Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
"Tình yêu nó giống như đồng hồ cát vậy, khi trái tim đầy rồi thì đầu óc liền trở nên trống rỗng.."Thể loại : Hành động, HECp: Vương Nhất Bác × Tiêu Chiến-----7/7/2020Như lời đã hứa,dùng một chút thời gian rảnh tôi up bộ này lên đây ❤️ Vì là bộ đầu tay không khỏi những sai sót mong mọi người bỏ qua.…
Quãng thời gian bên cậu vẫn là đẹp nhất, tôi trân trọng từng phút giây ấy, trân trọng con người của cậu, tính cách của cậu, tình yêu của cậu, và cậuCó lẽ...Tôi yêu cậu, như giây đầu tiên----Truyện được tiếp nối bản live action, khi Su Ho mới tỉnh dậy, mọi chuyện sau đó đều diễn ra ở bên trongCảm ơn 💗…
Tác giả: Trúc Dĩ.Số chương: 85c chính văn + 4c phiên ngoại. Edit: NhaDauTay. Bìa: Meilynh.Nguồn convert: Tangthuvien (tuongminh), wikidich. Truyện được đăng tại Wattpad và Facebook Lục Bình (Nhà Dâu Tây)https://www.facebook.com/profile.php?id=100014322405163Truyện được edit chưa có sự đồng ý của tác giả. Đề nghị không reup ở bất kỳ trang web nào khác.Trạng thái: hoàn sáng tác.----------------------------…
Em và anh... biết nhau từ năm lớp 9. Gặp lại ở lớp 10 - lần này, chung trường, chung nhóm nhảy. Anh nổi bật. Vô tư. Là ánh nắng chói chang giữa trưa. Còn em... chỉ là một trainee nhỏ nhút nhát, lần đầu dám bước ra khỏi vùng an toàn để đứng gần giấc mơ - và gần anh.Từ cái khoác vai đầu tiên, em chẳng biết mình đã thân nhau từ bao giờ. Chỉ biết, mỗi lần tập luyện, em luôn bước sau anh một nhịp. Mỗi lần anh cười, là tim em lại rung lên theo nhịp khác. Nhưng tụi mình... hình như chưa từng bước cùng nhau.Một năm, rồi thêm một năm nữa. Anh vẫn là mặt trời. Còn em - mãi mãi là người bước sau. ...Nhưng nếu em bước chậm thêm một chút, còn anh quay lại một lần, biết đâu... chúng mình sẽ nhảy cùng một bài...…
nàng quyến luyến sự dịu dàng của Cô, ham muốn sự trân trọng của cô với nàng. Trên thế giới cô độc lẻ loi này, dường như chỉ có mình cô thương nàng, thương vô điều kiện. Nhưng cuộc đời không phải câu chuyện cổ tích, mà nàng cũng chẳng phải công chúa lọ lem có thể với tới hoàng tử. nàng buộc phải ra đi, bỏ lại cô điên cuồng tìm kiếm hình bóng nàng.Nhiều năm sau gặp lại, cô đã trưởng thành, vòng tay càng thêm vững chãi có thể bảo vệ nàng chu toàn, nhưng vì sao nàng lại không muốn trở về bên cô nữa?…
[𝙄𝙣 𝙮𝙤𝙪𝙧 𝙖𝙧𝙢𝙨, 𝙄 𝙛𝙤𝙪𝙣𝙙 𝙢𝙮 𝙝𝙤𝙢𝙚.]Có những cái ôm không cần đi kèm lời yêu thương hoa mỹ, chỉ cần siết nhẹ một chút là đã đủ khiến người ta muốn dừng chân cả đời.Vòng tay hắn, ban đầu là nơi y lén nép vào khi cả thế giới ngoài kia trở nên quá lạnh. Rồi dần dà, nó trở thành chốn duy nhất y muốn quay về mỗi khi mỏi mệt.