Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Văn án:Trên đời này có rất nhiều cảm tình thất ý người, A Cửu đó là hướng những cái đó nhân tình ch·ết đi linh hồn bán ra sở cần tình cảm buôn bán sư.Vô luận là thanh mai trúc mã vườn trường ngọt sủng, vẫn là hào môn tổng tài ngược luyến tình thâm, hết thảy có thể tư nhân định chế -- "Tình yêu chính là ngươi tưởng mua, tưởng mua là có thể mua".Chú:1, nữ chủ vạn nhân mê;2, nữ chủ kỹ thuật diễn đế;3, tác giả chiều sâu vai chính khống.…
Tình yêu nói chung là buồn (theo một cách nhẹ nhàng của riêng nó) Nhưng đến phút cuối lại không đành lòng để người phải chờ đợi mãi.Có lẽ do quả đất này thật sự tròn ...Có lẽ do đôi ta có duyên với nhau...JunHyung ôm cậu vào lòng và vỗ về trên vai: "Anh sẽ không bao giờ để mất em lần nữa"====================================================================================Cái vid chèn vào thực ra chỉ để lấy âm thanh thui @@Mọi ngừi nhớ nghe nó trong khi đọc fic nhé >.<…
Ở ĐÂY CÓ TRUYỆN VUI.... VÀ CỰC NGẮN CHỈ VÀI TRĂM CHỮ THÔI, KHÔNG DÀI 🤗FIC ĐƯỢC VIẾT DỰA TRÊN CẢM HỨNG CỦA TÁC GIẢ . MỖI NGÀY MỘT CHAP NẾU CÓ THỜI GIAN RẢNH 🥰…
Lúc cô mất đi người thân duy nhát còn lại trên cõi đời, hắn đến và nói với cô " ..Từ sau đi theo tôi. Em sẽ không sợ bị tổn thương nữa". Lúc cô vùng vẫy giữa nổi ám ảnh bao năm qua, hắn bên cạnh cô và nói "Có tôi bên cạnh, tôi cùng em vượt qua ác mộng" Lúc cô cảm thấy yếu đuối nhất với quyết định của mình, hắn khẽ nói rằng "Được, mọi chuyện để anh lo" Lúc cô còn đang buông xuôi với chính mạng sống của mình, hắn lại chỉ một câu " Anh chỉ sợ, em không tỉnh dậy nữa"---------------------------------------------------------Chỉ là bỗng hiện cốt truyện lên trong đầu nên viết ra luôn thôi, túyp truyện cũng không quá mới lạ, có những chỗ còn nhiều thiếu xót. Cảm ơn mọi người đã ghé qua ủng hộ đứa con nhỏ của mình ^ ^ Có gì cứ để cmt lại nhé.…
Mình không viết, mình lưu giữ những mảnh ghép thoáng qua trong tâm trí.-------------"Nếu có một ngày cậu biết, thì đừng nói gì cả nhé.""Và mưa. Và cái quán nhỏ. Và em""Tôi nhớ em""Mẹ tôi mất vào một mùa không rõ tên. Không phải xuân vì lá chưa mọc, không phải hạ vì ve chưa kêu, thu thì còn xa, đông chưa tới".___________________________________________6unove.…
Tên:Không thậtTác giả:Doris Edelweiss Thể loại: 12cs, textfic, boylove, bí ẩn, viễn tưởng, tương lai, tình cảmGiới thiệu------"Mày ơi, tao cảm thấy có cái gì đó không thật""Hả? Không thật cái gì cơ?""Giống như kiểu trước mắt tao tất cả đều là giả vậy""Bố thằng điên! Mày lại lên cơn đấy à, thôi, đi uống thuốc dùm tao, tự dưng khi không ngồi đó lảm nhảm không thật với chả thật" "Thật mà...tao thấy có cái gì đó cứ sai sai""Chắc do mấy ngày nay mày xem nhiều phim viễn tưởng quá nên bị ảo tương rồi, giờ ngủ đi, mai còn dậy đi làm nữa""A! Tao biết cái đó là gì rồi!""Ờ ờ, vậy nói thử xem, cái gì không phải thật""Mày""Gì cơ?""Tao""????""Thế giới n---""Ơ này sao thế? Ủa đậu má tỉnh dậy coi thằng này, mày đừng làm tao sợ chứ! Mẹ nó thằng quỷ, dậy nói cho bố mày nghe cái không thật là con mẹ gì nhanh lên!"…
