Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Một chút dẫn dắt nhỏ 2 nhân vật chính trong truyện có mâu thuẫn với nhau từ thời bố mẹ. Đối với nhân vật nam - Gia Nam Hưng lại là người biết rất rõ điều đó và luôn bộc lộ mối thù vào người Diêu Tâm Hạ - một người rất cam chịu và chưa hề biết bất kì điều gì trong chuyện gia đình. Cuộc sống đẩy đưa khi anh ta bắt thóp được cô và muốn hành hạ cô vì những lỗi lầm trước kia của người lớn. Cô thì 2 từ " nhẫn nhục " luôn đứng đầu nhưng con giun xéo lắm cũng quằn. Đến khi quằn rồi thì người xéo lại muốn buông xuôi, muốn nâng niu và bảo vệ. Câu chuyện vui có, buồn có, hạnh phúc có, đau thương có nhưng kết cục là hỉ hay nộ thì vẫn phải chờ 2 người này. Bật mí tới đây thôi còn theo dõi diễn biến nhé ;)…
Trong trường Cao chuyên Chú thuật đô thị Tokyo, ai ai cũng biết Gojo Satoru có một anh người yêu lớn hơn hắn 1 tuổi, là người hắn hết mực yêu thương và chiều chuộng. Gojo Satoru dành mọi thứ mà hắn có cho anh người yêu ấy, hắn nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa, chưa bao giờ nặng lời hay quát mắng người ấy. Cả giới chú thuật Nhật Bản này đều biết Eisuko Yoikeshi là báu vật vô giá của Gojo Satoru, đồng thời là ngoại lệ duy nhất của hắn [...] Bỗng một ngày nọ, cả giới chú thuật Nhật Bản nhận được tin chấn động, hơn cả tin bà Trương Mỹ Lan vào tù hay Akutagami Gege cho thầy giáo quốc dân sống lại. Gojo Satoru, Thần Tử toàn năng, kẻ được ca tụng là Chú thuật sư mạnh nhất đã bị đá! Bởi chính báu vật mà hắn luôn nâng niu! Cái tin này đã khiến giới chú thuật Nhật Bản phải thất kinh và hoang mang tột độ, bởi không ai biết Thần Tử sẽ làm gì khi thất tình!...8 năm sau, trong một cuộc chiến với nguyền hồn đặc cấp, Gojo Satoru đã gặp lại chàng thơ của đời hắn....📌 WARING: Có chứa yếu tố BOYLOVE, vui lòng cân nhắc!OOC cực nặng! 📌Couple: Eisuko Yoikeshi x Gojo Satoru.…
Truyện được lấy cảm hứng từ ca khúc "Kim Phút Kim Giờ" Câu chuyện kể về mối tình sâu sắc nhưng đầy tiếc nuối giữa Thành An và Trần Minh Hiếu, hai chàng trai từng gắn bó và yêu nhau bằng tất cả chân thành. Tình yêu của họ bắt đầu từ những khoảnh khắc đẹp đẽ thời học sinh, ngọt ngào và mơ mộng, nhưng rồi dần bị bào mòn bởi áp lực công việc, khoảng cách vô hình, và sự thay đổi trong tình cảm.Hiếu trở nên bận rộn, lạnh nhạt và xa cách, trong khi An vẫn cố gắng níu kéo và giữ lại những gì từng là hạnh phúc. Tuy nhiên, những lần thất hẹn, sự thờ ơ và cuối cùng là dấu hiệu phản bội (vết son trên áo) khiến An nhận ra rằng tình cảm này không thể cứu vãn. Cậu chọn cách rời đi, không để lại dấu vết.Cuộc gặp cuối cùng tại quán cà phê là lúc cả hai đối diện nhau lần cuối, nhưng đã quá muộn để hàn gắn. An dứt khoát kết thúc, và Hiếu - dù hối hận - cũng không thể níu kéo nữa. Câu chuyện khép lại trong nỗi tiếc nuối về một tình yêu từng đẹp, nhưng không thắng nổi thời gian và khoảng cách.…
" Cái na ná tình yêu thì nó có hàng vạn nhưng tình yêu đích thực thì chỉ có duy nhất ". Tớ chỉ viết chuyện nhẹ nhàng ngọt ngào=)) khog có se hay ngược đâu nên cậu nào cần nâng niu tâm hồn thì cứ lượn vào đây nhoe:3…
