[NoriMaki][JJK] SINH MỆNH
Noritoshi Kamo × Maki Zen'inCẢNH BÁO: OOCT/G: _Yuuji_Beu_Noritoshi: AnhMaki: EmTrúng ta giống nhau và cũng thay đổi rất nhiều. Anh sẽ hy sinh để kết liễu tên Zen'in kia vì em... Đc ko?9…
Noritoshi Kamo × Maki Zen'inCẢNH BÁO: OOCT/G: _Yuuji_Beu_Noritoshi: AnhMaki: EmTrúng ta giống nhau và cũng thay đổi rất nhiều. Anh sẽ hy sinh để kết liễu tên Zen'in kia vì em... Đc ko?9…
Là do em đã đặt quá nhiều hy vọng vào cuộc tình này, nên đến khi nó tan vỡ, em cũng chẳng thể trách móc được ai khác ngoài chính bản thân mình.Là anh đã quá tin tưởng rằng em mãi mãi chẳng rời xa anh, nên đến khi hình bóng ấy dần chỉ còn là kỉ niệm, anh chẳng thể trách móc được ai khác ngoài chính bản thân mình.…
Trong thế giới hoang tàn sau đại khủng hoảng, một người máy vô cảm - bắt đầu cuộc hành trình khám phá những điều cuối cùng còn sót lại. Thế giới giờ đây chỉ còn là đống đổ nát của một thế dân sự nâng cao, nhà máy đã bỏ hoang, máy móc tự động đã tắt, và những dấu vết cuối cùng của con người - những bức tượng sắt, giày dép, những mảnh vỡ của cuộc sống tốt đẹp từ lâu đã qua.Đi như một giấc mộng, người máy, không biết mình đang kiếm tìm gì, nhưng không ngừng nở lên niềm hy vọng - một thứ chưa từng có. Không một mục tiêu rõ ràng ngoại trừ việc tiếp tục tiến lên.Dưới những ánh sáng phai mờ của thời gian, người máy gặp gỡ và kết nối với những người bạn mới, không chỉ là những người máy khác, mà còn là những con người còn sống sót đang dần thích ứng với thế giới mới, cây cỏ dần trở lại và bước vào những khe hẹp của đô thị tàn phá.Dần dần, thông qua những tương tác này, người máy bắt đầu hiểu thế giới thông qua lăng kính của con người - họ đã tạo ra nó, nhưng không thể tiếp tục đi cùng nó. Người máy bắt đầu hiểu được những cảm giác của con người - niềm vui, nỗi buồn, sự mất mát và hy vọng - và cuối cùng, hình thành được sự nhận biết nhân tính trong mình."TRÁI TIM MÁY MÓC" là một câu chuyện về tự khám phá, kiên nhẫn, và hy vọng - một nghiên cứu sâu sắc về nhân tính trong bối cảnh tận thế. Nó khoan dung, yêu thương, và đầy hy vọng.Ở đó ngay trước mắt chúng ta, thậm chí khi chúng ta đã ra đi, có một thế giới đang chờ đợi để được khám phá.…
Tên truyện: Sư phụ của ta biến thành bạch tuộc rồi! - Ngã đích sư phụ biến thành liễu nhất chỉ chương ngưTác giả: Vi Vũ Hạnh Hoa QuânEditor: HyBìa: MonTình trạng bản gốc: Hoàn thànhTình trạng bản edit: Từ từ rồi tính :>Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại , HE , Tình cảm , Tiên hiệp , Huyền huyễn , Tu chân , Ngọt sủng , Niên hạ , Chủ công , Cường cường , Sư đồ , 1v1Nguồn QT: Wikidich----------------------------------------------------Văn ánNăm ba tuổi, Chu Vẫn phát hiện ra một vấn đề vô cùng nghiêm trọng: sư phụ của y - Vũ Văn Hoằng - có khả năng không phải là người.Sau đó, y dành mười năm từ từ dạy cho sư phụ về cảm xúc và cách hành xử của con người.