Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Cô Lâm Tuyết Linh tài giỏi xinh đẹp ,cô đặc biệt là rất thích đọc truyện đam mỹ ngôn tình xuyên không,... cái nào cũng thích tất. Trong câu truyên này kể về nhân vật nữ chính của chúng ta sẽ đóng vai nhân vật nữ phụ cùng với sự hỗ trợ của một hệ thống (Chủ yếu là giao nhiệm vụ thui ^_^ ^_^). Trải qua các không gian khác nhau để hoàn thành nhiệm vụ múc đích là về nhà. "Phải mất bao lâu thì ta mới được quay về hả" "Cái này thì còn tùy thuộc vào cô""bỏ đi hỏi mi thì cũng nhử không ?""Bắt đầu nhiệm vụ nào!"…
Thể loại:Học đường,bạo lực,18+Ngôi kể:ngôi thứ babản quyền:bongxinh205Có sử dụng lời lẽ thô tục,có cảnh 18+ lưu ý trước khi đọc giúp t,fic k liên quan đến nghệ sĩ nên đừng có quá kích động r dùng lời lẽ k hay,t xin cảm ơn…
Tác giả: Long Văn NghiễnThể loại: Hiện đại đô thị, nhất thụ nhất công, HE..Dịch: QT tiên sinhEdit: Minh Tiêu http://doanchick.wordpress.com/Tình trạng: HoànVăn án Hắn không muốn dính dáng đến ai. Bởi vì những người quanh hắn đều là vì công danh lợi lộc Trong tâm chỉ có thân ảnh màu lam kia mới khiến hắn có cảm giác bình yên.Nhưng rồi một ngày ở công ty hắn xuất hiện một hài tử. Cư nhiên mở miệng gọi hắn: "Ba ba" ... ? ? ? Hắn từ khi nào có nhi tử? …
"Hy vọng tất cả mọi người đều tìm được chốn để về, kể cả những linh hồn đang lang thang vô định"Giữa lòng thành phố Seoul nhộn nhịp, có một quán cafe đang bình yên hoạt động. Ban ngày mở cửa phục vụ khách hàng, ban đêm đóng cửa đón tiếp "hồn ma". Buổi sáng thì rộn ràng tiếng cười nói, buổi khuya chỉ còn vương lại những hương cà phê thoang thoảng cùng với những linh hồn đang lặng lẽ tìm nơi để về.…
Mai Vy (nhân vật nữ chính trong truyện) là một học sinh lớp 8, một cô gái khá xinh đẹp, cô luôn là tâm điểm của lớp. KHANG (nam chính trong truyện ) là một chàng trai có ngoại hình có thể gọi là "Soái ca" anh chàng là 'Nam thần ' của lớp.... sự trùng hợp cả hai đều học chung trường. Nhưng chàng lại học lớp 9 nên cả hai cũng không thân với nhau. ....Thật là định mệnh mang cả hai lại với nhau., -Khang vô tình nhìn thấy Mai Vy nhưng Vy ! Lại không hề hay biết....... Muốn biết sao mọi người đọc tiếp nha.…
"Linh Miêu điện hạ"• đây sẽ là 1 bộ truyện hứa hẹn dài tập của mị! • đầu tiên, cho mị gửi lời cảm ơn đến các pác vì đã dành thời gian ghé qua đây!!• Nhân vật chính sẽ là Tổ quốc của chúng ta.~ ship thì mị ko hứa trước được nhá.(LƯU Ý: không kết nối lịch sử, không có thật, không có ý xúc phạm bất kì 1 quốc gia nào!)Cốt truyện sao thì mời các pác đi sâu hơn vào trong để hiểu hơn nhá:)!…
Sự thật luôn tàn nhẫn là thế , phũ phàng là thế Sự thật luôn khiến người ta bất khả kháng trong nỗi tuyệt vọng của bản thân Chính là hận , ta hận cái sự thật mà ngươi sắp đặt cho ta Ta ghét việc mình bị biến thành con rối trong tay ngươi Xin ngươi , từ trước đến nay ta chưa hề cầu xin ai , nhưng giờ xin ngươi , ta cầu xin ngươi một cách chân thành , làm ơn "hãy trả lại sự tự do cho ta"Truyện Sa viết theo sở thích , nên nếu có hay hoặc dở thì mong mọi người cũng nhiệt tình cho Sa ý kiến nha…
