Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Thắng - cậu học sinh lớp 11 sống khép kín - chỉ thích vẽ tranh và ngồi lặng lẽ cuối lớp.Huy - học sinh mới chuyển đến - thân thiện, ấm áp và rạng rỡ như nắng Nha Trang.Họ trở thành đôi bạn thân, cùng nhau ăn vặt, ngắm biển, và giấu những điều không nói thành thư.Nhưng có những lời chưa kịp gửi, có những người chưa kịp giữ.Nhiều năm sau, khi gặp lại, chỉ còn một con hạc giấy nằm lặng lẽ trên bàn triển lãm...…
Long ôm tôi từ đằng sau , đặt cầm lên hõm vai tôi , hơi thở nóng ran của cậu phả vào cổ tôi . Tôi chưa kịp phản ứng thì giọng nói trầm thấp có chút khàn cất lên : " Em thật sự rất nhớ chị .Làm ơn đừng giận em nữa"Tai tôi bắt đầu nóng lên sau những lời thì thầm của cậu ấy . Tôi cảm nhận được cậu ấy đang khóc , giọt nước mắt từ từ chảy xuống vai tôi .Mặc dù rất sót nhưng tôi không thể dễ dàng tha thứ như vây được " Vậy cậu biết mình sai ở đâu không ?"Long vẫn ôm chặt tôi bình thản nói: "Chỉ cần chị nói em sai thì chắc chắn em không đúng"…
Một cô bé theo đuổi một chàng trai nhưng hắn ta luôn luôn tỏ ra lạnh nhạt với cô, nhưng không vì thế mà cô bỏ cuộc. Cô vẫn quấn lấy hắn như sam và mang đồ ăn cho hắn mỗi ngày. Và đến một ngày cô bỗng hờ hững, lạnh nhạt với hắn. Và cũng chính lúc đó hắn mới cảm nhận được một cảm giác trống trải trong con người hắn. Hắn quyết định sẽ theo đuổi cô. Nhưng mọi cố gắng của hắn đều bị cô cự tuyệt. -Liệu mọi cố gắng của hắn có thể làm lành trái tim nhỏ bé của Mẫn Nghi không?.P/s: Hãy theo dõi và ủng hộ truyện của mình nhé.-"Đồng ý làm vợ anh nhé Mẫn Nghi?"-" Lúc mà tôi quan tâm anh, chăm sóc anh thì anh lại quay lưng với tôi. Tôi ghét anh Hàn Vũ. Anh biến đi đừng bao giờ để tôi nhìn thấy anh nữa". Những giọt nước mắt long lanh tựa như giọt sương mai của Mẫn Nghi rơi xuống nóng hổi trên má cô. Đôi mắt của Hàn Vũ trầm mặc trong lòng hắn lúc này cảm giác như bị ai bóp nghẹt.…
Mười tám tuổi, lứa tuổi đẹp nhất của người con gái, cô cũng như bao người, đã yêu và yêu một cách say đắm. Cô xinh đẹp cũng đáng yêu, cô thông minh cũng ngây thơ, cô làm thổn thức bao trái tim của bạn học, trong đó có anh. Anh và cô yêu là thế, thương là thế, vậy mà cũng có một ngày, anh không cần cô. Không sai! Là anh không cần cô chứ không phải cô không cần anh. Cô khép cửa tim mình lại, lạnh lùng, vô tâm sau khi anh hờ hững buông câu nói "Diệp Nhi à, chúng ta chia tay đi, anh không còn tình cảm với em nữa".*.*Truyện đầu tay, mọi người nhẹ tay ^^…
Đơn giản là thích nhìn hai người đứng cạnh nhau.Thật ra không có giới thiệu đâu vì truyện được viết khi "Nếu chỉ là thoáng qua" bị report. Mình tiếc công sức chuyển ver lắm ấy, mà nỡ lòng nào ai đó report mình, may chưa bay màu luôn. Buồn~ing…
