Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Truyện được đăng cả hai nền tảng: Mangatoon và Wattpad. (Mình có biệt danh là mèo)|Một cô gái vừa học đại học ngành y vừa là thực tập sinh. Nhà không mấy khá giả nên cô phải làm để kiếm tiền nuôi gia đình. Ở chỗ thực tập lại vô tình gặp một bác sĩ có tâm với nghề, lại dịu dàng, cần mẫn. Liệu họ có được hạnh phúc trọn vẹn!? Vậy hãy cùng mun đi vào thế giới tình yêu của họ nhé!|->Truyện được đăng tải dựa vào nội dung và ý tưởng của một mình mình mà thôi. Mình không có hợp tác với bạn nào hết và chỉ đăng ở hai nền tảng như trên đã kể. Hẹn mọi người ờ những chap truyện cực lôi cuốn, hứa hẹn sẽ đem đến những giây phút tuyệt vời khi đọc truyện.…
Tác giả : Thập Tam Muội Nhân vật : Vũ Bân Thiên : (25T) đẹp trai, vui vẻ, đã yêu ai thì yêu bằng cả trái tim mình, chủ tịch của tập đoàn KC Triệu Ngọc Hy :(21T) xinh đẹp, hoạt bát, nhanh nhẹn. Viện trưởng của bệnh viện lớn nhất bắc kinh Liên Ánh Phương : (21T) bạn của Ngọc Hy, Xinh, am hiểu về Thời trang, đang làm quản lý của của của hàng thời trang khá là tiếng tam trên đất Thượng Hải Ngô Nữ Vy :(21T) bạn của ngọc hy và ánh phương, học rộng, hiểu sa, Hiệu trưởng trường THPT AN LẠC Mối tình này sẽ ra sao khi một trong ba người phải có một người đau khổ thì hai người kia mới hạnh phúc. Ai sẽ là người phải buông tay?, ai sẽ là người được hạnh phúc ?…
Nhà họ Lộc và nhà họ Giang thân nhau mấy đời.Lộc Hàm từ nhỏ đã đi chơi chung với Giang Triệt, đi theo phía sau cậu, mở miệng là kêu anh ngọt xớt.Hai người đứng chung một chỗ cũng xứng đôi, người lớn vì thế sớm đã định ra hôn ước.Ngay cả bạn thân cũng trêu ghẹo: "Thanh mai trúc mã hai nhỏ vô tư bọn cậu đều ngọt ngào hơn từ đồng phục đến váy cưới."Lộc Hàm thẹn thùng không nói lời nào nhưng trong lòng cũng vui vẻ.Cho đến lúc 17 tuổi, Giang Triệt gặp được một cô gái.Cô gái kia có xuất thân từ gia đình nghèo khó lại không ngừng vươn lên, gương mặt trong trẻo lạnh lùng, tính cách cũng là như thế. Giang Triệt đã yêu cô ta từ cái nhìn đầu tiên.【2】Giang Triệt nhận được tin Lộc Hàm ra tai nạn xe cộ thì vội vàng chạy tới bệnh viện.Trên giường bệnh, sắc mặt Lộc Hàm tái nhợt, nhìn cậu với ánh mắt xa lạ mà phòng bị.Dưới lớp áo bệnh nhân to rộng, đôi tay nhỏ bé ấy nắm chặt tay áo anh trai cậu rồi hỏi một cách bất an: "Thế Huân, cậu ấy là ai thế?"Giây tiếp theo, Giang Triệt nhìn thấy anh họ của cậu ngày thường là một người lạnh lùng vô biên, tay nhẹ nhàng đặt ở trên đỉnh đầu Lộc HàmAnh chạm vào, giọng trầm thấp dịu dàng: "Người không liên quan, tôi lập tức mời nó đi ra ngoài."…
