Tâm lý học
Mình không sở hữu nội dung nào, lưu để đọc offline! *Tuy nhiên mình có chỉnh sửa một vài câu (rất ít) và cắt bớt một số đoạn mình thấy không cần thiết!…
Mình không sở hữu nội dung nào, lưu để đọc offline! *Tuy nhiên mình có chỉnh sửa một vài câu (rất ít) và cắt bớt một số đoạn mình thấy không cần thiết!…
Summary: Câu chuyện F4 và những thiên thần dừng lại khi Yi Jung lên đường sang Thủy Điển du học, cô vợ Chu Ga Eul cũng lẵng lặng trốn đi sau khi đăng ký kết hôn. Yi Jung nuôi hi vọng sau 4 năm du học sẽ được nhìn thấy cô vợ đáng yêu của mình. Thế nhưng mọi chuyện liệu có dừng lại ở đó?Won Bin và Guni đã kết hôn và đang mong chờ một sinh mạng mới, kết tinh tình yêu của họ. Những ngày tháng đó liệu Won Bin có dễ dàng vượt qua khi lúc nào người vợ tinh ranh của anh?Chuyện tình của Ji Hoo vẫn chưa đến hồi kết, liệu chuyện gì sẽ xảy ra với anh khi Seo Hyun quay về?Con anh chàng Franciss sẽ ra sao khi Amy vẫn luôn làm khó anh?…
Tên: Sau Khi Thoả Thuận Kết Hôn Tôi Muốn Ly Hôn Cũng Không Được 协议结婚后我离不掉了Tác giả: Bách Hộ Thiên Đăng 百户千灯Độ dài: 99 Chương + 12 phiên ngoạiTình trạng edit: loading...Editor: TáoNguồn: Tấn GiangLâm Dữ Hạc cái gì cũng tốt, nhan sắc, thành tích đều là đứng đầu, duy nhất chỉ ở phương diện tình cảm lại ngờ nghệch đến mức khiến người ta muốn bóp cổ tay.Cho dù xuất hiện hôn ước từ trên trời giáng xuống, cậu cũng không có cảm giác gì, chỉ biết mình phải nhớ kỹ thân phận, hoàn thành hiệp ước.Ngày tổ chức hôn lễ, cậu bị bạn bè trêu đùa mà áy náy "Xin lỗi Lục tiên sinh, bọn họ không biết sự tình, hy vọng ngài đừng để ý..."Đối phương rũ mắt nhìn cậu: "Tôi không để ý."Lâm Dữ Hạc thở phào nhẹ nhõm, chỉ cảm thấy tin đồn bên ngoài có lẽ sai rồi, đối phương cũng không đến mức không có tình người như vậy.Thẳng đến đêm đó, một đêm không ngủ.Ngày hôm sau, Lâm Dữ Hạc kiên cường chống đỡ hai chân bủn rủn, dùng giọng khàn khàn vì khóc nhiều mà hỏi: "Em muốn xác nhận lại một lần, chúng ta là sau khi hiệp nghị kết thúc sẽ ly hôn đúng không, loại "nhiệm vụ" tối qua cũng chỉ làm một lần thôi đúng không?" Người đàn ông đang đưa tay xoa bóp eo cho cậu nheo mắt lại, giọng nói trầm thấp, kiệm chữ như vàng: "Không ly hôn, không một lần."Lâm Dữ Hạc: "..."Văn án tiếp tục trong chương 1.…
Hyeri - cô gái nghịch ngợm, luôn sống với những nguyên tắc của riêng mình, bất chấp mọi quy tắc và luôn làm theo những gì mình muốn. Subin - hội trưởng hội học sinh, gương mẫu, học giỏi và được tất cả mọi người kính trọng. Hai con người này, hai thế giới hoàn toàn khác biệt, gặp nhau trong những cuộc đối đầu không ngừng. Những mâu thuẫn từ những lần gặp gỡ đầu tiên không thể hóa giải được bằng lý trí, mà dần dần được thay thế bằng những cảm xúc khó tả.Khi Hyeri bị Subin phát hiện đi học muộn và bị phạt, một chuỗi sự kiện bắt đầu diễn ra, mở ra cánh cửa cho những hiểu lầm, tranh cãi, nhưng cũng là cơ hội để cả hai khám phá ra những góc khuất trong tâm hồn đối phương. Từ ghét bỏ, khinh miệt, họ dần dần nhận ra rằng có sự gắn kết kỳ lạ mà chính họ cũng không thể lý giải được.Liệu giữa những khác biệt lớn lao đó, tình yêu có thể nở rộ? Khi sự giận dữ dần thay thế bằng những cảm xúc sâu sắc, hai con người từ ghét bỏ nhau có thể tìm thấy một tình yêu đích thực không?…
