Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Vương Lục Lâm cao lắm, từ bé đến lớn dù tôi và cậu bằng tuổi nhưng chưa bao giờ tôi cao hơn tai cậu ấy, còn bây giờ tôi chỉ đứng đến vai cậu. Vương Lục Lâm học giỏi cực kì, mẹ tôi cũng bảo đó là gen thông minh từ mẹ cậu ấy. Mẹ nói thì tôi nghe nhưng theo tôi nghĩ cậu học giỏi vì bản tính chăm chỉ của cậu ấy. Nếu là gen di truyền thì tại sao tôi chẳng được hưởng tí thông minh nào từ ông bố bác sĩ của tôi?Uầy... Tôi chẳng thông minh đâu! Như Lục Lâm thường nói tôi là "Đại ngốc thiên hạ". Để đậu được trường cấp ba danh tiếng thì các bạn không biết tôi phải sáng đêm mặt tối bên bàn học thế nào đâu? Thôi mà dẹp cái cái chủ đề kém thông minh của tôi đi mà bây giờ đây tôi sẽ bắt đầu vào những năm cấp 3 tươi đẹp cùng với Vương Lục Lâm.…
Chào mấy thím mị đã trở lại và ăn hại hơn xưa :))Lịch đăng truyện +2, 6, chủ nhật+từ 7h sáng đến 9h tối Lịch làm việc ko thay đổi nhá..."Anh yêu em nhiều lắm Lucy...""Chúng ta là anh em ko thể đến với nhau""Nhưng chúng ta ko cùng huyết thống anh thể yêu em mà""Ko cùng huyết thống??? ..."Cô là 1 đứa con nuôi của gia đình Dragneel, anh và cô ko hề biết mik ko cùng huyết thống cho đến khi cô lên 18 tuổi và anh lên độ tuổi 19... Anh đã nghe lén ba và mẹ nói chuyện và biết được sự thật... Bấm vô đọc ngay nếu mấy thím thấy hay nha...Truyện này Lisanna là người tốt cấm đọc chùa, sao chép...…
Trên một con tàu nọ, có một chàng trai đang dựa vào lan can tàu như muốn gieo mình xuống nơi biển sâu, gần đấy có một người đàn ông lớn giọng muốn nói gì đó với chàng trai kia:"Lạc Hi, em hãy ở yên đó và nghe tôi giải thích đi!" "Không, tôi không muốn nghe những lời giả dối của anh nữa!" "Em phải nghe tôi nói, tôi thật sự không phản bội em mà" "Đủ rồi, hãy để tôi yên đi"Dứt lời chàng trai đã gieo mình xuống nơi biển sâu mà mặc kệ người đàn ông kia. "Ting"_____ Tác giả khá lười nên có thể ra truyện lâu. Không cần trông chờ nhiều.…
Cố gia và Lục gia là bạn thân lâu năm với nhau cho nên họ quyết định lập hôn ước cho hai đứa trẻ với nhau cũng chính vì thế nên cô và anh cả hai đều có hôn ước , ngay từ nhỏ cô rất thích anh, yêu anh ngay từ lần đầu cô gặp mặt, cô luôn theo đuổi anh, sẵn sàng làm mọi thứ vì anh, thậm chí cô còn hạ thấp bản thân mình vì anh nhưng thứ cô đổi lại chỉ là nhận lại ánh mắt lạnh lùng và thờ ơ lạnh nhạt của anh.. Trước khi hủy hôn ướcSơ Hạ " Từ trước đến giờ anh có từng thích em dù chỉ là một chút không?"Lục Trì " Từ trước đến nay tôi chưa từng thích cô dù chỉ là một chút" anh không do dự mà trả lời cô. Sau khi hủy hôn ướcLục Trì " em thật sự muốn gả cho hắn?"Sơ hạ" Phải"Lục Trì " Không thể!!"…
câu chuyện kể về chuyện tình trắc trở nhưng cũng không kém phần "tự vả" của cô nàng đạo diễn HẠ LAM và anh chàng minh tinh LÝ HIỀN. HẠ LAM sinh ra trông một gia đình khá giả nhưng cô luôn muốn tự lập và theo đuổi ước mơ làm đạo diễn từ bé nên đã vào trường ĐH sân khấu điện ảnh và từng hẹn hò với LÝ HIỂN nhưng vì một số hiểu lầm nên hay người đã chia tay. Sau này, khi cô làm đạo diễn cho môt bộ phim thì oan gia ngõ hẹp, nam chính bộ phim đó là LÝ HIỂN. Dù không muốn nhưng hai người vẫn phải hợp tác để làm nên một bộ phim ăn khách, và mối tơ duyên khi xưa của hai người đã được ghép lại trong lần hợp tác này...…