[ Soulmate: một người mà định mệnh tạo ra để dành tặng cho bạn. Một nửa của trọn vẹn. Người sẽ lấp đầy khoảng trống trong tâm hồn bạn. Sẽ yêu thương bạn bằng cả trái tim và linh hồn, hơn hết thảy phần còn lại của thế giới.Cách nhận diện soulmate:Nếu bạn và nửa kia vô tình gặp nhau giữa dòng đời với hơn 7 tỷ người này, khi hai bạn còn chẳng biết đối phương là ai, và cũng chẳng quan tâm liệu có mối liên kết đặc biệt nào gắn kết hai bạn không. Thì xác suất để biết được người ấy chính là định mệnh của bạn là sấp xỉ 0%.Nhưng vẫn có một cách để tìm ra nửa kia.Đấy là bạn phải chấp nhận để cho người đó làm tổn thương trái tim bạn. Nếu đúng là soulmate của bạn, khi ấy, những chữ cái trong tên người kia sẽ được chạm khắc lên cơ thể bạn, ở đâu đó như tay, chân, cổ chẳng hạn. Nếu như những tổn thương ấy chỉ nhẹ thôi. Thì những chữ cái ấy sẽ rất mờ. Và nếu nó nặng nề hơn, thì những chữ cái ấy sẽ in đậm trên cơ thể bạn. Khi đã gom đủ nỗi đau, bạn sẽ có được cái tên hoàn thiện của người ấy. Chúng sẽ luôn ở đó, vĩnh viễn, chẳng thể xóa nhòa.Thường thì hiếm khi có được một ai đó có thể tìm thấy soulmate của họ. Bởi vì họ không thể làm tổn thương người họ yêu, cũng như chẳng dám để hết người này đến người khác nghiền nát trái tim họ.Vậy nên, đôi khi ta phải chấp nhận rằng, có thể cả đời này bản thân cũng chẳng thể gặp được soulmate của mình.]****Trên cổ tay trái của Reo có một cái tên, nhưng Nagi thì không.…
"Anh có biết ý nghĩa của loài hoa Lưu Ly không?", Dương Nguyệt Hạ cất tiếng với nụ cười nhẹ, hướng mắt về phía dàn bông ở trước mặt cô. Anh im lặng không trả lời, chỉ chăm chăm nhìn người có nét buồn vấn vương hiện trên gương mặt, đang ngồi đối diện anh. Cô lại cong khóe môi đặc trưng của mình lên, nói, với tông giọng nhẹ nhàng: "Mai này, nếu chúng ta chẳng ở bên cạnh nhau như thế này nữa, em mong rằng đâu đó trong tâm trí của anh vẫn nhớ đến hình ảnh em. Đó chính là ý nghĩa của loài hoa đó đấy!" "Sẽ không có "nếu" đâu ..." - Chàng trai nắm chặt lấy bàn tay nhỏ bé của cô, ngập ngừng nói khiến trái tim cô chợt lạc nhịp, chủ động ôm choàng lấy anh. Cô nhắm nghiền chặt mắt, cảm nhận từng hơi ấm đang lan tỏa từ phía anh. Năm năm cô biết và yêu anh. Cũng năm năm đó, biết bao nhiêu chuyện trớ trêu xảy đến. Nhưng, liệu, những lời nói ấy có còn chạy theo tương lai của hai người, hay mãi mãi in dấu tại nơi này hôm nay? Lời nói ấy của anh khiến cho trái tim cô rung động nhưng cũng khiến nó tan vỡ. Bởi, anh đã quên mất bóng hình cô, người con gái từng đem lòng yêu anh sâu đậm. Mong sao có một cỗ máy thời gian giúp cô quay lại quá khứ để thay đổi cái tương lai u tối này. Nhưng ... định mệnh cứ như là một trò đùa của số phận!…
