Dèjá Vu
"Đã từng xảy ra"Tất cả truyện CHƯA ĐƯỢC sự cho phép của tác giả.…
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!!!…
truyện bao gồm có 2 nhân vật chính đó là " Trần Thanh" và" Thiên Thiên" Thiên Thiên từ nhỏ là một cậu bé được nhận nuôi bỡi mẹ Trần Lý là người mẹ ruột của Trần Thanh.nhưng từ khi Thiên Thiên bước vào ngôi nhà ấy thì cuộc đời của cậu đã mở ra một bước ngoặc mới lưu ý: Thiên Thiên lớn tuổi hơn Trần Thanh 2 tuổi và Thiên Thiên 17 tuổi Trần thanh 15 tuổi Thiên Thiên là một cậu bé đáng yêu hiền lành ấn tượng của cậu là cậu có một làng da rất trắng và có một mùi hương cực kì thơm Trần Thanh là một chàng trai thông minh tài giỏi ( và cực kì mê anh trai mình là Thiên Thiên )…
"Là ngươi?" "Là ta" hắn cùng nàng tương ngộ, hiện thực cùng trò chơi kết hợp. "Đại thần, đao hạ lưu tình" "Hảo! Tình ta để lại." Một lần ngoài ý muốn nàng nơi này quá thượng bị khi dễ sinh hoạt. "Nguyên lai khi đó ngươi liền rình coi thượng ta!" "Ngươi sai rồi, kỳ thật từ lần đầu tiên gặp được ngươi ta liền coi trọng ngươi." "Vì cái gì là ta?" "Bởi vì là ngươi!" Có khác kết thúc sách cũ 《 manh hóa đột kích: Sư huynh, trốn chỗ nào 》…
"sự đối lập về tất cả"…
Nữ chính: Tô Nguyệt Nguyệt.Vô tình xuyên qua, có được hệ thống, phải làm nhiệm vụ để được về nhà. ________ "Không ta không muốn, nàng đừng hòng tơ tưởng cơ thể bổn vương".Cô đánh mắt nhìn hắn một cái, ghé sát lại gần hắn thì thầm "Cơ thể chàng ta còn lạ lẫm chỗ nào sao? Đừng ngại tới đây chúng ta làm vài việc vui sướng ha".…
"Chúng ta của sau này cái gì cũng có. Chỉ không có chúng ta" …
thể loại: cổ trang , tưởng tượng…
Tác giả: Nam Sinh Lê - 楠笙黎Giới thiệu:"Tuyển Tầm! Ngươi mau tỉnh lại!""Cốc Trầm Tuyết! Ngươi còn có tim hay không?"....."Món sườn xào chua ngọt mà sư tôn làm là ngon nhất trên đời này!""Bắc Hải, sư tôn, chúng ta đến Bắc Hải ngắm hoa đi"...."Khó khăn ở kiếp này, mong kiếp sau không gặp nữa""Đã từng có thiếu niên, không phụ chốn này"Không phụ, không còn nữa........."Y nợ ngươi cái gì? Ngươi để tay lên ngực tự hỏi xem, Cốc Trầm Tuyết y nợ ngươi cái gì? Y đem tất cả của mình cho ngươi____y còn nợ ngươi cái gì? Thật lòng? Ha, ta nói cho ngươi biết, thật lòng của y, năm đó lúc y cứu ngươi thì đã trao cho ngươi rồi!....."Là ta không hiểu chuyện, hại ngươi, hại sư tôn, A Tầm cầu xin ngươi, mở mắt ra, nhìn đi A Tầm...."....."Một mạng đổi một mạng, ngươi đồng ý không?""