- "Hãy trở thành tác giả cho chính câu truyện của chúng ta" Khánh Dương tìm thấy một quyển sách kì lạ trong thư viện, chẳng một tiêu đề hay nội dụng. Cậu quyết định sẽ gửi gắm câu truyện của cuộc đời mình vào sách thông qua hạt bồ công anh bé nhỏ. Điều cậu không ngờ tới là cậu sẽ không hoàn thành nó một mình...…
Gặp được kì ngộ, trải nhiều biến cố, Nguyệt Uyên từng bước thành công trên con đường tu luyện gian khó...Tìm được về với gia tộc nhưng thiếu niên đó vẫn không ngừng tu luyện, phiêu bạt khắp trốn, lịch lãm nhân gian....Sau trận chiến "Tiên - Ma", một cuộc đời mới lại tiếp đến...Cuối cùng, Nguyệt Uyên trở thành cường giả cảnh giới Không Linh, là chủ nhân của Vạn giới mà tỉ người tôn kính.…
"Lập hải đại tam liền bá vô góc chết" "Tennis chính là ta"--『 thần chi tử 』 hạnh thôn tinh thị. ( CP thật hạnh )Vai chính: Hạnh thôn tinh thị ┃ vai phụ: Thật điền huyền một lang, lập hải đại chúng người, tennis vương tử mọi người ┃ cái khác: Hạnh thôn tinh thị, võng vương, lập hải đại, thật hạnh, lập hải…
Thể loại: Hài hước, ngọt sủng, huyền huyễn tu chân, cổ đại, kiếp trước kiếp này, 1v1, HETình trạng: 44 chương hoàn./Thái Tử gia truy thê nghìn tầng kịch bản/Mục Dao là con thỏ tinh duy nhất của Yêu giới phi thăng.Thái Tử gia Thiên tộc cùng với Yêu tộc chinh chiến vạn năm, hận nhất là đám Yêu tộc, một lần có thể bẻ hơn trăm cái đầu của lũ Yêu tộc.Lần đầu gặp mặt là vào tiệc sinh nhật của Bạch Đế. Hắn là người hầu của Thái Tử điện hạ cao quý, có chút nhát, có chút không có tiền đồ, thích người ta cũng ngại ngùng bày tỏ, đánh nhau đánh không lại rồi tủi thân chạy về tìm đến cậu, nước mắt lưng tròng.Hắn cũng rất chu đáo, biết cậu thích ăn gì, muốn đi đâu chơi, còn khen tai và đuôi của cậu đẹp.Về sau, hung thú Cửu Anh bị trấn áp vạn năm phá tháp chạy ra, Thiên Cung hỗn loạn.Mục Dao ngược dòng người muốn đi cứu Kim Hồng, lại thấy cái người bình thường thấy xà yêu liền sợ hãi chui vào lòng mình kia, giờ phút này một chân đạp lên lưng hung thú Cửu Anh, tiện tay vặt ra một cái đầu.Trong tiếng hò reo, cậu nghe thấy đám tiên nhân hô Kim Hồng "Thái Tử điện hạ"Mục Dao chuẩn bị đánh cược cùng Cửu Anh liều chết: ???Kim Hồng chớp chớp mắt, lúc sau đem đầu của Cửu Anh ném đi, mặt mũi tràn đầy vô tội: "Ngoài ý muốn, đây là ngoài ý muốn!!"(Mục Dao) Ngốc manh ăn dưa tiểu Tiên quan thụ.(Kim Hồng) Lưu manh tâm cơ Thái Tử gia công.…
Truyện: Trọng sinh làm nữ cường ĐoảnỞ một đại lục huyền lục chi tinh nơi đó mọi người điều có 1 cấp sức mạnh khác nhau chia làm 9 bậc Nhất huyền chi tinh - Nhị huyền chi tinh- Tam huyền chi tinh-Thiên huyền tinh - Nhật huyền tinh- Địa thiên tinh - Thất nguyệt tinh-Bát nguyệt tinh cuối cùng bậc cao nhất là Cửu Trùng Nhất Tinh. Nhân vật được nói đến đó là Đại tiểu thư của Hoa vân phủ Diệp Băng Tố Liên năm xưa vì bị thất lạc ở trấn Liên Sơn. Năm 16 tuổi được nhận về phủ không may trên đường đi bị Nhị tiểu thư của hoa vân Hoa Vân Miên âm mưu giết hại. Khi tới phủ thì chỉ còn thôi thóp và tắt thở sau 1 canh giờ lúc chuẩn bị tang sự đột nhiên tỉnh lại trở thành một người hoàn toàn khác với sức mạnh bậc cao nhất Cửu Trùng Nhất Sinh cuộc sống sẽ thay đổi ra sao???