Đối với anh con gái càng nhiều tính cách càng thú vị đủ để anh vui đùa cho qua những ngày buồn chán. Cô cười tự diễu, cô không còn thú vị nữa? Ra thế, cô vẫn chỉ là một đứa con gái bình thường, bị anh đùa giỡn rồi vứt bỏ như một con búp bê ngu ngốc vô hồn. Hôm qua, anh im lặng ngồi bên cô. Hôm nay, anh sánh bước cùng người con gái đó, nhẹ nhàng đi qua cô, như người không quen biết. Đúng là anh, phủi tay sạch sẽ, không còn sót lại chút luyến tiếc hay chỉ là một cái nhìn. Cuộc tình này, như cơn gió mùa xuân nhẹ nhàng, nhanh chóng đến rồi nhanh chóng lướt đi như chữ "ờ" hờ hững của cô khi đồng ý hẹn hò và hai từ chia tay mà cô lạnh nhạt vất vào mặt anh.Có lẽ anh biết cô là một người vô tình lạnh lẽo, đối với anh cũng chỉ như người qua đường. Nhưng anh có biết sự đau khổ của cô khi nói ra hai từ làm cô đau nhất và trái tim cô thắt lại khi anh nở nụ cười cùng với gương mặt như trút hết gánh nặng. Không hề có chút buồn hay chút luyến tiếc nào.Con búp bê vô hồn, nhưng liệu anh có biết, nó đã từng đau từng khóc bao nhiêu lần vì anh... Cô bị thiên hạ nói là vô tâm nhưng thực ra anh còn ác độc và lạnh lùng hơn cả. Khi cô đợi anh suốt hai tiếng trên đường mùa đông rét buốt, chỉ đơn giản yên lặng nhìn anh tán tỉnh cô gái khác trước mặt cô, cuối cùng cô cũng chỉ có thể cười thầm cười vì khuôn mặt không cảm xúc của cô. Suốt quãng thời gian cô quen anh, cũng chỉ mong anh có thể nhớ tên cô thay vì mấy cái sở thích cô vô tình nói ra. Cái mặt nạ cô mang trên mặt đã khiến cô đánh mất anh mãi mãi...…
văn án:Dốc lòng hỏi chi trên đường, có thể được một người đồng hành. Người này phong độ nhẹ nhàng, tiến thối thong dong, tài hoa hơn người, như chỉ như lan, tất nhiên là làm người vui vô cùng.-- quả thân duyên, tình duyên, mệnh số thật là hung ác, ngươi đã đã biết, cần gì phải phải bị liên luỵ.-- y giả chi đạo, bổn đó là cùng trời tranh mệnh. Nếu như thế, hay không có ngươi, lại có gì khác biệt.-- đã đã biết được Âu Dương thiếu cung là như thế nào vượt qua này ngàn năm thời gian, chẳng lẽ ngươi lại là chưa từng sợ hãi?-- tuy có kinh nghi, nhưng này đảo giải ta cho tới nay nghi hoặc.Bỉ chi cam lộ, ta chi thạch tín. Nếu là tâm chỗ cầu, tự nhiên trả nổi đại giới.Cái gì gọi là thiên mệnh? Cái gì gọi là nhân tâm? Cái gì gọi là hỏi? Cái gì gọi là hồng trần?Trên đài cao, bóng râm bên trong. Một sợi tiếng đàn, liên miên chưa nghỉ.Xét thấy thiếu cung GG bg văn thật sự quá ít, hố lại quá nhiều, oán niệm lúc sau quyết định chính mình viết.Này văn nhân vật tính cách tận lực không băng, nữ chủ phi bạch phi nhiệt huyết phi vạn năng, cảm tình manh mối nhất định chậm rãi công đạo rõ ràng, không xằng bậy.Một bước lên trời gì đó, đó là tuyệt đối không có khả năng.Này văn kết thúc, phiên ngoại đổi mới trung......Khác: Cảm tạ bạch tô đồng học kiến Q Q đàn, đàn hào 249222901, hoan nghênh đại gia tiến đến phun tào ~Cảm tạ u nguyệt cùng A Thương hữu nghị bìa mặt, =w= ta trước dùng tới lạp ~Cảm tạ a đinh đề thơ một đầu --Đan chỉ thanh huyền ngàn năm hồn đông hoàng diệu thủ ngạo cốt tồnHồng trần…
