Chuyện lớp tôi ( phần 2 )
Đơn giản là mình viết tiếp truyện, ai có hứng thì đọc…
Đơn giản là mình viết tiếp truyện, ai có hứng thì đọc…
Hỏi : Bạn có tin vào tình yêu không? Bạn đã gặp được tình yêu của đời mình chưa?Ngụy Quỳnh Châu : tình yêu là thứ không tồn tại, khi nhắc đến hai từ này thường có cảm giác sến súa và buồn nôn, vì vậy tôi không áp dụng nó vào cuộc sống vì cảm thấy nó vô dụng, không có ích trong việc kiếm tiền của tôiCũng là Ngụy Quỳnh Châu : Cậu mau tỏ tình với tôi Hoàng Minh Quang : tại sao?Ngụy Quỳnh Châu: Đừng hỏi nhiều, mau lênHoàng Minh Quang : Tỏ tình kiểu gì?Ngụy Quỳnh Châu : Dứt khoát, Mạch lạc, ngắn gọnMột lúc sau Hoàng Minh Quang : ( ngữ khí hùng hồn) Tôi thích cậuNgụy Quỳnh Châu : ( Cao quý, sang chảnh) Nể tình cậu ngồi cùng bàn với tôi, lại còn khá vừa mắt, cho nên tôi miễn cưỡng chấp nhận làm bạn gái cậu…
Truyện: Đợi Người Tới Khi Hoa NởTác Giả: Người Kể Chuyện Thể loại: Tu tiên, huyền huyễn.Ở Thái Bình lục địa, có một truyền thuyết vô cùng nổi tiếng mà không ai không biết. Thuở thâm sơ, khi lục địa chỉ mới hình thành, yêu ma quỷ quái làm loạn chốn nhân gian. Không những thế, có một tên quỷ vương còn ngạo mạng mang binh đánh tới tận trời. Cuộc chiến diễn ra bốn mươi lăm ngày đêm, máu lửa không ngừng. Cả một vùng trời hực sáng, đỏ ửng đầy sấm chớp. Lũ quỷ vô cùng hung hãng, quỷ vương pháp lực phi thường. Hơn phân nửa thiên cung bị phá hủy. Cứ tưởng thiên giới sẽ bại trận, nào ngờ, ngay lúc đó, núi Vọng Nguyệt đột ngột bị nổ tung, tách ra làm hai. Một làn ánh sáng chói lòa phát ra, thanh tẩy hết chiến trường khốc liệt. Từ đó, một vị đại tiên, hùng dũng nhất, mạnh mẽ nhất, uy vũ nhất ra đời. Y thân mang giáp vàng được đúc từ mặt trời. Một tay cầm kiếm, một tay quấn lụa hoa. Bước chân của y đi tới đâu, những đóa hoa trắng ngần li ti nở rộ tới đó. Đại tiên một kiếm đâm chết quỷ vương. Khiến chân thân của hắn bị nổ thành mười mảnh, văng khắp nhân giang. Không thể siêu sinh, không thể phục hồi. Từ đó quỷ vương không thể rắc tâm hại người, yêu ma bị đánh về bóng tối.Ngàn năm trôi qua, thế mà quỷ vương lại hồi sinh. Còn vị đại tiên khi xưa, không biết tung tích.…
Truyện ngắn…
Mình buồn tình nên mình viết thui nha :(((((…
nhung là con gái của bạn mẹ quỳnh lên thành phố học và ở nhờ nhà quỳnh…
Tình yêu và khát vọng là hai nội dung được thể hiện trong hầu hết tác phẩm có trong Xoạc Cẳng Đợi Mùa Xuân.50 truyện ngắn là những câu chuyện chưa bao giờ được kể, những góc khuất chưa bao giờ được hé lộ. Đây là cơ hội để người đọc có thể được biết, được hiểu, để chia sẻ với cộng đồng LGBT. Xoạc cẳng đợi mùa xuân tập hợp những tác phẩm hay nhất được lựa chọn từ 354 truyện gửi về cuộc thi "Cầu vồng sáu sắc" năm 2013.…
Mình mới viết nên sẽ không hay+ văn kém nhưng mong mọi người ủng hộ nha…
Tổng Tài Công lạnh lùng, Thụ dễ thương , Sủng ngọt có H kết HE…
