cái bảo
cái bao thượng đế tặng…
cái bao thượng đế tặng…
14/2/2018Ngày ấy, ngày mà trời cao mang anh đến với em.Liệu anh có thấy những gì em thấy?Liệu anh có rung động như những gì em rung động?Liệu anh có được sự ấm áp cuốn lấy trái tim như em đã từng?Có lẽ là chính từ khoảnh khắc em và anh bước đến gần nhau.Cũng là lúc định sẵn em và anh không thể là người xa lạ.-------------------Chào mừng mọi người đã đến với trái bắp nướng đầu tiên của quán Bắp Ngọt nhé.Đây cũng là trái bắp đầu tiên được nướng và Bắp Ngọt cũng rất chăm chút để nướng trái bắp này thật ngon.Vậy nên mọi người trong khi chờ bắp chín hãy cùng xem cách chế biến nhé.Vì là bắp đầu tiên nên cũng không thể tránh khỏi việc bị lắc nhắc, lê thê trong cách trình bày.Nếu mọi người có không hài lòng thì chủ quán Bắp Ngọt xin chân thành xin lỗi.Và nếu mọi người có thắc mắc, hay nêu ý kiến thì hãy vào phần hội thoại trong hồ sơ của mình để hỏi nhé. Mình xin chân thành cảm ơn.…
lâu đài…
mắc mưu…
Một mùi hương.A short fanfiction of our be-loved couple JaeYong.Author: Charlotte / Macaron à la fraise.Disclaimer: I do not know or own any NCT member and am in no way affiliated with them. Names, characters, places and incidents in this story are either product of my imagination or are used fictitiously.Language: Vietnamese.Rating: PG-13 / TPairing: JaeYong.Category: General Status: OngoingNote: Updating irregularly. Please be patient.Summary: A scent. Of you.Have you ever imagined how great your scent is?…
Chỉ là một giai điệu nhẹ nhàng ,miên man nhất của hai cô cậu ngốc nghếch trong những năm tháng tuổi trẻ ngọt ngào .Họ là định mệnh,là những cá thể được vận mệnh an bài để chữa lành cho nhau .Nhân vật chính : Đỗ Ninh Vy : người bình thường ngốc nghếchPhạm Thanh Nghĩa : hồn ma ngốc nghếch------------Truyện mình còn nhiều thiếu sót,hi vọng được mọi người đón nhận và góp ý .…
Tạo ra trái tim…
anh chàng đòi nợ…
Con rùa thông minh…
Chúa giúp người nào…
cái áo…
Anh đẹp trai, anh giàu có, anh có xe xịn, công việc của anh ổn định, lương cao. Người ngoài đánh giá anh thẳng thắn, cương trực, nghiêm túc trong mọi việc. Nhưng cứ hễ nói chuyện với cô, thì anh trở nên rất cảm tính, đôi lúc còn rất trẻ con. Anh không thích lấy vợ, anh ghét nghe phụ nữ càm ràm về việc gần đây họ mập lên hay việc bàn là bị hỏng. Nhưng đã có lúc khi đang nhìn cô, anh nghĩ, nếu cô có ở bên cạnh anh rồi càm ràm cả ngày rằng bàn là bị hỏng thì anh nghĩ vẫn sẽ rất ấm áp.…
thi thố…
Con hơn cha…
lấy táo…
Ấn tượng đầu tiên của tôi về cậu ấy chẳng có gì tốt đẹp cả, tôi thậm chí còn cầu trời sẽ không gặp lại cậu nữa là đằng khác. Nhưng có lẽ ghét của nào thì ông trời trao của đó, sự xoay chuyển của cuộc đời đã mang tôi và cậu một lần nữa chạm mặt nhau. Lần gặp gỡ lại này cậu đã thay đổi toàn bộ những ác cảm sai lầm mà tôi vô tình áp lên người cậu, cậu ấy chính là người đã tô điểm cho năm học cuối cùng trong đời học sinh của tôi thêm tươi đẹp. Thật trùng hợp khi tên tôi và cậu ghép lại có nghĩa là sáng suốt, đúng thật, lựa chọn kề vai sánh bước bên cậu là quyết định sáng suốt nhất của tôi năm mười tám tuổi.Trích đoạn nhỏ: Mặc dù cao mét sáu ba nhưng vì hôm nay trường tổ chức lễ trung thu nên tôi cũng phải sửa soạn chăm chút ngoại hình của bản thân một xíu. Ai mà biết được đi giày cao gót lại đau chân đến thế, nếu biết trước thì dù có cho tiền tôi cũng chẳng thèm mang làm gì cho khổ thân.Vẫn đang than trách trong lòng thì tôi nhác thấy bóng dáng Minh bước đến gần, cậu kéo tay tôi đứng dậy rồi cởi chiếc áo khoác đang mặc ra quấn quanh eo tôi. Một loạt động tác diễn ra quá nhanh làm đầu óc tôi chưa kịp xử lí, trong khi tôi vẫn còn đang ngơ ngác thì Minh cúi người xuống trước mặt tôi."Lên đi, anh cõng bạn về." Giọng cậu nhẹ nhàng như cơn gió thổi theo hàng loạt những con ong mang mật ngọt đến làm tai tôi cứ như ù đi. Tôi dù có hơi ngại nhưng nghiện nhiều hơn nên vẫn đồng ý để Minh cõng về. Đường về nhà hôm nay có vẻ xa hơn một chút và tôi lại thích cậu ấy nhiều hơn một chút.*Bản…
Đại bàng dũng mãnh nhưng góa vợ…
Cậu bé đi một mình…
Tin vào thường đế…
Người đàn ông xấu…