[... Ying Xing biết, những hành động sắp tới của chàng sẽ phá hủy hoàn toàn mối quan hệ tốt đẹp giữa hai người, đập tan tình cảm mà Ling Yu dành cho chàng. Và đây có lẽ cũng là cách duy nhất để giữ lại mạng sống của nàng...]Tác giả: Feliriane Mei...❗❗Warning❗❗Nhân vật gốc là của miHoYo, fic có OOC, tính cách nhân vật chỉ bảo toàn được 70%. Bạn nào cảm thấy không ổn thì vui lòng click back nha ლ(╹◡╹ლ)- Các tình tiết không liên quan đến cốt truyện chính bên Honkai Star!! Tất cả chỉ là hư cấu!…
Tác giả : Đồ Mi Phu Nhân.Tình trạng : Hoàn.Thể loại : Ngôn tình, Hiện đại, HE, xuyên không, tình cảm, ngọt, nhẹ nhàng, hài. Văn án : Đỗ Hạ suy nghĩ trăm triệu lần cũng không thể ngờ , mình nghe lời ba mẹ về quê thăm tổ tiên một chút, dọn dẹp mệt mỏi ngủ ở gường gỗ trên gác mái một tí đã xuất hiện một đại nam nhân bên mình!Đỗ Hạ như lò xo từ trên giường nhảy cẩn lên : " Ngươi là ai ?"Cùng lúc đó, Tống Gia Ngôn: "Ngươi là người phương nào? Sao lại ngủ ở trên giường ta?"Tống Gia Ngôn mặt không cảm xúc nhanh chóng chỉnh sửa lại quần áo, xụ mặt nói: " Vị cô nương này, đêm khuya bò lên giường nam nhân xa lạ, thật là không giống việc làm của thục nữ."Đỗ Hạ giật mình vẻ mặt mịt mờ, đưa tay chỉnh vào chính mình, cười :" Ngươi nói ta bò lên giường ngươi? Ngươi nhìn cho rõ, đây là giường của ta! Ta còn chưa báo công an ngươi xâm phạm gia cư bất hợp pháp đâu!"Không thể nào hiểu được, người này lớn lên đẹp trai, có cơ bụng melm thế này mà sao miệng đầy lời nói dối.Nghe những lời như vậy Tống Gia Ngôn càng nhăn mặt, lùi lại cách Đỗ Hạ càng xa : " Nhà của cô nương, làm sao lại như thế được?"Đỗ Hạ trừng mắt: "???"Lịch dịch truyện : mỗi tuần 3 tập vào ngày 2 - 4 - 6.…
Tác giả: TTThể loại: boylove, lãng mạn, 2Hyun Nu'est, tổng hợp Oneshot hoặc dài hơn... Giới thiệu:"Mưa cất một bước, thương thêm một dặm... "Chớm Thu, mưa giăng kín lối về. Jonghyun xòe tán ô thật rộng trong suốt, bước xuống con đường nhựa sẫm màu còn ươm một vầng hơi nóng hôi hổi tích tụ từ cái nóng như thiêu đốt của chiều hôm cuối hạ. Một chiều hôm cuối hạ. Dòng người vội vã, tiếng radio nho nhỏ chợt vang lên, khuỷu tay bị ai đó từ sau chạm nhẹ. Định bụng bước tiếp, nhưng người nọ đã vội vàng sải chân, giữ tay cậu, lấy hơi rồi lại híp mắt tươi cười:"Jonghyunie à, đây là định mệnh đó..."Kim Jonghyun ngẩng đầu nhìn thanh niên cao lớn trước mặt, ngón tay phủ dưới tay người kia hơi run rẩy, rốt cuộc phun ra một chặng:"Tớ không muốn có định mệnh với cậu, Hwang Minhyun"Trên tay vị nào kia, bộ chơi game hàng limited cuối cùng chễm chệ lòe lòe sáng, nụ cười thiếu điều đã kéo tới mang tai. Kim Jonghyun nhếch lôi, bàn tay đột ngột nắm chặt, cười cười:"Hwang Minhyun, vị khách cuối cùng của tiệm là cậu?""