Tác giả: Lâm Quang Hi Credit hình ảnh: 画师: 黄兜兜Niên hạ thiếu gia công nhìn như nghiêm túc nhưng thực chất lại rất không đứng đắn, bá đạo sủng thê (Thẩm Quan Lan) x "Mẹ nhỏ" bên ngoài lạnh lùng bên trong cấm dục, ôn nhu nhạy cảm đào hát thụ (Từ Yến Thanh), song xử nam, có thịt, HE.Nguồn raw: Trường Bội, khotangdammyfanficTình trạng bản gốc: 76 chương chính văn+ 4 chương phiên ngoạiTừ Yến Thanh vì một lần bị thương bất ngờ mà phải cáo biệt sân khấu, còn bị ép gả cho Thẩm lão gia hơn 70 tuổi (chưa từng cùng phòng, các bạn hiểu đó~)Không những mỗi ngày đều phải uống "canh hạ hỏa" của ông già kia, mà còn phải đối mặt với sự nhục mạ của một đám thê thiếp.Chính vào thời khắc sắp không chịu đựng nổi nữa, con thứ của Thẩm lão gia là Thẩm Quan Lan du học xong trở về.Người này tư tưởng đầu óc đều được Tây Dương khai hóa, thiếu niên thế mà lại động tâm với y. Ở ngoài mặt, từng chữ từng câu đều cung kính gọi y là "mẹ Tư", nhưng sau lưng lại đối với y không quy củ một chút nào, còn mang những thứ tư tưởng Tây Dương "cởi mở" ra mà dày vò y. Trọng điểm: dân quốc, giá không, không sinh tử, mẹ nhỏ cẩu huyết văn, công 21 tuổi, thụ 23 tuổi.Xem tóm tắt giới thiệu để biết mìn ở đâu. Thẩm lão gia hơn 70 tuổi, ốm yếu, tương đương với việc chỉ là trang trí, thụ hoàn hảo không chút tổn hại. Mặt khác, "canh hạ hỏa" ở đây không giống như giải thích theo kiểu truyền thống.Bản edit phi lợi nhuận chưa có sự đồng ý của tác giả.…
/đây là fic chuyển ver/ ___________________ Tôi vẫn thường cho rằng, Choi Soobin là một người hoàn hảo. Là bác sĩ trẻ có tiếng, đẹp trai, nhà giàu, đứng trước bệnh nhân là thiên thần, đứng trước y tá là hoàng tử.Tôi vẫn thường cho rằng tôi là một người thất bại. Là kiến trúc sư trẻ không có tiếng, nhan sắc bình thường, tiền tích góp vài năm vừa đủ xây một căn nhà trống hoác, đứng trước đồng nghiệp là Choi Yeonjun, đứng trước người thân là môt con lười èo uột.Nhưng tôi vẫn thường khẳng định rằng, người thất bại như tôi sẽ có ít nhất một lần trong đời, mơ về người hoàn hảo như Choi Soobin.…
🚫 BẢN DỊCH CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ XIN ĐỪNG MANG ĐI ĐÂU. CẢM ƠN🙏 Tác giả: Độc TrùTình trạng: Hoàn thànhSố chương:101Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Trọng sinh , Niên thượng , 1v1 Giới thiệu:"Tôi đã làm tình nhân của Hàn Tri suốt bảy năm.Tôi từng nghĩ, ít nhất tôi cũng là một con người. Nhưng không ngờ rằng, trong mắt anh ta, tôi chỉ là một con chó.Chó không nghe lời, thì nên bị đánh gãy chân, nhốt vào lồng.Nhưng anh ta không biết rằng, tôi là một con chim bị bẻ gãy đôi cánh.Dẫu có chảy máu, tôi cũng sẽ gào thét mà lao mình xuống vực sâu."…
