Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Jungwon sẽ làm bất cứ điều gì cho các thành viên của mình để đảm bảo họ cảm thấy thoải mái - em thậm chí sẽ nắm tay họ nếu cần. Rốt cuộc thì em đang làm tất cả những điều này với tư cách là trưởng nhóm của ENHYPEN.hoặc 4 lần Jungwon giúp đỡ khi tay Sunghoon run + 1 lần Sunghoon giúp em bằng chính những ngón tay run rẩy của mình.Bản dịch đã có sự cho phép của tác giả, vui lòng không đem đi nơi khác.author:bluesunnielink: https://archiveofourown.org/works/49925752 (AO3)…
Câu chuyện của chàng đại thiếu gia gia tộc giàu có nhất Thế giới và cô giúp việc của gia đình. Không "môn đăng hộ đối", ở hai đẳng cấp hoàn toàn khác nhau và một anh chàng play boy mỗi ngày một cô khác nhau, không cô nào có một đêm thứ hai. Liệu câu chuyện sẽ đi mô về mô? Đọc đi rồi biết 😁😁…
Tác giả: Khổ TưThể loại: Đô Thị, Đam MỹTừ Tân vẫn luôn là một người nghiêm túc, chuẩn mực, tựa như một chiếc đồng hồ tỉ mỉ nhất, cứ lặp đi lặp đi những thứ thường ngày không chút trì hoãn và thay đổi.Có điều, đôi khi có những lúc ngẫu nhiên giữa lúc nhích sang giây khác, Từ Tân sẽ nhớ về người bạn trung học Trương Quýnh Mẫn của mình.Anh còn nhớ như in hình ảnh Quýnh Mẫn đeo máy trợ thính, ngồi ở chiếc bàn cạnh cửa sổ làm bài thi. Ánh mắt anh xuyên qua đám đông giữa họ, lặng yên đậu lên bóng dáng mảnh khảnh của Quýnh Mẫn.Rất nhiều rất nhiều năm về sau, Từ Tân vẫn luôn coi Quýnh Mẫn như giấc mộng đẹp của mình, chỉ khi say ngủ mới có thể gặp lại.Cho nên Từ Tân cực kỳ ghét việc mất ngủ, anh phải mua loại gối thoải mái nhất, chiếc giường êm ái nhất.Dù sau khi mở mắt ra, tất cả đều tan biến, nhưng Quýnh Mẫn mãi mãi là áng văn sinh động nhất giữa cuộc đời nhạt nhẽo đơn điệu của Từ Tân...…
Hán Việt: Mãi Lai Đích Lão BàThể loại:Hiện đại, đoản văn, 1 x 1, hắc đạo phúc hắc mỹ cường công x xinh đẹp nhược thụ, sinh tử văn, có H, HE.Editor : KáLà một câu chuyện tình yêu kể về việc anh yêu em nhưng em lại không hề yêu anh,cả hai trãi qua một vòng lớn của định mệnh. Sau đó, công ty ba của em gặp khó khăn anh đồng ý giúp đỡ em với điều kiện em phải làm lão bà cho anh.Ngày full truyện: 19/01/2019…
Cảm giác yêu anh rể của người yêu cũ là như thế nào??Đây là tác phẩm đầu tay của mình mong mọi người ủng hộ. Nếu có sai sót trong quá trình viết mình mong mọi người góp ủa giúp mình. Mình sẽ ghi nhận và sửa chữa.…
SAU KHI KẾT HÔN LIỀN YÊU EM (Đang chỉnh sửa)Tên tiếng trung: 婚後愛上你 (Hôn hậu ái thượng nhĩ )Tác giả: 狐狸不放羊 - Hồ ly bất phóng dương. aka Hồ ly không bỏ cừuTui chả biết dịch sao cho ổn nên để QT vậy luôn.Ai dịch ổn thì nói tui nhenNgười dịch: Bánh Bao ( Dumpling312 )Hoàn thành: 17/3/2013Bản dịch: đã hoàn thành 9.12.2022Lịch đăng truyện: Thứ 4 và Chủ nhật nhé❤❤❤Ngày nhảy hố: 2/4/2021Số chương: 39 chươngHuhuuu hong chuyển ver nha mn ưiiiiHmu hmu đọc trên w a t t p a d của toi đeee.@Dumpling312 ó. Đừng đọc trên truyện wiki 😭😭😭. Hỏng phải toi đăng đâuVăn ánTrình Cảnh, sinh viên năm 3 vì sự tồn tại của gia tộc mà gả cho "Đế vương thương nghiệp " ---- Thiệu Nghị Ngạo.Thiệu Nghị Ngạo không nghĩ tới thiếu niên chính mình cưới về lại là người song tính!Như vậy, không phải về sau hắn có thể không thoải mái sao....BỘ NÀY MÌNH KHÔNG BETA!…