***Năm tám tuổi, Chu Vẫn nhận được một thanh kiếm, đó là món quà mà Vũ Văn Hoằng tặng y, tên là "Lạc Tinh".Chu Vẫn hứa với sư phụ: "Chờ lúc con lớn lên, con sẽ bảo vệ người."***Năm mười ba tuổi, sư phụ mất tích, Chu Vẫn trở thành Bắp Cải Nhỏ[1] không ai muốn nhận.Bắp Cải Nhỏ nỗ lực tu hành, trải qua trăm đắng ngàn cay, cuối cùng cũng tìm được sư phụ của mình.Sau đó y phát hiện ra rằng, sư phụ của mình là một bé bạch tuộc lớn bằng bàn tay.***[1]: Bắp Cải Nhỏ xuất phát từ "小白菜", là một bài hát dân gian phổ biến ở Hà Bắc và các nơi khác ở Trung Quốc. Bài hát kể về một cô gái thôn quê nghèo chất phác nhưng mồ côi mẹ, phải sống với bố và mẹ kế, trải qua từng ngày trong nỗi cô đơn và bất hạnh vì bị hành hạ. (Nguồn: Baidu)--------------------Cp: Đồ đệ kiếm tu thiên tài siêu ngoan công (Chu Vẫn) X Sư tôn thanh lãnh mĩ nhân thụ (Vũ Văn Hoằng)…
Câu chuyện bắt đầu khi Trần Ngọc Hy Anh, cô sinh viên năm ba trường đại học quốc tế lên đường đi Mỹ du học. Mọi người xung quanh đều nhìn Hy Anh ngưỡng mộ. Hy Anh lớn lên trong một gia đình khá giả, tính tình vui vẻ hòa đồng, lại học hành rất chăm chỉ, là sinh viên ưu tú của trường đại học. Lên đường đến Mỹ, miền đất hứa, ước mơ của nhiều người chắc hẳn cô sẽ như được chắp thêm cánh trên con đường học vấn và sự nghiệp sau này.Đâu ai hiểu rằng, gia đình Hy Anh đang rơi vào khủng hoảng lớn vì số nợ bố mẹ cô vay nặng lãi càng ngày càng lớn đến mức họ không thể nào trả nổi nữa. Hoặc trả cho xong nợ, hoặc là chết dưới tay bọn đòi nợ thuê. Mẹ Hy Anh quyết định tìm một mối chồng giàu ở nước ngoài cho cô, nếu một đứa con gái không đủ bà sẽ đưa cả đứa thứ hai đi. Tiền sính lễ, tiền bồi dưỡng các thứ chắc chắn bà sẽ đòi đủ khoản nợ của hai vợ chồng. May mắn cho bà, bất hạnh cho cô, có người quen mai mối cho một gia đình giàu có ở Mỹ đang tìm con dâu. Họ sẵn sàng trả giá cao để tìm một cô gái Việt Nam không chỉ công, dung, ngôn, hạnh mà còn phải có học thức và biết nghe lời. Vậy là Hy Anh lên đường đi Mỹ để trở thành vợ, thành con dâu nhà người ta. Một cô gái ở độ tuổi hai mươi căng tràn sức sống và hoài bão. Một cô gái có hiểu biết và trình độ từ nay sẽ chỉ xuất hiện với tư cách vợ của ai đó. Hy Anh sẽ xoay sở làm sao ở nơi đất khách quê người với nhiều trọng trách nặng nề trên đôi vai còn non nớt của mình? Rốt cuộc đâu mới là bến đỗ hạnh phúc của cuộc đời cô?…
• Tên: Đột nhập vào nhà trạch nam liền có người yêu • Thể loại: đam mỹ, hiện đại. • Couple: Trương Nghê x Lăng Phan ∆ Văn án 1: Hổ trợ anh cảnh sát trốn khỏi giang hồ, anh ta liền nằm ở nhà tôi trốn suốt đời. ∆ Văn án 2: Hé cửa đón gió vào Nào ngờ tình bước đến Lòng này chờ người bước Nước lũ quét sạt tim…