Đúng vậy" Hwang Minhyun đắc ý, tiện thể lùi lùi ra sau đầy phòng bị. Nhưng... Rắc rắc... Xa xa, ba thanh niên ưu tú của nhóm thất học cũng vừa kịp nhìn tới đồng bọn, đồng loạt nhìn nhau, đồng loạt trầm mặc, đồng loạt bỏ lại đồng đội đã lâu không gặp ở phía sau lăn lộn ôm đất, lon ton nối bước vị Leader oai nghiêm chênh vênh hùng dũng của họ. Vì một tương lai sống dưới quản thúc của Leader thật ấm cúng, Minhyun à, cậu là Cáo Sa Mạc, chịu khổ chắc cũng tốt ha... _Những câu chuyện nhỏ về…
Tâm Tùy Thiên Sí 心随千翅Tác Giả: LangyayaThể loai: cổ đại, si tình cố chấp võ công cao cường ôn nhu công X tướng mạo yêu nhiêu thâm tình tâm nhuyễn thụ, ngụy thế thân, sinh tử, phản công, HETình trạng: hoànVăn án:Vụ mênh mông không trung một chút lộ ra trong suốt lam, hơi hơi nước trong không khí phiêu tán lên cây cối đặc hữu mùi thơm ngát, làm cho người ta cảm giác thoải mái cực kỳ, liên quan tâm tình cũng thần kỳ thật là tốt, Ngọc Trà tiến lên, đút khỏa cần hoàn đến kia mau úp sấp trên ván thuyền người đáng thương.Thực tự nhiên nuốt xuống, nâng lên vẫn có chút ngất núc ních đầu, cố sức hỏi thanh: " là cái gì?"" giữ thai thuốc." Lộ vẻ sáng lạn cười, Ngọc Trà thực săn sóc kề bên tai của hắn, nhẹ nhàng mà nói, cảm giác được lỗ tai của hắn hơi hơi rung động, nụ cười của hắn lại thâm sâu vài phần.Mềm nhẹ tiếng nói ghé vào lỗ tai hắn phun ra tối hơi thở, tê dại ma, cái lỗ tai không tự chủ được rung động hai cái, đột nhiên cảm thấy được cháng váng hảo cảm không ít, Ngụy Vô Tâm nhất thời minh bạch rồi, đó là trị say tàu, người tinh thần chơi tâm cũng nổi lên, ngẩng đầu lên đón nhận kia ý cười Doanh Doanh (nhẹ nhàng) tuyệt mỹ mặt bàn, hắn hơi nghẹn ngào nói: "Là (vâng,đúng) thật vậy chăng, Trà... Ta thật cao hứng... Ngươi rốt cục bắt đầu quan tâm ta..."Lệ theo lời nói theo kia bóng loáng hai má chậm rãi hạ xuống, một giọt một giọt dừng ở kia u ám trên ván gỗ, ngất mở từng vòng gợn sóng, hắn mặt mày lộ vẻ thật sâu ý cười, nhắm trúng kia nước mắt cũng rất giống sáng lạn lên, tựu liên kia bình thường …