Nữ chính: Tôn Lý Phương AnhNam chính: Nguyễn Hoàng Nhật HuyTôi và Nhật Huy gặp lại nhau sau 5 năm xa cách, không liên lạc với nhau . Tôi lờ đi cậu ấy nhưng cậu ấy đã kéo tay tôi lại. Huy nói với tôi:"Phương Anh, chúng ta trở về như lúc trước được không?"Giây phút ấy tôi như sững người,cuối cũng tôi cũng hiểu thế nào là "Cứ ngỡ là thoáng qua, đâu ngờ là khắc ghi mãi mãi trong lòng" .Sau một hồi bình tĩnh tôi nói:"Tớ đã ổn hơn rồi cũng chẳng còn chờ cậu như trước nữa, tớ hiện tại đã yêu bản thân hơn rất nhiều nhưng chẳng thể yêu thêm ai nữa"…
Suốt ba mươi năm , Lâm hàn sống 1 cuộc sống đầy tẻ nhạt , lại ôm một mối tình đơn phương vô vọng với người bạn chung nhà - người mẫu nổi tiếng . Sinh nhật 30 tuổi , cậu quyết định bước chân vào quán ba , hòng tìm vui trong chốc lát . Nhưng ai mà biết được anh chàng xui xẻo này cũng có thể "nhặt" được "vàng" . "Hàng" cậu ta "mua" được lần này là một người cực kỳ hoàn hảo - Diệp tu thác . Diệp tu thác không chỉ mở rộng vòng tay của cậu , săn sóc cậu dạy cậu biết th é nào là ấm áp , thế nào là được yêu thương ; mà còn hóa giải cho cậu sự ám ảnh về cuộc tình đơn phương cho đi mà không chút nào nhận lại…
Nội dung thử đọc: "Đây là đâu?" Shuuichi dừng ở một tràng không tính quá nhỏ độc lập thất nơi ở trước. "Nhà ta." Ngẩng đầu nhìn, không đèn, "Mở cửa" . Mở cửa, người phía sau lập tức mạnh mẽ đẩy hắn một cái, sau đó lách vào gian phòng đóng cửa lại. "Bật đèn." Thật thú vị, đây là nhà của mình đi, mở đèn còn muốn người khác mệnh lệnh. Một sát na quang minh để cho hai người đều có chút không cách nào thích ứng, mấy giây sau Shuuichi mới nhìn rõ người trước mắt, một con trùng quan tóc đen đứa nhỏ. . . Đứa nhỏ? ? Mặt của hắn rất thành thục, góc cạnh đã rõ ràng là khẩu khẩu, ánh mắt càng là chìm chỉ có thành niên nhân tài có bình tĩnh, nhưng là vóc dáng. . . Lùn điểm đi. Hiei thích ứng càng mau mau hơn, ở Shuuichi phản ứng lại trước đây đã thấy rõ bộ dáng của hắn, mái tóc dài màu đỏ, bích lục con mắt, nhu hòa đường nét -- là nam vẫn là nữ? Là nam đi, khí chất rất nhẹ nhàng khoan khoái, cũng không có khiến người ta không vui son phấn mùi.…
Để ngăn scandal của Hong tiểu thiếu gia trở nên tồi tệ hơn nữa, Seungcheol hứa sẽ tìm giúp anh một tên bạn trai hợp đồng "tuyệt vời hơn nghìn lần thằng cặn bã lợi dụng mày mấy năm vừa rồi". Sao cũng được, Hong tiểu thiếu gia nghĩ, dù sao cũng lại là một tên hám tài nhiều tật mà thôi!Ai ngờ quay qua quay lại, vậy mà Choi Seungcheol thật sự "đưa" tới cho anh một loại mặt hàng "cực phẩm" tới vậy. Oimeoi, ai đó có thể giải thích cho Hong - tiểu thịt tươi - Joshua biết, tại sao ảnh đế trẻ tuổi Lee Dokyeom lại ngồi ở chỗ tên bạn trai hợp đồng hám tiền của anh thế kia không?…