Tên Truyện: Có Một Chú Heo Từ Bé Đã Muốn Ôm TôiTác giả: Cửu Bất BiThể loại: Nguyên sang, Hiện đại, Ngôn tình, Lâu ngày sinh tình, Thanh mai trúc mã, Ngọt văn, 1v1.Độ dài: 41 chương + 1 ngoại truyệnTình trạng edit: đang tiến hànhEditor: Bliebe (tên cũ là AHy) Văn án:Từ năm 9 tuổi, cô nàng học bá Tô Bạch có một mục tiêu đã kiên trì hơn 10 năm, đó là thoát khỏi cái bóng của cuộc đời - Thẩm Mục!Khi Tô Bạch chín tuổi, gia đình Thẩm Mục chuyển đến trở thành hàng xóm với nhà cô, vốn tưởng rằng hai đứa trẻ bằng tuổi nhau sẽ có thể diễn một đoạn thanh mai trúc mã, câu chuyện của tình bạn nối khố, nhưng tên Thẩm Mục này không chỉ ở phương diện học tập cùng Tô Bạch hình thành mối quan hệ thiên tài áp chế học bá. Trong cuộc sống, Tô Bạch cũng khiến các bạn nữ ghen ghét và cô lập bởi vì vẻ ngoài ưa nhìn của mình, bạn nam lại vì Thẩm Mục quá ưu tú mà tránh xa cô.Cuối cùng trước khi năm lớp 10 kết thúc, người này đã đi thi đại học, chờ Tô Bạch vất vả thi đậu được đại học, cậu lại đi Anh làm sinh viên trao đổi. Sau gần bốn năm, khi hai người gặp lại nhau ở trường đại học, phản ứng đầu tiên của Tô Bạch vẫn là: Chạy nhanh!Một ngày nọ, tiểu tử họ Thẩm uống say, tóm lấy Tô Bạch, nghi ngờ hỏi: "Chẳng lẽ tôi biểu hiện chưa đủ rõ ràng sao? Em không thấy tôi đang tán tỉnh em à? "Tô Bạch chấn động! Sợ tới mức không dám nhúc nhích!Sau khi yêu nhau, Thẩm Mục híp mắt lại, chân thành mời: "Buổi tối anh có một hoạt động, em có muốn đến không? "Vừa nghe có hoạt động, Tô Bạch trở nên hứng thú, hưng phấn v…
Tác giả:Mèo lon tonChương:80Ai cũng đi tìm kiếm tình yêu dành cho riêng mình, ai cũng mong tình yêu của mình sẽ đi đến cuối cùng, và mong mỏi sự bình yên, thoải mái trong tình yêu. Đó là khi bản thân thật sự tìm được một chốn nghỉ cho con tim, tránh xa mưa gió, rời khỏi xô bồ của cuộc đời...Thế giới quá phức tạp, những gương mặt thường ngày ít nhiều đều có sự nguỵ trang, có những người mang lên mặt nạ, chỉ để bảo vệ con người thật của mình. Sóng gió, khó khăn, cũng không thấy sẽ bỏ qua ai... Quá nhiều thứ khiến con người mệt mỏi, xói mòn niềm tin và hy vọng, thì liệu tình yêu thật sự có mang đến sự viên mãn, hạnh phúc và bình yên hay không?...Anh và cô hai người xa lạ, vô tình gặp nhau rồi lướt qua nhau.... Anh một người từng trải, đi qua những đắng chát trong cuộc đời, nếm trải những hương vị khác nhau trong tình yêu để rồi quyết định sẽ chọn sống một cuộc đời bình yên và muốn thế thì không nên để trái tim rung động thêm lần nữa.Nhiều lần tự dặn lòng và can tâm tình nguyện khép cửa trái tim mình cho đến khi gặp cô.Cô như một tinh linh sinh động, nhẹ nhàng bước vào cuộc sống của anh, đưa cho anh những bình yên thật sự, dìu anh đến một chân trời, một cõi mộng và cũng từ trong đó anh mới biết thế nào là tình yêu thật sự.Cũng mô típ hot hiện nay. Trâu già gặm cỏ non. Nhưng sẽ là một dư vị nhẹ nhàng và lắng đọng... Rất khác. Mời các bạn đọc truyện và tự cảm nhận.…