Như câu ông bà ta thường nói :" Ghét của nào trời cho của đó "❌ : 27/5/2023✅ : 7/6/2023**Fic đầu tay, viết lúc còn chẻ chou, giờ vẫn vậy nhưng đỡ hơn:>**…
"Tôi là thợ sửa xe, nhưng em có thể nào đến sửa giúp tôi một trái tim đã tan vỡ"Cre: Trannguyen140499Editor: @MinnChaengNhân vật: Park Chaeyoung x Kim Jennie…
Viết nhật ký nhận lại phần thưởng hệ thống.Bởi vì du hành hành trình mà viết nên nhật ký đơn thuần tâm tư.Nhưng trong hành trình này, có tiếc nuối có đau thương có nước mắt, như vậy nhờ cậy hệ thống giúp ta đi.***Nhân vật chính là nữ, xem xét một chút tính cách thì 80% là thụ (cơ bản mỗi khi viết đều hướng về chủ thụ).***Truyện này theo hướng bù đắp tiếc nuối, chill chill, và ánh sáng tích cực real!…
Nếu có kiếp sau, chị có thể yêu em thêm lần nữa không? Em hứa sẽ không để chị chịu bất cứ tổn thương nào.*Một chiếc truyện cho OTP của tui. Hy vọng sẽ được mọi người ủng hộ❤️*…
Isagi Yoichi đã không bị bệnh trong một thời gian dài, và luôn tự hào về sức khỏe tốt của mình. Vì vậy, khi một căn bệnh do virus bắt đầu lây lan khắp Blue Lock giữa toà nhà, cậu ấy rất vui lòng giúp đỡ những người bạn và đồng đội bị ảnh hưởng của mình để họ có thể khỏe mạnh trở lại.Và trong khi những nỗ lực của cậu được ghi nhận, thì chỉ là vấn đề thời gian trước khi căn bệnh cũng tấn công cậu - bất kể cậu cố gắng thế nào để nó không xảy ra. Nhưng đó là một điều tốt, vì những người xung quanh cậu rất vui lòng giúp đỡ cậu. Và Isagi thấy mình không thiếu những người sẵn đảm bảo cho đến khi cậu khoẻ lại. Chính văn:Viết truyện: 21/2/2024Hoàn thành: 25/2/2024Bản dịch:Được dịch: 26/8/2024Hoàn thành:???⚠️🚨 Truyện được dịch khi chưa có sự cho phép của tác giả vui lòng không mang bản dịch đi nơi khác xin cảm ơn.link: https://archiveofourown.org/users/sylphid187/pseuds/sylphid187…
"Bác sĩ Lee, nhanh chóng qua phòng cấp cứu! Có bệnh nhân bị đâm, mất máu nhiều quá!""Tôi đến đây!"..."Seung Ri ah, tôi đau tim!""Khoa tim mạch ở tầng bốn!"..."Seung Ri ah, tôi đau đầu!""Khoa ngoại thần kinh ở tầng ba dãy nhà B!"..."Seung Ri ah...""Kwon Ji Yong! Anh có biết là anh đang phiền tới em không hả? Anh không phải làm việc sao? Đi về, về làm việc đi!""Anh yêu em!""