Đến lượt tôi. Sự sợ hãi như ban cho tôi sức mạnh, thay vì tự chặt bàn tay, tôi cố gắng quan sát xung quanh hòng lừa gặt bọn họ, tôi đã tự chặt ngón tay út của mình, nhưng không chặt đứt, tôi còn để lấp ló một mảnh xương và lớp da nhỏ níu kéo lại, tôi gập chúng lại ở độ cong không tưởng và cất giấu bên trong tay áo, như thể tôi đã tự chặt rơi ngón tay út của mình, nhưng thực tế thì không! (một niềm vui nhỏ bé dâng lên rằng: Tôi không phải mất đi ngón tay của chính mình!)Không cần giải thích gì thêm, nếu bạn hứng thú, mời bạn đến với những câu chuyện của tôi!…
Ý nghĩa và giá trị của tuổi trẻ chính là khoảng thời gian còn xuân sắc. Giống như câu nói của một cuốn tiểu thuyết "Tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào. Dù cho bạn từng bị cảm lạnh vì tắm mưa, bạn vẫn muốn được đằm mình trong cơn mưa ấy lần nữa". Tuổi thanh xuân là thứ mà ai cũng mong muốn được lưu trữ, ai cũng muốn được nghĩ tới. Vậy phải sống thế nào để có được một tuổi thanh xuân không hoài phí, không luyến tiếc. Tuổi thanh xuân là tuổi trẻ, là sức trẻ một thời gian tươi đẹp như mùa xuân của cuốc đời. Tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào, vừa nhanh, vừa mạnh mẽ, sục sôi như sức sống tuổi trẻ. Dù cho bản thân bị cảm lạnh vì đắm mình trong cơn mưa rào ấy thì chúng ta vẫn vui vẻ, tràn đầy nhiệt huyết, cứ chạy đua nó để níu giữ và khi trôi qua rồi thì tiếc nuối. Tuổi trẻ chính là khoảng thời gian tuyệt với nhất, đáng quý nhất đối với mỗi người, ai ai cũng ao ước được một lần quay trở lại thời gian đó dù cho đã có những sai lầm, đã có những vấp ngả. Vì vậy, hãy trân trọng và sống xứng đáng với tuổi trẻ.Tuổi thanh xuân chính là khoảng thời gian chúng ta bắt đầu bước vào đời, không còn là những cô bé, cậu nhóc sống trong sự bao bọc của gia đình, thầy cố, người thân, nhưng đây cũng không phải lứa tuổi quá lớn. Có những thứ rất đặc biệt mà mọi lứa tuổi khác không có được đó chính là sự trưởng thành, sự hoàn thiện của thời niên thiếu, một sức khỏe, sự nhiệt huyết, thời gian...Cơ hội mở ra rất nhiều cho các bạn trẻ, hãy khao khát và trải nghiệm. Sống thật với bản…
LƯU Ý : Truyện do tác giả dùng hết chất xám, công sức, mồ hôi viết ra, yêu cầu KHÔNG copy nội dung, re-up nếu không dẫn link ghi rõ tên tác giả.Tình trạng: Đang mở hốCô gái cẩn thận cầm bao thư được làm cẩn thận trên tay, nâng niu lật từng trang giấy, đầu ngón tay đôi lúc khẽ rung lo sợ bản thân không cẩn thận làm rách hay dơ mất "báu vật nhỏ" này.Cô càng đọc, càng thấy ấm lòng, nhưng đồng thời lại cảm thấy tủi thân, buồn bực và khó chịu chậm rãi bao phủ cô gái nhỏ. Chuyển hướng tầm mắt ra ngoài cửa sổ, tầng mây trắng bồng bềnh như bông, thật giống mái tóc cậu ấy...Nền trời ban sáng sắc xanh làm con người ta thứ thái nhẹ nhàng, đáng lẽ nên khiến cô thấy dễ chịu hơn. Vậy vì sao, lồng ngực lại cứ co thắt mãi...Cô nhớ về gì chứ...cả cô và cậu ấy, một sự nhất định?-----------------------------Truyện thiên về học đường, pha viễn tưởng có yếu tố ma cà rồng. Cốt truyện nói về cuộc sống, tâm lý nữ chính, suy nghĩ và hành động của các nhân vật có thể không phù hợp tam quan. Có ném gì xin nhẹ tay, tác giả cũng là người cần được nâng niu.…