Văn án:Một học sinh tên là Vương Nhã Tĩnh, đại học Học Bác. Là một học sinh luôn âm thầm chịu đựng sự bắt nạt từ bạn bè. Dù học tập luôn đứng đầu và luôn cố gắng giữ mình lặng lẽ, cô không thể thoát khỏi sự ác ý và bắt nạt của những kẻ xung quanh. Từng ngày trôi qua như một cơn ác mộng, và cuộc sống đại học vốn được cô kỳ vọng là con đường thoát khỏi nỗi buồn của thời trung học lại tiếp tục là chuỗi ngày đau khổ.Cô có duy nhất một người bạn thân, Lý Hân Nghiên, nhưng trớ trêu thay, Lý Hân Nghiên đã phải nằm viện suốt một năm vì bệnh nặng. Không có ai ở bên cạnh, Vương Nhã Tĩnh trở nên cô đơn và dễ tổn thương hơn bao giờ hết. Những tháng ngày sống trong bóng tối cứ kéo dài tưởng như vô tận, khiến cô cảm thấy cuộc đời mình thật giống như địa ngục không có lối thoát.Nhưng vào lúc Vương Nhã Tĩnh tưởng rằng mọi thứ sẽ mãi mãi tồi tệ như vậy, một người đặc biệt đã xuất hiện. Người đó, tựa như một ánh sáng le lói trong cuộc đời u ám của cô, dần dần làm thay đổi mọi thứ. Cuộc gặp gỡ định mệnh này sẽ làm thay đổi cả cuộc sống của cô, đưa cô từ bóng tối ra ánh sáng, giúp cô tìm thấy hy vọng và sức mạnh để chống lại những kẻ đã làm tổn thương mình. Nhưng liệu ánh sáng ấy có đủ mạnh để xua tan hết bóng tối trong cuộc đời Vương Nhã Tĩnh?…
- Author: Tôm và Thùng Rác Con Hổ- Disclaimer: Họ không thuộc về hai chúng tôi, nhưng trong truyện mạng sống của họ thuộc về chúng tôi.- Rating: M- Pairings: 2Yeon, MiChaeng, TzuSa (nhưng chỉ là một chút vì fic không tập trung vào tình cảm.)Đây là lần kết hợp thứ hai của bọn mình, một thể loại ưa thích của cả hai cơ mà chắc không phải của nhiều người. Ngay từ tên fic các bạn có thể đã cảm nhận được một chút nội dung rồi phải không? Đây sẽ là một fic không quá ảm ảnh nhưng mình cũng đảm bảo rằng không quá nhẹ nhàng. Hy vọng rằng các bạn sẽ thích nó và ủng hộ bọn mình.…
Trong cái thế giới tàn khốc ấy, chẳng có nơi nào là có hy vọng cả.…
Thính rẻ tiền + một bát nước ốc = con tớ :>(là nhiều phần rời rạc nên rất ít chữ. tớ cảm ơn)…
Nơi này là tinh linh bảo nhưng mộng thế giới, tuy rằng thế giới này thoạt nhìn một mảnh tường hòa, nhưng ánh đèn hạ cũng sẽ có bóng ma, tội ác, vẫn luôn tồn tại chúng ta chi gian, đương tội ác xuất hiện khi, lại là ai, tới nở rộ quang minh.sao... Nói nói mà thôi... Bảo nhưng mộng gì đó đáng yêu nhất.tinh linh bảo nhưng mộng cũng là, bảo bối thần kỳ, Pokemon.https://truyentiki.com/tinh-linh-chi-huy-dem-sang-som.25420/…
-Phải rồi nhỉ? Anh là Chu Ly, lúc nào cũng là một cá thể độc nhất, vẫn luôn là như vậy..Hắn khóc rồi, Thiêm Hoành - hoàng đế ngạo nghễ, cao cái tôi, lại quỳ dưới chân anh mà khóc một cách thảm hại.Chu Ly im lặng, miệng cười chua chát."Gọi tên ta, hôn ta.. mọi thứ đều không phải! Chỉ vì ta giống Thiễn Hy, hoàng đế, ngươi thành công giết chết ta theo cách của mình.."Hắn ôm chặt anh, không muốn ai đem anh đi, dù như thế nào anh cũng phải bên cạnh hắn, mãi mãi.Thiêm Hoành cố nén nước mắt, cười thật tươi, nụ cười đã hơn 10 năm chưa ai nhìn thấy, nó không giễu cợt khinh miệt, không giả tạo.. một nụ cười mang cảm xúc bi ai, nó như loài cỏ dại, vì nó rất mỏng manh nhưng lại cho ta cảm giác luyến tiếc."Ngươi.. cười trông thật xấu"Chu Ly nhìn Thiêm Hoành, anh cũng nhẹ cười thật xinh, hoàng đế này không chỉ giết anh theo cách của mình, mà còn yêu anh theo cách riêng biệt. Yêu đến phát điên.