[RhyCap] Nếu như
Nếu như lúc đó...Anh nhớ em lắm rồi...…
Nếu như lúc đó...Anh nhớ em lắm rồi...…
"Cả thế giới trong mắt anh chỉ là những mảnh ghép lạnh lẽo, bởi ánh nhìn dịu dàng duy nhất của anh, mãi mãi chỉ thuộc về em."…
👉Truyện không có H,nghiên về ngọt.👉Đây là lần đầu tác giả viết truyện nên có những thiếu sót nào thì mong các cậu góp ý và nhẹ nhàng bỏ qua.…
"Chào học trò của tôi , người tôi yêu "Chào vợ yêu của anh , người đợi em ở cuối lễ đường và sẽ dành cả đời ở bên và chăm sóc cho em…
Chuyện kể về một thanh niên tên Nguyễn Quang Anh đang mất đi niềm tin vào cuộc sống khi biết mình mắc phải căn bệnh ung thư giai đoạn 2 cho đến khi gặp Hoàng Đức Duy cậu thiếu niên luôn tin vào ngày mai và cuộc sống dù đang mắc phải căn bệnh ung thư giai đoạn cuối -Zuu-…
"Chúng ta yêu nhau, không phải để chữa lành.Mà để cùng nhau chìm xuống, tận đáy."Quang Anh - Họa sĩ thiên tài từng đoạt nhiều giải thưởng, sau tai nạn mất đi người thân, sống ẩn dật trên gác xép và bắt đầu nghe thấy tiếng nói trong đầu.Đức Duy - Bệnh nhân tâm thần trốn viện, từng là học sinh giỏi, hiền lành, ngoan ngoãn, nhưng sau một vụ việc không ai nhắc đến, cậu biến mất khỏi xã hội.Hai kẻ điên - một người vẽ, một người viết - tìm thấy nhau trong một căn phòng khép kín với ánh đèn mờ và tường dán đầy tranh máu.Họ yêu nhau.Nhưng tình yêu đó không kéo họ lên.Mà kéo họ xuống sâu hơn. Vào một cơn mê đẫm máu, nơi không có đúng - sai, chỉ có bản năng, chiếm hữu và khát vọng được tồn tại trong tâm trí người còn lại.Đây không phải một câu chuyện chữa lành.Không ai được cứu.Không ai tốt.Chỉ có hai linh hồn méo mó, nhìn thấy bản thân mình trong sự điên loạn của đối phương - và yêu nhau, như yêu chính phần xấu xí nhất trong mình.…
về chuyện ngày dài trên con xe tắt máy, vài kỷ niệm đẹp hai ta bắt lấy.…
Sau tai nạn, Đức Duy mất đi ký ức của ba năm gần đây.Tỉnh dậy trong bệnh viện, bên cạnh có một người đàn ông gọi cậu là vợ, nói họ đã kết hôn hơn một năm.Duy không nhớ, chỉ thấy tim mình khẽ rung động mỗi khi người ấy cười, chạm tay, hay ôm cậu lúc trời mưa.Có lẽ... có những tình yêu, không cần trí nhớ cũng biết là từng thương.Và nếu thật sự quên rồi thì để lần này, Duy yêu anh lại từ đầu.…
truyện thể loại học đường, kể về chuyện tình yêu socola kẹo mút của thanh bảo và thế anh…
Yêu Anh Đến Máu Cạn Tim Gầy---Quang Anh và Đức Duy - hai trái tim từng đập chung một nhịp - giờ đây chỉ còn lại những vết thương không thể lành. Yêu nhau đến máu cạn, tim gầy, nhưng lại bị chính sự im lặng và xa cách giày vò. Liệu họ có thể tìm thấy lối thoát hay mãi chìm trong đau đớn?------…
Chờ.Chờ một phép màu, chờ bàn tay anh chạm vào vai tôi nhẹ nhàng như năm ấy.Sống.Tôi vẫn sống, sống để chuộc lỗi, sống để mỗi năm, đúng 21h tối hôm đó, tôi lại được gặp anh - trong hoài niệm.Nếu.Nếu ngày ấy tôi liều chết để bảo vệ anh, nếu ngày ấy tôi tin rằng yêu anh mới là cách để cứu lấy mọi thứ.Liệu chúng ta có một kết cục khác không?----Trâu iu ơi - c_quiiz📌 Không có thật…
Tòa nhà Anh Trai Say Hi - nơi các CEO quyền lực không chỉ tranh giành hợp đồng mà còn "đấu đá" vì tình yêu.Dương, Hùng, An, Hiếu, Sơn, Hào, Hải Đăng, Hùng Huỳnh, Quang Anh, Đức Duy, Trường Sinh và Tú - mỗi cặp một màu, một câu chuyện, một kiểu yêu cực "hỗn".Drama, hài, ngọt, dỗi, giận, yêu và... đấm đá lẫn nhau.…
"Lúc tôi trở về thực tại là lúc đôi ta mất nhau..."Thể loại: Xuyên không - lấy cảm hứng từ bộ phim "Gặp lại chị bầu" không giống hoàn toàn 100% ❌KHÔNG CÓ THẬT - VUI LÒNG KHÔNG ÁP DỤNG LÊN NGƯỜI THẬT VÀ KHÔNG LAN TRUYỀN KHỎI APP W DƯỚI BẤT CỨ MỌI HÌNH THỨC NÀOBạn biết tới bộ fanfic này thì đây là hữu duyên, muốn góp ý cứ việc thoải mái vì tôi muốn lắng nghe ý kiến từ các độc giả để hoàn thiện hơn và cảm ơn đã ghé qua.…
chuyện thuộc về quyền sở hữu của miu 😘 đăng lên tóp tóp là t táng tung loz đu me may…
Truyện đầu tay nên sẽ hơi lỗi nên mọi người hoan hỉ nha😘…
Này ! tôi là DJ nổi tiếng đấy , anh mà làm chuyện gì đồi bại với tôi thì đừng trách tôi làm gì anh đâu nhé !…
textfic.…
Đôi khi ta ước thời gian như ngưng đọng lại, để cảm nhận sự lạnh lẽo của cơn gió mùa, để nghe tiếng tí tách của phin cà phê, để nhớ lại một cuộc gọi lúc nửa đêm mà ta vô tình bỏ lỡ.…