Bớt Ám Nhau
Đọc rồi biết. #Boylove. #Schoollife. #Namxnam. #H.…
Đọc rồi biết. #Boylove. #Schoollife. #Namxnam. #H.…
Một truyện có số chương khá dài, nhưng đổi lại mỗi chương lại cực ngắn. Truyện hài, pink, nhẹ nhàng, dễ đọc. Vì thế ta quyết định edit nó XD~Xì poi lơ về truyện nầy có thể được tìm thấy tại đâyTa nhắc lại hén :) Ta chọn làm bộ này vì mỗi chương của nó ngắn, vì thế không cần thiết phải réo với ta là sao nó ngắn thế đâu :)Tên gốc 我想要的翅膀Hán Việt Ngã tưởng yếu đích sí bàngTác giả Rbao0000Thể loại Hiện đại, 3P nhất thụ đa công, phúc hắc cường công xinh đẹp nhược thụ, nam nam sinh tử, HEĐộ dài 77 chươngTiến độ 4 ngày/chương (từ 19/12/2010 đến 11/10/2011) TRUYỆN ĐĂNG VÌ MỤC ĐÍCH ĐỌC OFF. CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA BẠN EDITOR. NẾU CHỦ NHÀ YÊU CẦU MÌNH SẼ XÓA TRUYỆNBởi vì trò đùa dai của thượng đế, Thượng Quan Thập là người song tính sau một lần say rượu ngoài ý muốn, để chính mình lưu lại hai đứa con.Tám năm sau, đương sự Hiên Viên Diệu cùng Nam Cung Diễm nghĩ muốn một lần nữa giữ lấy người đêm đó.Đối mặt với sự ngăn trở của mấy đứa con, bọn họ kiên trì không ngừng mà nỗ lực...Thượng Quan Thập có thể tìm được đôi cánh mà cậu muốn, để bay khỏi thế giới nhỏ hẹp bị đóng kín của cậu hay không?…
thể loại: có yếu tố tâm linh, học đường, Tiêu Vũ Lương (19) x Tăng Thuấn Hy (17)tóm tắt: Tăng Thuấn Hy là cậu nhóc lớp trưởng 11A cùng với người bạn nối khố là Tiêu Vũ Lương lớp phó học tập của lớp bắt đầu nhận ra những điều kì quái ở chốn thôn quê dân dã này. Hơi lạnh của những ngày cuối tháng 11 dần len lỏi vào không khí, đất bằng, sông êm, lớp học cũ kỹ xập xệ vì nhiều năm chẳng được tu sửa, con đường mới chỉ được lấp đá, tất cả mọi thứ. Cái lạnh mơn trớn con người ta từ da thịt đến tâm hồn, cuối năm những cơn gió lạnh đột ngột đến không một lời báo trước hay bởi lẽ chính cái ảm đạm cùng u ám tại nơi này đã ăn mòn vào xương tủy của những người dân chung quanh, những kẻ mãi mãi chôn vùi mình nơi mảnh đất quê hương lỗi thời.Tăng Thuấn Hy cứ có cảm giác không đúng về cái thị xã Lạc Hà này, nơi mà trong tuổi thơ cậu chạy nhảy ngoài đồng vào những buổi chiều nắng cùng Tiêu Vũ Lương, rong ruổi qua từng lối mòn, rừng nhỏ tựa như một nhà thám hiểm tài ba. Nhưng chẳng biết từ khi nào, cậu dần phát hiện ra những tiếng bước chân giữa đêm đen mịt mù, hành lang dài gấp khúc, cái nhìn sau bụi tre.Phải thoát khỏi nơi nàyĐó là ý nghĩ luôn cháy rực trong Tăng Thuấn Hy, cậu phải đi tìm được lối ra khỏi chốn mê cung tù túng này.Bằng mọi giá.-- Không reup, không switchViết để thoả mãn cơn vã otp, sẽ cố gắng trau chuốt nhất có thể.…
"Ánh trăng rất sáng, sáng cũng vô ích, vô ích vẫn sángEm rất yêu anh, yêu cũng vô ích, vô ích vẫn yêu" -redamancy*P/s: đây là câu chuyện mình lấy ý tưởng từ 1 cuốn tiểu thuyết của chị kawi nha…
Tự nghĩ, sưu tầm và tự ghép ảnh. Cái này hầu như là tự nghĩ hết á!!!!…