Ở một nơi khác của đại luc chi tinh có một cô gái là Nhan Tuyết nàng là thượng thần cao cao tại thượng nhưng lại bị chính muội muội giết chết thân xác bị hủy nhưng linh lực vẫn còn kết tựu lại thành linh hồn có linh lực cao đúng lúc nàng mới kết tựu lại được hồn phách thì bị 1 thân thể người nào đó bay vô hồn nàng liền bị kẹt bên trong nhưng số người này chưa tận vẫn còn 1 hơi thở nhỏ liền bị ai đó hốt về nơi nào đó. Trong lúc nàng ta tắt thở cũng chính là lúc ta vs nàng kia gặp nhau: " Ngươi có thể trả thù giúp ta không?". Ta gật đầu người kia liền nói :"Được ta cho ngươi thân xác ta ngươi phải trả thù dùm ta" nàng biến mất.Còn tiếp…
có những người duyên phận đã sắp đặt nhất định phải gặp gỡ nhưng lại không để họ đến bên nhau, khoảng cách giàu nghèo, khoảng cách thời gian, khoảng cách trí tuệ, khoảng cách không gian, khoảng cách giới tính, khoảng cách thù hận, khoảng cách từ kiếp trước...hai người rõ ràng đều yêu đối phương sâu đậm như vậy, chung quy vẫn không chống lại được số phận, kiếp này cậu cố gắng, kiếp trước cậu cũng cố gắng, kiếp sau còn tiếp tục cố gắng... nhưng nếu hắn cứ tiếp tục vô tâm như vậy, cậu không biết còn có thể tiếp tục đến bao giờ, " ta của kiếp này, buông tay ngươi, hy vọng kiếp sau đoạn tuyệt duyên phận, trở thành người xa lạ"ngày ngày chờ đợi, chờ đến một ngày có thể gặp lại cậu, chờ đến chính hắn cũng sắp bỏ cuộc nhưng rồi cậu xuất hiện, hắn chưa kịp nói một lời đã vĩnh viễn biến mất khỏi tầm mắt cậu. sự chờ đợi ngàn năm bỗng chốc trong một giây trở nên vô nghĩa. nếu có thể biết trước sự chờ đợi của cậu sớm hơn, có lẽ hắn sẽ nhanh hơn một chút yêu cậu, không để chuyện hôm nay sảy ra. nỗi đau của hắn chỉ có một kiếp, còn nỗi đau của cậu chính là sáu kiếp người, cậu buông tay hắn không dám trách cậu, chỉ có thể trách chính hắn.chờ đợi đến một ngày thế giới mất đi cái gọi là phân biệt, có lẽ cậu và hắn mới có thể thành toàn. nhưng tại sao hắn đã hối cải mà ông trời vẫn muốn trêu đùa hắn, cho hai người ở gần như vậy nhưng Vĩnh viễn lại không thể gặp nhau. rốt cuộc đến khi nào hắn mới có thể bên cậu bình an đây. ~evolinav~…
Hà Chu từ một học viên của học viện nghệ thuật, nhờ một bộ phim mà nổi lên như một hiện tượng. Từ đó cuộc sống của cô bị thay đổi chóng mặt. Hoàng Vân người thừa kế Hoàng thị có tầm ảnh hưởng của cả nước C. Là người ngoài lạnh trong nóng. Tài giỏi nhưng EQ cực thấp. Cuộc sống sẽ thế nào nếu định mệnh gắn kết hợp lại với nhau? Bí mật về Hà Chu là gì? Vì sao có không nhớ gì về năm trước 5 tuổi? Tại sao Hoàng Vân lại thủ mình trong sạch suốt 22 năm qua? Có qua nhiều ẩn tình trong câu chuyện này.