phần tiếp theo của "l'amour (rainy days)" vì sau cơn mưa trời lại nắng. nếu như ở "rainy days", tụi mình được theo dõi câu chuyện từ góc nhìn chính của wonbin, và phần "mưa" kết thúc với nhiều dấu hỏi chấm đặt ra, như là bạn gái của eunseok đã đi đâu? cảm xúc của eunseok trong suốt ba năm là gì? eunseok bắt đầu thích wonbin từ khi nào? vậy thì đến với "sunny days", mọi người sẽ được giải đáp tất cả những thắc mắc trên, cùng với mạch tiếp diễn cho câu chuyện sau này của em nhỏ wonbin và chú eunseok. đảm bảo rằng bạn đã đọc hết phần "rainy days" để có thể hiểu hơn khi đọc "sunny days" nhé🙇♀️⚠️warn: lowercase, ooc, một vài chi tiết có thể gây khíu chọ⚠️…
Cô gái tóc vàng đứng lặng lẽ trong nghĩa trang, ánh mắt đau đáu nhìn vào tấm ảnh trên bia mộ. Ráng chiều đỏ rực bao trùm cả bầu trời, bóng dáng cô gái cũng theo đó mà đổ rạp trên mặt đất. - Lili, chị có khoẻ không?Giọng nói nhẹ như gió thoảng, mà nàng cũng thật sự mong rằng, gió sẽ mang theo những tâm tình của mình đến nơi thiên đường xa xôi. ...Bên ngoài cửa sổ, mưa ngày một nặng hạt, xen lẫn những tiếng sấm sét ầm ầm, bầu trời phủ kín một màu xám xịt u ám. Cô gái trên giường bệnh chăm chú nhìn từng giọt nước đập vào cửa kính, ánh mắt vô hồn lạnh lẽo, giọng nói đều đều vang lên- Park Chaeyoung, điều khiến tôi hạnh phúc nhất là yêu cậu, mà điều khiến tôi cảm thấy thảm hại nhất, cũng chính là yêu cậu. _____________________________Nhân vật chính được lấy cảm hứng từ bốn cô gái xinh đẹp mà mình rất yêu mến, vậy nên một vài tính cách hoặc sở thích sẽ giống với ngoài đời thực. Còn lại, các nhân vật phụ trong truyện đều là những cái tên mình thêm vào một cách tự nhiên, không hề có ý công kích hoặc nhắm đến bất kỳ cá nhân nào. Truyện được viết dựa theo sự tưởng tượng của mình, mong các bạn đọc một cách vui vẻ, hãy coi nó như một hình thức giải trí thôi nhé.Cảm ơn mọi người đã ủng hộ.Hy vọng chúng ta sẽ đi cùng nhau đến chương cuối cùng.…
Tác giả: Tô ÁngVăn án 1:Nàng là tiểu thư nhà quan gia ở thượng kinh có một cuộc sống bình dị, ngoài nhan sắc thì chẳng có gì. Người duy nhất thấy y ngứa mắt chính là con trai trưởng nhà Thừa tướng đã từ hôn.Giấc mộng mười dặm hồng trang của nàng đã bị tan vỡ, nàng thề cả đời này quyết không gả cho nhà quyền quý nữa. Nhưng khi chàng nam tử thu phong tễ nguyệt này xuất hiện thì nàng lại mộng mơ.Hắn ôm con thỏ nhỏ trên tay, sườn mặt tuấn tú áp vào lưng nó, dùng vẻ mặt hiền hòa hỏi nàng."Thịt kho tàu hay là hấp?"rn"Nướng đi, không thì mỡ quá" nàng chớp mắt đáp lại hắn.Dù không muốn đi trêu chọc vị vương gia phúc hắc này nhưng tâm nàng lại càng lún sâu, hóa ra không với tới không phải vì địa vị hay thân phận mà chính là lòng người mà thôi.Ngốc nghếch gặp thâm hiểm như vậy mới có thể thương yêu nhau đến đầu bạc răng long.Văn án 2:Thiên Tuế gia không muốn lên triều chuyện này văn võ bá quan cũng biết.Trước đó thì lấy cớ thân thể không khỏe mang nhiều bệnh tật.Sau khi thành thân lại chẳng hề thấy bóng dáng đâu, hắn lấy cớ khai chi tán diệp mà không lên triều.Sau khi ly hôn, hắn càng không muốn dùng cơ, viết tấu dâng vài chữ to "Nhàn thê đang trốn, không rảnh vào triều"Ly hôn thì cũng đã ly hôn rồi chẳng lẽ hắn không thể vẽ nàng đẹp thêm chút sao?-----Tên "Thiên Tuế sủng phi" là tên do mình đặt để dễ hiểu thôi. Vui lòng không tự ý dùng tên mà mình đặt. (truyện do mình reup, không viết, không edit)…