Mọi thứ loăng quăng chả vào đâu lúc vui lúc buồn dập dềnh vô định. có lẽ đây cũng chính là cảm giác của mọi đứa tuổi đôi mươi hay chỉ mình tôi. hoạ chăng ai biết ?????? Đây là nhật kí mình viết sau này mình muốn đọc lại hi vọng mình sẽ duy trì thói quen này thật lâu. Nhật kí là thứ mà mọi người cất giữ thật kĩ nhưng mình muốn những người vô tình và con cháu và cx chính là mình sau này có thể nhìn thấy ngô nghê tuổi trẻ. Sẽ thật tuyệt nếu bạn biết h này năm ngoái bạn đang làm j phải ko nào mặc dù đơn giản chỉ là ăn ngủ game giúp bố sửa cái vòi nước và cả nhà ăn cơm cùng nhau hehe!…
Nguyệt Xuất Kinh Sơn Điểu của tác giả Vô Tụ Long Hương. Đây là một câu chuyện ngắn vui nhộn xoay quanh cuộc đời của nhân vật chính từ khi bị xuyên không qua và trở thành một nữ nhi xinh đẹp ở thời cổ đại. Liệu nàng có thể xoay sở một cuộc sống mới ở thời đại mới này ra sao ??? Đọc truyện để tìm kiếm câu trả lời cho mình.Rốt cuộc mới có lúc rảnh rỗi, ta tranh thủ thời gian ngắm mình trong gương. Để ý thì mới thấy bất tri bất giác tuổi xuân cũng nhanh chóng bay đi mất rồi. Khóe mắt đã muốn có nếp nhăn, khóe miệng cũng chảy xệ xuống, da mặt thì ko được thư giãn miếng nào. Nhìn từ trên xuống dưới, lại phát hiện mình thật sự quá thê lương.Có khi ngồi một mình bên cửa sổ, chỉ có bóng làm bạn với ta. Tắt đèn đi ngủ thì bóng cũng bỏ người mà đi mất. Ngay cả bóng cũng không còn, ta lại càng buồn bã cô đơn.…
Em ngó xuống thấy rõ mình không ngãBước vững nào vì đời quá chông chênhMệt mỏi gì cũng phải gắng vươn lênCho chân cứng, cho buồn tênh biệt trốnĐời trăm ngã biết đâu là khốn đốnDừng lại đây ngắm rõ hồn cô độcNghe nghê thường đang thông thốc miên diĐôi mắt kia cúi xuống để nghĩ gì? __Amy__Hoa luôn ở quanh ta, cho dù là hoa dại không tên mọc cuối đường hay hoa mà nhà nhà điều muốn cắt về đem chưng hoặc lấy giống về trồng trong các khu vườn thì điều có những ý nghĩa riêng. Không có loại hoa nào giống loại hoa nào. Vừa hay, trong khu vườn nho nhỏ của tôi lại tập hợp đầy đủ tất cả các loại hoa trên thế giới. Hãy để tôi lập lại lần nữa, TẤT CẢ các loài hoa trên thế giới tôi đều có. Nào nào, bước vào đây, tôi sẽ từng chap từng chap dùng những câu chuyện để giới thiệu cho bạn những bông hoa mà tôi có. ''''Oneshot Collection....‼️Fic của một writter mới vào nghề, thỉnh mong đừng nhẹ tay, xin ném đá một cách thân thiện để được nâng cao tay nghề.‼️#Juice…
Chỉ là tự dưng nổi hứng viết, truyện này chỉ dàm cho hủ, nếu như không phải tôi khuyên tốt nhất đừng vào đọc, tôi luôn hoan nghênh các bạn đến đọc truyện, hãy tỏ ra bản thân là người có văn minh gạch đá bỏ vào đúng nơi quy định'-'Thể loại: thanh mai chúc mã, cường công cường thụ, cường bạo, hiện đại,....Trong một căn phòng rộng lớn như u tối, bỗng nhiên phát ra vài tiếng kêu rên điên cuồng cùng tiếng nước nhóp nhép."Ahhh.... Đau, đau quá, làm...làm ơn...cầu xin cậu ...dừng ....dừng lại đi". Khuôn mặt trắng bệch con ngươi đen láy mở to, nước mắt không ngừng tuôn ra