< trích đoạn 1>"Hà Chu cậu quen cái nam nhân kia à? "" Mình và anh ta không thân không quen. Cậu đừng nói bậy"" Vậy sao hình như anh ta biết cái á. Hơn nữa hình như là con có ý với cậu đó"" Đừng đùa nữa. Người ta sao lại có ý với cậu chứ"" Sao lại không hử? "< trích đoạn 2 >"Hà Chu cô vừa nói ai không phải đàn ông"" Ách. Tôi không có nói ngài. Thật sự không nói...không nói"" Gọi ta là anh. Hử tại sao lại nói lắp thế kia hả. Nói không nói ta sẽ xem xem ai dám cho cô đóng phim nữa."" Anh Vân có thể nào tha cho tôi không. Tôi là không có ý đó mà. Huhu huhu"< trích đoạn 3>" Thì ra là Hoàng tổng để ý con gái nhà người ta"" Cô còn nói nhảm?"" Thôi được rồi, muốn tôi giúp ngài chứ gì"..." Ukm. Đầu tiên là cần phải dịu dàng với người ta, sau đó.... Đó ngài hiểu chưa"" Hà Chu cô đùa tôi à"" Không có mà tôi là thấy lòng giúp ngài đó. ""Nếu không được cô cứ liệu thân trước đi"" Hoàng tổng đi thong thả. Hà Chu không tiễn"< Trích đoạn 4 > " Hoàng Vân ngươi vì cô diễn viên nhỏ đó mà phải hao tổn tâm trí như vậy thật hiế…
Thời thanh xuân chúng ta đã đi qua. "Một chút nắng mới hé giữa đám mây mùa hạ, xuyên qua từng kẽ lá, rồi như đọng lại trên đôi vai hao gầy của anh. Quay lại nhìn tôi, đôi mắt ấy bừng sáng lên như vừa mới tìm được nguồn sống, anh nở một nụ cười, chói chang hơn cả nắng làm từng chuyển động xung quanh đó ngưng lại. Trong mắt tôi chỉ có anh. Cả khoảng sân trường như dành riêng cho chúng tôi.... . . . Phút chốc đó thôi mà khiến con người ta vương vấn hoài. Mà đúng hơn cả tuổi thanh xuân đã qua của tôi cũng chỉ có một nụ cười ấy. Tia nắng gọi tên anh - Hoàng Thiên!" - Giới thiệu: "Nắng hạ" là câu chuyện được lấy cảm hứng từ cuốn nhật kí của một nữ sinh cấp 3. Cô gái đó tên là Hạ Ân. Vào năm thứ 2 của bậc trung học phổ thông, cô vô tình gặp lại được Hoàng Thiên - cậu bạn thuở nhỏ đối diện nhà của cô. Trong quá trình "nối lại mối tri kỷ xưa" của cả hai đã xảy ra nhiều câu chuyện thú vị. Hạ Ân vẫn nhớ như in những kí ức ngày nào cùng cậu bạn, nay gặp lại bỗng nảy sinh tình cảm đặc biệt. Và chính cô cũng không biết răng, trong trái tim "kẻ lưu manh" Hoàng Thiên ấy luôn là hình bóng của cô... Thể loại này tuy không mới nhưng mong rằng câu chuyện này sẽ mang lại cái mới cho bạn đọc. Mong các bạn cũng tìm được đâu đó thanh xuân của chính mình trong câu chuyện. Đọc vui vẻ nha ^^ - Thân: Giản Đơn (Tiểu Yết) -…
Hai phủ Giang Tống nhiều đời giao hảo, Tống Vãn chưa sinh ra đã được đính hôn với Giang Hành Giản. Hai người là thanh mai trúc mã, nàng bị vây ở nơi hậu trạch, mọi thứ nàng học cả đời cùng lắm cũng là để chuẩn bị cho việc trở thành dâu thảo Giang gia.Thiếu niên tiên y nộ mã chí hướng cao xa, chưa đủ nhược quán đã tới biên quan kiến công lập nghiệp. Trước khi đi, Giang Hành Giản tự tay cài trâm bạch ngọc cho nàng.Một câu "chờ ta" khiến Tống Vãn khắc ghi vào lòng, cho dù hắn có chết trận sa trường nàng cũng khăng khăng ôm bài vị gả vào phủ Thành Dương hầu.Nàng vì thiếu niên được giấu nơi đầu quả tim mà thủ tiết 6 năm, nhưng lại chờ được Giang Hành Giản mang theo người hắn