Văn án : Thế giới là một cái chỉnh thể, lại chưa từng có người có thể chân chính chứng thực. Vũ trụ hay không có giới hạn, vô số người tại tranh chấp, lại như cũ không có một cái có thể để cho mọi người sáng tỏ kết quả. Thế giới cùng nhân sinh thì dường như cực kỳ phức tạp công trình thức, bất kỳ một cái nào biến lượng thay đổi, đều sẽ mang đến thay đổi. Đồng thời mấy cái biến lượng thay đổi, thậm chí có thể ảnh hưởng cuối cùng suy tính kết quả. Kỷ Dung Vũ liền là cái kia phiến cánh hồ điệp, công trình thức trong lớn nhất biến lượng. Nhưng là nàng cũng không phải virus, cũng không phải vệ đạo sĩ, càng không phải là cái gì may mắn cùng khổ người yêu, ít nhất nàng thì cho là như vậy. Nàng chỉ muốn hoàn thành khế ước, làm biến lượng hoàn thành các thế giới nguyên chủ tâm nguyện, sau đó đem này chút thuần khiết nhất cảm ơn, đưa cho cùng bản thân ký kết khế ước lực lượng thần bí, từ đó đổi lấy hoàn thành bản thân tâm nguyện cơ hội.…
Tôi vẫn thường cho rằng, Kim Taehyung là một người hoàn hảo. Là bác sĩ trẻ có tiếng, đẹp trai, nhà giàu, đứng trước bệnh nhân là thiên thần, đứng trước y tá là hoàng tử. Tôi vẫn thường cho rằng tôi là một người thất bại. Là kiến trúc sư trẻ không có tiếng, nhan sắc bình thường, tiền tích cóp vài năm vừa đủ xây một căn nhà trống hoác, đứng trước đồng nghiệp là Park Jimin, đứng trước người thân là một con lười èo uột. Nhưng tôi vẫn thường khẳng định rằng, người thất bại như tôi sẽ có ít nhất một lần trong đời, mơ về người hoàn hảo như Kim Taehyung.----vmin verau: downpour0721…
[1] Hoàn - 2020----------- Tác giả: Nhất Tùng Âm- Thể loại: Đam mỹ, Tiên hiệp, Tu chân, Sư đồ luyến, Niên hạ, 1v1, HE- Số chương: 153- Chuyển ngữ: Trầm Yên----------Văn án:"Trải qua trắc trở, không đổi sơ tâm."------Thẩm Cố Dung cố tỏ ra bình tĩnh, tính toán xem nên dạy dỗ phản diện làm người thế nào.Phản diện nhỏ vẫn chưa lớn, lúc lắc chạy tới cạnh y, mềm giọng làm nũng với y: "Sư tôn ơi, con muốn ăn kẹo!"Nam chính mặt mũi tối tăm, trốn Thẩm Cố Dung như trốn yêu quái, né xa đến tám trượng, khắp khuôn mặt ghi đầy chữ "Ta muốn khi sư diệt tổ!".Thẩm Cố Dung: "...???"Không đúng, rốt cuộc trong hai ngươi ai mới là nam chính? Ai mới là phản diện?...Mãi đến cuối cùng, khi nam chính đã trưởng thành dịu dàng "đại nghịch bất đạo" với y, Thẩm Cố Dung mới hiểu được...Cái nghề nghiệp đặc thù sư tôn này, dù đồ đệ ngươi có là nam chính hay phản diện... thì cũng đều rất nguy hiểm.Nguy hiểm, nguy hiểm, nguy hiểm.****----Ngày nào Mục Trích cũng muốn khi sư diệt tổ, hy vọng sư tôn đạo mạo kia của mình sẽ gặp báo ứng.Mãi tới một ngày nọ, cuối cùng sư tôn của hắn cũng tẩu hỏa nhập ma.Mục Trích còn chưa kịp vui vẻ, trời xui đất khiến kiểu gì mà hắn bỗng phát hiện ra mình nghe được lời nói trong lòng sư tôn rồi....Sư tôn lạnh lùng tựa băng sương, thanh lãnh tựa tiên nhân.Trong lòng lại nói: "Đồ nhi đáng yêu, ta muốn xoa xoa.""Làm ta sợ chết đi được! Có quỷ!""Không muốn tu luyện chỉ muốn ngủ, thật phiền phức."...Mục Trích: "???"------#Thẩm_Cố_Dung_ta_chỉ_muốn_sống_yên_ổn_thôi_màVai chính: Thẩm Cố Dung, Mục Trích…