Truyện viết dựa theo bộ phim cùng tên. Mình sẽ mô tả lại toàn bộ quá trình, sẽ thêm chút mắm muối cho sinh động. Cảnh báo đây là góc nhìn của một con hủ nữ. Không thay thế trải nghiệm cảm giác xem phim thực tế. Nếu các bạn chưa xem "Lạp tội đồ giám" thì mau xem đi. Cam đoan sẽ không khiến mọi người thất vọng. Lạp tội đồ giám kể về Thẩm Dực, một hoạ sĩ nghệ thuật tài năng, sau khi gián tiếp dẫn đến cái chết của một cảnh sát anh chuyển sang giảng dạy tại trường đại học và theo ngành hoạ sĩ pháp y. 7 năm sau, anh được triệu tập vào trụ sở cảnh sát Bắc Giang và vô tình gặp lại Đỗ Thành, người học trò của vị cảnh sát Lôi kia. Trải qua quá trình phá án và làm việc chung, họ tìm đc nút thắt tháo gỡ mâu thuẫn trở thành cộng sự hoàn hảo. Thật ra sau khi xem phim mình rất mong sẽ có phần 2 càng nhanh càng tốt, thật sự háo hức lắm rồi.…
Gawin:"Anh có biết tôi ghét nhất là kiểu người như anh không?"Joss (liếc mắt, lạnh nhạt):"Trẻ con, bướng bỉnh, ồn ào, chỉ biết gây chuyện?"Gawin (cười nhếch môi, giấu nỗi buồn sau ánh mắt thách thức):"Không. Là kiểu người cứ im lặng mà bỏ rơi người khác."Joss (dừng tay, mắt khẽ dao động):"...Cậu tưởng tôi không đau à?"Gawin (ngẩng đầu nhìn thẳng, rít từng chữ):"Thế tại sao cậu không giữ tôi lại?"Joss (trầm giọng):"Vì tôi biết... nếu giữ, cậu sẽ lại khóc.""Yêu Anh Là Một Hình Xăm Sai Vị Trí"Cậu mười bảy tuổi - ngông cuồng, bướng bỉnh, sống bản năng và yêu theo cách hoang dại nhất.Anh hai mươi tám- trưởng thành, lạnh lùng, luôn biết điều gì nên giữ lại và điều gì nên cắt bỏ.Nhưng riêng với cậu - anh lại không thể dứt.Một hình xăm không được phép, một tình cảm không nên có, một cuộc yêu đầy những tổn thương và ghen tuông mù quáng.Càng đến gần nhau, càng rạch sâu những vết nứt không thể hàn gắn.Yêu, nhưng không chịu nhận. Cần, nhưng luôn tìm cách phá huỷ.Đây không phải là một mối tình dịu dàng.Đây là một cuộc chiến - giữa trái tim, tự tôn và bản năng khao khát.Có những tình yêu... sai vị trí từ khi bắt đầu. Nhưng lại chẳng ai dừng lại được.…
"Sel, đừng bi quan nữa. Được không? Vì anh! Một lần thôi em. Xin em đừng như thế nữa" Chàng trai đôi diện ôm tôi vào lòng. Cả người như đang khẽ nức nở. Anh cứ ôm tôi mãi, ôm mãi. Dường như anh cũng không có ý định buông.*Cốt truyện không giống bản gốc.OOCĐây là lần đầu tiên mình viết truyện, cũng là lần đầu viết về đồng nhân HP nên có sai sót mong mọi người bỏ qua và góp ý. Đừng buông lời cay đắng.…
"Chỉ khi có một kí ức vui vẻ nhất trong đời, một phù thuỷ mới có thể gọi được thần hộ mệnh của riêng mình""Louis Lusfch Yvonne, một thần hộ mệnh đáng tin tưởng"…
Thể loại-Fanfiction❤️-Happy Endding❤️-Ngược ít❤️-H/HE/SM❤️~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~"em chỉ được là của một mình Park Jimin này thôi! Không ai ngoài tôi được chạm vào em!"-"anh nói yêu em?... Nhưng một chút tin tưởng cũng chẳng có, chỉ vì sự ghen tuông vô cớ mà anh đã làm đóng băng trái tim em lần nữa" 29/7/2018-???Không edit lại❌ không chuyển ver❌ nếu muốn làm gì mong hãy xin phép author trc nhé…