Tân nương một đêm, phí hoài cả kiếp. Ba ngày yêu chiều đã tạo nên câu chuyện thần thoại phong lưu, nụ cười đẫm trong nước mắt. Cùng hắn đi qua vui buồn ly hợp, thắng bại tiên ma mặc người đánh giá.Trăng treo đầu liễu, tay nắm chặt tay, cùng quay nhìn lại, năm tháng cô quạnh. Tự hỏi kiếp sau sẽ thế nào?Vì người si mê ngốc nghếch, đành trả lại người một khúc cầm ca."Làm sao bây giờ, không ngờ người ta thích lại là hắn.""Không sao." Hắn xoa xoa đầu nàng, "Không sao hết, nàng thật sự không trách hắn ư?""Nếu đã tạo dựng có thể nào lại không bảo vệ, ta không trách hắn."Tự mình sáng tạo ra thế giới, tự tay tạo nên cơ hội, vì bảo vệ người lại tự tay đẩy người mình bảo bọc vào bước đường cùng.Định trước điểm kết thúc của vận mệnh.Có lẽ, ngay từ đầu hắn không nên lựa chọn bước trên con đường đầy cô độc này....…
Đồng Nhân Thiếu Niên Ca Hành…
Truyện này hay, thằng nhân vật chính là kỳ tài luyện võ, sức mạnh hơn người, thân cao 1m92, có thể tay ko bóp nát đá cẩm thạch, sức ăn bằng 10 người, làm việc bằng trăm người, là 1 con quái vật đáng sợ của thế kỷ 21!Tinh thông Hình Ý, Bát Cực, Phách Quải, Vịnh Xuân, Cổ Thái Quyền,...làm trùm của Thanh Long Bang, nào ngờ bị sét đánh xuyên việt, tất nhiên là xuyên cả hồn và xác qua luôn, ko phải tá thi hoàn hồn!Nó trở về thời Nam Tống lúc Nhạc Phi vẫn còn sống, tương đương với thời Võ Lâm Ngũ Bá của Vương Trùng Dương trong truyện Kim Dung vậy! Tuy nhiên ko có liên quan gì đến Kim Dung đâu nhé, tui chỉ lấy ví dụ vậy thôi. Nó đc Đại Đao Quan Thắng (1 trong 108 anh hùng Lương Sơn Bạc) nhận làm đệ tử truyền cho đao pháp của Quan Vũ thời Tam Quốc, lại kết giao với Nhạc phi học đc Nhạc Gia Tán Thủ, là 1 tên võ si đúng nghĩa, suốt ngày chỉ muốn chinh chiến, sát phạt nên về sau mới chiêu binh mãi mã đánh giặc sa trường chứ cũng chẳng có chí lớn phong hầu bái tướng gì cả!Trước mắt mới coi 1/5 truyện nên chưa biết kết cục, nhưng tui đoán nó cũng mấy vợ chứ chả ít, đi theo nó xuyên việt là 1 con chó lai giữa Quỷ diện ngao và Sư đầu ngao (Đều là Tạng ngao Trung Quốc) nên cực kỳ tinh khôn và trung thành, lại mạnh mẽ như sư tử, nó rất yêu quý và coi như huynh đệ. Còn có 1 con tiểu la lỵ đc nó cứu mạng lúc nào cũng ngoan ngoãn vâng lời, ngoài ra nó còn quen thêm 2 con khác, 1 là Dương Anh, con gái của Dương Yêu là tên Hán gian bán nước, 1 là Nhạc Ngân Bình con gái của anh hùng dân tộc Nhạc Phi, nói chung tình cảm cũng tốt lắm nhưng còn chưa đâu và…
Lần đầu tiên tương kiến tại Dụ Nam, Dĩ Phong là trưởng nữ kế thừa vương vị. Còn Tiêu Minh, y là một hoà thượng.Lần thứ hai tương phùng, Dĩ Phong giờ đã là nữ vương, rồng trong loài người. Còn y, y cũng đã thành trụ trì, thân phận cao quý.Dĩ Phong hỏi y " Nếu năm xưa, huynh không hề có chút động lòng với ta, hà tất gì phải dịu dàng với ta để ta lạc vào tương tư, ôm theo tiếc nuối đến bây giờ? "Tiêu Minh : " Không phải là ta không động lòng với cô nhưng tình cảm nam nữ chốn hồng trần, lấy khổ làm vui, đảo lộn nhân sinh, ta sớm đã ngộ. Giữa yêu một người và yêu cả chúng sinh, ta chọn chúng sinh."Hai mươi năm một mộng tương tư, Dĩ Phong mới biết hóa ra tất cả đều là nàng cố chấp. Nàng tìm mọi cách ép buộc y thành thân với mình, nàng cho rằng y cũng yêu mình nhưng không thể nào đối mặt. Nhưng thẳng đến khắc kia, nàng liền ngộ ra tất cả, thông suốt mọi chuyện. Căn bản, nàng không phải là ép một người đối mặt mà là ép một người không yêu mình phải yêu mình…