Ngược nắng, ngược gió
Ai rồi cũng sẽ từng yêu, từng đau, từng hạnh phúc, từng níu kéo, từng buông bỏ. Chỉ có một thứ duy nhất mà ta đừng bao giờ được phép nghĩ đến đó là đánh mất bản thân mình.…
Ai rồi cũng sẽ từng yêu, từng đau, từng hạnh phúc, từng níu kéo, từng buông bỏ. Chỉ có một thứ duy nhất mà ta đừng bao giờ được phép nghĩ đến đó là đánh mất bản thân mình.…
"Giữa chúng ta không phải tình bạn cũng chẳng phải tình yêu. Một người quay bước đi, một người không có cớ gì níu lại..."…
Con người đến con người đi cuối cùng thì chỉ còn lại nụ cười nhạt như chén trà thừa:đắng ngấy và ước muốn níu giữ mùi hương ngọt ban đầu…
Yêu quáiChàng mang đớn đau cho ta vì chàng là yêu quái Mèo đen lạnh lùng chảnh chó x nhân viên công sở kham khổ vì tiền hơi cọc tính nhưng mà cute Tác giả viết trong lúc phê deadline chưa beta và xưng hộ bị loạn có thời gian sẽ chỉnh sau, tag sẽ update dần Đây là tác phẩm từ trí tưởng tượng của tác giả có vài tình tiết phi logic ảo ma canada "Ghét mèo nhưng yêu anh""Nhưng anh là mèo em có yêu anh không""Không" "Bé ghét anh rồi sao""Ừ"Mèo ta giận dỗi khăn gói đống pate que thưởng cho vào cái túi be bé mà em chuẩn bị cho "Anh định đi đâu""Bỏ nhà ra đi" "Thật ?""Vậy anh đi đi"Mèo mun nhà ta chết trong tim nhiều chút, em người yêu dỗi rồi làm sao để dỗ đây"Em không níu anh lại à🥹" "Không🙂"…
Trong này là nhím sẽ thông báo những thông báo mà nhím cần cho m.n biết~ nhớ vô xem nhé ~…
Chỉ đơn giản là chuyện tình yêu bọ xít của hai con mèo. 🐈 🐈⬛…
Mùa đông năm ấy, có một cô bé được nhìn thấy ánh dương.Năm 1 tuổi, cô theo mẹ rong ruổi khắp chợ đã được 6 tháng.20 tháng, cô được để ở nhà cho ông bà ngoại chăm.3 tuổi, một người yêu cô hơn cả con mình đã ra đi.4 tuổi, cô ghét một người vô cùng.5 tuổi, cô nghịch như một con khỉ nhỏ. Cô vẫn ghét người đó.6 tuổi, cô vào lớp 1. lại càng ghét người đó hơn.7 tuổi, một người yêu cô vô điều kiện đã bỏ cô ở lại.8 tuổi, cô vượt qua nỗi đau ấy và bước tiếp, lại hồn nhiên như bao đứa trẻ khác9 tuổi, nhà cô có tivi. Cô bị nghiện tivi.10 tuổi, cô vẫn thế, vẫn hồn nhiên, yêu đời.11 tuổi, cuộc sống vẫn bình yên trôi qua.12 tuổi, vẫn thế.13 tuổi, thêm một người yêu thương cô vô điều kiện đã không chiến thắng được thời gian.14 tuổi, cô gắng gượng để vượt qua nỗi đau ấy.15 tuổi, cô vào lớp 10 nhưng không như ý lắm16 tuổi, cô vẫn làm cán bộ lớp, vẫn là học sinh giỏi.17 tuổi, cô chuyển lớp, cố gắng hoà nhập, nhưng cảm thấy mình lạc lõng.18 tuổi, cô thi đại học và kết quả lại không như ý muốn. Cô thấy buồn, tuyệt vọng. 19 tuổi, cô sinh viên đại học với bao hoài bão mới. Cô kết được bạn rồi. Rất nhiều bạn20 tuổi, những người bạn ấy vẫn đồng hành cùng cô.21 tuổi, có những người bạn đã ra đi. Và cô không níu kéo22 tuổi, cô tốt nghiệp rồi. Bạn bè rất ít23 tuổi, cô đi làm rồi. Có đồng nghiệp rồi và bạn bè vẫn rất ít…
*lưu ý* truyện mình viết sẽ rất 18+ nên cân nhắc trước khi xem…
Một chàng trai đầy tham vọng tên là Ruan đã níu kéo các bạn của mình để truy tìm kho báu vào thời hiện đại? Nhưng bị rơi vào vết nứt không gian và lạc đến thế giới khác và câu chuyện bắt đầu trở nên thú vị…
