FANFIC_PERTHSANTA "CHỐN CŨ VẮNG BÓNG NGƯỜI XƯA"
"Tất cả tình tiết trong truyện đều là giả tưởng, không phản ánh hay liên quan đến bất kỳ cá nhân thực tế nào."💫…
"Tất cả tình tiết trong truyện đều là giả tưởng, không phản ánh hay liên quan đến bất kỳ cá nhân thực tế nào."💫…
Giữa tuyết trời lạnh giá ấy , cuối cùng hắn cũng đã tìm thấy em - người con gái hắn đã từng thề phải bảo vệ bằng cả tính mạng."Anh ơi...""Không được gọi anh , gọi tôi là chú.""Chú ơi , cháu lạnh quá""Chú ơi , cháu đau bụng""Chú ơi , nếm thử tay nghề của cháu này""Chú ơi , sau này cháu làm vợ chú nhé..."Nhìn em lớn lên từng ngày , nhìn tình cảm của em dành cho hắn cùng lớn lên , vượt cả mức tình thân. Hắn tự ngăn mình không được phép vấy bẩn sự trong trắng ấy , nhưng bức tường thành hắn xây dựng đang ngày càng bị mai một mất rồi..."Bé con , tôi không thể để đôi bàn tay nhuốm đầy mực bẩn này chạm vào bông hoa tuyết trắng như em!"....."Mẹ nó , ông đây không khống chế được nữa rồi. Bé con , tôi thật sự muốn em , chỉ muốn em!!"Lưu ý: Truyện có yếu tố H+ , nhạy cảm , cân nhắc trước khi đọc.Mọi địa danh và các chi tiết trong truyện đều là giả…
Đây là lần đầu mình viết nên có gì sai sót ming các bạn bỏ qua"_"…
"Có thai với tôi rồi mà còn muốn bỏ đi? ' Hắn cương quyết bắt cô giao ra đứa con mà cô đã sinh cho hắn vào ba năm trước. Không chịu một lần, hắn ép thêm một bận.Tổng tài bất chấp thủ đoạn cố đoạt được tình yêu, cô tìm đủ mọi cách để kháng cự,bấu víu để thoát ra. Được rồi, con của hắn cô sẽ trả cho hắn, nhưng cô sẽ đi! Thế mà hắn vẫn chưa hài lòng , dùng sức ném cô lên giường cùng tiếng hét."Cô gái, ta muốn sinh thêm một đứa"…
""Lần đầu tiên mình viết truyện sợ rằng mọi người sẽ cho rằng nó nhảm nhí nhưng mình mong rằng tác phẩm đầu tay sẽ đươcj mọi người quan tâm và đọc đến, mình không chuyên văn nên những lời văn có hơi cụt ngủn, mình mong mọi người bỏ qua""" Truyện này chỉ là truyện ngắn thôi mọi người thông cảm"Chàng trai năm 15 đã lỡ rơi vào lưới tình của một cô gái, nhưng cậu đã phải quyết định rời xa cô ấy để theo đuổi sự nghiệp là ca sĩ cũng như là kiếm sống cho bản thân. Jungkook sau năm 20 đã phải lòng cô ấy lần nữa....chuyện gì đến rồi sẽ đến hai người họ lại tiếp tục đc gặp mặt và nảy sinh tình cảm với nhau, khó khăn trước mắt họ là những lời bàn tán về dư luận vì cậu là ca sĩ nổi tiếng còn cô chỉ là một thợ trang điểm như những người khác, đặc biệt cô ấy còn coi anh như idol của mình. Sau khi vụ việc anh có cử chỉ thân mật với cô khiến cho newtizen đã lùm xùm và khiến cuộc tình đôi lứa đi vào hẻm cụt.Cuối cùng vì muốn tốt cho anh nên cô đã quyết định ra đi và cho mình một buổi du học tại nước ngoài.Lúc bấy giờ anh không còn liên lạc với cô nữa và anh đã có một điều ước ngay trong ngày sinh nhật của mình."Tôi ước em sẽ về bên tôi và tôi cũng ước tôi muốn làm người bình thường để bên em....."…