Jungkook Luminas Jeon là đứa con bị cả gia tộc ruồng bỏ. Mà người được cả nhà thương yêu nhất lại chính là người anh trai không biết từ đâu xuất hiện. Trong lễ trưởng thành của Jungkook, cậu bị phán tử hình. "Tên con là William, thưa cha""Jungkook, người em trai tội nghiệp của anh, sao em lại ngu ngốc đến độ không nhận ra...ta là ai cơ chứ?" "Ta, William Helga Jeon, xin được vĩnh biệt người em trai đáng thương của ta" Đón xem tại: ||Taekook fanfic|| • Ký sự chàng Jeon • => Thứ 7 và Chủ Nhật hàng tuần trên Wattpad 😷…
Một cái kết viên mãn cho tất cả những cay đắng. Nếu thực sự có người yêu em như thế, em nguyện dùng cả đời này để đối tốt với anh "Vừa mới bước khỏi cửa sân bay nó đã nhìn thấy bóng hình quen thuộc của anh. Hôm nay anh mặc chiếc áo bông trắng, trên tay cầm theo một bó hoa hồng đỏ cực kì nổi bật. Anh đang cười rất tươi, nụ cười này là dành cho nó, nụ cười cực kì ấm áp. Nó cùng với chiếc vali to đùng nhanh chóng chạy về phía anh, nó cười thật tươi, ôm chầm lấy anh trước con mặt ngỡ ngàng của biết bao nhiêu người. Anh cũng có chút bất ngờ. Thần trí còn chút thanh tỉnh, anh thì thầm vào tai nó: "Ở đây có rất nhiều fans hâm mộ và nhà báo" rồi nhẹ nhàng đẩy nó ra".…
"Tố Ánh Hạ""Đừng kêu tôi nữa phiền quá đi mất""Tố Ánh Hạ tớ thích cậu!""Ừ biết rồi""Nè nè trả lời kiểu gì vậy!?"Câu trả lời của Ánh hạ khiến Mạc Hy Lam hơi khó chịu,đang ngỏ lời tỏ tình mà sao ai kia lạnh lùng quá rõ ràng là đang tỏ tình tưởng lãng mạn lắm chớ"Không chơi với cậu nữa,mình về đây"Nhìn Hy Lam giận dỗi đi về Ánh Hạ cũng chả biết phải phản ứng làm sao,chắc phải đi về một mình thôi chứ người ta giận rồi không dám mặt dày lại kêu đi chungRõ ràng là mình bày tỏ tình cảm của mình với cậu tận 7 năm rồi sao cậu không nhận ra.Mình không đùa đâu Ánh Hạ..làm ơn hiểu rõ tình cảm của mình đi mà!…
Thể loại:boylove học đường( Ngô Diệc Bảo×Triệu Tử Bình )Truyện viết về otp ở lớp mình.Mình là người đã"mắt trông tai thấy" 2 nhân vật chính hành động như thế( còn lời nói của nhân vật thì không nha.Tại mình viết theo góc nhìn nhân vật tên Bình á,chứ không phải mình là bạn Bình kia đâu^^) .Vì quá đỗi dễ thương nên mình đã viết chương này.( tên nv đã chỉnh sửa)Lưu ý là mình chỉ ra chương khi mà mình rảnh á.Và đây cũng là chap đầu tay thế nên văn phong lẫn vốn từ của mình khá yếu chưa trôi chảy cho lắm mọi người thông cảm nha.Cảm ơn mọi người đã xem 💕…
hãy cầu mong cho một tương lai hoà bình, nơi ta có thể cùng nhau nằm dài trên những bãi cát để rồi cùng thưởng thức dư vị còn đọng lại trên bờ môi của nhau. biển xanh, cát trắng, sóng vỗ ồ ạt như cách ta vỗ về đôi bên an ủi, hi vọng về một tương lai rộng mở, hoặc không. ý chí mài bén sắcngười nén lòng đau thươngcánh én lụa sắc trờitương phùng tiễn người thương.khi chiến tranh kết thúc, cũng là ngày người đổi thay tựa cái rét ngày đông bất chợt ập đến vào mùa hạ, "cái rét rữa hạ" đã đến rồi.mến, thân.(w) : lowercase___________________tình tiết giản đơn, dịu dàng nhưng cũng sẽ có phần chua chát.…
