Nhật ký
Chuyện tình về hai nhà cách vách…
Chuyện tình về hai nhà cách vách…
Tớ đã thích thầm cậu từ rất lâu rồi, muốn được nắm tay cậu cũng từ lâu rồi....…
Lưu ý: Truyện không đúng lịch sử Lăng Duy Mỹ × Trần Thu Ý…
An Nhiên, một cô gái hiền lành, có phần chậm chạp trong chuyện tình cảm, cùng lớn lên với Dương Minh, một cậu bạn thân từ thuở nhỏ, sống gần nhà nhau và luôn xem cô là " báu vật ".Từ khi còn bé, Dương Minh đã biết rõ bản thân thích An Nhiên. Cậu luôn âm thầm bảo vệ cô, đôi khi hơi bá đạo và chiếm hữu, đến mức bạn bè trong khu đều trêu rằng cậu " chăm vợ từ bé ".Khi cả hai bước vào cấp 3 - cùng học lớp 10 tại một ngôi trường nổi tiếng - câu chuyện thanh xuân chính thức bắt đầu. Dương Minh là học bá nhưng lại cực kỳ ngỗ nghịch, vừa giỏi vừa quậy, luôn khiến giáo viên đau đầu nhưng không thể phạt nặng vì thành tích học tập quá xuất sắc.Ở trường, Dương Minh tỏ ra lạnh lùng, chẳng để tâm đến ai ngoài An Nhiên. Trong mắt mọi người, An Nhiên là cô bạn bình thường, chỉ có mỗi " vinh dự " là ngồi cùng bàn với hotboy siêu cá biệt. Nhưng không ai biết, cậu ấy mỗi ngày đều cẩn thận chuẩn bị đồ ăn sáng cho cô, kèm theo lời nhắc: " Ăn nhanh rồi học bài, đừng để tao phải nhắc nữa ".Tình cảm Dương Minh dành cho An Nhiên ngày càng lộ rõ, nhưng cô thì vẫn ngây thơ không nhận ra, cho đến khi một nam sinh khác bắt đầu có ý định tiếp cận cô...…
~ Cô là Chính An Hy, một đóa hoa Phù Dung, vĩ đại mà thanh cao, mạnh mẽ hiên ngang chấp tất cả để chống chọi vượt qua cái khó khăn, cái khổ nhọc của dòng đời xô đẩy. Một người dễ lụy tình, cả đời đều khổ vì tình. Hắn là Mạc Nam Hàn, là hoa Bụi Đường. Lạnh lùng, thờ ơ mà khó hiểu thấu được trái tim hắn trong chuyện tình cảm. Một người như ngọn gió vô tình nhưng lại vì tình mà dừng bước. Người trong thế gian này đều biết tình yêu là một hang động chứa đau khổ nhất. Nếu trái tim đã sẵn sàng mà gạt bỏ lý trí để dấn thân đi vào cái hang đó thì hãy dốc hết lòng mà yêu. "Bất luận ngôn tình là tình sâu hay duyên mỏng, chỉ mong đời này không hối hận khi được yêu."…
× Thanh xuân chỉ trải qua một lần, thật may mắn vì hình bóng cậu đã trở thành một trong những mảnh kí ức đẹp nhất trong thanh xuân của tớ...---------------------------------------------chuyện tình thanh xuân vườn trường của Phạm Khánh An, một học sinh lớp chuyên Văn 11A2 và Nguyễn Hoàng , học sinh lớp chuyên Toán lớp 11A4.... Tay ôm chồng sách vở ôn luyện nặng trịch, bước đi từ tốn ngắm nhìn khung cảnh nắng vàng chiếu xuống những tán cây vẽ lên nền gạch hình dáng của nắng, trong đầu còn ngàn vạn suy nghĩ đang đan xen nhau thì vô tình "Rầm" một tiếng, còn chưa kịp hiểu người nào đã vô cớ đúng mình thì mở mắt ra, trước mắt An là dáng hình của một cậu trai, liếc vội qua bảng tên thì học lớp 11A4 | Nguyễn Hoàng,là lớp chuyên toán, chắc cũng là người được vào đội tuyển toán đây, nghe bảo lớp này toàn nam cực phẩm, nay được tận mắt chứng kiến đúng thật là như trong lời đồn...."Có sao không, xin lỗi nhé"...-----------------------------------------------Là tác phẩm đầu tay của mình, rất mong được mọi người đón nhận ạ, có gì sai sót hãy bluan lại giúp mình nha💓…
"Cuộc đời anh như một chiếc hố sâu, tối tăm vô tận. Bỗng xuất hiện một tia sáng nhỏ nhoi nhưng cứu rỗi cả cuộc đời anh"…
chuyện tình đầy tran trở của hai ta…
Đây là cuốn nhật ký về một cô gái đang ở tuổi 20. Vui lòng đọc trong trạng thái vui vẻ không tiêu cực và thẩm định…
" Trăng lên đỉnh núi trăng tà Người thương ở đó hay là ở đâu? "…