Tên gốc: Nhất niệm chi tưTác giả: Hồi Nam TướcThể loại: Đam mỹ, Hiện đại, Ngôi thứ nhất, Chủ thụ, Cẩu huyết, 1×1, HEBiên tập/Chỉnh sửa: Vân Tình Cung (Với sự giúp đỡ của Choucolate)Độ dài: 102 chươngGiới thiệu:Kỷ Thần Phong x Tang NiệmQuý công tử nhà nghèo x tên khốn nạn nhà giàu.Tôi chiếm lấy tất cả mọi thứ của Kỷ Thần Phong: địa vị, gia thế, người thân... Biết mình chỉ là một kẻ giả mạo nhưng vẫn làm tu hú chiếm tổ chim khách mà không hề áy náy.Thực chất trong người tôi mang gen ích kỷ, tham lam vô độ, hèn hạ vô liêm sỉ, cái gì cũng thèm muốn, cái gì cũng muốn sở hữu, đồng thời... Tôi cũng không định sửa đổi.Nhất niệm thiện, nhất niệm ác; nhất niệm tham, nhất niệm sai.Khi một tên khốn nạn biết yêu thì có lẽ đó là trừng phạt lớn nhất mà ông trời dành cho sự khốn nạn của hắn.…
Tựa gốc: 保质爱情 (Bảo Chất Ái Tình)(Tạm dịch: Bảo Đảm Chất Lượng Tình Yêu)Tác giả: Sơ HòaSố chương: 93Thể loại: (ngụy) cưới trước yêu sau, niên thượng, hiện đại, 1x1, đô thị tình duyên, ngọt sủng, chữa lành, có ít ngược, HE.CP: Diệp Chuyết Hàn x Kỳ Lâm (tổng tài bá đạo lạnh lùng muộn tao công x tài hoa có ý chí trí tưởng tượng phong phú tay thối nhà thiết kế thụ)Tình trạng bản gốc: HoànTình trạng bản edit: Đã hoàn thànhNguồn: Kho tàng đam mỹEdit: AndyKHÔNG REUP! KHÔNG CHUYỂN VER!…
Editor: Dú (c1-23), Ếch Kì Diệu ( c24- hết)Độ dài: 62 chương chính văn + 3 Phiên ngoạiThể loại: Làm nhiều chuyện ngông cuồng đại thiếu gia - Chuyên gia giám định đồ cổ cấp cao công x EQ lẫn IQ đều cao và xinh trai - Cao thủ chế tác đồ cổ thụ | Hào môn thế gia, hoan hỉ oan gia, tinh anh nghiệp giớiCâu chuyện xoay quanh thế giới đồ cổ những đồ vật có giá trị liên thành nhưng chỉ có những người trong giới đồ cổ mới biết được điều đó.Mà cả công thụ đều là những người yêu thích đồ cổ có tầm nhìn và hiểu biết sâu rộng.Lùi một bước, huynh hữu đệ cung. Tiến một bước, tình hữu độc chung. Thêm một bước nữa, đi hết một đời. Bạch đầu giai lão, HE.Đinh Hán Bạch: "Giới này, thứ thích nhất là ngọc. Ngọc, chia thành ba bảy loại. Người, cũng phân thành rồng thành phượng, thành con giun cái dế. Anh tên Hán Bạch, tất xứng với lương ngọc."Kỷ Thận Ngữ: "Sư ca lúc nào cũng xuất chúng hơn người cả."Đinh Hán Bạch: "Nếu đã xuất chúng, vậy có xứng làm chồng em không?" (Công là một tên khá là mặt dày và chẳng biết ngượng, nằng nặc bắt người ta thích hắn.)Thuyền chính: Đinh Hán Bạch x Kỷ Thận Ngữ | Phụ: Rất nhiều(*Từ gốc được dùng ở đây là: 讲究 - Mang nghĩa "chú trọng", "chú tâm", "chuyên tâm". Trong truyện cả công lẫn thụ đều là những người cầu toàn, chuyên tâm với nghề.)…