như thủy triều, miệng đau khổ cầu xin, hai chân cậu bị đè ép đến phát đau, hậu huyệt khô nóng bị người điên cuồng dùng côn thịt bành trướng ra vào mặc kệ máu thấm ướt ga giường dưới thân.Tại sao....tại sao vậy? Tại sao cậu lại phải chịu những thứ này chứ?Người đàn ông phía trên khuôn mặt âm trầm đến cực điểm ghé xuống cạnh tai cậu thì thầm."Em cả đời này chỉ có thể là của tôi....mãi mãi...nếu em dám chạy trốn...tôi liền chặt chân em". Nói xong liền dùng lực tiếp tục ra vào rong ruổi trong cơ thể của cậu.…
Khúc Y × Nam ThànhVăn án 1ảnh đế họ Nam tài năng thì thừa , tiền cũng không thiếu . Là ước mơ của bao nhiêu cô gái , thế mà có 1 người né anh như né tà Tiểu thư nhà họ Khúc được giấu kín không để lộ bất kỳ hình ảnh nào Một ngày nọ 2 người được thông báo có liên hôn không thể phá bỏNam Thành đã có người trong lòng đơn nhiên không thể chấp nhậnKhúc Y là người bị ám ảnh với chủ nghĩa độc thân Cả hai kiên quyết phải đối nhưng đến bị bể nát trên gương mặt ấy nhưng dòng máu chảy như nước , ánh mắt mờ nhạt lưu giữ hình bóng người cứu mình "cô... là..ai " Cô gái tay chân nhanh nhẹn đỡ anh ra khỏi xe dẫn đến bệnh viện gần nhất" người này bị thương rất nặng , xin lỗi chúng tôi không đủ khả năng"".... để tôi ""cô ?? anh ta không còn nhiều thời gian nữa cô còn nói đùa được , một cô gái như cô thì làm được gì "" vậy Y Y là con trai hay gái ""cô ... cô.. THẦN ĐỒNG GIỚI Y"…
Kiều Oanh nằm thở yếu ớt trên giường bệnh. Bên cạnh cô lúc này là người anh trai tài giỏi, hết lòng yêu thương, bảo vệ cô. Trong hồi ức tuổi thơ lẫn về sau này, anh ba luôn là người nắm tay dắt cô đi, ôm vỗ về mỗi khi cô khóc nháo, dạy cô từng con chữ vỡ lòng, chăm sóc cô mỗi khi cô ốm đau, tin tưởng mọi điều tốt đẹp nơi cô... Anh trai. Em vẫn chưa làm được điều gì cho anh cả. Em... em luyến tiếc anh.Dường như nghe được tiếng lòng của em gái, anh cuối xuống, hai hàng nước mắt lăn dài, nghẹn ngào nói:- Bông hoa nhỏ. Em là cô em gái mà anh đã may mắn có được. Em rất quý giá với anh. Biết không?!Cô gật nhẹ đầu. Cô mệt quá. Chống chọi với bệnh tật chưa bao giờ là dễ dàng. Cô nhìn anh thì thào lời cuối cùng:- Em... ngủ đây... Anh... Chúng ta sẽ.... hạnh phúc....---Trải qua một giấc ngủ thật dài, Kiều Oanh tỉnh lại trong thân thể một tiểu oa nhi 9 tuổi. Vây quanh giường nhìn nàng lo lắng là rất nhiều nam thanh. Thấy trang phục của bọn họ cùng cảm nhận cái đau đầy chân thật của cơ thể này, Kiều Oanh đã nhận biết về hiện tại. Nàng đã thật sự xuyên vào thân thể của Lâm Như Kiều-con gái của Lâm tam lang thành An Châu.…