Mẹ tôi từng nói trên đời này không có ma cà rồng nhưng tôi đã gặp nó và tôi lặp tức chạy ra khỏi cổng ngay.Lúc đó, không dữ được bình tĩnh tôi đâm vào một người khi đang trên đường ra cổng,người đó là con trai và cũng rất đẹp trai nữa,nhưng có điều ảnh là ma cà rồng.Chắc lúc đó tôi đang ở trong công ty ma cà rồng.(trước lúc vào công ty ma cà rồng) haizz, hôm nay chả tìm được công ty tuyển nhân viên vào" ting tong có thư, có thư" ớ có thư sao, ấn vào xem nào " chúc mừng bạn được tuyển vào công ty vadmoon, ngày mai phỏng vấn tại phòng giám đốc lúc 9h " wow, thích thực mình được tuyển rồi yeah.(sáng hôm sau) Sáng rồi sao, không biết mấy giờ rồi nhỉ,hả 8h 45 chết rồi mau lên sắp trễ rồi nhanh lên thôi.(lúc tới công ty)hên quá vừa kịp. Không biết phòng của giám đốc nằm ở đâu nhờ, chợt cô quay qua người kế bên hỏi " anh ơi có thể chỉ đường cho tôi đến giám đốc được không ?" Ảnh nói rằng" chỉ đường ư ? Cũng được nhưng chỉ đường xong cô phải đưa tiền cho tôi" tôi nói" vậy tôi không cần chỉ đường nữa" tôi đi ra chưa được bao lâu anh ta nói" thôi tôi chỉ đường cho cô không lấy tiền" tôi nói" cảm ơn anh"😁…
"Mày muốn ăn gì không? Trên đường về tao ghé mua cho" "Mày".Tao có nên thấy đau vì câu này không? .Nhưng mà tao chỉ muốn chịch mày thôi.Cậu biết chính xác từng vị trí nào trên cơ thể Type sẽ khiến cậu ấy cảm thấy thích , vị trí nào có thể làm Type khóc vì sung sướng và vị trí nào sẽ ... làm cậu ấy lên .."Tao yêu mày, Type""Đừng nói thường xuyên, sẽ không linh nghiệm nữa"…
Khi học đại học có may mắn gặp nhau trong 1 lần, khi đó y được chuyển tới nhờ tới trường đại học của hắn để làm việc.Họ cũng gặp nhau do 1 lần va chạm, y nhìn không rõ nên làm rơi đồ của hắn. Khi đó hắn rất lúng túng xin lỗi y. Y nhìn đứa nhóc này, đáng yêu quá. Vậy mà lại chọn trường này, đúng là hủy đi mần non tổ quốc mà. Âu Dương hỏi tên hắn, hắn trả lời xong thì phải rời khỏi. Âu Dương cũng đi về phòng y tế, đồng nghiệp làm quen. Âu Dương hỏi về cậu nhóc mình mới gặp. Đồng nghiệp nói "Cậu ấy à, tân sinh, đừng để vẻ ngoài đánh lừa nhé, tồi tệ lắm". Âu Dương nghi hoặc, y hỏi "Sao lại hung". Đồng nghiệp nói "Không biết nữa, nhưng cậu ấy hay bị nói là yếu đuối, trà xanh, nghe nói là cướp bạn gái của người khác nữa". Âu Dương gật đầu, y nói "Ừm, tôi biết rồi" rõ ràng là không phải, theo cảm nhận của y là như vậy. Có lẽ y chính là uống nhầm 1 ánh mắt, cơn say theo cả đời.…
Tác giả: Bảo Bảo (là chính tôi )Thể loại: Đam Mỹ, HE, Hiện Đại, Học Đường, có thể có H, Sinh Tử Văn, Ngọt, NgượcCouple chính: VMinCouple phụ: NamKook, HopeGa, ChanBeak,...----"Này, buông ra trước khi tôi đánh cậu" Nam nhân thấp hơn người trước mặt một chút giẫy giụa thoát ra khỏi bàn tay của nam nhân kia"Anh xin lỗi. Xin lỗi chân ngắn của anh" Nam nhân cao hơn cậu ôm cậu vào lòng nhẹ nhàng hôn lên mí mắt đang rơi lệ của cậu"Hay là chúng ta đi đi, em thấy hai người đó sắp làm việc đại sự rồi. Rình kiểu này mệt quá" Cậu trai tóc đỏ lên tiếng nói với đám người trong bụi cây…
"Đủ rồi Kaname-senpai, em từ lúc nào đó đã chẳng còn là Yuki mà anh biết nữa" "Zero, Shizuka,... tôi đã bị nuốt chửng rồi" _________Nguồn ảnh: Lianwna.Warning: OOC.AllYuki nhưng không phải tất cả sẽ đều x Yuki, hay nói đúng hơn là 4P.Tác phẩm được viết ra nhằm để thoã mãn suy nghĩ của tác giả.Nếu đây không phải thể loại mà bạn mong muốn, xin vui lòng hãy rời đi mà không để lại bất cứ lời nói nào mang tính xúc phạm.…