Ít kỉ một chút trong tình yêu cũng chẳng sao, chỉ cần là anh, dù có nói dối một cách ngọt ngào. Hắn cũng sẽ chấp nhận trở thành ong, để mật ngọt của anh từ từ giết chết hắn.Liệu, họ sẽ dùng dấu phẩy để tiếp tục câu chuyện của mình, hay dùng dấu chấm hết?...Ngày anh đến là ngày cuối nắng hạChất giọng trầm, cất khúc hát vọng xaNụ cười xinh không gì có thể tảĐớp hồn tôi trong một phút, điêu ngoa..…
Ký ức đôi khi là những chương bất cần đời, là những thứ mà con người ta vừa muốn quên vừa không muốn quên.Vậy cho nên hạnh phúc là trong tay yêu thương thù ghét gì là quyền của bạn.Chỉ có điều quá khứ của tôi thì tôi lưu lại, chẳng sợ ai phán xét hay dè bỉu. Cuộc đời của tôi tôi không sống cho phần người khác…
Liệu rằng có tháng thứ mười ba?Liệu rằng có mùa thứ 5?Liệu rằng sẽ có tuyết rơi vào mùa hạ?Mọi người đều rõ làm gì có mùa thứ năm, cũng chẳng hề có tháng thứ mười ba. Vậy còn tuyết rơi vào mùa hạ thì sao?Trên thực tế vẫn có, nhưng lại rất hiếm gặp, cũng có khi cả đời người chẳng thể có cơ hội chứng kiến khoảnh khắc ấy.Vào mùa hè năm đó, vậy mà thật sự có tuyết rơi. Một hiện tượng khó gặp thế mà tớ cũng được thấy rồi, vậy sao đến giờ cậu vẫn chưa đáp lại tình cảm của tớ? Phải chăng phải đợi đến tháng thứ mười ba của mùa thứ năm thì mới được?Thế nhưng tớ chẳng đợi nổi nữa. Mùa hè năm đó tớ cũng đã hiểu, thì ra dù tuyết có rơi vào màu hạ thì nó vẫn lạnh, nhưng có lẽ còn có thứ lạnh hơn cả tuyết, chính là trái tim của tớ vào năm đó, suýt nữa thì đã bị đông cứng thành đá.…
Cuốn sách "Hơi thở trong mưa" mang đến cho độc giả một tập hợp các truyện ngắn nhẹ nhàng và sâu sắc, nhằm cung cấp sự an ủi và động lực trong cuộc sống. Thông qua những câu chuyện nhỏ xây dựng nên những hình ảnh đẹp và cảm động, nhằm truyền đạt thông điệp về sự đồng cảm, lòng nhân ái và sự quý giá của từng khoảnh khắc.Cuốn sách tập trung vào việc tìm hiểu và thấu hiểu con người trong những tình huống khó khăn. Những nhân vật đa dạng và cuộc sống đa chiều được tạo nên từ sự sáng tạo và tình cảm chân thành. Đây là những câu chuyện về tình yêu, sự mất mát, sự hy vọng và sự phục hồi.…
Ông bạn của tôi à, tôi mong rằng khi chúng ta già đi, khi tôi và ông không còn ai bên cạnh. Ta có thể là hàng xóm của nhau, vào buổi chiều ta sẽ ngồi cùng nhau trên hai chiếc ghế gỗ ở hiên nhà, tôi sẽ pha 2 tách trà, ông thì ngồi cạnh đàn những bài hát tôi và ông đã từng hát. Tôi và ông sẽ ngắm hoàng hôn cùng nhau. Trong khoảnh khắc bình dị ấy, tôi nhắm nghiền đôi mắt lại và khi tôi chợt tỉnh dậy, hy vọng rằng ông vẫn ở ngay đó. Không có ông, tôi không biết phải làm gì cả. Là bạn cũng được, là hàng xóm cũng được, ông muốn tự gọi mình là gì cũng được. Chỉ cần ông đừng rời xa tôi. Tôi cần ông, ông cũng cần tôi. Vì chúng ta là bạn.…
" Anh ơi, màu nào hợp với tình yêu mình nhất anh nhỉ ? "" #800000 " °°Một tác phẩm từ những ngày rảnh rỗi Hy vọng cậu thích nó ❤…