Ấm áp đến lặng người. Dịu dàng đến mức chỉ cần dựa vào một chút thôi, mọi ầm ĩ trong lòng cũng hoá thành gió thoảng.Một ánh mắt nhìn y mà không phán xét. Một cái ôm không cần điều kiện. Một bàn tay dù có tức giận đến đâu vẫn luôn chìa ra nắm lấy y lúc cần.Ấm áp đến mức y không muốn nhúc nhích.Y nghĩ: Đây chính là nhà của mình. Là nơi để trở về. Là bến đỗ cho những kẻ hay chạy trốn.Chỉ khi hắn ôm y vào lòng, thế giới này mới thôi xa lạ.Chỉ khi nằm trong vòng tay của hắn, y mới cảm nhận được thế nào là hương vị của tình thân.…
Những khoảnh khắc dịu dàng giữa một mafia lạnh lùng và cậu nhiếp ảnh gia mềm mại - nơi tình cảm không ồn ào, chỉ lặng lẽ len vào tim qua từng lần chạm mắt.…
một chiếc textfic (không chắc lắm) về câu chuyện của anh shipper part-time thành thật và em phục vụ part-time ngơ ngơ. không biết sao mình chọn tựa đề này nữa =))) ý tưởng vô tình nảy ra giữa giờ học quá buồn ngủ. mình muốn nó hài hước chút nhưng mà khiếu hài hước của mình có hạn lắm nên nó nhạt thì thôi vậy! mình thích uống latte cực, thích kiểu đắng nhẹ của cà phê pha chút sữa béo béo, thường là sữa không đường nhưng mình ưa ngọt nên thêm ít đường nữa, thành ra là đối với mình thì món nước này có thêm vị ngọt ngào dễ chịu hehee. hong biết viết được bao nhiêu, bí quá thì mình xóa =)))…
Xuyên qua thời không, lịch sử diễn sinh, điềm văn, xuyên sáchTích phân: 1,554,544,896Nguồn: Tấn Giang.๖ۣۜHưởng thọ theo sổ tử thần: Hoàn 660 tuổi + 1 lần chết lâm sàn .๖ۣۜNhử mồiHỏi: Cha là Hán vũ đế mẹ là Trần A Kiều cái cảm giác gì?Lưu Đàm: Tạ ơn mời, người tại Hán triều, mới vừa hạ máy thời gian, có chút vựng, cái vấn đề này, nếu như là trước khi xuyên qua hỏi ta, ta muốn phun vấn đề người vô tri, Trần A Kiều có một cái mao nhi tử, hiện tại... Ai, có chút tác giả vì hồng thật là cái gì cũng dám viết.Nếu như có người muốn trải nghiệm một cái trăm phương ngàn kế tưởng phế hậu cha, một cái trăm phương ngàn kế tưởng phế Thái tử mẹ, ta có thể đem vị trí nhượng cho ngươi, thật sự.----Thuận tiện bổ sung mấy giờ:Số một, Trần A Kiều trần hoàng hậu, nàng là trọng sinh.Thứ hai, hiện tại Thái tử là ta ca Lưu Cư.Đệ tam, kỳ thực mẹ ruột ta là hậu cung mỗ thị.PPS: Bản văn xuyên thế giới song song Hán triều, rất nhiều nơi cùng lịch sử không phù hợp, chớ đương thật.Tìm tòi chữ mấu chốt: Vai chính: Lưu Đàm, Lục Huyền…
[Peanut x Doran]"Anh ở đâu, em sẽ ở đó. Em sẽ mãi bên anh."Họ đã từng hứa như thế, trong những tháng ngày rực rỡ và đầy ắp hy vọng. Nhưng thời gian, giấc mơ và sự khắc nghiệt của hiện thực đã dần kéo họ xa nhau, từng chút một, cho đến khi chỉ còn lại những khoảng trống lặng thầm.Giữa những tiếng hò reo chiến thắng và cả những giọt nước mắt thất bại, mối liên kết sâu sắc của họ là điều duy nhất khiến trái tim không tan vỡ. Nhưng liệu tình cảm cất giữ trong lòng có đủ để níu giữ nhau lại, hay chỉ để lại những lời không bao giờ được nói?…