Au: bazookaEdit: heraniumHGTình trạng bản gốc: HoànTình trạng edit: HoànBản dịch có sự cho phép của tác giả, xin đừng mang đi nơi khác. .Summary:Khi mọi chuyện bắt đầu, Hoseok khá chắn đó là khoảng thời gian cậu đang học năm cuối đại học - cơ thể bắt đầu đình công sau quá nhiều giờ lạm dụng để luyện thi, hoàn thành mấy bài kiểm tra cùng hàng giờ thức khuya để nộp đồ án vào sát nút deadline. Mọi chuyện bắt đầu, đó là khi cậu chỉ ngủ có sáu tiếng trong vòng năm ngày rồi nằm vật ra giường và nhìn lên trần nhà. Mọi chuyện bắt đầu, Hoseok thề con mẹ nó rằng là khi, cậu xem video về một chàng trai.Hoseok bị mất ngủ. còn Yoongi lại sở hữu một giọng nói cực kỳ cực kỳ cuốn hút..https://archiveofourown.org/works/6031891…
thất vọng , chán nản rồi lại mon men tìm lại hi vọng ,rồi lại thất vọng ,chán nản .Bám níu lấy hi vọng liệu có làm cho tôi trở thành dũng cảm và cao cả hơn ...…
Tác giả: MillenniumRingLời tựa—— ở quang minh bên trong xong xuôi vật ngữVật ngữ đã xong xuôi, nhưng cố sự vẫn chưa chung kếtTruyền thuyết đản với quang minh chính diện, tồn tại với hắc ám mặt tráiBan ngày chậm rãi kết thúc, bóng đêm dần dần ăn mònLữ trình hạ màn kết thúcNgày xưa hào quang ký ức vu tâm Nhưng mà, mọi người lãng quên, là cái kia lưu lạc hoàng hôn...ps: Yugi vương cùng người, thầm biểu hướng vềChú ý: Bài này nguyên lai phát ở baidu thầm biểu đi, hiện tại bản bộ xong xuôi sau sửa văn trùng phát, thuận tiện xem... = =Bản nháp hòm thao tác, đại khái hai mỗi ngày [Tenten] canh một. Bởi vì bình thường rất bận, ma thời gian sửa văn hơn nữa còn muốn viết dưới bộ... Nếu như ngày nào đó quên càng, ngày thứ hai bù đắp...Bài này đam đẹp, không thể nào tiếp thu được xin mời điểm xoa, ta không phải nhiệt huyết người quyết đấu...ps: Nguyên lai bản văn chương này phát ở ta một cái khác ID dưới, thế nhưng ta nghĩ một hồi vẫn là mới tới một người đi, tương đối dễ dàng, trước tiêu đề chương bị ta khóa chặt cắt bỏ , nếu có thể xin mời một lần nữa thu gom đi ~>///
chuyện tình cảm không hồi hết của 2 Idol nhà BANGTAN giữa hyung khó ở MIN YOONGI và thỏ cơ bắp JEON JUNGKOOK. ngọt sâu răng couple chính JEON JUNGKOOK & MIN YOONGI…
ta coi nàng như hoa tuyết trên tay, nâng niu chẳng dám, buông bỏ lại chẳng cam.…
‼️ dịch chưa có sự đồng ý của tác giả ( vì mình kbt nhắn ở đâu )💗 tổng hợp truyện của choran trên lofter mà mình lụm được…
Nhẹ nhàng, khẽ khàng tựa lông ngỗng, như đang nâng niu một giọt sương chứ không còn là một bờ môi nữa. Tay đưa lên ghì miết vô cái cạnh cằm bảng lảng mùi nếp đã qua chưng cất, Nhật dịu dùi mơn trớn phần da thịt lấp ló dưới kẽ môi Nghi. Làm cậu trai ấy nghẹo đầu nghẹo cổ, cố kéo cái vía ra khỏi cơn nóng hổi sát rạt. Thế nhưng, thay vì dứ dứ tay vô cái vầng trán lòa xòa gợn tóc kia để ngăn Nhật, Nghi lại thõng thò tay xuống nắm lấy bàn tay cậu. Từng ngón, từng ngón, Nghi đụng chạm vô riêng tư của các ngón tay Nhật, vừa mạnh dạn vừa rắn rỏi nâng niu cả nấy đốt với con tim như đang run lên từng đợt. "Nghi." Nhật dứt ra, rồi lại quét sượt qua mũi Nghi một lọn tóc như miếng rơm, làm cậu ngứa ngáy hết phần đốt sống mũi. "Thơm lên môi mình tiếp đi. Đừng dừng lại." Rỏ xuống đất một giọt mồ hôi, Nghi lợp lên màu môi mới, dúi hồn mình vào khóe môi Nhật. Nửa mê say nửa dè chừng, cậu không dám áp trọn đôi môi kia mà chỉ dám dừng lại ở phần viền rìa. Không có lời yêu đầu môi mà chỉ tại đây những nụ hôn nơi khóe miệng, cậu đã biết mình thương Nhật vội vàng như thế đấy. "Nhật, gọi tên mình đi."…
Trên đời này có 1 điều luyến tiếc thực sự, đấy là ai rồi cũng sẽ rời đi, bao gồm cả chính mình.…
Chỉ là để tự nhắc nhở bản thân. Đến thì vui, rời đi không níu kéo.…
Truyện dài khoảng..... Tới đó rr bt 😆 truyện này không bản quyền nhưng cũng phải có ngoại truyện đúng hok níu xen xong thí hay thì tui sẽ đăng lên tik tok…