anh duy; hồi đáp
lời hồi đáp ấy tựa như tiếng nhạc yêu thương.11.23…
lời hồi đáp ấy tựa như tiếng nhạc yêu thương.11.23…
Truyện chỉ lấy tên nhân vật, còn hầu hết các tình tiết đều là giả.Một em nhỏ đáng yêu, ngoan ngoãn, lễ phép chăm học chăm làm, lại có niềm đam mê với âm nhạc.Em gặp một anh lớn hơn mình, nhiều kinh nghiệm, trải qua nhiều khó khăn, và cùng có chung niềm đam mê với em nhỏ.Chẳng thể rõ mối quan hệ của em nhỏ và anh lớn là tình bạn hay tình yêu, nhưng em bé trân trọng mọi khoảnh khắc bên anh lớn lắm, và anh lớn cũng không ngoại lệ...Hào Quang Của Chúng Ta, hãy đi cùng nhau nhé!.Truyện của tớ là độc quyền và dựa hoàn toàn theo trí tưởng tượng của tớ, nếu hợp nhau thì chúng ta ngồi lại bàn luận, không hợp thì rời đi để tránh các xung đột không đáng có nhé, cảm ơn các cậu vì đã chú ý tới chiếc ổ nhỏ và những chiếc fic nhỏ xinh của tớ ạ ❤️Truyện chỉ thuộc duongnhi0302 bên Wattpad, các đường link khác là reup lại chứ tui không viết trên các nền tảng khác (nếu có tui sẽ để lưu ý sau)…
📌ĐÂY LÀ TRUYỆN CHUYỂN VER✨chuyển ver ĐÃ CÓ SỰ CHO PHÉP của tác giả @HanMeyii ______________Đức Duy nghèo đến mức không một xu dính túi, cho đến khi cậu chết đi và xuyên vào tiểu thuyết, trở thành thiếu gia được gia đình giàu có nhận nuôi, có cả một gia tài! Nhưng đây lại là một bộ cẩu huyết: cậu chỉ là nhân vật pháo hôi trong khi thiếu gia giả là tâm điểm. Bị cha mẹ lạnh nhạt, lại còn bị ép kết hôn với Quang Anh - một nhân vật phản diện ốm yếu tàn nhẫn.Trong tiệc đính hôn, thiếu gia giả bày mưu ép cậu bỏ trốn làm trò cười cho thiên hạ. Không ngờ, Đức Duy lại sáng mắt, hào hứng lao đến bên Quang Anh, gọi ngọt ngào: "Chồng yêu!". Trong mắt cậu, Quang Anhi chính là "cỗ máy ATM sống". Không chần chừ, Đức Duy ngồi lên đùi hắn, tay nắm tay đầy tình tứ: "Anh tin vào tình yêu sét đánh chứ?"Mọi người xung quanh kinh ngạc, nghĩ Đức Duy chắc chắn sẽ bị đẩy ra. Nhưng Quang Anh chỉ mỉm cười: "Tôi tin!". Trước mặt bao người, hắn bế Đức Duy lên và đưa về nhà.Đức Duy bàng hoàng: Khoan đã! Để tôi xuống! Kịch bản của anh sai rồi!Trước tình huống éo le, Đức Duy buộc phải dấn thân vào làng giải trí để làm giàu, đồng thời "chăm sóc tận tình" cho "chồng" cho tới khi hắn sắp qua đời theo nguyên tác.Quang Anh yếu ớt hỏi: "Em có đồng ý đáp ứng mọi điều anh nói không?"Đức Duy nhớ đến gia tài kếch xù, gật đầu như điên: "Anh cứ nói đi, em đều đồng ý cả!"Chỉ vừa gật đầu, người "sắp chết" đó lại bật dậy mạnh: "Chính miệng em nói đấy nhé!"Sáng hôm sau, Đức Duy ngơ ngác tỉnh dậy…
Mùa thu năm ấy,người trao em chiếc lá vàng.___________________________CHUYỂN VER CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TẮC GIẢ‼️Truyện gộc: Mùa Thu Trên Tay Em • VKookTác Giả: tkf_2311…
chuyển ver đã có sự cho phép của tác giảbản quyền thuộc về @bacwsdajlúc nhóc đi ngang, hắn hoàn toàn có thể ngửi thấy mùi cam tươi thoang thoảng ngay đầu mũi, não bộ đột nhiên lại nhảy số đến hình ảnh cây cam với tán cây to được trồng ở nhà hàng xóm đối diện nhà mình.tự nhiên thấy nhóc này nhỏ nhỏ cũng giống trái cam chín"cam nhỏ thành tinh hả?"…
tình yêu này em đổi bằng giấc ngủ ngàn năm.…
bí mật cất sâu của Quang Anhchuyện chưa kể ngày 30.11.2024vẫn là lớp kim tuyến ánh xanh đó, vẫn là mái tóc tai mèo đó, vẫn là Hoàng Đức Duy, chỉ khác trước là Đà Nẵng giờ là trước cổng Capital Theaterbìa: cre @th.talay (threads)…
