao???..." Thưa tiểu thư, đã đến giờ ăn sáng rồi, Đại Công Tước và các anh của người đang đợi ạ"Cái gì cơ? Tiểu Thư? Đại Công Tước? Mình có anh trai à?Khoảnh khắc tôi nhận ra rằng mình đã xuyên vào bộ tiểu thuyết ngôn tình trong vai ác nữ phản diện Cassandra Volkram - người hôn thê của hoàng thái tử và người đã âm mưu hãm hại nữ chínhTệ hơn nữa, đây là tiểu thuyết có cái kết là bad ending. Nhị hoàng tử Kasicht là người sẽ chấm dứt tất cả.Tôi cần làm gì đó._________________________________Mình là người Việt nhưng lại lấy tên nhân vật là người hàn vì bị ảo novel hàn quá nhiều=))) Mn đọc thấy ko hay thì đóng góp ý kiến cho mình còn thấy hay thì hãy ủng hộ và đề xuất cho mình nha ❤️❤️…
Có phải, bất lực là khi giữa hai chúng ta có ,một khoảng cách vô hình mang tên thời gian?Là không thể tìm đến nhau dẫu biết một trong hai đang ở đâu đó, có thể xa hoặc có thể gần. Là không thể dựa vào nhau phút yếu đuối. Là đơn giản không cùng nhau ngồi ăn cơm chiều, không nắm tay nhau đi qua dòng người xa lạ...Một kẻ lớn lên trong vàng ngọcMột kẻ sinh ra trong rơm rácĐịa vị cũng là một trong những khoảng cách khó khăn giữa ta và người.Một người hiền lành chất phát.Một người ương bướng ngang ngạch.Bản chất dâng lên cái tôi như con dao rạch xé sự gần gũi của hai người.Một đời thì cô độc.Một đời thì sum vầy.Xã hội lại là cầu nối cho hai chữ xa cách đến với họ.Tất cả dẫu bi quan vẫn có thể xóa sạch bởi chữ yêu, chữ thương sâu trong đáy lòng của hai người...còn khoảng cách thời gian, lấy gì mà bù đắp, lấy gì để cho nó trôi nhanh hơn?Một người chọn công việc để lấy đầy thời gian.Một người thì lấy mạng người để giết thời gian.Hai kẻ không đụng chung bầu trời và bị xa cách bằng thời gian nhưng được đưa đến với nhau bởi thời gian...Chạy đua với thời gian sẽ kiệt sức nhưng họ biết ai trong số hai người luôn có người kia ở trong tim.Cái kết đôi khi cũng sẽ quá thảm hại nhưng dư âm để lại quá là hạnh phúc.Màn kịch đẫm máu này, có chút viễn tưởng, có chút mơ mộng của chính bản thân Hy, nhưng hầu hết trong từng mẩu chuyện vụn vặt là những điều mà bình thường ta hay gặp phải, chạm đến rồi để lỡ nó đi.…
Quyển nhật ký này tôi dùng nó để nói về cuộc sống mỗi ngày, nhưng chả hiểu sao tôi chỉ có thể nói về cậu thôi, chắc mỗi ngày của tôi đều dành hết tâm tư cho cậu rồi~…
viết cho vui đây chỉ là bản thảo do tác phẩm đầu nên viết rất ngu cần chỉnh nhiều lắm.…
summury : Jungkook gặp Jimin năm 17t cuộc tình tan vỡ 2 trái tim vỡ tan và rồi có duyên lại gặp nhau một lần nữa…
Tướng quân Mễ Cầm Mục Bắc là cánh tay phải đắc lực của thái tử Ninh Lệnh Ca. Tại Tây Hạ mặc dù Ninh Lệnh Ca là thái tử, tuy nhiên quyền lực lại không có trong tay. Quyền lực thật sự điều nằm trong tay hoàng đế và các thân vương thêm nữa hoàng đế thuần phục Đại Tống lại yêu Tống văn cho nên trong triều chuộng văn không chuộng võ dẫn đến quyền lực của võ yếu hơn văn. Lại nói thêm, Ninh Lệnh Ca và Mễ Cầm Mục Bắc người thì là thái tử xung phong đánh trận mặc dù cũng là văn thao võ lược cả thủ hạ Mễ Cầm Mục Bắc của hắn cũng vậy. Tuy nhiên, quan văn trong triều không thiếu bởi vậy để quyền lực có thể trở về tay mình nên Ninh Lệnh Ca và Mễ Cầm Mục Bắc có mưu đồ đối với Tống Hạ giao hảo.Đây cũng chính là nguyên nhân khiến cho Mễ Cầm Mục Bắc gặp người đó. Cho hắn biết được đường nào là đường hắn có thể đi. Trong Lao Thành Danh nàng nói với hắn " Vạn vật thế gian cản bước ta, không chết chì không chịu khuất phục". Chỉ vì câu nói của nàng cho hắn một ánh sáng, một cuộc đời khác cuộc đời của chính hắn định ra cho bản thân mình.Nương tử của hắn, phu nhân tướng quân của Mễ Cầm Mục Bắc chỉ có thể là nàng, Triệu Giản, quận chúa của Tống Triều.…