Năm thuở đấy ta gặp nhau,chỉ là chưa đủ duyên.…
Mình post lại 1 số đoản trước đây đã từng post trên page của mình ^^ giờ nhìn lại nó không còn đc như xưa nữa mình thực sự rất buồn,đã cố vớt vát nhưng không đcbản thân sẽ không quên được nó và đây là nơi lưu lại những gì chúng tôi cóMình không dám lưu cả đoản của các ad khác vào đây vì giờ mỗi người một góc rồi,nếu tình cờ mng đọc đc thì pm lại nhé!! Thực sự xin lỗi Mèo,Nu,Gà,Shuu#TeamDoanvankhainguyentyhoanhcouple…
-Vào xem thì biết😁…
"Về nhà tớ đi.""Có cơm bưng nước rót đầy đủ không mà đòi mời người ta về? Hahahaha, thôi, tớ đội mưa về được, Vũ về trước đi, tớ chờ ngớt chút nữa rồi về sau.""Về nhà tớ đi, tớ có đủ mà."Tôi thấy giọng cậu ấy trầm lắm, lại có một chút da diết cầu xin, như đứa con nít đang nài nỉ cái kẹo từ mẹ, cậu ấy cũng nhìn tôi bằng ánh mắt tương tự. Tôi nhướng mày nhìn Vũ khó hiểu, song không nghĩ ngợi quá nhiều, gật đầu đồng ý. Tôi đã quen với việc đồng ý Vũ bất kể là chuyện gì, chỉ cần cậu ấy hỏi, tôi chắc chắn sẽ đáp ứng, cũng bởi cái não rỗng này thích cậu ta quá mà, có còn cái gì cứu vớt được cho tôi đâu. Thế là trong cơn mưa xối xả, có hai cậu sinh viên khùng khùng điên điên vừa chạy vụt đi, vừa cười nói vui vẻ. Đặt chân về đến nhà Vũ rồi, cũng là lúc cả hai ướt như chuột lột, ướt từ đầu đến chân tìm không đâu ra một miếng khô.Trần Anh Vũ và Nguyễn Hiền An, câu chuyện nhỏ về mối tình thanh xuân nhẹ nhàng giữa hai thiếu niên, ngọt ngào, trầm lắng và không kém phần hài hước.…
Thể loại: Ngôn, thanh xuân vườn trường, ngọt, kết happy ending.Nhân vật chính: Trần Thanh Duy × Lương Kim Ngọc LƯU Ý: Lần đầu mình viết truyện nếu có sai sót gì thì mọi người thông cảm.…
. Đây là toàn bộ đoản văn của tôi. . Là dân nghiệp dư nên cũng chẳng đòi hỏi được yêu thích nhiều. . Chỉ là tâm huyết của tôi đều đặt ở đây vậy nên không thích thì phiền đừng buông lời cay đắng [ cười ]…
câu chuyện sẽ kể về Trương Kiều Anh và Hoàng Trung Khánh chung với nhau từ hồi tấm bé nhưng sau đo Kiều Anh chuyển nhà vào Nam mãi khi lên cấp 3 Kiều Anh mới gặp lại người bạn thuở ấu thơ ấy...…
Đồng nhân văn BJYX "Hiện thế an ổn" - nffddg[Cảnh báo nước mắt - Chống chỉ định cho những trái tim yếu đuối hoặc đang ôn thi]-Bằng tuổi, chủ nghĩa bi hoan, BE, phần 2 của 《Tân Hôn Vui Vẻ》*CHÚ Ý: Nội dung chỉ là tưởng tượng của tác giả, vui lòng không áp đặt lên chính chủ!!"Tôi thật sự từng nghĩ rằng, đến chết tôi cũng yêu cậu. Nhưng bây giờ phải làm sao đây?Trái tim này không còn vì cậu mà nhảy lên nữa, làm sao đây?"..."Cuộc sống của tôi mỹ mãn""Tôi thật sự chưa từng có tiếc nuối"..."Tôi chưa từng nhớ kĩ người nào""Tôi chưa bao giờ yêu một người nào..."__________Phần hai của các chị đến rồi đây, Cuối tuần đau thương nhiều chút.…
Năm lớp 8 Dương Ánh Vy phải chuyển về quê ở. Quê cậu ở ngay trung tâm thành phố Hà Nội nhộn nhịp. Vì là người thân thiện hoạt bát nên cậu đã nhanh chóng làm quen được nhiều người bạn mới. Có người nhút nhát, có người hòa đồng, còn có cả người như tảng băng di động. Thầy cô giáo ở đây cũng rất hay quan tâm đến cậu, luôn sợ cậu không hòa nhập được với trường lớp nhưng thật may cậu đã nhanh chóng hòa nhập với mọi người.Mong các cậu ủng hộ truyện của tớ. Tuổi tớ còn khá nhỏ và đây cũng là lần đầu tớ viết tiểu thuyết có sai sót gì các cậu cứ thẳng thắn góp ý nhé! Cảm ơn các cậu đã đọc. Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad của tác giả Mai Chi (Cheese), những trang web hay những app đăng tải đều là ăn cắp.…