[DuongKieu] Our Song
fic nham nhi, cam on moi nguoi vi da doc 🫂…
fic nham nhi, cam on moi nguoi vi da doc 🫂…
Về anh chủ quán cà phê tên Đăng Dương và cậu hoạ sĩ trẻ xinh đẹp Thanh Pháp…
dưới cơn mưa mùa hạ, có hai con người...…
Dù anh là Bad Boy, nhưng Bad Boy này thật lòng yêu em…
My OTP. Vui lòng không gán ghép lên người thật…
cơn mưa mùa hạ bất chợt kéo đến chẳng hề báo trướccũng giống như thứ gọi là tình yêuwarning: lowercase…
"Đôi khi cách để giày vò một người không phải là nói những lời khó nghe, đừng trách cứ họ mà nói lời yêu thương họ...đó mới là sự giày vò đau lòng nhất…
Có lẽ ta đã là thanh xuân của nhau…
Trong mắt em có ngàn sao, còn trong mắt anh chỉ có em.Dừng lại không có nghĩa là kết thúc.…
"Tao sẽ không bao giờ thích cậu ta"…
ai cũng nghĩ bản thân mình là một tay thợ săn giỏi cho đến khi họ nhận ra mình là người bị săn...warning: lowercase…
CẢNH BÁO: Tình tiết truyện được author viết dựa trên ngoài đời nhưng không phải là sự thật, vui lòng đọc truyện văn minh và không làm ảnh hưởng tới chính người trong cuộc.Truyện được viết bởi Duẩn. Chỉ được đăng chính thức trên Wattpad, mình biết không tránh được vấn nạn reup nên nếu reup vui lòng gắn link và chú thích tên tác giả.Pov's Dương DomicLúc anh tưởng chừng như mình đã có được mọi thứ nhưng cuộc đời lại không bỏ qua cho anh dễ dàng như vậy Nhưng anh không cam tâm nếu như để lỡ mất em, tình yêu hay sự nghiệp? Anh muốn hết.Pov's Pháp KiềuEm luôn cố gắng để đạt được những gì mình mong muốn, em biết mình muốn gì và cần làm gì. Nhưng với anh, em lại không biết phải làm sao.…
Em như chất gây nghiện.Anh là thằng nghiện.181024.…
sao cái này giống với em bé quá vậy?em nhận ra là hình như sáng nào cũng có người giúp em lau mặt, em hoá thành em bé ba tuổi rồi.warning: lowercase…
có không giữ, mất cái tiếc?…
Dựa trên đoạn thơ của Lewis được trích từ cuốn sách " Nếu Tôi Nói Nhớ Em Có Trở Về Không? "Có một khu vườn nhỏKhông ai đến ghé thămCó mối tình chưa nởĐã chẳng thể nảy mầmTất cả là ý tưởng của tôi, vui lòng không đem đi bất cứ nơi nào. Cảm ơn vì đã đến.…
tôi bị khùng!!truyện chỉ là sản phẩm của trí tưởng tượng cá nhân làm ơn đừng bê đi đâu hết🥹🥺…
"Anh sẽ không quên em chứ?""Hâm à, anh đặt em ở đây, trong tim này. Dù có quên cả thế giới, quên bản thân mình là ai, anh cũng không bao giờ quên em đâu..."…
Vào ngày sinh nhật 16 tuổi, Đăng Dương nhận được món quà từ nhỏ cháu gái đang học mẫu giáo. Đó là một quyển nhật ký bìa hồng mà con bé phải đập ống heo để mua tặng người chú đẹp trai nhất trong nhà.Không muốn lãng phí tấm lòng của cháu cưng, Dương quyết định sẽ viết qua loa một chút. Một chút thôi...…
Một cơn gió đưa chiếc khăn tay từ ban công nhà hàng xóm đến chỗ cậu trai để rồi từ đó quá khứ đã bị lãng quên từ lâu dần quay trở lại. TRUYỆN CỦA TRÍ TƯỞNG TƯỢNG, KHÔNG ÁP ĐẶT LÊN NGƯỜI THẬT.…