Minh kính đài - Neleta
…
Tác giả: Cũng gọi ta CuVăn ánNày Sawada Tsunayoshi:Sáp trêu đùa đánh khoa là cường hạng, không làm việc đàng hoàng là bản chức, nhã nhặn bại hoại là bình thường, bắt nạt kẻ yếu là chính mổ.Mụ mụ nói muốn tưởng người trước hiển quý sẽ sau lưng chịu tội, ta không nghĩ sau lưng chịu tội, cho nên đành phải làm gay.'Heo ' dung đã từng nói, nữ nhân, nếu không gợi cảm, sẽ cảm tính, nếu không cảm tính, sẽ lý tính, nếu không để ý tới tính, nàng chỉ có bất hạnh.Gia đình của ta giáo sư nói, một người thủ lĩnh, nếu không hiểu được, sẽ tổng được, nếu không tổng được, sẽ dám được, nếu không dám được, vậy ngươi thật đúng là không được.Tác giả nói, cho nên nói này văn thuần túy là vì khôi hài mà khôi hài, vì nội dung vở kịch mà nội dung vở kịch, vì lôi mà lôi, vì băng mà băng, vì bát quái mà bát quái, vì nói móc mà nói móc, nói cách khác không phải ta không được, mà là lộ bất bình, không phải ta không đi, nhìn lộ có hay không, nước trong quá thì không có cá, người kiếm thì không địch, bởi vậy xem , này văn thực vô địch.Nội dung nhãn: Gia giáo linh hồn chuyển hoán tùy thân không gian dị năngTìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Sawada Tsunayoshi, Hibari công di, R gia, trung khuyển Gokudera, sóng điện Yamamoto, Lục Đạo Phượng Lê ┃ phối hợp diễn: Varian, Bạch Lan ┃ cái khác: Phì cười, 1827? R27? 6927? Ói mửa cự nhiều, băng nội dung vở kịch đảng…
Cậu có tin vào tình yêu sét đánh?…
- đời mày thì có gì? - tao có bakugo.…
Tất cả đều thay thế được em nhưng không ai thay thế được anh…
Cô ôm ngực, dùng hết chút sức lực cuối cùng để đẩy vòng tay rắn rỏi của anh ra khỏi người, nước mắt không biết từ đâu bỗng dưng lại ứa ra. Bỏ lỡ anh Bi là cô đã phải sống khổ sở trong suốt bao nhiêu năm qua rồi, lần này cô thề có chết cô cũng không thể yêu thêm ai khác... Vết thương trong tim cô đang rỉ máu. Eris nhìn cô, bầu không gian trong căn phòng rộng lớn hoa lệ vốn u sầu giờ lại nhuốm thêm chút ảm đạm. ... Anh nói, vì cô mà anh cũng phải từ bỏ người con gái anh yêu đấy thôi. Cô im lặng. Anh nói, không phải anh vẫn yêu cô được sao, tại sao cô không thể. Cô khẽ nhíu mày. Anh nói, nỗi đau của cô làm sao có thể so sánh với anh, nhưng anh vẫn yêu cô. Cô nhếch môi, là thương hại, không phải yêu... Anh cười nhạt, cốt chỉ để cố gắng che dấu đi cái cảm xúc hỗn độn bấy lâu nay tưởng đã bị chôn sâu giờ bỗng nhiên vì một người mà trỗi dậy, bàn tay đã bị anh siết chặt đến mức tím tái, anh vẫn không hề hay biết. "Lần cuối cùng em thực sự sống là khi nào? ""Là một buổi sáng trời xanh mây trắng, em thức dậy, bỗng dưng chẳng thấy anh ấy đâu nữa, bỗng dưng cả thế giới của em sụp đổ, bỗng dưng em mất tất cả, mất luôn cả nhận thức rằng, em còn sống..."...***"Trời xanh mây trắng, liệu có đẹp như cái cách mà em thương anh?"…
............z...zzzzzzz.....😑😑😑😑…
Đây là Light Novel về một khoảng thời gian không xác định trong bộ Manga cùng tên.Hãy xem qua Anime/Manga để hiểu rõ các nhân vật :3…
[Marvelous and Luka]…
Cre ảnh bìa: @aloha3582…