[ REONAGIREO] Ngẫu Hứng Vài Mẩu
Vài mẩu chữ do sự tùy hứng của mình(mà cũng không hẳn)…
Vài mẩu chữ do sự tùy hứng của mình(mà cũng không hẳn)…
reo hút thuốc và seishiro không thích điều đó.…
nếu nagi seishiro có thể đổi thiên phú chơi dương cầm của mình chỉ để lấy một lần nói ra câu 'em yêu anh'. em sẽ đổi ngay không chút do dự.-vốn là một cái tản văn random hoi cũng hong hỉu sao mình viết cho thành hơi dài.warning: lowercase, ooc, reonagi xưng anh-em tại mình thích vậy…
Warning: ooc!!những người không thích vui lòng phắncre artists: @HakuhomobA-"tình yêu của tớ dành cho cậu là vĩnh cửu, đời đời kiếp kiếp không ai có thể cắt đứt sợi chỉ đỏ giữa tớ và cậu"-…
nhà của chủ tịch có nuôi một con mèo lườiONLY REONAGI, REONAGI, REONAGI, NO SWITCH…
Với Reo, Nagi đã từng là những sớm tinh mơ chẳng muốn tỉnh dậy, là những đêm dài khó vào mộng; là những lời thủ thỉ ấm áp và chân thành giữa nơi căn nhà lạnh lẽo trống vắng. Là người bạn đầu tiên. Mối tình đầu tiên. Là tự do. Là nguồn cảm hứng bất tận.Với Nagi, Reo đã từng là kim chỉ nam, là đam mê, là khát vọng và tất cả tài năng ẩn trong hình hài một con người, thứ mà có khi quá nhỏ bé để kìm giữ tất cả những điều đó. Là lý do mà cậu có thể thức dậy mỗi sáng. Là cái cớ cho cậu giấc ngủ mỗi đêm dài. Là hơi ấm. Là nhà.Cả hai người đã từng nói về tương lai bên nhau, cho đến khi chẳng còn có thể nữa.--------Nagi không hoàn toàn sai mà cũng chẳng đúng, và Reo dường như đang phá hủy chính bản thân mình trong khi nhìn từ bên ngoài, cậu trông vẫn bình tĩnh tới lạ thường. --------Và rồi họ lại quay về bên nhau. Như cách mà cả hai vẫn luôn làm.Ngày bắt đầu: 29/4/2022Không có ngày kết thúc.…
máu? tanh quá.…
tình cũ không rủ cũng tới…
trôi nổi trong tiềm thức seishirou là những đóm đèn xanh đỏ nhưng nhạt nhoà. rõ nét nhất chính là gương mặt tranh tối tranh sáng của người bên cạnh, cùng âm vực trầm ấm chiều chuộng bên tai: "ngủ đi thôi nagi".…
"biển đẹp lắm. Nó mang màu xanh nhẹ nhàng vào ban ngày, chiều tà lại đỏ rực lên. Nếu phải chọn, em muốn chết ở biển.""Chúng ta sẽ không chết, chỉ là làm lại thôi."______. Nếu cậu vứt bỏ đóa hoa lan dạ hương này thì mảnh ghép này có trở lại không? Cậu không biết nhưng cậu biết rằng cậu không vứt nó được. Tình yêu này, cậu không thấy đau như mọi người hay bảo. Sự mất mát của cậu chỉ là tàn lửa từ mỏ than, âm ỉ mãi. Đến chính cậu cũng không biết khi nào nó bùng lên.…
'ồn quá đi mất.''dừng lại đi.''đừng nói nữa mà, làm ơn đấy.'dẫu tôi có cầu xin bao nhiêu lần đi nữa, giọng nói ấy vẫn không dừng lại. dẫu tôi có van khóc đến lịm đi, những câu từ ấy vẫn ám ảnh tôi từ trong mơ, và lại kéo tôi về với thực tại, tiếp tục dằn vặt tôi.căn bệnh này mang tên "yêu".-vẫn là một cái shot nửa đêm tự nhiên ngẫu hứng mình viết hoi, chắc sau này mình sẽ đăng một cái collection chuyên đăng mấy cái nửa đêm như này hmu hmu vì đăng hẳn fic riêng thì ngắn quá.warning: lowercase, ooc, reonagi xưng anh-em tại mình thích vậy…
khoảng khắc nhìn thấy em khóc, tôi biết mình sai rồi.…
"Reo này.""Ơi?" Anh quay về phía cậu, mỉm cười lơ đễnh. Nagi hít một hơi thật sâu, trịnh trọng nói, nhẹ như một lời thề hẹn gì bí mật."Tớ đã có một khoảng thời gian tuyệt vời, chiến đấu cùng cậu. Mong cậu biết điều đó."…
"Cái chạm của bình minh" là gì ?Đó là Khoảnh khắc giao thoa. Là thời điểm mặt trời bắt đầu nhô lên trên đường chân trời, đánh dấu sự kết thúc của màn đêm và sự bắt đầu của một ngày mới.…
em bước vào cuộc sống của cậu như một điều hiển nhiên hay cậu vốn đã đặt em vào tim mình mà chẳng hề hay biết?…
oneshort Isagi Yoichi × Nagi SeishiroReo Mikage × Nagi Seishiro…
Couple: Top!Mikage Reo x Bottom!Nagi Seishiro Warning: Lặp từ, có lỗi chính tả, lệch nguyên tácPlot: fb Nghiên Ma Nhất Hổ…
Hạ tìm tới Nagi trong một buổi sáng tinh mơ gieo nắng len lỏi qua rèm cửa sổ, thấp thoáng tung lên để lọt vào những tiếng ríu rít vui tai của mấy chú sẻ non đòi mẹ, trong những con mắt ráo hoảnh háo hức chờ đợi tới ngày được vùng vẫy dưới nắng trời rực rỡ của đám học trò, và trong dáng dấp nụ cười của Reo.↬ normal AU, slice of life.…
Biến mất, khỏi giấc mơ cúp vàng, khỏi sự nghiệp sân cỏ mà họ gây dựng cùng nhau suốt từng ấy năm. Khỏi những ánh đèn màu chiếu rọi con đường, bước chân, khỏi những thảm đỏ hoa lệ, khỏi những tiếng reo hò và những chiến thắng.Biến mất khỏi đời nhau.…
「...好きだ。」「へ...?何が?花火って...?」「...うん。」pháo hoa...? à ừ, em thích pháo hoa thật, nhưng đấy đâu là cái em muốn nói đến. em thích reo hơn cả pháo hoa, thích rất nhiều. vậy mà tại sao reo...-warning: ooc rất ooc, lowercase.…