lãng quên; full [vi]
anh là ai?…
anh là ai?…
Nhằm đáp ứng cho các con dân bị biên tập History làm cho suy sụp tinh thần, rất cần được an ủi bởi cái kết happy happy hơn :>"Cậu cần được gặp lại Hạng Hào Đình của cậu. Chữa lành cho tổn thương của anh ấy và bù đắp cả phần trí nhớ bị lãng quên...."…
"Itoshi Sae muốn được làm quen với em.""Isagi Yoichi muốn chia tay với anh."Suy cho cùng thì, chúng ta chỉ là người lạ với vài kỉ niệm cũ.…
Phó Tây Châu❌Lý NhiênNguồn: Lofter-baimasuyi…
Mọi sự dịu dàng của Moon Hyeonjun dều dành cho Doranie của hắn.Noted : Mỗi chương trong tác phẩm có thể không liền mạch kể về hành trình yêu nhau của hai bạn hổ và sóc. Enjoy ₍ᐢ. .ᐢ₎𝑇ℎ𝑖𝑠 𝑤𝑜𝑟𝑘 𝑤𝑎𝑠 𝑤𝑟𝑖𝑡𝑡𝑒𝑛 𝑏𝑦 𝐿𝑎𝑑𝑦 𝑜𝑓 𝑡ℎ𝑒 𝑀𝑜𝑜𝑛.…
cre: Asianfanficsauthor: YiYezhimahuhutên gốc: 我想你知道的---Nếu từng yêu nhau, thì thời gian chính là chất làm hiện rõ nhất của tình yêu. Chỉ cần đã từng xảy ra, ắt sẽ để lại dấu vết.--mình là đảng 19 nhma truyện nì thấy dễ thương quó nên mìn làm lunn 😘…
[oneshot | jang yeeun x bae sumin] bởi người là vì tinh tú xinh đẹp nhất trong em.…
cre: Asianfanficsauthor: Unparalleledlovetên gốc: 年年朝暮…
cre: Asianfanficsauthor: xiaohashitên gốc: 搭档同居日常…
Ghét - Yêu…
trái dấu thì hút nhau.#CNN359…
Không ai nói trước được điều gì trong tuổi trẻ.…
cre: Asianfanficsauthor: carousel_jtên gốc: 圆崽快跑…
cre: Asianfanficsauthor: wintearssstên gốc: 天天见…
Thượng Phong × Louis Trần -đã hoàn- (tg: Mô)ver by jaycer.…
Đừng vứt bỏ đứa trẻ trong lòng - vứt thì có được gì ko? Mày chỉ càng chết thêm trong vỏ bọc người lớn của mày thôi…
Có vẻ cả Sumin lẫn Sieun cũng chẳng biết yêu là gì, có thể họ không nghĩ có một ngày họ sẽ trở thành thứ trân quý nhất của đối phương, nhưng việc họ thích nhau, có lẽ họ đều biết.…
Dù biết tình yêu này là sai trái, nhưng em vẫn cứ thích chị, không thể ngừng thích chị. Thứ lỗi cho em vì đã yêu chị quá nhiều.…
hồng cường được một thằng nhóc rapper trên soundcloud theo đuổiwarning : textfic, occ, ngôn từ thô tụcsản phẩm của trí tưởng tượng…
" Một , hai , ba , ... làm mọi chuyện trở về như cũ đi ... " Jin Sung chấp tay nguyện cầu , cô cảm thấy mình không thể chịu nỗi được nữa , từng bước từng bước lên cầu thang mà lưng cô lạnh toát . Cô bước vội hơn . " Mười bảy , mười tám ... " Một bàn tay như băng đá nắm lấy chân cô khiến cô hét toáng lên , thiếu chút nữa té xuống . Lên được tới nấc thang cuối cùng giọng cô cũng lạc đi . " Làm ơn hãy để mọi chuyện trở về như cũ , làm ơn để chúng trở về như cũ !! "…