"Anh hôn em đi." Trong khoảng không gian nhỏ bé do Vương Sở Khâm bao bọc, Tôn Dĩnh Sa ngước lên. Khoảnh khắc đó, dường như toàn bộ những bông tuyết của thế giới đều ùa về phía cô. Cô khẽ nhắm mắt, nhón chân, đặt môi mình lên môi anh.Làn môi lạnh giá, cảm giác mềm mại, tim đập hỗn loạn, hơi thở dồn dập. Cô hơi nghiêng về phía sau để lấy chút không khí. Nhưng ngay lập tức, đôi môi anh lại áp tới, cuốn cô vào một nụ hôn càng mãnh liệt hơn.…
"Từng giây phút trôi quaThời gian anh còn lại trên thế giới này lại ít đi một chútNó rút cạn sức lực của anhThế nên em ơi, hãy cứu lấy anh..." --- ooc! Nhân vật không thuộc về mình nhưng câu chuyện thì có…
Thể loại: Đam mỹ hiện đại, ngụy phụ tử, cường công cường thụ, lính đánh thuê, dưỡng thành, nhân thú , HETác Giả: Thủy Thiên Thừa*Truyện dài có thể bạn sẽ thấy nản phần giữa truyện nhưng hãy nhớ tới dòng này, nó rất đáng khi đọc hết truyện. Thân…
Phóng viên hỏi cậu: "Minh tinh Mark Jiruntanin có thể nói một chút về cuộc sống sau kết hôn nhân kỷ niệm một năm ngày cưới có được không?""Đương nhiên là vô cùng tốt, anh ấy đối với tôi như thế nào báo chí cũng đã nhìn thấy rất rõ. Tôi cảm thấy bản thân mình làm chuyện gì cũng sai, chỉ có kết hôn với anh ấy là điều đúng đắn nhất."Mark Jiruntanin ngoài mặt thì nói như vậy nhưng trong lòng lại thầm chê bai đủ thứ. ..."Phó chủ tịch Junior Panachai, ngài tại sao lại chọn một minh tinh hết thời như Mark Jiruntanin để kết hôn?"Junior Panachai chậm rãi xoay nhẫn cưới đang yên vị trên ngón áp út, có chút ý cười đáp lại: "Thời của em ấy chưa từng hết, chỉ là sắp bắt đầu."-------------------------------------------------------------------------------------Cre: berry_kthBản chuyển ver với mục đích phi lợi nhuận, chưa có sự đồng ý của tác giả. Nếu có bất cứ vấn đề gì thì chắc chắn sẽ gỡ fic.…
📖 Văn án:Có những người... dù bạn không còn nhớ rõ giọng nói của họ, bạn vẫn có thể nhận ra họ bằng cảm giác - như một khúc nhạc xưa cũ nào đó vô tình vang lên giữa chiều hoàng hôn.Dao tỉnh dậy trong một thế giới vừa quen vừa lạ.Những người bạn vẫn ở đó. Những con đường, những hành lang trường học, những buổi tập nhạc... tất cả đều giống như cậu từng sống qua.Chỉ có điều - Arthit không còn nhớ cậu là ai.Nhưng tại sao mỗi lần ánh mắt hai người chạm nhau, tim Dao lại đập lệch một nhịp?Và tại sao những mảnh ký ức mơ hồ ấy - giấc mơ về một "phiên bản khác" của chính mình - cứ lặp đi lặp lại, như một bản nhạc chưa kịp viết xong?Ở một nơi nào đó giữa những nếp gấp của bầu trời, giữa vô vàn dòng thời gian song song, có lẽ từng có một Dao khác đã yêu Arthit bằng tất cả những gì mình có.Và câu hỏi là:Nếu được gặp lại người ấy lần nữa... bạn có dũng cảm bước tới không, dù biết rằng lần này, có thể chỉ mình bạn nhớ?…