..."Trước khi gặp nhau:Lee Seung Ri là bác sĩ trụ cột của khoa nội, thanh niên hai mươi tám tuổi chưa một mảnh tình vắt vai. Tính tính gần gũi, hòa đồng, vui vẻ tươi tỉnh, tuy thi thoảng bị chọc tức sẽ im lặng ngồi một góc và tỏa ra một thứ năng lượng hắc ám mà không ai dám trêu chọc.Kwon Ji Yong, chủ một chuỗi coffee có tiếng, thanh niên ba mươi tuổi có những sở thích kì dị. Tính tình trầm lặng, đôi lúc moe moe đáng yêu. Sau khi gặp nhau:Lee Seung Ri, bác sĩ trụ cột khoa nội, thanh niên hai mươi tám tuổi luôn bị làm phiền bởi một con mèo mang tên Kwon Ji Yong. Chỉ có một mong ước nhỏ nhoi: Ai làm anh ta ngậm cái miệng lại giúp tôi!Kwon Ji Yong, chủ một chuỗi coffee, thanh niên ba mươi tuổi có một sở thích: chọc ghẹo bác sĩ Lee của bệnh viện Seoul. Chỉ có một mong ước duy nhất: Ai giúp tôi trói bác sĩ Lee mang lên giường!Hai cái con người ồn ào này, rồi sẽ ra sao?Nhân vật không thuộc về tôi, họ thuộc về chính họ. Nhưng hãy nhớ rằng, tôi vẫn là người sở hữu cốt truyện nhé :>. Tính cách có lẽ sẽ có chút xíu thay đổi, nhưng tôi sẽ cố gắng theo sát tính cách họ nhất có thể! Mong mọi người giúp đỡ!!!!Truyện chỉ đăng trên Wattpad @gdrseyo, được bảo lưu mọi bản quyền…
"Cô thường hay uống trà vào buổi tối à?""Ừm, thành thói quen rồi. Em có muốn thử không?"Châu Đông Vũ khẽ cười: "Nếu là thói quen của cô, em cũng muốn thử."Cô im lặng một lúc, rồi dịu giọng: "Vậy từ nay, nếu em muốn đánh nhau, ít nhất hãy nói cho tôi biết trước."Đông Vũ nhướng mày: "Cô cho phép em đánh?""Không!" Hà Vũ Giang gõ nhẹ lên trán em, nghiêm mặt: "Tôi muốn em biết rằng em không cần phải tự mình giải quyết mọi chuyện. Tôi ở đây, tôi sẽ giúp em."…
Thể loại: Kinh dị, tâm lí, anti hero, blWARNING: Truyện không dành cho các bạn đọc hoặc các fan yếu tim. Nếu hình tượng có quá khác biệt với Hanbin hay Hyuk, hoặc trong truyện có nội dung nhạy cảm với bạn thì không nên đọc.Truyện được viết theo trí tưởng tượng của tác giả, gần như chỉ mượn tên hai nhân vật Hanbin và Hyuk để viết, hoàn toàn không liên quan gì đến thực tế. Xin đừng ném đá nếu truyện không đi đúng mong muốn của bạn.Cover: 权毛线 (@quanzhengmaox)…
Cách yêu của Vương Sở Khâm thật ra rất khác với cách yêu của Tôn Dĩnh Sa. Sở Khâm ấy mà, khi hắn muốn được ăn cùng Dĩnh Sa, hắn sẽ nấu thật nhiều thật nhiều vô, sau đó liền cứng họng mà nói "Hôm nay anh nấu bị nhiều quá, em phải ăn giúp anh thì khi xuống địa ngục mới không bị phạt" Trái lại, Tôn Dĩnh Sa thì khác. Cô biết mình đáng yêu, lại càng rõ hơn việc đối phương luôn chiều chuộng cô vô điều kiện, cũng vì thế cho nên mỗi lần muốn cùng anh ăn, cô sẽ làm nũng mà đòi anh mua đồ ăn cho. Tất nhiên, dù không ai nói, nhưng toàn bộ đồ ăn được đặt về đều không có hải sản "Anh ơi, chúng mình ăn cùng nhau nhé? Em muốn được ăn cùng anh" Vương Sở Khâm có chết cũng chẳng chịu nói ra cảm xúc thật của mình, mà Tôn Dĩnh Sa thì lại là kiểu người có gì nói đó. Vậy câu nói "Anh thích em", liệu hắn có đủ dũng cảm để nói, hay lại một lần nữa giấu nhẹm đi những cảm xúc rung động đầy mãnh liệt của một người con trai?*Truyện của Cimor, vui lòng không bê đi đâu hay chuyển ver*…