"Liệu phép màu có xảy ra""Tại sao lại tàn nhẫn đến vậy?""Sao lại cướp đi thế giới của tôi chứ,cậu ấy chỉ mới 23 tuổi thôi,chúng tôi còn chưa kịp kết hôn nữa"."Gặp được cậu là do duyên số,nhưng sao nó lại ngắn ngủi vậy chứ?""Phép màu chỉ xảy ra một lần thôi sao,ngày nào tôi cũng cậu nguyện cho cậu ấy được bình an cơ mà""Nếu có kiếp sau em vẫn sẽ tìm được anh,anh vẫn đợi em chứ?"…
Trịnh Ái Hạ (tình yêu của mùa hè) là một họa sĩ, sống như nắng, yêu như gió, vẽ ra thế giới để tự cứu chính mình để rồi trở thành ánh sáng cuối cùng trong cuộc đời người khác. Nguyễn Lan Vy- đóa hoa nhỏ trong khu rừng u tối. Vy là đôi mắt, là cái nhìn thẳng vào bóng tối nhưng cuối cùng không thể giữ được ánh sáng của đời mình"Nếu em là mùa hè, thì tôi sẽ nhỏ bé sống dưới cái nắng đóVì khi em rời đi, thế giới sẽ chẳng còn ai gọi đúng tên tôi nữa"…
Tác giả: JenThể loại: ngọt ngào, tình cảm học đườngGiới thiệu:Cô là một cô bé lanh lợi, năng động, trên môi thường trực nụ cười. Tuy nhiên, cô có một tật xấu khó chữa: rất nóng tính. Nhiều khi , bởi chính sự nóng nảy của cô đã khiến mối quan hệ giữa cô với bạn bè trở nên căng thẳng. Vì nhận nhầm người, cô gặp được anh, quen biết anh, dần dần chìm đắm trong sự ôn nhu, săn sóc, yêu thương của anh. Cô nhận ra, cô đã trao trái tim của mình cho anh mất rồi! Điều này…thật tuyệt!! <3Nhìn gương mặt đáng yêu trước mắt, nghe tiếng gọi của cô, anh biết, cô nhận nhầm người rồi! Cô không nhận ra anh là ai, nhưng anh, lại biết rất rõ về cô, biết cô từ khi cô mới chỉ là cô bé học lớp một. Lúc trước, là anh không tự tin, không dám tiếp cận cô. Nhưng giờ đây, là chính cô " tự mình tới cửa", anh sẽ không để mình hối hận lần nữa! Cho dù cô nhận lầm anh với người khác đi chăng nữa, anh cũng chấp nhận. Anh sẽ dùng sự ôn nhu, săn sóc, yêu thương bao lấy cô. Rồi sẽ đến một ngày, trong tim cô có anh thôi……
Xuyên không, nữ phụ văn.Cố An từng thề, nếu có kiếp sau, cô sẽ không bao giờ nguyện ý gặp lại người đó. ..Đau khổ, dày vò, yêu - hận tình trường. Rốt cuộc nàng cũng xuyên rồi. Xuyên vào cuốn tiểu thuyết ngược con người ta sống dở chết dở mà nàng hay đọc. Nhất Phượng Chi Vương. Nhưng khổ sở thay nàng lại không được xuyên làm nữ chính có ánh hào quang vạn người sùng bái, kính trọng, nói gì cũng đúng, cũng được ủng hộ. Được ông trời chiếu cố sẵn IQ cao ngút ngàn, thêm tính trời sinh thẳng thắng, yêu hận tình thù rõ ràng. Có ơn tất báo. Có thù tất trả. Mà nàng đây, nữ phụ nào không xuyên, xuyên đúng ngay nữ phụ phản diện mạnh nhất trong truyện, có kết cuộc thảm nhất. Vì tranh giành nam chính với nữ chính, nàng không ngừng dùng thủ đoạn hãm hại nữ chính. Nhưng nữ chính trời ban đa mưu túc trí, thiên phú hơn người. Nàng từng bước đẩy nữ phụ vào đường cùng. Rốt cục cho 7 tên đàn ông lần lượt cưỡng hiếp nữ phụ rồi quăng nàng từ trên trường thành cao vạn mét xuống đất. Thân thể nát đến không còn thấy rõ người luôn. Nghĩ đến đây thì nàng không khỏi hét lên đau đớn 1 chữ "Thảm quá"!! Nàng nhất định phải cải biên số phận cho nữ phụ này, à không, cho chính nàng! Vì bây giờ nàng chính là nàng ta rồi. Nam chính à! Ta mau tránh xa! Kể cả chị nữ chính chi vương! Ta cũng mau tránh xa!!!Nhưng nào muốn tránh là dễ... Nam chính, lại là hắn.....Người mà cô yêu đến say đắm, nhưng lại thề sống chết nếu có kiếp sau cô không muốn gặp anh ta nữa. Liệu cô có tránh được cám dỗ từ hắn không? Hay lại... một lần nữa... Đ…