Một phần trong Kurapika sẽ mãi mãi căm hận Genie Ryodan vì những gì chúng đã làm với bộ tộc Kurta. Nhưng thật khó để giữ mãi lòng thù hận khi ta dành thời gian ở bên ai đó, và nhận ra rằng họ có nhiều nét "con người" hơn những gì ta từng tưởng tượng.Hay nói cách khác: Một góc nhìn về những điều có thể đã xảy ra, nếu như Kurapika không muốn bất kỳ ai phải chết._________________________________________Tác giả: BorntobemildDịch giả: foxcutiie_Tình trạng: Hoàn thành (6/6)Nguồn AO3: https://archiveofourown.org/works/40598124/chapters/101716167Bản dịch đã có sự đồng ý của tác giả, vui lòng không mang đi nơi khác.Chúc mọi người có một khoảng thời gian đọc truyện vui vẻ ❤️…
Hiện đại thiên sư thực lục [ vị diện ]Tác giả : y lạc thành lửaTrạng thái : liên tái trung Số chữ : 721882Văn án:Làm sân trường nam thần đích lâm kỳ vẫn cảm thấy , tương lai của mình chính là bàn tay vị diện giao dịch khí , người khoác thang mỗ tô hào quang , từ sân trường hướng đi cuộc sống tột cùng , trở thành thế giới nam thần , cho đến có một ngày , hắn bị song song vị diện đích mình gài bẫy -- Nghe nói ở nơi này thế giới , đế vương chủ động nhường ngôi , long mạch khí số chưa hết , si mị võng lượng lũ có dấu vết , dựng nước sau ...... ừ/dạ , yêu quái tận lực không muốn thành tinh . Lâm · âm dương mắt · kỳ lặng lẽ nữu qua mặt . Cũng may , sự cẩn thận của hắn bẩn đã rèn luyện phải trăm vô cấm kỵ nữa/rồi ~ Lâm kỳ : " anh em mà xin dừng bước ! ngươi mệnh cách thanh kỳ , giống như ...... mau cúp ? " 【 chú ý sự hạng 】 : ① Hiện đại giá không , thế giới bối cảnh có tư thiết , chớ cùng chúng ta bây giờ thế giới chân thật liên hệ tới a , khác hết thảy thiết định vì kịch tình phục vụ , rất nhiều đều là xả đạm hoặc là sửa đổi đích , mọi người chớ thật đúng là , hơn nữa vì thoải mái độ sẽ hy sinh một phần suy luận ; ② Bình thường trường thiên , vô ngược , nhưng nói không chừng sẽ thả bay một cái tự ta ; Vai chính: Lâm Kỳ ┃ vai phụ: Trịnh Sưởng ┃ cái khác: Vị diện, 1VS1, thiên sư, ngọt văn…
| đây là fic chuyển ver |Tác giả: @downpour0721Tôi vẫn thường cho rằng, Lee Minhyung là một người hoàn hảo. Là bác sĩ trẻ có tiếng, đẹp trai, nhà giàu, đứng trước bệnh nhân là thiên thần, đứng trước y tá là hoàng tử. Tôi vẫn thường cho rằng tôi là một người thất bại. Là kiến trúc sư trẻ không có tiếng, nhan sắc bình thường, tiền tích cóp vài năm vừa đủ xây một căn nhà trống hoác, đứng trước đồng nghiệp là Lee Donghyuck, đứng trước người thân là một con lười èo uột. Nhưng tôi vẫn thường khẳng định rằng, người thất bại như tôi sẽ có ít nhất một lần trong đời, mơ về người hoàn hảo như Lee Minhyung.…
Tác phẩm: Túy Vẫn Tiền Nhâm Thân Tỷ Hậu (醉吻前任亲姐后)Tác giả: Kỷ Xuân Yên (纪春烟)Tác phẩm thị giác: Hỗ côngThể loại: Đô thị, hào môn thế gia, ngọt văn, ung dung, thầm mếnĐộ dài: 63 chươngNhân vật chính: Phó Triều Doanh, Diệp Gia NguyênVăn ánĐổi CP/ Siêu ngọt / Ngược tra / Sảng vănHoạ sĩ & tổng giám đốc"Tại thực tế chuy bạn gái quá trớn đêm đó, ta hôn lên tỷ tỷ của nàng.". . .Phó Triều Doanh từng coi chính mình là khắp thiên hạ hạnh phúc nhất nữ nhân.Nàng cùng bạn gái Diệp Dĩ An thanh mai thanh mai, môn đăng hộ đối, trận này yêu đương được vô số người hâm mộ cùng chúc phúc.Nhưng Diệp Dĩ An nhưng quá trớn.Tại phát hiện tính thực chất chứng cứ tối nọ, Phó Triều Doanh không có khóc không có nháo, chỉ là thẳng thắn dứt khoát đem Diệp Dĩ An hành lý vứt ra khỏi nhà, xoay người liền tình cờ gặp gỡ một vị khác nữ nhân --Cùng Diệp Dĩ An hai phần tương tự nghiêng mặt, nhan trị nhưng súy nàng mười mấy con phố.…