yêu về kinh. Lời nói và hành động của người hắn yêu lại vô cùng kì lạ, mùa hè nàng ta chế băng, tạo súng đạn giúp Hầu phủ lên như diều gặp gió.Tống Vãn nhìn hắn ôm ấp âu yếm người kia, cho thiếu nữ ấy muôn vàn sủng ái. Cũng nhìn hắn tự tay cướp đi quyền quản gia từ trong tay nàng để đổi một nụ cười của mỹ nhân.Thế gia chưa từng có nữ nhân hòa li, Tống Vãn vứt bỏ mọi thứ rời khỏi Hầu phủ, lại bị một nam nhân li kinh phản đạo hoành hành không cố kỵ quấn lấy.Ai ngờ Giang Hành Giản lại tỉnh ngộ.Giang Hành Giản: Tống thị sống là người của ta, chết cũng là ma của ta.Thẩm Thiên Duật: Ngươi tìm ma của ngươi, ta muốn A Vãn của ta...Tóm cái váy lại là GƯƠNG VỠ KHÔNG LÀNH đó :b…
- Văn án -『 nhiệt huyết quá · hiện suy sụp cá mặn · trước ốm yếu sau siêu cường chủ bá A công x chỉ nghĩ dưỡng miêu · ngoài lạnh trong nóng nam mụ mụ · mật da áo choàng cuồng ma ảnh đế A thụ 』『 ngọt thanh bạch ngọc lan hoa x nùng liệt hắc rượu Rum 』【==== quyển sách văn án ====】AO chi gian là mệnh trung chú định tin tức tố hấp dẫn, là dục vọng duyên trời tác hợp.Kia......AA đâu?Khương Dư văn nhã tuấn nhã, bên môi má lúm đồng tiền ngọt ngào, khi còn nhỏ là mọi người công nhận tiềm tàng chất lượng tốt Omega phân hoá giả.Nhưng cùng tinh xảo bề ngoài bất đồng, hắn tôn trọng lực lượng, từ nhỏ học tập quyền anh cách đấu, chỉ có "Thanh mai trúc mã" đối thủ một mất một còn Bùi Kiêu Bạch có thể một trận chiến.Không ngờ ngoài ý muốn buông xuống, sự cố đột phát.Khương Dư phân hoá vì Alpha sau vô cớ biến mất nhiều năm, lại lần nữa xuất hiện khi tuyến thể bị thương, rơi xuống một thân ốm đau, thân thể xuất hiện kỳ quái dị biến.Ngậm miệng không nói chuyện kia đoạn năm tháng, hắn mất đi ngày xưa mũi nhọn, hao hết toàn bộ nhiệt huyết, suy sụp tĩnh mịch ăn no chờ chết, ý đồ làm một con cá mặn.Kết quả......Hắn giống như thành mỗ vị thanh danh hiển hách, thả áo choàng đông đảo Bùi họ Alpha ảnh đế ngày ngày thuận mao sờ cái bụng "Miêu miêu"?…
"Bà em từng nói bà đặt tên em là Minh Nguyệt, mong em là cô gái thông minh, sáng suốt như trăng, mong đời em luôn được ánh trăng dịu dàng soi sáng, không tăm tối bi ai."Cô gái nhỏ nhìn vào trăng sáng cao vời vợi thốt ra lời nói ngọt ngào thân thương mà tha thiết dưới ánh trăng êm dịu. Khuôn mặt trắng trẻo của cô được ánh sáng bao phủ một màu vàng dịu dàng làm người bên cạnh ngắm nhìn không chớp mắt. Tạ Minh Nguyệt mong anh nhớ tên cô, nhớ ý nghĩa yêu thương mà bà đã gửi gấm vào tên cô. Cô cũng mong cuộc đời cô được làm ánh trăng sáng, dõi theo anh trên mọi hành trình. "Đừng khóc! Minh Nguyệt!""Tại sao cuộc sống của em luôn u tối như vậy? Nguồn sáng cuối cùng của em biến mất rồi thì em biết làm sao đây?""Minh Nguyệt, em là trăng sáng, chính em mới là nguồn sáng của cuộc đời mình! Đừng bi quan cũng đừng sống lẻ loi!""Em biết không? Khi trăng sáng lên, ngọn hải đăng mới bắt đầu phát đèn soi sáng mặt biển. Thực ra, chúng ta đang tồn tại cùng nhau!"Duyên phận đưa đẩy anh và cô người truy kẻ đuổi, người tìm người bắt. Có vui vẻ cũng đầy đau thương, sự tăm tối trong đêm đen được ánh sáng bàng bạc của trăng chiếu rọi. Tạ Minh Nguyệt - cô cùng anh rong ruổi cả hành trình, rồi cuối cùng "Tương lai có chúng ta" không?…