Được, cho dù hồn phi phách tán, chỉ cần sư tôn có thể quay lại, ta đều đồng ý""Ha, được thì được, nhưng mà không đơn giản như vậy"....."Hắn liều mạng tìm lại bảy hồn sáu phách đã thất lạc của ngươi, sau đó lại dùng mạng của mình đổi mạng cho ngươi""......""Sao lại ngốc như vậy"Trong biển hoa bao la, chỉ có một nam tử trên người mặc tố y, gắt gao ôm một người đã sớm không còn sống ở trong ngực......"Tuyển Tầm, ngươi không có mắc nợ ta"..Bông hoa cao lãnh, mạnh miệng, mềm lòng sư tôn (Cốc Trầm Tuyết) x Hắc liên hoa tâm cơ, điên cuồng, mỹ nhân đồ đệ (Tuyển Tầm)BẢN EDIT CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ, VUI LÒNG KHÔNG REUPĐỌC NHIỀU HƠN TẠI https://ancucac0301.wordpress.com/…
Độc Nham Nham 15 tuổi, một thiếu niên trầm cảm. Mát tóc đen, khuôn mặt hơi giống mẹ, đôi mắt phượng thừa hưởng từ cha, lông mi hơi dài, thể chất bình thường. Bị di chứng náo loạn từ năm 7 tuổi. Lên tròn mười tuổi, cậu ta nói: "Lũ dối trá." khi cậu ta nhìn những đứa trẻ được đặt những nụ cười trên khuôn mặt ấy, cậu ta cố gắng thích ứng "thực tế" của thế giới này, mỉm cười giả dối. Mười hai tuổi, cậu ta nói với cha mẹ mình, "Con muốn chuyển trường." Cả hai người khó xử nhưng không chấp nhận. Vì thế cậu ta vẫn phải tiếp tục học ngôi trường đó. 14 tuổi, cậu ta bị bắt nạn. Cơ thể trở nên ốm yếu. Mẹ cậu ta nhìn rồi khóc, liên tục nói từ "xin lỗi". Cậu vẫn nhìn mẹ mình. Đôi mắt cậu ta không biết từ lúc nào đã trông như mất đi sự sống. Cha cậu quyết định "chuyển trường cho cậu" nhưng lần này cậu ta nói "Con không muốn đi học nữa. Mẹ cậu ta hỏi "tại sao" nhưng cậu ta không trả lời. Cậu vẫn bị cha mẹ ép đi học. Đến 15 tuổi, vì trường quá xa nên cậu phải sống với ông bà. Còn ba mẹ tiếp tục công tác. Lần này cậu ta chọn "không cần ai cả", muốn che lấp đi tiếng của xung quanh, chỉ lấy "âm nhạc" để lấp đầy lõ hổng. Không cần ai...Author -Tiểu Hạt Dẻ 🌰 desu~!🍃🍃🍃…
Nàng từng là phấn đấu tại xã hội tầng thấp nhất người, lại nhân bị vứt bỏ cùng nhận quay về, sớm chiều giữa, se sẻ biến Phượng Hoàng, trở thành người đứng trên mọi ngườiNàng từng là của nàng lão sư, lại không biết nàng thầm mến nàng đã nhiều nămMột lần tai nạn xe cộ, dẫn đến nàng mất đi phía trước toàn bộ ký ức cùng nhận thức năng lựcMột hồi kỷ niệm ngày thành lập trường, một lần thu mua, nàng lại cùng nàng gặp nhauAn nhiên (lâm tiểu): "Chúng ta nhận thức sao?"Trầm vui: "Ngươi không nhớ rõ ta sao?"Là hai điều đường thẳng song song, xa xa tướng vọng? Còn là hai điều tương giao tuyến, hiểu nhau sau lại càng lúc càng xa?Ba năm hiểu nhau, ba năm độc thủ, bốn năm tướng quên, hai năm tra tấn, mười hai năm quang âm, rốt cuộc là thời gian cải biến các nàng, còn là các nàng cải biến thời gian?Nàng cùng nàng cuối cùng có hay không có thể tay trong tay cùng nhau đi?Tẫn thỉnh chờ mong, "Chờ nàng yêu ta" mới nhất đại tác 【 se sẻ biến Phượng Hoàng gl】Nội dung nhãn: Ngược luyến tình thâm trướng nhiên nhược thất tình hữu độc chung luyến ái hiệp ướcTìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: An nhiên (lâm tiểu), trầm vui, kỷ lấy ninh ┃ phối hợp diễn: ┃ cái khác: gl, chờ nàng yêu ta…