190522 - 111222…
Tự cổ chí kim, phàm là kẻ đã ngồi trên ngai vàng, dưới chân hắn luôn luôn là núi xương, biển máu, sau lưng hắn lại là rất nhiều suy tính, mưu toan.Cho tới cuối cùng, cái giá của đế vị vẫn luôn là sự cô đơn trong tận xương tủy. Bởi khi ngươi đã sống trong toan tính quá lâu, dần dần ngươi sẽ không còn phân biệt nổi đâu là chân tình, đâu là giả ý, ai nên đề phòng, ai nên trân trọng trong tim.* * *Trần Thuyên mỉm cười nhìn bông hoa phượng trong lòng bàn tay. Đúng vậy, Đoàn Điểm của hắn là một cô nương rực rỡ như hoa phượng tháng năm, dù không hề quý giá như mẫu đơn, không thanh cao như hoa sen trong hồ nhưng sức sống vô cùng mãnh liệt, dù mưa bão vùi dập ra sao cũng sẽ kiên cường nở hoa trở lại. Thật kỳ lạ, mãi tới khi mất đi nàng, hắn mới nhận thấy hắn không hiểu nàng. Khi muốn tìm một người nào đó, ít ra ngươi cũng nên biết nàng thích ăn cái gì, thích mặc đồ gì, thích cuộc sống ra sao, nhưng thật là mỉa mai, ngoài việc hắn biết nàng thông minh giảo hoạt, tính tình bướng bỉnh, nàng từng yêu hắn thì cái gì hắn cũng không biết. Trước đây hắn là thái tử, sau này lại trở thành hoàng đế, hắn vẫn ỷ lại vào cái thân phận chí cao vô thượng này, ỷ lại vào việc dù nàng có đi xa tới đâu, vui vẻ ở phương trời nào rồi cuối cùng vẫn sẽ trở về bên cạnh hắn. Hắn chưa từng nghĩ mình nên dụng tâm hiểu rõ nàng, không trách tại sao khi xưa nàng từng chất vấn hắn không bao giờ nghĩ cho nàng. * * *Câu chuyện dựa trên nhiều tình tiết trong lịch sử và các nhân vật có thật trong sử ký tuy nhiên cốt truyện là hư cấu.…
Ở Nhạc viện quốc gia, nơi những thanh âm được mài dũa để trở thành nghệ thuật, có một lớp học không dành cho những người ưa nhẹ nhàng.Lâm Gia Bảo (20 tuổi), sinh viên năm hai khoa Biểu diễn violin - có năng khiếu, có sự nổi loạn, nhưng thiếu đi một điều: kỷ luật. Cậu tin rằng âm nhạc phải khơi từ cảm xúc, chứ không chịu bị bó buộc bởi những bản tập khuôn mẫu hay giờ giấc rập khuôn.Trịnh Hạo Phong (29 tuổi), giảng viên trẻ tuổi nhất khoa - lạnh lùng, nghiêm khắc, không tin vào "cảm hứng ngẫu nhiên." Với anh, chỉ có kỷ luật mới dẫn đường cho thành công.Họ gặp nhau như hai cung đối lập trong một bản giao hưởng. Một người dùng ánh mắt thay lời nói. Một người dùng cơn giận để lấp khoảng trống trong tim. Và giữa những buổi học đầy im lặng, những lần phạt bằng thước gỗ hay dây nịt, một mối quan hệ kỳ lạ dần hình thành - bắt đầu bằng sự không ưa, kéo dài bằng những va chạm, và thấm sâu bằng thứ cảm xúc không gọi được thành tên.Nhưng không bản nhạc nào kéo dài mãi ở cùng nhịp. Sẽ có lúc lạc phách. Sẽ có khúc dừng. Sẽ có chia ly.Liệu hai con người ấy - sau tất cả nghiêm khắc và tổn thương - có thể tìm lại nhau ở một cung trầm lặng lẽ mà bền bỉ?…