Một người hèn nhát luôn sống trong vỏ bọc mà bản thân tự tạo ra...Luôn tự cho rằng nó là an toàn và không dám bước ra khỏi vỏ bọc đó...Luôn nhìn cuộc sống với đôi mắt u tối không có sự hứng thú với mọi thứ xung quanh...Tôi đã luôn sống như vậy cho đến khi gặp được anh. Anh như một tia sáng ấm áp, chiếu sáng mọi góc tối trong tôi, tôi đã ngu ngốc khi nghĩ rằng anh chỉ của riêng bản thân mình. Luôn muốn anh chỉ có mình, muốn anh bên cạnh mình mãi không rời, nhưng mọi chuyện trên đời luôn biến đổi vô thường đi xa hơn so với dự tính của chúng ta."Em lại tự ngồi suy nghĩ lung tung nữa sao?" Dũng bước đến bên cạnh quàng tay ôm lấy cổ tôi."Hì, em nghĩ lại mấy câu thoại trong bộ phim ngôn tình Hàn Xẻng mới xem ấy mà" Tôi dựa vào người anh cười nhẹ.Thấy vậy anh liền gõ nhẹ lên mũi tôi, vừa cười cưng chiều vừa nói "Lại tưởng tượng ra cảnh anh bỏ em nữa sao hả bé con?"."Sao anh biết được?" Nghe anh hỏi tôi đột nhiên có chút chột dạ mà ngồi thẳng ngơ ngác hỏi anh.Anh cười không nói gì, tay anh đặt nhẹ lên đầu tôi ôm lại về phía mình rồi xoa nhẹ.Thật ra không cần câu trả lời từ anh tôi cũng biết anh để ý chăm lo cho tôi kĩ đến mức nào, vậy nên những suy nghĩ lung tung của tôi trước mắt anh chỉ như chú mèo đang cố che giấu đi suy nghĩ nho nhỏ của bản thân.Được anh xoa đầu khiến tôi không khỏi bật cười thành tiếng, anh không hỏi cũng không thắc mắc chỉ nhẹ nhàng xoa đầu tôi rồi nhìn ra cửa sổ nơi ánh mặt trời đang dần biến mất.…
Kết hôn với Lục Thế Quân vừa được một năm thì người bạn gái trước của anh bỗng nhiên về nước, còn dắt theo một đứa nhỏ. Điều này khiến cho Đông Hải Diêu có tâm trạng rất phức tạp, bởi vì cha của đứa bé kia chính là chồng của cô.Thời điểm cô ký tên vào giấy ly hôn, ánh mắt Trình Nhã Như nhìn cô chứa đầy hổ hẹn và khóc thương nhưng sau đó liền đắc ý mở miệng bên tai cô nói: "Người đàn ông mà tôi muốn, danh phận mà tôi muốn thì Đông Hải Diêu cô không tranh nổi với tôi đâu."Quan hệ với người đã có gia đình, lại vô sỉ hèn hạ nói rằng người không được yêu mới là kẻ thứ ba! Đây là lần đầu Đông Hải Diêu thiện lương yếu đuối nhẫn nhịn nắm chặt tay, nuốt nước mắt vào trong, không muốn yếu đuối để người ta bắt nạt nữa.Sau một tháng ly hôn, cô tỉnh lại ở trên giường với một người đàn ông "xa lạ", một đêm điên loan đảo phượng, trong hỗn loạn nhìn rõ mặt của người kia, Hải Diêu hoảng sợ, chạy trối chết...Sau bốn tháng ly hôn, trở lại Lục gia cùng với cái bụng hơi nhô lên, giây phút này, Hải Diêu cười kiêu ngạo rồi lạnh lùng nói: Trình Nhã Như, lúc này đổi lại là cô cút ra khỏi cửa Lục gia!Ba năm sau.Cô là bà mẹ độc thân nuôi con, vừa mới đến công ty ngày thứ hai, Boss lớn lãnh khốc vô tình không gần nữ sắc trong truyền thuyết bỗng xuất hiện, mà cô hoảng sợ phát hiện, anh lại là..…