lowercase, quang anh và đức duy---đức duy hay buồn nhưng tiếng đàn của tóc bạc làm đức duy vui.--- đây là lần đầu mình viết truyện nên có gì mọi người góp ý cho mình nhé. mình cảm ơn nhiều lắm. chúc mọi người đọc truyện vui vẻ và tìm đâu đó sự chữa lành cho bản thân trong tác phẩm của mình.không chuyển thểvui lòng không mang truyện đi bất kì đâu.…
tên: đánh mất (bao hàm nội dung fic)all x captain (không phải tất cả, ưu tiên cho rhycap, dươngcap).*lưu ý: lowercase. *truyện chỉ tồn tại trên Wattpad.…
"Chân thành" là ánh ban mai,Sưởi lòng lạnh giá, xóa hoài nghi tâm.Lời trao tựa đóa hoa ngầm,Dẫu đời bão tố, âm thầm chẳng phai."Chân thành?" lại khác xa thay,Lời hoa mỹ đó, lòng này hỏi ai?Thật chăng hay chỉ giả đò,Tình người đổi giá, như trò bán-mua.…
Kẹo dưa hấu…
Nhà em bên Xã hội mà trội thể dục :))Đánh hong lại thì mình méc bồ liu liu…
"...Vậy là mình đến lúc kết thúc rồi phải không?"inspired by Để anh một mình của Rhyder và một vài câu chuyện tình nho nhỏ mình đã từng chứng kiến…
"Em không thích anh đâu""Trên đây có tục bắt vợ mà nhỉ?"..."Nè...ai cho bắt em trai tôi?""Thế để anh bắt em trước nhé? Rồi em trai anh bắt em trai em sau" ..."Sếp, em có được bắt vợ đem về dưới không?""Tên điên thả em ra coi"..."Em không bắt vợ, em bắt chồng""Chồng theo vợ về dưới mà" ...Note: Đọc truyện vui vẻ, truyện là sản phẩm của trí tưởng tượng, vui lòng không reup mang đi nơi khác. Đọc chuyện tại WATTPAD…
Khi một chàng trai dùng đủ cách để câu dẫn người đàn ông, không phải vì tiền, vì tình, mà chỉ vì danh phận, người đó sẽ làm như thế nào???Dĩ nhiên, vị thương nhân của chúng ta đời nào chịu thiệt. Thế là...lăn giường thôi chứ sao??Chàng trai gian xảo gặp phải người đàn ông nham hiểm, hươu chết về tay ai còn chưa biết. Chỉ biết thật sự là một cuộc chiến tình trường nảy lửa. ...Người ta đều nói con trai nhà họ Hoàng dịu dàng thùy mị, nhưng anh lại cảm thấy chàng trai này còn tinh ranh hơn cả hồ ly. Thú vị hơn chính là con tiểu hồ ly này lại coi anh là một con cừu béo. Sau một đêm xuân triền miên, Nguyễn Quang Anh nhìn bản thỏa thuận trước mặt, ngạc nhiên hỏi: "Em làm nhiều việc như vậy, chẳng phải vì muốn gả cho tôi sao?"Hoàng Đức Duy lắc đầu: "No no, tôi chỉ muốn được cái danh 'bà' Nguyễn."Cái danh? Nguyễn Quang Anh nhếch môi, sau đó xoay người đè cậu xuống dưới. "Thật ngại quá, trước nay tôi chưa bao giờ làm ăn lỗ vốn."…
OOC, sủng, ngọt HENguyễn Quang Anh x Hoàng Đức Duy "Em cứ quậy, anh ở sau chống lưng.""Nhưng mà anh ơi... em lỡ gây họa lớn rồi!""Không sao, anh dọn dẹp."Một người ngang tàng không sợ trời đất, một người sủng bảo bối đến vô pháp vô thiên…
Trước tôi xin khẳng định hai đứa nó là anh em còn giờ thì tôi không chắc Tittle: ThreadAuthor: LeehanayoseiCouple: RhycapTag: rhycap, atsh, rv3, reality, adorable, ect…
như trẻ con...#biwlowercase…
"Giữa đêm vầng hòa quang rạch ngang trời, lướt đi như là sao chổiƁước đi trên con đường nàу trơ trọi vẫn luôn phải chắc chắn đầu mình ngẩng cao boу...Cuối chân trời bước đi chẳng dừng lạiÁnh sáng dẫn lối trên đường dàiMượn bài nhạc hôm naу để vẽ lên câu chuуện của sau nàуHẹn một mai với những đổi thaу của tương lai..."…