Jiyeon sống tại thành phố Daegu, vốn đã tốt nghiệp đại học nhưng vẫn là cô gái lười biếng. Áp lực từ cha mẹ đã khiến Jiyeon quyết tâm đến Seoul tìm việc, nhưng sau ba ngày đầu tiên "làm ăn mày" thì Jiyeon đã gặp Ji Hyun, là 1 phong viên của đài BKS chính chắn và Min Hyun, 1 "soái ca" toà án khá trẻ con. cô đã vào sống chung vs Min Hyun và Ji Hyun. đem lòng thương 1 người nhung người ấy có hay ?hãy theo dõi truyện để biết Jiyeon se có sự lựa chọn nào thích hợp cho bản thân cô ấy ?…
Truyện ngắn của tác giả: Ốc Sên (Vinmini_Kelkelmrs) cũng là truyện của ta viết!!!Tình trạng: đang cập nhậtGiới thiệu sơ lượt:** Soda và Trà sữa là 2 món nước được ưa thích hiện nay, đem đến cảm giác mát lạnh khi uống, nên Au cho xây nên bộ truyện này không chỉ "quảng bá" Soda và Trà sữa mà còn muốn cho các đọc giả đọc truyện của Au thôi =">>Với lại, yêu những nhân vật sấp tới có trong truyện của Au nhìu lắm cơ =">>Yêu các đọc giả sẽ ủng hộ ta nữa cơ ^^"." Hết. Đoàn kết =33…
Song An - một thằng học sinh cấp 2 trẻ trâu hết phần thiên hạ. Lúc hè, vì quá rảnh nên nó rủ thằng bạn thân Minh Đăng của mình đi tắm sông cho mát. Kết quả hè đó cả hai đều matmang.Tưởng lúc chớt sẽ bị ông bà chửi vì cái tội chơi ngu. Nhưng không.Sặc chục ngụm nước ngoi lên thấy mình xuyên không thành về làm ông bà của tổ tiên tên Làn, vị tổ tiên này cực kì vô tư và thích chơi cảm giác mạnh. Được biết "thân xác" đang mang hồn nó là của cụ Phong An, tên thật là Sàng, chớt do đánh trận. Các cụ "gánh" không nổi nên bàn nhau cho thằng cháu trải nghiệm đi "gánh" là thế nào. Thành ra báo con lại phải đi "gánh" báo cụ.…
helo!Bé truyện này đc sinh ra vào lúc tui đang có một tâm trạng ko ổn định .Lúc đó tui đang nghe mấy bản nhạc buồn và đọc một cuốn truyện tên là" Chúng ta liệu có hạnh phúc trong thế giới này ko?" .Tui đọc đến phát khóc luôn ý. Trong khi tui cũg mới đọc được một vài chương thôi đấy.Vì tui thích viết truyện nữa.Thế nên tui đã lấy ý tưởng từ lời bài hát và một số ý ngắn trong cuốn truyện này.Và tất nhiên bộ truyện này sẽ có ngược nhé.Mong mọi người sẽ ủng hộ! Love!!…
Bóng dáng nhỏ nhắn, xinh xắn này là của nó - Nguyễn An Hạ. Đúng như cái tên, nụ cười của nó toả sáng rực rỡ như ánh nắng của mùa hạ nhưng lại dịu dàng, nhẹ nhàng chứ không chói loá. Ngoài ra, tên "An Hạ" còn mang lại cảm giác ấm áp, bình yên, hàm ý mong muốn một cuộc sống thảnh thơi, thư thái.....- Anh xin lỗi nhé, anh vội quá. Có gì để anh đền cái kẹo cho em nhé _ Anh khẽ cười, nói."Cảm ơn em vì đã xuất hiện trong đời anh, tựa như vạt nắng tới sưởi ấm tâm hồn anh vậy"...Đây là bộ truyện đầu tiên cũng như là đứa con tinh thần của mình, mong các cậu sẽ ủng hộLƯU Ý : Truyện sẽ có câu chửi tục, ai không thích có thể bỏ quabìa : Pinterest…