Tác giả: (っ'▽')っThể loại: đam mỹ, 1x1, chủ thụ, cường cường, công sủng thụ, nhân thú, xuyên không, hào môn thế gia, có baby, H scene, HE.Số chương: n lần chưa bik.Cp: Tổng tài độc chiếm dục mỹ cường công x Tạc mao trai thẳng thích bổ não thụ. Văn án: "Earth iu, ngươi đâu rồi a!Cái thế giới quỷ gì vậy? Lão tử không ở nữa". Lâm Lộ đau lòng mà nhìn tam quan lần lượt say goodbye với mình. "Ngoan, nói anh bik Earth là thằng nào anh hứa sẽ không phóng hoả nhà nó đâu" chỉ có tru di cửu tộc thôi. Lăng Vân Tư Đặc cẩn thận ôm bảo bối vào lòng mà thủ thỉ, hắn có ngu mới nói vế sau. "Chính là tui không muốn ở đây a".(σ≧▽≦)σĐây là công sức của tác giả thỉnh không mang đi đâu khác흫_흫…
Nghiên Tĩnh là chân áiChỉ là...... chốn hồng trần nào dung nổi phượng hoàng nơi lầu son gác tía. Ta vì ngươi mười năm, ta chỉ cần ngươi chịu đứng yên nghe ta nói một lời vậy mà cũng không thể.-----------------------------------------------------------" Đứng lại a, không thôi ta đánh đòn mi "-" Không không, muội muội ngươi nhỏ tuổi hơn ta đó nha, là ta đánh đòn ngươi mới phải hahahahah...."-" Hảo, ta cho ngươi đánh, chỉ là đừng chạy nửa"-" Đuổi theo ta đi....."-" Tiểu thiên hạ à, cẩn thận ngã đấy"-" A iu.... đau a"-" Không được nháo, Tiểu thiên hạ ta yêu ngươi" -" Tỷ tỷ cũng yêu ngươi"Nhưng có lẽ tình này đồng âm không đồng dạng. Yêu này đồng thể bất đồng lòng.…
Những câu chuyện đời thường, được gói gọn trong văn phong của một cô gái không hề bình thường!…
"Nụ cười của em khiến tôi si mê, tiếc rằng tôi không thể ngắm lại khoảnh khắc đó lần nào nữa""Em yêu anh nhưng bản thân thực sự rất thảm, nhìn đi nhìn lại vẫn không xứng"Couple: Inui Seishu(top) × Kokonoi Hajime(bot)Chuyện của hồn ma chết oan và cậu sinh viên muốn chết.Warning: OOC, lệnh nguyên tác, duyên âm, sai chính tả(maybe).NOTP, bài xích thì đi chỗ khác, nơi này không tiếp cậu.Fic do công sức của tôi - _Jouliar_, không đăng lại, copy, chuyển ver,... khi chưa được cho phép.Cảm ơn và chúc cậu có trải nghiệm tốt với văn phong-tác phẩm của tôi. Thân, _Jouliar_…
Vì sao? Vì sao?Bị hai ác ma đeo bám, không ai đồng tình còn chưa tính, kết quả lại còn nhận lấy “Danh hiệu quang vinh” là hồ ly tinh?A? A?Hồ ly tinh không phải đều là người đẹp duyên dáng sắc sảo sao?Mà cô thì…!?Không đúng, chuyện này không phải trọng điểm. Trọng điểm là…. Tùy tiện ai cũng được, làm ơn xuất hiện người giải thoát cô ra khỏi vực sâu địa ngục này đi! Cô không muốn theo hai ác ma này trầm luân nha! Hả?Không ai có gan trêu chọc bọn họ?Chẳng lẽ…… Phương pháp giải thoát duy nhất….. Thật sự… Chỉ có… Chết…. Sao?Cô thừa nhận, lòng của cô yếu ớt, cũng thừa nhận không chịu nổi thương tổn nào.Nếu có thể, cô thật sự rất muốn nói: “Nếu anh không yêu tôi, xin đừng đến trêu chọc tôi nữa”…
Không phải sự chờ đợi nào cũng được đáp trả nhưng riêng tôi, tôi luôn mong rằng sẽ có một ngày "món quà" ấy sẽ đến trước lúc tôi biến mất ....…