Thư danh: Xuyên qua chi thứ tử kế thê Tác giả: Thước Mộc Thể loại: xuyên, cung đình, bố y sinh hoạt, nam thê, sinh tử (?), 1x1, HE.Tình trạng: on going.Quét mìn: Cái truyện này nó cứ bình bình như phim TVB, thụ thứ tử, gả làm vợ kế cho công, công có con gái ba tuổi. truyện nhẹ nhàng, nhẹ tới mức không biết tình yêu chỗ nào ;A;, toàn truyện toàn nói về họ hàng các mối quan hệ, thỉnh thận nhập. Mình thấy tích phân nó cũng cao nên mới đem về.Văn án: Phú nhị đại tiến tới hảo thanh niên Trang Cẩm xuyên qua đến nhà cái thứ tử trên người, thứ tử liền thứ tử đi, hắn coi như may mắn , không có cực phẩm người nhà, không có ghen tị mụ mụ cả, hết thảy đều làm từng bước tiến hành đi xuống.Vì cái gì đột nhiên một đạo chiếu thư làm cho hắn gả cho Đoan Vương? Vẫn là kế thất, vừa vào cửa coi như bố dượng? Vương hầu đem tướng lại như thế nào, có loại sao? Di, không đúng chỗ nào?Thông cáo 1. Văn vẻ là mất quyền lực, hậu cung cùng triều đình chế độ đều là tác giả chính mình đặt ra, thỉnh chớ đại nhập.2. Tác giả hành văn không tốt, não động cũng không như thế nào đầy đủ, cung tâm kế khả năng hội thực bạch 3. Nếu có chút kịch tình bug hoan nghênh vạch, nhưng là xin miễn phát tiết tính phụ phân.4. Xin miễn bái bảng Tìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Trang Cẩm, Kì Viên [yuan] ┃ phối hợp diễn: ┃ cái khác: Nam thê, sinh bánh bao…
Tác giả : 『 Sân Vũ Tịnh Nhiên 』_【 燊 武 靖 燃 】Tình trạng : Chưa hoànSố chương : Đang cập nhật ...Lời mở đầu :Thuở Hồng Hoang sơ khai, khi Bàn Cổ còn chưa xuất hiện, một tia linh trí của vũ trụ Hồng Hoang được hình thành, được bồi đắp hỗn độn nguyên khí, sinh ra ý thức riêng, trở thành một thực thể. Một vị Nguyên Thế Thần Tôn từ đó sinh ra. Hồng Hoang chính là y, y chính là Hồng Hoang.Có lý trí, có thất tình lục dục, biết thế nào là yêu hận tình thù.Y tồn tại, cân bằng vạn giới, trở thành đế vương tối cao đứng trên vạn vạn thần tiên.Y tồn tại, vạn giới vĩnh cữu trường tồn.Y tồn tại, Hồng Hoang vĩnh viễn không sụp đổ.Đội trời đạp đất, sức mạnh vô biên.Thế nhưng ngàn năm trôi qua, vị Nguyên Tôn này lại đem tâm trao cho một nam nhân, dẫu biết bản thân cùng nam nhân phàm trần kia chẳng thể bên nhau được bao lâu, nhưng vị Nguyên Tôn này vẫn nguyện ý.Trăm năm ngàn năm lại vạn năm trôi , cảnh còn người mất, vị Nguyên Tôn năm nào đứng phía xa nhìn người mình yêu bước qua cầu Nại Hà. Tiến vào vòng luân hồi lẫn quẫn.Một kiếp lại một kiếp, tìm kiếm bóng hình người mình yêu, trãi qua trăm vạn năm luân hồi chia cắt, cả hai có chăng đến được với nhau ?Y - Mặc Thuần Nhã - Hỗn Thế Nguyên Tôn! Tồn tại là vì hắn!!! Không phải vì vạn giới!!!Truyện là một hồi máu chó văng tứ tung khắp nơi ∠( ᐛ 」∠)_ Thỉnh đọc giả chú ý thắc chặt dây an toàn trước khi nhảy hố< (˶‾᷄ ⁻̫ ‾᷅˵)>Cp chính : Lục Thiếu Quân_Mặc Thuần Nhã…