Đệ nhất mỹ nhân thành phố A, tiểu công chúa Tần Phỉ Nặc sành điệu xinh đẹp nhất trong giới bị mẹ "Ác ma" dồn ép trong 100 ngày phải thu phục được Lăng đại thiếu của tập đoàn AZ. Vốn tưởng rằng chuyện này là một việc dễ như trở bàn tay, nào biết, Lăng đại thiếu không thích thiên kim tiểu thư mà chỉ thích "Cô bé lọ lem"! Dưới cơ duyên xảo hợp, Tần Phỉ Nặc và "Cô bé lọ lem" Phương Tiêm Tiêm thay đổi linh hồn, mở ra hành trình "Cô bé lọ lem" truy đuổi tình yêu... "Công chúa" biến thành "Cô bé lọ lem", thoải mái thu phục mẹ kế và hai bà chị khó chơi, thuận buồm xuôi gió mà lượn vòng giữa "Hoàng tử" với "Kỵ sĩ";"Cô bé lọ lem" biến thành "Công chúa", khó khăn này nối tiếp khó khăn khác, hoàn toàn xa lạ và không hợp với xã hội thượng lưu;Thời hạn một trăm ngày đã đến, tình yêu vốn là dễ dàng như trở bàn tay, nào biết, cô lại có thể chủ động đề xuất từ hôn! Từ hôn! Từ hôn!Đổi lại linh hồn, thiên kim trở về, cô không cần sự thương cảm, không cần tôn nghiêm, không cần hôn nhân có tình yêu, cô cần tình yêu chân thành của anh! Thật ra cô không hề biết, sớm đã từ lâu thật lâu trước đó anh đã chung tình với mình cô rồi ... Từ hôn có nghĩa là cô đánh cược thất bại với mẹ "Ác ma", cô phải rời khỏi nhà họ Tần, trở thành kẻ hai bàn tay trắng, nhưng cô không sợ, tự lực cánh sinh, sử dụng tài hoa khắp người tạo dựng "Tinh Thần Nhất Nặc", một nơi đặc biệt chuyên bồi dưỡng đào tạo cho danh viện thượng lưu.Thiên kim toàn năng lột xác thành bà hoàng toàn năng của "Tinh Thần Nhất Nặc", tình yêu và cuộc sống…
Tên: Thất TịchTác giả: Phong AnhThể loại: fanfiction, lãng mạnTình trạng: Đã hoàn thànhCouple chính: Quỷ Thiết x Yêu Đao CơCouple phụ: Quỷ Thiết x Bạch Lang, Nguyên Bác Nhã x Bạch Lang, Đại Thiên Cẩu x Tuyết NữWarning: OOC/ cân nhắc trước khi đọc. Oneshot thuộc vũ trụ của Fanfition "Sứ Mệnh Của Chúng Ta".…
Tớ và cậu lớn lên cùng nhau, cũng có thể nói rằng hai ta là "thanh mai trúc mã". Thời gian cứ thế trôi, hai ta dần lớn và hứa với nhau rất nhiều điều,hứa sẽ cùng nhau thực hiện...vậy mà... tôi không từ mà biệt ....đến một nơi không có cậu...Liệu chúng ta còn có thể gặp lại nhau...để viết tiếp thanh xuân còn dang dở... P/s:Lần đầu viết truyện, mọi người đọc và cho mình nhận xét thật tâm nha *^_^*…
Nội dung: Mình đã từng nghe một câu nói khiến mình nhớ mãi: "Chúng ta sau này sẽ có tất cả, kể cả chúng ta". Và có lẽ đó là một thông điệp nào đó mà vũ trụ đã gửi đến cho mình trước khi thử thách mình vượt qua những khúc mắc trong cuộc đời mà cụ thể ở đây là trong tình yêu và tình thân. Mình đã từng trải qua rất nhiều mối tình, nhưng có lẽ do họ không nằm trong số "tất cả sau này" của mình nên chúng mình dần rời xa nhau. Cho tới khi gặp anh.*Truyện được viết theo những ngôn từ Việt Nam thân thuộc. Và đây cũng là bộ truyện mình ngẫu hứng viết để giải toả tâm trạng nên đôi khi sẽ mang màu sắc u tối hoặc vui tươi xen lẫn.…
Tôi tên Mi năm nay tôi 18, cái lứa tuổi đẹp đẽ nhất của đời người. Tôi đang học lớp 12, đây là năm cuối cấp 3, năm cuối cùng mà tôi được khoác chiếc áo dài thướt tha. Mọi người thường mong thời gian sẽ ngừng lại ở cái thời điểm này, để họ cố níu kéo những ngày tháng học trò. Nhưng với tôi thì không…tôi nghĩ việc mong chờ ấy có lẽ rất vô bổ, bởi vì tôi ghét nơi này hơn ai cả ! Tôi mệt mỏi với cuộc sống sô bồ“Thành phố vốn dĩ bé nhỏ, nó không rộng lớn và xinh đẹp như mọi người đã ca tụng. Và chính tôi đã từng bị sống trong chiếc lồng, không được nghoe nguẫy, sải đôi cánh bay lượn tận hưởng những thứ mà mọi người hay ca tụng.Ừ đối với tôi thành phố nhỏ bé và nhàm chán đến lạ”…