"Em có vị giống như kem bạc hà"…
truyện được lấy cảm hứng từ tác phẩm" Lặng lẽ Sa Pa" của tác giả Nguyễn Thành Long…
Ai cũng ước mình sống" bất tử". Nàng không biết mình có bất tử thật không? như nàng không thể lý giải nổi việc bản thân nàng đã" chết" đến 3 lần mà vẫn có thể sống lại, đúng bạn không hề nghe lầm nàng thật sự đã chết qua 3 lần.Lần đầu tiên chết là do nàng bị cả gia tộc từ bỏ cha không đau, nương không tin tưởng, huynh đệ tỉ muội ghê tởm, người nàng yêu nhất tin tửơng nhất phản bội. Mặc nàng van xin họ vẫn trơ mắt nhìn nàng bị thiêu chết, chỉ vì nàng nói nàng mơ thấy phượng thiên quốc máu đổ thành sông trăm họ lầm than.Sống lại nàng thông minh hơn rũ bỏ mọi chuyện an an ổn ổn làm một tiểu thư ngu ngốc nhà thừa tướng , những tưởng đã bình an lại bị ba vị hoàng tử cuốn vào cuộc chiến tranh giành ngôi báu, từng người ép nàng phải thành thân với họ nhằm mục đích để có được sự phò tá đắc lực của phủ thừa tướng, khiến nàng có chết vẫn mang tội danh họa thủy hại nước hại dân.Haha còn lần ba sao? nàng rất muốn khi phát hiện mình" lại" sống dậy có thể cầm dao đấm chết bản thân cho rồi, sự thật nàng đã làm vậy nhưng buồn cười thay mặc cho ngực có một lỗ hổng lớn ốm yếu sắp chết thì diêm vương vẫn không nguyện thu nàng. Tới khi nàng nghĩ mình chết thật rồi nhưng lại trớ trêu làm sao nàng phát hiện mình lại chở về năm 12 tuổi. Haha nực cười tới cái chết nàng cũng không xứng có sao???. Quyền lực, địa vị, kẻ nắm mọi quyền sinh sát, là người mà tất cả mọi ngừơi phải khom mình uốn gối tự xưng bần tiện. Lại có một ngày khi đang ở trên đỉnh cao vạn người tôn sùng lại thấy trống vắng c…
Một đoạn Trích trong tác phẩm "Những tấm lòng cao cả"…
" Hắc Hỏa à, hình như tao thích anh ấy mất rồi, làm sao đây? Giúp tao đi, thỏ con ham ăn"Cô nàng tiểu thư với tư tưởng bồng bột của tuổi mới lớn, tưởng dại dột trong giây phút thiếu suy nghĩ, ai ngờ lại là cơ duyên sắp đặt. Đôi uyên ương gió hạ "Tại thiên nguyện tố bỉ dục điểu, tại địa nguyện tố liên lí chi", nguyện ở bên nhau đến đời đời kiếp kiếp ^^. Có những lúc tưởng chừng như rời xa nhưng lại đột nhiên biết thành viên nam châm gắn kết mãnh liệt hơn. Đọc truyện và ủng hộ đứa con đầu lòng " Gió hạ" của chúng tớ nhaa.…
Truyện xàm viết cho zui 🤓Đừng đọc tại mất thời gian 🤗…
Truyện được viết bởi một "con gà" mới tập viết, ngôn ngữ có thể chưa hay nên có gì mọi người giúp mình góp ý nhé :)…
1 vài mẫu chuyện nho nhỏ của haechanie và y/n…
"Beomgyu á cậu ấy tệ lắm!, chẳng biết yêu thương bản thân chút nào cả"…