Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tác giả: OnionNguyên tác: Châu Chặt ChémCouple: Phong×Nghi⚠️Warring: My AuLý do có cái fic này là vì ad vã quá rồi vã cũng đồng thời là an ủi cho chap 109 vừa qua 💔Vã vcl mà ít hàng quá, hít không đủ phê nên làm luôn cho nóng 😏✨️Không mong có nhiều người đọc tại vì nó xàm 💀Đa số chap là tác giả viết khi bị deadline dí tụt quần nên đứa nào hối là chọc cây lao thủng họng liền 🤓👍Viết xong thì thường kh dám đọc lại nên có gì bỏ qua nha tr=))))…
Miêu tả về thời Đường thịnh vượng dưới quyền cai trị của vua Đường Minh Vũ và Hoàng Hậu Liên Ngọc Hoa. Câu chuyện nói về tình yêu từ thuở trẻ của 2 nhân vật chính…
10 năm sau 20 năm sau hay 30 năm sau nữaem sẽ không là em của hiện tạixinh đẹp hơn hay già nua xấu xícòn bên anh hay đang hồi tưởng về chúng ta bây giờđiều duy nhất e biếtAnh chính là điều tuyệt vời nhất của năm tháng bồng bột ngày tuổi trẻ mà em có.…
giới thiệu truyện : em chính là cả bầu trời của anh.bích diệp đang đi tìm kiếm 1 anh chàng đáp ứng được 4 tế của cô."tử tế ,tinh tế ,kinh tế, thực tế".cô gặp được chàng trai hotboy ở trường và trùng hợp anh ta đủ đáp ứng điều kiện của mình."tôi không phải trai ngoan""thật trùng hợp tôi cũng không phải gái ngoan"…
Ngày hôm đó chính là ngày hạnh phúc nhất cuộc đời cô .Ngày mà cô cùng người đàn ông cô yêu nhất bước vào lễ đường , cùng nhau đi hết cuộc đời .Nhưng không tình yêu của họ hạnh phúc của họ không vượt qua khỏi số phận mà ông trời đã sắp đặt .Họ gặp tai nạn , anh ra đi mãi mãi .Cô còn sống nhưng một phần kí ức lại bị mất sau vụ tai nạn .Sau khi tỉnh lại , cô nhớ tất cả nhưng chỉ quên một phần kí ức về tình yêu của cô và anh .Gia đình của cô và anh cũng ko nhắc lại vì sợ cô sẽ đau khổ .Nhưng một điều kì lạ đã xảy đến .Chỉ một mình cô nhìn thấy được linh hồn của anh và cứ thế một tình yêu lại nảy nở , nhưng đó lại chính là một bi kịch .Gia đình tưởng rằng cô bị vấn đề tâm lí nên đưa cô đi kiểm tra .Cô nói rằng cô nhìn thấy anh nhưng không ai tin cuối cùng mọi người cũng nói anh ấy đã chết cô ko tin .Cho đến khi đứng trước mộ anh cô mới tin là sự thật .Nước mắt cứ thế rơi .Trong kí ức của mỗi con người đều có những kí ức đẹp và đầy đau khổ .Đối với cô ký ức đẹp cũng có kí ức đau khổ cũng có kể cả là một phần kí ức bị bỏ quên .Kí ức bỏ quên đó có lẽ là kí ức mà cô muốn giữ nhất .( Truyện ko mang yếu tố kinh dị , nó là một tình yêu nhẹ nhàng , một tình yêu vĩnh cửu . Sự cách biệt âm dương ko chia cách được tình yêu của họ .Chỉ nguyện cùng nhau tương phùng ở kiếp sau .) Nhân vật : MINH DĨ HIÊN VÀ TRƯƠNG CHÍ THẦN ( Đây là lần đầu tiên mình viết truyện , có lỗi gì xin cho ý kiến , mình sẽ cố gắng khắc phục .Xin cảm ơn . )…
Câu truyện này kể về một cô gái 15 tuổi mới bước vào cấp 3 đã đem lòng thích 1 người con trai khác lớp.Cô gái 15t ấy ấn tượng với cậu con trai khi cậu cầm chiếc ô trắng tinh khiết đi trước sân trường giữa mùa thu cùng với bộ đồng phục trắng ấy khiến cô gái nhỏ này đem lòng rung động Và rồi cuối tháng 11 cô ấy quyết định tỏ tình cậu con trai ấy nhưng không được hồi đáp.Tưởng chừng cô ấy sẽ từ bỏ mà quên đinh nhưng không cô ấy vẫn tiếp tục thích cậu ấy tới hết lớp 12 mà không có sự hồi đáp từ cậu trai kia nhưng cô ấy vãn chọn cách âm thầm ở đằng sau cậu ấy nhìn bóng dáng cậu ấy mỗi ngày.Cô gái chọn cách âm thầm thích suốt 3 năm 1 mối tình đơn phương không có sự hồi đáp,3 năm ấy cô gái đã có những khoảng khắc vui buồn lẫn lộn.Đến bây giờ khi rời xa mái trường nơi duy nhất cô ấy được thấy chàng trai mỗi ngày.(xin chào mình là Pnoguh đây là lần đầu tiên mình viết truyện có gì sai xót xin các cậu góp ý thêm .Câu truyện này mình lấy cảm hứng tình chính câu chuyện của mình.)…
câu chuyện kể về một cô nàng thầm thích 1 chàng trai khi còn nhỏ. và sau khi lên cấp 2, cô nàng ấy đã ngầm theo đuổi anh ấy suốt nhiều năm trời nhưng chợt nhận ra một điều là ....... ..…
"...I just wanna make you feel okayBut all you do is look the other way, mmI can't tell you how much I wish I didn't wanna stayI just kinda wish you were gay..."…