nói về một chàng trai trẻ tên Joen Jung Kookanh ta đến từ sao hỏa và đang cố gắng nâng níu một công ty anh ta khá đẹp trai và chiều cao một mét bảy tám rất hay nghịch ngợm và bám theo sáu anh trai làm cái j cũng để cho các anh cười và có một siêu năng lực đó là Làm các anh U Mê ko lối thoát…
Tôi sẽ viết những cặp ship của mình và cắc bạn cũng có đặt đơn cho tôi❌Lưu ýKhông đặt All x ??VD:All x America hay All x Việt Nam,...IE x JE (tại ship IE nằm dưới)…
Anh là ánh sáng hắt vào từ kẽ hở nhỏ của màn đêm bao quanh tôi, là dải trời xanh níu kéo chút sự sống của tôi. Nhưng cũng chỉ là thế mà thôi. Em là gì, tôi chưa từng tự hỏi bản thân. Em là Quế, bất kì danh xưng dán nhãn đều là để giới thiệu. Em tồn tại độc lập, quan trọng và đương nhiên. Tới nỗi, em đẩy tôi ra xa và tôi để quên em ở nơi nào đó mất rồi…
em là đoá hoa lan trắng tinh khôi, yêu kiều thanh tao được nâng niu không dám vấy bẩn, xinh đẹp đến nao lòng.tôi là hoa mao lương vàng, nở rộ đẹp đẽ nhưng bị người đời ghét bỏ, chê bai loài hoa ấy rồi ví như sự lăng nhăng, xấu xí và trẻ con.…
Lời nói đầu:Có lẽ chẳng ai tìm thấy câu chuyện này và đọc nó, nhưng tôi vẫn sẽ cảm thấy rất bất ngờ khi bạn đến được đây, đọc những thứ - mà tôi gọi nó là lảm nhảm - này.Tôi sẽ không gọi đây là một cuốn sách vì vốn nó đã không và chưa từng là một cuốn sách. Tôi coi nó như một hành trình. Một hành trình để sống sâu sắc hơn, để quan tâm nhiều hơn những gì đã và đang xảy ra xung quanh tôi, cho tôi một thứ để "vin" và "níu", để "chạm" và "cảm". À! Tôi sẽ viết về cuộc sống của tôi, công việc của tôi, những suy nghĩ nhỏ bé, nông cạn của một đứa 22 tuổi, chuẩn bị ra trường và đang đếm ngược tám tháng cho đến ngày cầm trên tay tấm bằng đại học. Một phần trong tôi đã muốn bỏ cuộc ngay khi đăng kí tài khoản clone này để bắt đầu "sự nghiệp" viết lách, nhưng một phần rất nhỏ bé khác đã kêu gào rằng:" Mày đã quá cái tuổi để làm mọi thứ một cách hời hợt, nửa vời rồi." Do đó tôi đang ngồi đây, "mổ cò" để nặn ra từng chữ nhét vào description cho nó ra hồn và có chút vẻ văn nghệ sĩ:)) Tôi sẽ cố gắng (cố thôi nhé!) không mang những suy nghĩ nặng nề vào đây vì suy cho cùng tôi cũng chẳng phải người muốn nhìn lại những thứ tiêu cực trong cuộc sống. - 25.10.23 _ 12:30AM -Từ một người không biết viết lách…
hội nghiện game bỗng nhiên bị hút vào và mắc kẹt trong trò chơi, và chỉ khi đánh bại trùm cuối họ mới được giải thoát. nhưng đoán xem, những người còn lại toàn là 'noobs'.wynn, 2019.…
"đến đây làm gì ?""bỏ tao ra""không có em làm sao anh sống được ?"mình viết mình cũng hỏng hiểu mình viết gì đâu nên keme nó đi há.Chuyện mình viết trong những ngày bị rảnh nhìu chút nên hỏng ra đều đâu. (viết gì đam mê hỏng qutam thành tích lắm đâu)…